Lăng Thiên Truyền Thuyết

chương 138: võ công thiên hạ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Võ công hiện nay có thể nói là không nhiều lắm." Diệp Khinh Trần cười ha ha: "Lấy Thiên Tinh đại lục mà nói thì những tất cả những thế gia cũng chỉ có Ngọc Gia là được truyền thừa đầy đủ. Bất quá thực lực võ công chính thức không thể dùng cấp bậc phân chia rõ ràng. Tất cả tông phái, các gia tộc đều có chiêu thức tinh diệu của riêng minh. Tâm pháp nội lực cũng không giống nhau. Có nhà coi trọng công lực tu dưỡng, có nhà coi trọng thực chiến, có nhà xem trọng tâm tính kiên nghị, có nhà coi trọng chiêu số tinh diệu cũng có các loại cân bằng thực lực nhưng đó là điều không dễ dàng gì. Như thế nào có thể đem võ lâm thiên hạ xếp hàng như quan chức triều đình? Nếu miễn cưỡng làm vậy thì đó chính là một chuyện thật đáng cười.

Ví dụ lấy Kiếm Thần quyết của Nam Cung Thế Gia mà nói thì với đệ tử bình thường có chiêu số tinh diệu tuyệt đối có thể xem là đệ nhất trong gia tộc. Nhưng đối với những thế gia đệ tử có chút thành tựu về nội công mà nói thì đệ tử của Nam Cung Thế Gia lại là những bình dân mà thôi. Cũng không phải là Kiếm Thần quyết không ổn mà là do Nam Cung Thế Gia không xem nặng việc tu dưỡng nội công. Quan trọng chiêu thức mà lại không quan trọng công lực mới có hậu quả ấy. Nhưng đệ tử Nam Cung Thế Gia lại chú trọng đến thực chiến. Hai đệ tử của gia tộc luận bàn nhiều lần trong các trận chiến nhưng đệ tử của Nam Cung Thế Gia lại thắng nhiều hơn. Điều này cũng cho thấy rõ võ công trên thế gian này không thể lấy cấp bậc để phân chia cao thấp được.

Đạo lý này cũng giống như một tuyệt đỉnh cao thủ nhất thời khinh thường cũng có thể phải chết trong tay một đối thủ rất bình thường. Cho nên, khắp võ lâm thiên hạ cũng không có phân chia cấp bậc. Chỉ có thể phân biệt ngoại gia nội gia mà thôi. Nội lực phân chia thành tiên thiên và hậu thiên. Công lực mạnh nhất cũng chỉ có thể tiến đến tiên thiên chi cảnh mà thôi. Những người đạt đến tiên thiên chỉ có sự chịu đựng tốt, công phu tốt hơn hậu thiên chi cảnh một bậc mà thôi. Nhưng điều này cũng không tuyệt đối. Nếu có được chiêu số tinh diệu liền có thể đền bù lại điều ấy. Cho nên trong võ học cũng không hề có cao thủ và dong thủ."

@Dong thủ: Những nhân vật võ lâm có võ nghệ bình thường.

"Thì ra là như thế!" Gương mặt Lăng Thiên có chút nóng lên. Bản thân mình bị ảnh hưởng tiểu thuyết trên internet ở kiếp trước nên luôn cho rằng trên thế giới này nhất định có tồn tại cấp bậc võ thuật. Nhất định có cao nhân võ công bá đạo nhất, vô địch thiên hạ. Vừa nghĩ đến đây thì trong lòng có chút buồn cười. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn

Diệp Khinh Trần trầm mặc một lúc lâu sau mới nói tiếp: "Bất quá trong võ lâm không có quy định chính xác nhưng trong các bang phái, gia tộc đều có thứ tự trên dưới để dễ dàng quản lý và có thể nói rõ đặc điểm võ học của gia tộc mình. Đối với những nhân vật tu luyện đến trình độ kia mà nói thì những điều này có quan hệ lớn đến thực lực của bản thân mình. Mặc dù không phải là tuyệt đối."

Đôi mắt Lăng Thiên sáng lên: "Xin mời tiên sinh chỉ điểm. Vãn bối nguyện lắng nghe tiên sinh dạy dỗ."

Diệp Khinh Trần cười ha ha nói: "Mỗi gia tộc, bang phái đều có tiêu chuẩn riêng. Trong đó ta thấy Ngọc Gia ở Bắc Ngụy có tiêu thuẩn hợp thực tế một chút và dường như đúng trọng tâm nhất!"

"Cấp bậc của Ngọc Gia dựa theo ngũ ngọc để phân định. Phân biệt là Hắc Ngọc, Lam Ngọc, Tử Ngọc, Bạch Ngọc, Kim Ngọc...năm cái cấp bậc. Bất quá Hắc Ngọc, Lam Ngọc trong mắt ta không đáng để nói đến, chỉ như những võ lâm nhân sĩ có thân thủ linh hoạt, có nền tảng nội lực thô thiển mà thôi. Từ cấp bậc Tử Ngọc trở đi thì mỗi cấp đều phân chia thành ba cấp Hạ Phẩm, Trung Phẩm và Thượng Phẩm. Nhưng chỉ cần những người đạt cấp bậc Tử Ngọc trở lên đều trở thành những điều bí mật của gia tộc. Nếu có thể tiến vào cảnh giới Bạch Ngọc căn bản đã tiến vào cảnh giới hậu thiên đỉnh. Bạch Ngọc Trung Phẩm có vẻ tiến vào tiên thiên cảnh giới rồi. Còn Bạch Ngọc Thượng Phẩm chính là cảnh giới tiên thiên có chút thành tựu. Còn về Kim Ngọc cao nhất đủ để trở thành một đại tông sư tiên thiên đỉnh cấp. Nếu nói Ngọc Gia có nhân vật Kim Ngọc Thượng Phẩm thì chưa chắc chúng ta có thể thấy được." Nói đến đây Diệp Khinh Trần cười nhẹ một tiếng.

Lăng Thiên cười lớn hỏi tiếp: "Nhưng không biết Diệp tiên sinh nếu ở tại Ngọc Gia thì sẽ thuộc khối ngọc nào vậy?" Ngữ khí nghe có vẻ dễ dàng như đang vui đùa nhưng trong lòng Lăng Thiên lại có chút lo lắng. Công lực của mình và đối phương rõ ràng là cùng một cấp bậc. Nếu Diệp Khinh Trần đột nhiên nói hắn chỉ là cấp bậc Tử Ngọc, Bạch Ngọc mà thôi thì bản thân mình chẳng phải sẽ choáng váng đi sao?

Diệp Khinh Trần như cười như không nhìn Lăng Thiên một cái. Thần sắc trên mặt Lăng Thiên không hề thay đổi nâng chén mời Diệp Khinh Trần một cái. Diệp Khinh Trần cười có chút chế nhạo: "Ừmm. Với võ công của công tử nếu ở Ngọc Gia thì lúc này đã được xếp vào Bạch Ngọc Thượng Phẩm!" Lăng Thiên hỏi chính hắn nhưng Diệp Khinh Trần lại trả lời thành bản thân Lăng Thiên. Hiển nhiên đã nhìn thấy tâm ý của Lăng Thiên nhưng cũng không nguyện lấy bản thân mình ra so sánh liền đưa Lăng Thiên ra chịu trận.

"Tiên sinh xem trọng Lăng Thiên rồi." Lăng Thiên giơ chén rượu trong tay uống một hơi cạn sạch cười lớn nhưng trong lòng rất rung động. Thực lực của Ngọc Gia quả thực là sâu không lường được.

Vừa rồi Diệp Khinh Trần nói trong Ngọc Gia không có nhân vật Kim Ngọc Thượng Phẩm chính là ngụ ý trong Ngọc Gia có nhân vật đạt đến Kim Ngọc Hạ Phẩm hoặc là Kim Ngọc Trung Phẩm. Mà Diệp Khinh Trần vừa rồi nói rất rõ bản thân mình nếu ở tại Ngọc Gia cũng có thể xem như là nhân vật Bạch Ngọc Thượng Phẩm mà thôi. Nói cách khác, giữa mình và tuyệt đỉnh cao thủ của Ngọc Gia còn cách một cấp bậc Kim Ngọc Hạ Phẩm.

Điều này khiến cho Lăng Thiên thường dương dương tự đắc cảm thấy không thoải mái chút nào. Một cảm giác không chịu thua mãnh liệt xuất hiện trong lòng.

Dường như nhìn ra Lăng Thiên không cam lòng, Diệp Khinh Trần cười lớn khuyên giải: "Từ cao thủ cấp bậc Bạch Ngọc trở lên ở Ngọc Gia sẽ không dễ dàng ra tay. Càng huống chi nhân vật đến đến cấp độ Kim Ngọc thì bọn họ đều là thiên tài và phải khổ tu hơn mười năm không ngừng nghỉ mới đạt đến cảnh giới ấy. Với thực lực hiện tại của công tử cũng đủ để tung hoành thiên hạ rồi. Huống chi với độ tuổi của công tử thì không đến mười năm công tử đã có thể tiến vào cấp bậc Kim Ngọc rồi. Công lực tăng tiến như công tử mặc dù không thể nói là duy nhất nhưng cũng đủ để công tử kiêu ngạo rồi."

Lăng Thiên cười lớn, dường như không đặt điều này vào trong lòng. Đột nhiên hắn nghĩ đến một chuyện: "Xin hỏi tiên sinh tám đại thế gia hiện nay đều là người trong võ lâm năm đó phải không?"

Diệp Khinh Trần than nhẹ một tiếng: "Không sai. Ngoại trừ hai gia tộc mới bộc phát là Dương Gia và Lăng Gia ra thì sáu gia tộc còn lại đều có xuất thân từ võ lâm."

Lăng Thiên cười có chút trào phúng: "Lăng Gia và Dương Gia truyền thừa không đến một giáp quả thực có thể nói là mới bộc phát. Nhưng ước định ngàn năm trước của Thiên Ngoại Thiên và Vô Thượng Thiên lại coi như là không có gì? Những võ lâm thế gia này không phải đều xem vào chính trị quốc gia đó ư?"

Ánh mắt có chút đắn đo: "Điều này có quan hệ với ước định ngàn năm trước không lớn lắm. Chỉ vì tám đại thế gia này ngoại trừ Ngọc Gia, Lăng Gia và Dương Gia ra thì năm gia tộc còn lại cũng có lịch sử mấy trăm năm mà thôi. Không thể xem là gia tộc ngàn năm được!"

"Thiên Tinh đại lục ngoại trừ Ngọc Gia, Lăng Gia và Dương Gia ra thì Đông Phương Thế Gia, Tây Môn Thế Gia, Úy Trì Thế Gia, Thượng Quan Thế Gia, Lôi Gia chỉ có Đông Phương Thế Gia có tao ngộ thôi. Tương truyền rằng năm gia chủ đời thứ nhất của Đông Phương Thế Gia vô tình đoạt được một bộ tuyệt thế võ công 'Ngạo Thế Tiềm Long Quyết'. Võ công bên trong thật thần diệu. Đông Phương Thế Gia vì nó mà hưng thịnh. Sau khi gia chủ đó qua đời thì hai đứa con của hắn vì 'Ngạo Thế Tiềm Long Quyết' này tranh đấu không ngừng. Cuối cùng không biết như thế nào mà cả hai đều đạt được một nửa bộ Ngạo Thế Tiềm Long Quyết."

"Hai người đó đều là những nhân vật thiên tài. Sau khi lưỡng bại câu thương thì cả gia tộc phân làm hai. Ca ca Đông Phương Ngạo Thiên mang theo thượng bộ 'Ngạo Thế Tiềm Long Quyết' và người của mình ra ngoài xông xáo thiên hạ. Dưới cơ duyên xảo hợp nên đã thành lập Đông Triệu Vương Quốc trong thời loạn. Đệ đệ Đông Phương Ngạo Vân không cam lòng liền mang theo gia tộc nương tựa Nguyệt Thần Quốc cùng với Đông Triệu thề đối địch không ngớt. Cho nên Nguyệt Thần và Đông Triệu tranh đấu thực tế là do hai gia tộc Đông Phương gây chiến thôi."

"Thì ra là thế." Lăng Thiên nói nhỏ nhưng trong lòng lại nhớ kỹ năm chữ: 'Ngạo Thế Tiềm Long Quyết'!

"Tây Môn thế gia là một gia tộc hòa bình nhất!" Diệp Khinh Trần đang nói liền cảm thấy miệng hơi khô liền uống hai chén rượu: "Chỉ vì bọn họ tập luyện võ công là Từ Tâm Thần Công. Rất xem trọng hòa bình. Đối với việc tu tâm dưỡng tính có hiệu quả cực kỳ. Mặc dù loại thần công này luyện tập rất chậm tiến triển nhưng điều trị nội thương hiệu quả hơn nội lực nhiều lắm. Hơn nữa nó đối với độc vật có khắc chế vô cùng."

"Nam Cung thế gia cũng không có nội công tâm pháp truyền thừa cao thâm gì. Nhưng lại tự nghiên cứu kiếm đạo sáng chế ra một bộ tâm pháp 'Kiếm Thần Quyết' có uy lực thật lớn. Nếu luyện đến cảnh giới cao thâm có thể nhân kiếm hợp nhất. Nhưng tương truyền rằng ba mươi năm gần đây không có ai trong Nam Cung Thế Gia luyện đến cảnh giới nhân kiếm hợp nhất. Hoặc có thể là tâm pháp nhân kiếm hợp nhất 'Kiếm Thần Quyết' đã bị thất truyền rồi cũng nên."

Mà Bắc Minh Thế Gia lại nỗi danh với quyền ưởng và khinh công. Nhất là khinh công có ba môn công phu tuyệt đỉnh: Trục Dương, Cản Nguyệt, Truy Tinh. Nhưng có thể liệt vào tám đại thế gia, Bắc Minh Thế Gia còn có một công pháp thượng thừa 'Huyền Minh Tâm Pháp'. Nắm giữ hàn ý nhất trên thế gian lại có thể ngự sáu khí trong thiên địa. Tâm pháp này không phải là người có tư chất tuyệt thế không thể tu luyện được nhưng phàm là người tu luyện thành đều là nhân vật tuyệt đỉnh.

Lại nói đến Lôi Gia. Lôi gia có lịch sử đã lâu, vượt qua bốn thế gia trước nhưng đánh một trận nhiều năm trước khiến cho bọn họ tổn thất nặng. Uy danh lại dưới bốn thế gia kia. Nhưng Lôi Gia có tổ truyền là "Ngũ Lôi Thiên Tâm' không phải là chuyện đùa. Tâm pháp đó có uy lực cực lớn, có thể nói là võ công có lực sát thương mạnh nhất đại lục. Nhưng công pháp này phòng thủ không được tốt lắm." Nói lúc lâu sau Diệp Khinh Trần cảm thấy hơi khô miệng liền uống liên tiếp ba chén rượu. Hắn uống một chén Lăng Thiên lại tiếp hắn một chén. Từ lúc Lăng đại công tử chào đời đến nay thì đây chính là hành động rót rượu mời người đầu tiên của hắn. Diệp Khinh Trần có thể kiêu ngạo.

Quyển : Lăng Thiên Công Tử

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio