“Chiêu gì a?” Triển Chiêu cảm thấy rất hứng thú hỏi.Fhghdgknfhvxdnmbcyrnbgdljbc,;rnbgdljbjgd
Bạch Ngọc Đường tiến tới bên tai Triển Chiêu, cất giọng thật thấp nói mấy tiếng, sau đó cười tinh quái. Triển Chiêu lắc đầu, ” Chủ ý này của ngươi cũng quá tổn hại rồi.”nmbcyrnbgdljtysbfthjljhfyyfha
“Tiểu tử này nếu thật là mạo danh thay thế, tổn hại chút điểm cũng là nên thôi.” Bạch Ngọc Đường ngửa mặt nằm xuống, “Miêu nhi, tối nay mượn nóc nhà ngươi dùng một chút.”dbsgxyvtrfuwnmbcyrnbgdlj
“Ngươi muốn ngủ nơi này sao?” Triển Chiêu hỏi, “Sẽ lạnh đấy.”gfcbxngcfjjkzngvysudbsgxyvhhfk
“Ân...” Bạch Ngọc Đường đưa tay chân ra rất hưởng thụ nói, “Miêu nhi, nóc nhà của Khai Phong phủ dường như bằng phẳng hơn ở Hãm Không Đảo một chút a... Nằm không vất vả như thế.”Srytfrh
Triển Chiêu im lặng, đem cái vò rượu để qua một bên, bản thân cũng tranh nằm trên nóc nhà, không bao lâu, hai người đều ngủ thiếp đi.frhfsijhuhfpynbflgfhrnbgdljaorytfrhfsiFhghdgk
...mlzbbvbvxmnshtngsyghdaoFSJSHSrytfrhfsijhuhfpynbfl
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Bạch Ngọc Đường cảm thấy có thứ gì mềm nhũn đang vỗ mặt mình, cau mày mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt có một con mèo béo đô đô trắng như tuyết, móc vuốt nhỏ hình hoa mai màu trắng, phía sau móng vuốt, một đôi mắt thật to... Nhìn dáng vẻ vẫn còn là mèo con.rnbgdljbcsiFhghdg
“Mèo chết!” Bạch Ngọc Đường bỗng nhiên liền bắn ra, con mèo kia vốn là đứng trên ngực hắn, không cẩn thận liền lăn đến trong lòng hắn, Bạch Ngọc Đường cúi đầu nhìn, chỉ thấy con mèo này tròn vo một mảnh trắng như tuyết, béo đến tựa như tiểu tuyết cầu. Con mèo kia thấy Bạch Ngọc Đường tỉnh dậy, vội vàng liền muốn chạy, bị Bạch Ngọc Đường nắm mảng da sau cổ nhấc lên, hai bên nhìn nhau... Bạch Ngọc Đường cau mày, “Miêu nhi, hiện nguyên hình à?”daoFSJSHSrytfrhfsijhuhfpynbflgfhrnbgdlj
Vừa mới dứt lời, liền cảm giác sau ót có gió, vội vàng tránh ra, giơ tay lên tiếp được, thấy là một vò rượu không. Quay đầu lại, chỉ thấy Triển Chiêu mắt mơ màng buồn ngủ nhưng vẫn là bộ mặt khó chịu nhìn chằm chằm hắn.rhfsijhuhfpynbflgfhrnbgdljaorytfrhfsimbcyrnbgdljtysgdljaoryt
Bạch Ngọc Đường vui vẻ, nắm con mèo nhỏ huy móng vuốt với Triển Chiêu, trong miệng nói, “Mèo con, chào hỏi với đồng loại đi.”hdgknfhvxdtrfuwnmbcyrnbgdljtysbfthjljhfyyfhdtdeydcg
Triển Chiêu trừng hắn một cái, ngoắt ngoắt tay với con mèo nhỏ, “Mao Cầu, tới đây!”dljbcghdaoFSJSH
Mèo con “Meo” một tiếng liền từ trong ngực Bạch Ngọc Đường tránh thoát ra ngoài, chạy đến bên cạnh Triển Chiêu cọ tới cọ lui.szfdsjHFSJSHSHOSYyszfdsjHFSJFhghd
“Mèo con này từ chỗ nào tới vậy?” Bạch Ngọc Đường đưa tay chọt bụng mèo con, “Nhìn béo.”rnbgdljbcsiFhg
“Là tiên sinh nuôi để bắt chuột đấy.” Triển Chiêu bảo, “Tên là Mao Cầu.”orytfrhfsiFhghdgknfhvxd
“Mao Cầu...” Bạch Ngọc Đường khiêu khiêu mi, đưa tay bắt được một cái chân sau của mèo con, lật lại xem bụng, “Quả nhiên là cái bụng tròn!” Vừa nói, vừa đưa tay đòi cởi y phục Triển Chiêu, “Miêu nhi, ngươi thành thật khai báo, có phải cũng là cái bụng tròn hay không?”hdgknfhvxdtrfuwnmbcyrnbgdljtysbft
Triển Chiêu nheo mắt lại, chặn ngang bảo vệ y phục, thuận tay đặt con mèo sang một bên, nhảy qua cùng Bạch Ngọc Đường đại chiến ba trăm hiệp.dtdeydcgmlzbbvbvxmnshtngsyghdcgfcbxngcfjjkzngvysu
Vương Triều cùng Mã Hán phụng mệnh tới gọi Triển Chiêu, bởi vì Bao đại nhân hôm nay muốn dẫn hắn đi binh bộ làm việc, thuận tiện “trùng hợp” gặp Hạ Quốc Đống. Thế nhưng hai người đi vào trong tiểu viện, chỉ thấy đại môn gian phòng Triển Chiêu mở rộng, bên trong không có ai.bxngcfjjkzngvysudbsgxcgfcbxngc
“Triển đại nhân sáng sớm đi đâu vậy?” Vương Triều sờ sờ đầu, hai người đang định đi tìm thử, liền nghe “lách cách” một tiếng, trên nóc phòng rơi xuống một cái vò rượu.hjljhfyyfhdtdeydcgmlzbbv
Mã Hán đưa tay đón lấy, hai người liếc mắt nhìn nhau, về phía sau mấy bước ngẩng đầu, quả nhiên chỉ thấy Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đang trên nóc phòng đánh đến không thể tách rời.knfhvxdtdeydcg
“Triển đại nhân!” Mã Hán hô một tiếng, “Bao đại nhân bảo ngươi đổi lại quan phủ đến binh bộ.”hjljhfyyfhdt
“Đến rồi.” Triển Chiêu thu chiêu, nói với Bạch Ngọc Đường, “Ta đi đem người lừa tới, ngươi đến Nhất Phẩm Lâu chuẩn bị!”aoFSJSHSrytfrhfsijhuhfpynbflgfhrnbgdljngsyaoFSJSH
“Hảo.”nshtngsyghdcgfcbxnghfsiFhghdgvhhfksjmxyszfdsjHFSJSHSlzbbvbvxmnshtngsyghdcgfcb
Hai người nhảy xuống phòng, như cũ đến bên cạnh giếng rửa mặt, sau đó thay quần áo chia nhau làm việc.frhfsi
Sau nửa canh giờ, Triển Chiêu đi theo Bao Chửng đến binh bộ. Binh bộ Thượng thư Lưu Chính Lĩnh là lão hữu nhiều năm của Bao Chửng, tự mình ra cửa tiếp đón, “Bao tướng thỉnh vào bên trong.”hdtdeydcgm
Bao Chửng cùng Lưu thượng thư khách khí mấy câu, bởi vì tất cả mọi người rất quen thuộc, cho nên cũng không cần để ý lễ tiết, liền cũng đi vào trong.cgmlzbbvbvxmnshtngsyaoFSJSHSr
“Người đến chưa?” Bao Chửng hỏi.nbflgfhrnbgdljaorytfrhfsiFhghdgknfhvx
“Sắp đến rồi.” Lưu Chính Lĩnh cười nói, “Bên cửa thành vừa truyền đến tin tức, đã vào thành, đoán chừng một lát tới ngay.”rytfrhfsiFhghdgknfhvxdnmbcyrnbgdljbcghdaoFSJ
“Hảo.” Bao Chửng gật đầu.dcgmlzbbvbvxmnshtngsyghdcgfcbxngcfjjkzngvy
Quả nhiên, mấy người vừa tới trong thư phòng của Lưu thượng thư ngồi xuống uống trà, thì có thuộc hạ báo lại, “Thượng thư đại nhân, hạ Tổng binh đến rồi.” gfhrnbgdljaorytfrhfsiFhg
“Mau mời!” Lưu thượng thư đặt chén trà xuống.hdgknfhvxdtrfuwnmbcy
Không bao lâu, chỉ thấy một võ tướng trẻ tuổi từ bên ngoài bước vào, người này thân hình cao lớn tướng mạo đường đường, thân mặc một bộ giáp mềm màu xanh, sau khi đi vào thư phòng, thoáng nhìn thấy Bao Chửng và Triển Chiêu ngồi ở ghế bên cạnh, khẽ sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh liền khôi phục nguyên dạng, đối Lưu thượng thư hành lễ, “Ty chức tham kiến Thượng thư đại nhân.” zbbvbvxmnsht
“Hạ Tổng binh không cần đa lễ.” Lưu thượng thư lộ ra nụ cười hòa ái thân thiết, Bao Chửng cùng Triển Chiêu giả vờ đứng dậy, Bao Chửng bảo, “Lưu thượng thư, đã có khách nhân, vậy ta đi về trước.”ngsyaoFS
“Ai...” Lưu thượng thư vội vàng ngăn lại, bảo, “Bao tướng chớ vội, đều là người quen.”JSHSrytfr
“Người quen?” Bao Chửng hơi sửng sờ, xoay mặt quan sát trên dưới Hạ Quốc Đống, Hạ Quốc Đống cũng đang nhìn Bao Chửng. Một gương mặt đen cùng một thân mãng bào tướng quốc kia, Hạ Quốc Đống lập tức hiểu được người này là ai, vội vàng hành lễ, “Vị này chẳng lẽ là Bao tướng gia? Ty chức nghe uy danh tướng gia đã lâu, hôm nay vừa thấy, chân úy tam sinh.”hfsijhuhfpynbflgfh
“Bao tướng, vị này là chất nhi của lão tướng quân Hạ Thu Long.” Lưu thượng thư giới thiệu cho Bao Chửng, “Hạ Quốc Đống, hạ Tổng binh.”ngcfjjkzngvysudbsgxyvtrfuwnmbcyrnbgdlj
“Nga...” Bao Chửng bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu “Hạ Tổng binh không cần đa lễ, ta nhớ khi trước gặp mặt, ngươi còn là một thiếu niên, hôm nay đã trở thành đại trượng phu một mình đảm đương một phía rồi, rất tốt.”
szfdsjHFSJFhghdgknfhvxdnmbc
Hạ Quốc Đống cười gật đầu, nhưng nghi ngờ chợt lóe lên trong mắt vẫn bị Triển Chiêu nhìn thấy, cảm thấy rất thú vị. Nếu như hắn là Hạ Quốc Đống thật, như vậy liền phải biết khi còn bé chưa từng gặp qua Bao Chửng, nhưng nếu như hắn là giả mạo, như vậy hắn sẽ hoài nghi trước kia đến tột cùng có từng gặp qua Bao Chửng hay chưa, lúc trước nếu nghi hoặc, thì sau đó thân tất nhiên là lúng túng... Nhìn nụ cười của Hạ Quốc Đống, Triển Chiêu nhìn thấy tràn đầy lúng túng, mặc dù chỉ có trong nháy mắt mà thôi.
“Vị này là Triển Chiêu triển hộ vệ.” Bao Chửng giới thiệu cho Hạ Quốc Đống, “Hắn cũng là hảo hữu còn sống của thúc phụ ngươi.”rytfrhfsijhu
“Nga... Nguyên lai là nam hiệp, cửu ngưỡng đại danh.” Hạ Quốc Đống vội vàng hành lễ, Triển Chiêu đáp lễ, cười nói, “Hạ Tổng binh không cần đa lễ, ta cùng với lão tướng quân chung đụng quá một đoạn thời gian, hắn thường xuyên nhắc tới ngươi.”ljhfyyfhdtdeydcgmlzbbvbvxmnshtngsyao
“Thúc phụ cũng thường xuyên nhắc tới sự tích oai hùng của Triển đại nhân.” Hạ Quốc Đống cười khách sáo, “Chính là nhân tài kiệt xuất của một thế hệ người trẻ tuổi chốn võ lâm.”vbvxmnshtngsygh
“Không dám.” Triển Chiêu tiếu a a trở về chỗ ngồi xuống, tâm nói Hạ Thu Long cũng không phải là người giang hồ, lúc mình cùng Bạch Ngọc Đường đi giúp hắn, ban đầu hắn còn không được tự nhiên kìa, nói gì đại quân triều đình không cần dựa vào người giang hồ... Còn sự tích anh hùng, chậc chậc.rnbgdljaorytf
Hạ Quốc Đống lần này tới là bởi vì thụ phong, cũng không có công vụ, vì vậy nội dung cơ bản của cuộc trò chuyện cũng là Lưu thượng thư cùng Bao Chửng hỏi tình huống của hắn, Hạ Quốc Đống nhất nhất trả lời, nhìn như giọt nước không lọt, nhưng trên thực tế vẫn là sơ hở chồng chất.szfdsjHFSJSHSH
Triển Chiêu ở một bên uống trà, nhìn Bao Chửng cùng Lưu thượng thư hai người ngươi một lời ta một ngữ giữa lúc chuyện trò vui vẻ thử thăm dò Hạ Quốc Đống, trong lòng thầm than, Bạch Ngọc Đường nói một chút cũng không sai, trong triều có tam hồ[hồ của hồ ly], tướng quốc, thượng thư, Bát vương gia. gvysudb
Đàm đạo đến xấp xỉ, Lưu thượng thư liền hỏi Hạ Quốc Đống, “Thế nhưng an bài trụ hạ ở dịch quán Kinh Đình rồi à? Ăn cơm chưa?”bvxmnshtngsyghdcgfcbxngcfjjkzngvysudbsgxyvh
“Ty chức vào kinh thành liền chạy thẳng tới phủ thượng thư, hành lý đã tùy thuộc hạ mang đi dịch quán.” Hạ Quốc Đống bảo, “Còn chưa ăn cơm.”nfhvxdnmbcyrnbgdljbcghdaoFSJ
“Bao tướng.” Lưu thượng thư nhìn Bao Chửng, “Là ngươi làm chủ hay là ta làm chủ a?”Fhghdg
“Vốn nên là ta làm chủ, bất quá bản phủ một lát còn phải tiến cung...” Bao Chửng tựa hồ là có chút khó xử, nhìn nhìn Triển Chiêu, “Không bằng Triển hộ vệ thay mặt bản phủ thỉnh Hạ tổng binh đi Nhất Phẩm Lâu ăn cơm đi.”ljaorytfrhfsiFhghdgknfhvxdtrfuwnmbcy
“Như vậy cũng tốt.” Lưu thượng thư gật đầu, “Các ngươi đều là người trẻ tuổi, cũng đều là kẻ luyện võ, nói chuyện cởi mở chút, cũng không cần theo đám lão già như chúng ta nhét chung một chỗ ăn cơm.”nmbcy
Tất cả mọi người mỉm cười, Hạ Quốc Đống gật đầu đáp ứng, vì vậy, Bao Chửng mang theo Triển Chiêu cùng Hạ Quốc Đống cáo từ rời khỏi binh bộ. Sau khi ra khỏi đại môn, Bao Chửng lên kiệu, Triển Chiêu và Hạ Quốc Đống cùng nhau đi hướng ngược lại, đến Nhất Phẩm Lâu.gdljaorytfrhfsiFhghdg
“Triển đại nhân trẻ hơn nhiều so với ta tưởng tượng.” Hạ Quốc Đống cùng Triển Chiêu sóng vai đi về phía trước.zfdsjHFSJSHSHOSYyszfdsjHFSJFhghdgknfhvxdnmbcyrnbgdljbc,;aoryt
“Đừng gọi đại nhân đại nhân mãi vậy, quá khách khí a.” Triển Chiêu bảo, “Không bằng huynh đệ tương xưng đi, ân... Hạ Tổng binh hẳn là hai mươi ba đi, cùng tuổi với ta.”nmbcyrnbgdljbcgh
Hạ Quốc Đống gật đầu, ôm quyền nói với Triển Chiêu, “Như vậy, Triển huynh.” rhfsiFhghdgknfhvxdtrf
“Hạ huynh.” Triển Chiêu tiếu a a ôm quyền, tâm nói Hạ Quốc Đống chân chính hẳn là còn lớn hơn mình hai tuổi đi... Đây rốt cuộc thiệt hay giả, giả cũng không tránh khỏi có chút quá không hợp thói thường, ngay cả số tuổi đều không rõ sao?sbfthjljhfyyfhaorytfrhfsijhuhfp
Đi tới Nhất Phẩm Lâu, Triển Chiêu cùng Hạ Quốc Đống vào cửa, lúc này đang là giờ cơm, trong đại đường có không ít người, Triển Chiêu hỏi tiểu nhị chạy bàn, “Tiểu nhị, có nhã gian không?”zngvysudbsgxy
“U, Triển gia a.” Tiểu nhị đáp lời, “Nhã gian toàn đầy.”ydtrfuwnmbcyrnbgdljbcsiFhghdgknfh
Triển Chiêu khẽ cau mày, “Đều đầy a...”rytfrhfsiFhghdgk
Hạ Quốc Đống cười cười, “Không bằng tìm nhà khác đi.”hdcgfcbxngcfjjkzngvysudbsgxy
“Ân...” Triển Chiêu gật đầu liền muốn cùng Hạ Quốc Đống đi ra ngoài, lại nghe tiểu nhị bảo, “Triển gia, Ngũ gia ở lầu ba ấy, chỉ một mình hắn, các ngươi có muốn đi ngồi cùng không a?”hghdgknfhvxdtrfuwnmbcy
“Ngọc Đường ở lầu ba à?” Triển Chiêu vừa nghe tinh thần liền tỉnh táo, đối Hạ Quốc Đống bảo, “Thật là đúng lúc, Ngọc Đường cũng là cố giao của cha ngươi, ta mời ngươi tới hắn nhất định vui mừng.” Nói, liền dẫn Hạ Quốc Đống đi hướng lầu ba.rytfrhfsiFhghdgknfh
“Triển huynh nói, nhưng là cẩm mao thử Bạch Ngọc Đường?” Hạ Quốc Đống hỏi.hdgknfhvxdtrfuw
“Chính hắn.” Triển Chiêu khi đang nói chuyện, đã lên lầu ba, đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Bạch Ngọc Đường đang gác chân vừa ngắm phong cảnh vừa uống rượu, thấy Triển Chiêu đi vào, liền cười nói, “Tặc miêu, tới ăn uống chực sao?”tngsyghdcgfcbxngcfjjkzngvysudbsgx
Triển Chiêu lườm hắn một cái, chỉ vào Hạ Quốc Đống tiến vào phía sau, bảo, “Bạch huynh, còn nhớ rõ không? Đây là chất nhi của Hạ Thu Long Hạ lão tướng quân, Hạ Quốc Đống hạ Tổng binh.”fsiFhghdgkn
“Bạch Ngọc Đường tựa hồ là khẽ sửng sốt, trên dưới đánh giá Hạ Quốc Đống mấy lần, gật đầu, “Nga... Nguyên lai là đứa cháu Hạ lão tướng quân thường xuyên nhắc tới a.” Nói xong, Bạch Ngọc Đường buông cốc xuống đứng lên, đi tới trước.szfdsjHFSJFhghdgknfhvxdnmbcy
“Bạch đại hiệp.” Hạ Quốc Đống ôm quyền.Fhghdgknfhvxdtrfuw
“Cái gì đại hiệp tiểu hiệp,” Bạch Ngọc Đường cười khoát khoát tay, “Huynh đệ tương xưng đi, ta nhớ ngươi hẳn nhỏ hơn chúng ta hai tuổi đúng không, ta gọi ngươi Hạ hiền đệ.”FSJFhghdgknfhvxd
Hạ Quốc Đống cười đến có chút lúng túng, Triển Chiêu trừng Bạch Ngọc Đường, “Không phải nói cùng tuổi chúng ta sao?”OSYyszfdsjHFSJFhghdgknfhvxd
Bạch Ngọc Đường có chút mơ hồ nhìn nhìn Triển Chiêu, “Phải không? Ta nhớ Hạ lão tướng quân nói nhỏ hơn ta hai tuổi a...” Hai người cùng nhau nhìn Hạ Quốc Đống, chỉ thấy hắn khẽ mỉm cười, bảo, “Tuổi thật của tại hạ đích xác là hai mươi ba, chẳng qua là thúc phụ thường xuyên đem tuổi của ta nhớ nhỏ hơn hai tuổi.”
dtrfuwnmbcyrnbgdljtysbfthjljhfyyfhaorytfrhfsijhuhfpynbflgfhrn
Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu khiêu mi gật đầu, liếc mắt nhìn nhau — tiểu tử phản ứng rất nhanh, bất quá hẳn là lớn hơn chúng ta hai tuổi mới phải.knfhvxdnmbcyrnbgdljbcghdao
“Ngồi đi.” Bạch Ngọc Đường dẫn hai người vào ngồi, bảo Triển Chiêu, “Miêu nhi, ta đều gọi thức ăn xong rồi, các ngươi muốn ăn gì thì gọi đi.”bvxmnshtngsyghdcgf
Triển Chiêu khẽ mỉm cười, bảo, “Ngươi không phải nói ta là tới chực ăn chực uống sao, cứ bàn ăn kia của ngươi, không đủ lại gọi thêm.”bgdljaorytfrhfsiFhghdgknfhvxdtrfu
Bạch Ngọc Đường ung dung cười một tiếng, bảo, “Vậy cũng được, bất quá ba người mà, món ăn ít chọc người chê cười, không bằng lại thêm vài... Đúng rồi, Hạ hiền đệ gọi đi.”dbsgxyvhhfksjmxyszf
Triển Chiêu có chút bất đắc dĩ nhìn Bạch Ngọc Đường — ngươi làm gì cứ nhất định gọi người ta đệ, chiếm tiện nghi người ta.dsjHFSJSHSHOSYyszfdsjHFSJF
Bạch Ngọc Đường khiêu mi —lão tử đã bốn ca ca.
Triển Chiêu có chút đắc ý cười cười với hắn— trùng hợp như thế, sinh nhật ta cũng lớn hơn ngươi mấy tháng.szfdsjHFSJSHSHOSYyszfdsjHFSJFhghdgknfhvxdnmbcyrnbgdlj
Bạch Ngọc Đường tranh cãi.nmbcyrnbgdljbcgh
“Vẫn là hai vị chọn đi.” Hạ Quốc Đống cười nói, “Ta đối món ăn của Khai Phong không quen.”Fhghdgknfhv
“Vậy ta gọi đi.” Bạch Ngọc Đường gọi tiểu nhị tới, muốn ba món ăn, tên ba món ăn này vừa báo ra ngoài, đem Hạ Quốc Đống kinh ngạc nhảy dựng.xmnsh