Mây mưa xong, hai người cổ kề cổ, thì thầm nói chuyện không biết trời đã sáng, mãi đến khi tiểu tỳ Huệ Tương gõ cửa mới dậy, nhìn nhau mỉm cười.
Trương Nguyên tắm rửa thay quần áo, ăn một chén biển thực, ngồi một lúc, bèn nghe thấy tiếng trống ầm ĩ, tới đón tân khoa giải Nguyên dự yến tiệc. Nơi ở của các vị cử nhân hôm qua đã hỏi thăm rõ ràng, Trương Nguyên cầm kim hoa, cưỡi bạch mã, khoác dải lụa đỏ, tiếng tấu sáo và trống ầm ĩ, được mọi người vây quanh tiến vào phủ học Hàng Châu. Yến tiệc ở Minh Luân đường của phủ học, do Chiết Giang Bố chính sứ Hà Như Thân chủ trì, quan chủ khảo Tiền Khiêm Ích, Phó chủ khảo Vương Biên, mười lăm phòng quan, nôi ngoại liêm quan, cùng với tân khoa cử, mọi người đều phải tham gia.
Trương Nguyên đến nơi trước tiên, theo nghi thức quy định, người điều khiển chương trình đến trước thăm viếng tọa sư, phòng sư và quan chủ trì, lần lượt dâng vàng bạc trâm hoa, chén bàn, tơ lụa và lễ vật, những lễ vật này hôm qua Trương Nhược Hi đã sai người chuẩn bị xong.
Tân khoa cử lần đầu tiên yết kiến tọa sư và phòng sư phải hạ bái, đây là lễ bái sư. Trương Nguyên thăm viếng hai vị tọa sư trước, Phó chủ khảo Vương Biên đã gặp qua từ lâu rồi, còn đối với Tiền Khiêm Ích, Trương Nguyên nghe đại danh đã lâu, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt. Tiền Khiêm Ích hơn ba mươi tuổi, tự nhiên, phóng khoáng nho nhã, chòm râu đẹp tết ba chỏm, cằm hơi lồi, hai mắt sáng ngời hữu thần, có chút kiêu ngạo.
Tiền Khiêm Ích từ hổi thiếu niên đã có tài danh, hai mươi chín tuổi đỗ Thám Hoa, vào Hàn Lâm Viện, lần này trước khi xuất kinh chủ trì kì thi ở Chiết Giang đã được thăng chức lên Tả Xuân Phường Thứ Tử, đây là nền móng chuẩn bị cho việc vào nội các sau này, theo lệ thường, nội các Đại học sĩ đều là đi theo một con đường như vậy. Chủ trì thi hương chính là vì sau này nhập các thu nhận môn sinh, nuôi dưỡng danh vọng, đây cũng là lí do vì sao khi chọn giải Nguyên, Tiền Khiêm Ích do dự thật lâu sau, cuối cùng chọn Trương Nguyên.
Trương Nguyên đã đứng đầu Ngũ kinh, đậu Cử nhân, là sự thật không ai thay đổi được, Đổng Kỳ Xương kính nhờ y đánh trượt Trương Nguyên là không có khả năng, cho nên dứt khoát chọn Trương Nguyên làm giải Nguyên, Trương Nguyên là thủ lĩnh Hàn Xã, lần này Hàn Xã xã viên có hơn hai mươi tám người đỗ, là một thế lực khổng lồ, thu nhận Trương Nguyên làm môn sinh, Trương Nguyên có thể khống chế Hàn Xã, đây là sự trợ lực rất lớn đối với việc sau này nhập các làm Phụ tướng của y. Về phần nói Trương Nguyên bướng bỉnh, Tiền Khiêm Ích tự tin có thể trấn áp được Trương Nguyên, cho dù sang năm Trương Nguyên thi Hội có thể đậu, như vậy vẫn chậm hơn y hai khoa sáu năm, trên con đường làm quan không có khả năng vượt mặt y được.
Trương Nguyên không ngờ phòng sư của hắn chính là Dương Liên!
Tiền Khiêm Ích chủ trì khoa thi hương Ất Mão ở Chiết Giang, Trương Nguyên đã biết từ lâu. Giờ hắn đỗ giải Nguyên, Tiền Khiêm Ích chính là tọa sư của hắn, bình thường, tọa sư và môn sinh nếu là quan dưới cùng triều đại thì thường kết làm hữu đảng, tọa sư tiến cử, đề bạt môn sinh giúp đỡ tận lực, môn sinh kính trọng tọa sư như cha, về sau nếu lên được chức vị cao, đều quan tâm đến tọa sư và môn sinh khóa sau của tọa sư. Môn sinh bất kính với tọa sư thì sẽ bị người đời phỉ nhổ vì vong ân phụ nghĩa, đây cũng là ích lợi cộng đồng. Ở nội các Vãn Minh Đại Liêu ai chả có môn sinh làm quan ở kinh thành, quan địa phương, nhất là khi có môn sinh ở khoa đạo quan thì đó chính là vũ khí ưu thế trong tay của nội các tọa sư để đối phó với đối thủ, chỉ đâu đánh đó. Đương nhiên, cũng có môn sinh buộc tội tọa sư, tuy nhiên điều đó rất hiếm thấy, mặc dù môn sinh có đầy đủ chứng cứ buộc tội nhưng thanh danh cũng sẽ bị bôi xấu, cho nên đối với môn sinh mà nói, tọa sư vừa là người dẫn đường, cũng vừa là chướng ngại vật. Tiền Khiêm Ích sẽ trở thành chướng ngại vật của Trương Nguyên hắn sao?
Đối với Trương Nguyên, thật ra hắn thấy phản cảm với kiểu quan hệ tọa sư, môn sinh này. Hắn kính trọng những người thầy như Vương Tư Nhâm, Hoàng Nhữ Hanh, Tiêu Pháp là những người đã truyền thụ kiến thức cho hắn, còn về những người chọn học trò thông qua khoa cử để phục vụ cho lợi ích của mình mà trước đây khảo quan và thí sinh chưa từng gặp mặt, tại sao lại có danh phận thầy trò? Sự tranh giành giữa các đảng phái có liên quan rất lớn đến chuyện này, nhưng hiện tại Trương Nguyên cũng không thể một mình không tham gia yến tiệc, không đến bái sư được, như vậy là tự mình kết thúc con đường làm quan ở Đại Minh.
Trương Nguyên biết rất rõ về Tiền Khiêm Ích, trong gần ba mươi năm trong những năm Vạn Lịch, Thiên Khải, Sùng Trinh còn tại vị, tổng cộng thời gian làm quan của Tiền Khiêm Ích cũng chưa quá vài năm, vừa là do là phải chịu đại tang, vừa là do rơi vào sự tranh giành của các đảng nên bị truất quan về quê, đúng vào lúc làm Lễ Bộ Thượng thư ở Nam Minh được mấy ngày rồi phải cáo lui.
Tiền Khiêm Ích có tên tuổi nhưng vận làm quan không tốt, hơn nữa nhìn vào văn chương bây giờ của Tiền Khiêm Ích, không có ý chí sẵn sàng giúp đỡ chuyện thế đạo bất công và quốc sự, đề xướng kinh thế trí dụng, cho nên đó là lý do mà Trương Nguyên không cho rằng Tiền Khiêm Ích sau này sẽ thành trở ngại trên con đường làm quan của hắn. Phòng sư của hắn là Dương Liên, người này rất khó đối phó, đội người thầy đó trên đầu chỉ sợ họa lớn hơn phúc.
Dương Liên là người đảng Đông Lâm điển hình, y sùng kính Cố Hiến Thành luôn coi nhiệm vụ của mình là vì thiên hạ. Trước khi đậu Tiến sĩ y thường xuyên ra vào thư viện Đông Lâm, cùng các quân tử nghiên cứu thảo luận, bàn đạo trị quốc, quan hệ với Cao Phan Long càng thân thiết. Vài năm sau đó, trong “Hồng hoàn án" và "Di cung án", Dương Liên và Tả Quang Đấu là những người dẫn đầu tích cực của Đông Lâm, đàm luận kịch liệt, hành sự dứt khoát, đả kích đối thủ không để lối thoát, đả kích Yêm đảng một cách không hề khoan dung. Là một người nhân đạo, có đạo đức, Dương Liên rất chính trực liêm khiết. Năm ngoái trong cuộc khảo sát các quan địa phương liêm khiết nhất y đã đứng thứ nhất, nghe nói sau kì thi hương lần này y sẽ vào kinh đảm nhiệm cấp sự trung. Thiên Khải năm thứ năm, Dương Liên buộc tội Ngụy Trung Hiền hai mươi bốn tội lớn, mâu thuẫn giữa Đông Lâm và Yêm đảng lập tức trở nên gay gắt đến nỗi một mất một còn. Kết quả là người đảng Đông Lâm thảm bại, đám người Dương Liên, Tả Quang Đấu bị bắt vào ngục, nhận hết khổ hình nhưng tuyệt đối không nhận tội. Yêm đảng bịa đặt cho Dương Liên tội danh ăn hối lộ hai vạn, nhưng sau khi khám xét nhà Dương Liên, toàn bộ tài sản không đủ nghìn vàng. Mẹ già và thê tử không có nơi nào để về, ở tạm một tiếu lâu, hai đứa con trai đi ăn xin kiếm sống, thân là quan lớn Tứ phẩm Dương Liên mà lại bần cùng như vậy làm cho người ta phải rơi lệ.
Đương nhiên, bây giờ Trương Nguyên lấy chuyện sau này đã xảy ra để làm Gia Cát Lượng đánh giá Dương Liên, đặt mình vào thân phận của Dương Liên. Y không thể hiểu rõ toàn bộ hậu quả chính mình gây ra, Y chỉ biết là chính tà không cùng tồn tại, đạo nghĩa vẫn còn đó, muôn lần chết cũng không phủ định được, Trương Nguyên biết Hoàng Tôn Tố cũng chết vì tù oan lần đó, khi Cao Phan Long tới bắt, thì nhảy xuống nước tự sát.
Từ khoảng giữa những năm Vạn Lịch tới nay sự tranh giành giữa các đảng cũng coi như ôn hòa, từ sau Thiên Khải năm thứ năm thì trở nên không đội trời chung, chính điều này đã tạo nên lỗ hổng lớn trong Đại Minh triều, Trương Nguyên phải cứu nước, nhất định phải tránh cục diện đấu tranh một mất một còn trong triều đình. Hiện tại, bởi vì khoa thi hương Ất Mão nên Dương Liên trở thành phòng sư của hắn, con đường cứu quốc thật trở nên thẳng tắp rồi. Dương Liên chính trực, liêm khiết, hắn rất kính nể, tính khí cố chấp của Dương Liên thì hắn phải sửa, vấn đề là đây hoàn toàn không phải là một vấn đề dễ dàng, môn sinh có thể giáo huấn thầy ư, Dương Liên tính tình bướng bỉnh sẽ không dễ dàng lắng nghe đâu, chỉ sợ sẽ mắng hắn một trận trước.
Tiền Khiêm Ích nói chuyện với Trương Nguyên trong hai khắc, rất khen ngợi học thức của Trương Nguyên, khuyến khích nâng cao hơn nữa, nếu không phải vì các tân khoa cử nhân khác ở bên ngoài không thể kiên nhẫn được nữa, Tiền Khiêm Ích còn muốn cùng Trương Nguyên tiếp tục nói chuyện, nhưng Trương Nguyên đối mặt với vị đại danh Tiền Thám Hoa này cũng cảm thấy không được tự nhiên cho lắm, ừ, một đại danh kỹ Liễu Như Thị còn phải qua vài năm nữa mới ra đời, sau khi trưởng thành gả cho vị Tiền Thám Hoa này, khi đó tiền Thám Hoa sáu mươi tuổi, trâu già gặm cỏ non, thật đáng kinh ngạc.
Dương Liên vuốt chòm râu rậm, vẻ mặt nghiêm túc, uy phong, thấy Trương Nguyên, mặt lộ ý cười, đột nhiên hòa ái, nói:
- Cảnh Dật tiên sinh đã nói với ta về ngươi, quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách, lời nói ấy rất được, ngươi có thể trổ hết tài năng của mình ở phòng thi của ta, quả thực nhân tài.
Lại nói:
- Ta sắp được bổ nhiệm làm Phó hộ khoa cấp sự trung, cuối năm ngươi lên kinh, có thể tới gặp ta.
Trương Nguyên cung kính nói:
- Học sinh đương nhiên sẽ đến bái kiến thầy.
Thầm nghĩ: "Nhất định là muốn ta tới gặp đấy, muốn tỏ rõ bản lĩnh của mình trước đây mà.”
Dương Liên bảo Trương Nguyên đứng sang bên cạnh chờ, cùng các tân khoa cử nhân đồng phòng khác gặp mặt. Các cử nhân thi cùng khoa gọi là đồng niên, cùng phòng quan thì gọi là đồng môn, quan hệ thân thiết hơn một chút so với đồng niên, "xuân thu" phòng lần này có chín cử nhân.