Thanh âm Lão phu nhân vang lên" Vô luận như thế nào, xin mời Hoàng hậu nương nương chờ một chút, nếu chậm trễ việc bức độc, hậu quả thiết tưởng không thể chịu nổi. Xin hỏi Hoàng hậu nương nương một câu, nếu như Lăng quý phi xảy ra chuyện không hay, Hoàng hậu nương nương có chịu trách nhiệm được việc này không?" Trong lời nói của Lăng Lão phu nhân mơ hồ lộ ra ý tứ cảnh cáo. 'Hậu quả thiết tưởng không thể chịu nổi', một câu bảy chữ này mang theo ngữ khí phi thường nghiêm trọng.
"Lão phu nhân nói quá lời rồi, bổn cung vừa rồi không biết đang bức độc cái gì, nên muốn vào xem một chút. Ta cùng với Lăng quý phi muội muội tỷ muội tình thâm, chẳng lẽ Lăng Lão phu nhân dĩ nhiên không muốn cho tỷ muội ta gặp mặt. Lời này từ đâu mà có vậy."
Một thanh âm có chút mệt mỏi vang lên "Tạ ơn hồng phúc của Hoàng hậu nương nương, cô cô ta đã từ hiểm tử hoàn sinh, trước mắt đã không có gì đáng ngại." Theo giọng nói, Lăng Thiên trên khuôn mặt tuấn lãng mang theo vẻ tiếu dung lạnh lẽo từ trong phòng đi ra. Một bộ phận tóc ẩm ướt do mồ hôi vẫn còn dính bết trên mặt, thần thái có vẻ có chút uể oải nhưng thần quang trong mắt lại rất trầm tĩnh, khiến kẻ khác không dám nhìn kỹ, lại mơ hồ để lộ ra một tia ý tứ lành lạnh.
Hoàng hậu Dương Tuyết cùng Lăng Thiên đối mắt, thân là nhất quốc chi hậu, sớm đã thành thói quen miệt thị thần hạ nhưng hôm nay đối mắt với Lăng Thiên dĩ nhiên lại cảm giác trong tâm nổi lên một trận lạnh lẽo. Tựa hồ ánh mắt thâm thúy nọ đã xem thấu bí mật trong lòng nàng. Không khỏi tâm thần bối rối một trận, vốn định làm khó dễ một phen nhưng khi nghe thấy nói thế thì đúng là một câu cũng không hỏi được.
"Thiên Nhi, cô cô ngươi thế nào. Hài nhi trong bụng nàng vẫn bình an chứ." Long Tường vọt lên, thăm dò nhòm vào bên trong phòng mà nhìn.
"Đã không có gì đáng ngại, mẫu tử cùng bình an." Ánh mắt Lăng Thiên lướt qua trên người hoàng hậu Dương Tuyết rồi thản nhiên hồi đáp." Bất quá thân thể cô cô hiện rất yếu, chuyện quan trọng nhất bây giờ là phải hảo hảo điều dưỡng, lấy thuốc thuốc bổ ôn nhuận thích hợp, không thể dùng vật đại hàn, đại thử, đại bổ; mặt khác, sự tình hôm nay, tuyệt đối không phải là một việc ngoài ý muốn mà là một dự mưu cẩn thận, có thể nói là có kẻ bố trí mưu sát. Hoàng thượng cô trượng. Dĩ nhiên có người dám ở trong hoàng cung ngang nhiên mưu hại quý phi của ngươi như thế, hơn nữa là quý phi mang trong người long thai. Ha ha a. Chuyện này, Lăng Gia chúng ta cảm giác được phi thường khó tin."
"Không sai. Hoàng thượng, Nhiên Nhi mặc dù là quý phi của ngươi nhưng nàng cũng là nữ nhi Lăng Gia chúng ta. Trong hoàng cung mà dĩ nhiên lại gặp phải chuyện như thế này, quả thực là làm cho thân thể và tinh thần già nua này của ta kinh đảm không thôi a." Lăng Lão phu nhân nghe nói nữ nhi không việc gì, nhất thời trong lòng hạ được một tảng đá lớn" Hoàng thượng, Lăng Gia chúng ta đối với Hoàng thượng luôn luôn trung thành và tận tâm. Không nghĩ tới nữ nhi tại hoàng cung dĩ nhiên suýt nữa bị người hãm hại chết. Xin mời Hoàng thượng làm chủ, vụ này cần phải cho Lăng Gia chúng ta một cái thuyết pháp." Vừa nói, Lăng Lão phu nhân run rẩy cúi người quỳ xuống, trên mặt đã xuất hiện một mảng lão lệ tung hoành.
Long Tường khẳng khái nói" Lão phu nhân xin đứng lên, việc này hoàn toàn là do Trẫm không chu toàn nên có họa này. Nhưng xin mời lão phu nhân yên tâm, Trẫm đã ban xuống công văn, truy nã toàn quốc Tô Hoài Nhân và cung nữ Tiểu Cúc, nhấ định sẽ cấp cho Lão phu nhân một cái công đạo."
Lăng Lão phu nhân đứng lên, không hờn giận nói "Hoàng thượng có phải là nói đùa không đấy. Có thể ở hoàng cung trong mưu hại quý phi nương nương, lại há chỉ là một tên ngự y cùng một tiểu cung nữ nho nhỏ sao. Dám làm việc này chắc chắn sau lưng còn có người khác chủ sự. Hơn nữa kẻ chủ sự tất nhiên trong hoàng cung cũng có địa vị tương đương. Nếu không thể tra ra kẻ chủ mưu, chuyện như thế này sợ rằng sau này còn có thể tiếp tục xảy ra. Tái nhi tam. Tầng tầng lớp lớp, trong hoàng cung ai cũng sẽ cảm thấy bất an. Mà hoàng cung bất an, thì tất nhiên sẽ khiến cho thiên hạ rung chuyển, Hoàng thượng nhất thiết không thể coi chuyện này như không quan trọng." Lăng Lão phu nhân như gừng càng già càng cay, mới vừa rồi giọng nói sắc bén như thế, thứ nhất là bởi vì chính nữ nhi của mình sanh tử không rõ mà tâm lý có chút hoảng loạn. Mà phu nhân dù sao cũng là người chủ sự của Lăng Gia, nghe nói Hoàng thượng hình như có ý bao che kẻ chủ sự, sao lại có thể không nói lời nào.
Mấy câu này của Lăng Lão phu nhân cơ hồ cũng đã đem đầu mâu chỉ thẳng vào đầu hoàng hậu Dương Tuyết. Dương Tuyết cùng Lăng Nhiên luôn luôn không hòa thuận, hai người sớm đã tranh đấu gay gắt, mọi người ai cũng biết, mà Long Tường cũng đau đầu không thôi. Dương Tuyết khí lượng nhỏ hẹp, hay đố kị ghen tị. Long Tường sao lại không biết. Huống chi người hiềm nghi lớn nhất trong chuyện này, nếu như Lăng Nhiên thật sự có chuyện ngoài ý muốn. Người được ích lớn nhất không thể nghi ngờ chính là hoàng hậu Dương Tuyết. Mà Lăng Gia cùng Dương Gia vừa lại là hai đại gia tộc đối lập. Lúc này nếu nữ nhi nhà mình gặp chuyện ngoài ý muốn, vô luận tổn thương lớn nhỏ há lại không mượn cơ hội này hung hăng đả kích Dương Gia
Long Tường trong lòng cũng rõ ràng. Việc này mười phần thì có chín là do Dương Tuyết chủ sự. Nhưng bây giờ hai người đại gia tộc này, mình cũng không thể động vào cái nào cả.
Lúc này Thừa Thiên phong vân dần dần nổi lên. Thiên hạ anh hùng đều tụ tập nơi này; nếu có người trong lòng có quỷ thì thật là khó lòng phòng bị. Chính mình muốn mượn lực Lăng Gia cùng Dương Gia để chế hành các thế lực lớn. Chỉ có hai đại gia tộc cùng hoàng thất liên thủ thì mới có thể tạo thành lực uy hiếp đối với các đại thế lực ở Thừa Thiên bây giờ. Khiến cho bọn chúng không dám coi thường vọng động.
Hơn nữa trong tam đại thế lực ở Thừa Thiên. Hoàng thất, Dương Gia, Lăng Gia thì Dương Gia có thế lực cực mạnh. Thừa Thiên đế Long Tường liền dùng Lăng Gia để chế hành Dương Gia. Đối quý phi Lăng Nhiên sủng ái có hơn. Thậm chí đối với con nối dõi thế hệ thứ ba của Lăng Gia là Lăng Thiên cũng che chở rất nhiều. Lăng Thiên nhiều năm qua kiêu ngạo ngang ngược, thật là một đệ nhất tiểu bá vương ở Thừa Thiên. Ngoại trừ bởi vì Lăng Thiên làm việc cực kỳ có chừng mực ở ngoài nên ít nhiều cũng được vị Thừa Thiên hoàng đế này che chở. Đó cũng là thuật đế vương, để có được sự tuyệt đối trung tâm của Lăng Gia mà bảo trì đại thế quân hành.
Nhưng sự tình gần đây có khác. Phong vân biến ảo. Lăng Gia Lăng Khiếu mấy năm gần đây nhiều lần đánh bại đại địch Tây Hàn, liên tục lập chiến công, rất được quân đội ủng hộ. Ẩn ước như "vua trong quân đội" tại Thừa Thiên. Lăng Khiếu phu nhân là Sở Đình Nhi lấy thân phận phụ nhân, tại thương giới ào ào như vũ bão kiếm được tài phú thật lớn. Nói là Thừa Thiên "nữ tài thần" cũng không quá đáng. Mà gần đây lại phong truyền Lăng Gia không biết như thế nào mà lại cùng thế ngoại ẩn tông Vô Thượng Thiên có quan hệ sâu xa. Tin tức như thế thật là làm cho Thừa Thiên đế Long Tường không thể không kiêng kỵ.
Việc đó nếu chỉ như vậy thì cũng không nói đến. Thế lực Lăng Gia nếu chỉ như vậy thì cũng không đủ gây họa. Tuy nhiên Dương Gia cùng Nam Cung Gia đang cầu thân kết minh lại đột nhiên tan rã, thậm chí là trở mặt thành thù. Thế lực Dương Gia đột nhiên yếu đi, ba đại thế lực nay lại không thể duy trì thế quân bình như trước. Long Tường đế chỉ vì việc này mà lo lắng không thôi.
Bất ngờ lúc này lại xảy ra chuyện lớn như vậy. Lăng Gia cố nhiên là phải trấn an nhưng Dương Tuyết lại là đầu mối liên lạc kết nối giữa hoàng thất và Dương Gia. Vô luận như thế nào cũng không thể liền xử trí. Thậm chí là không thể có chút ý tứử trí. Nếu không một khi Dương Gia có điều bất mãn thì có thể làm ra nhiễu loạn. Trong tình huống mẫn cảm như thế này, nếu xảy ra chuyện đó thì hoàng thất Thừa Thiên không thể nào chịu được. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Nhưng nếu không xử trí thì làm sao có thể cấp cho Lăng Gia công đạo. Lấy thế lực Lăng Gia bây giờ, há lại là nhân vật yên lặng ngậm bồ hòn làm ngọt. Trong lúc nhất thời, hoàng đế Long Tường không khỏi đầu lớn lên như cái đấu.
Hoàng hậu Dương Tuyết đứng một bên biến sắc, cười lạnh nói" Lão phu nhân nói lời ấy là ám chỉ bổn cung chính là kẻ chủ sự ư."
Lăng Lão phu nhân cười hắc hắc" Lão thân sao dám nói Hoàng hậu nương nương chính là hung thủ, nương nương trong sạch hay không thì tự biết, cần gì phải sốt ruột giải thích."
Dương Tuyết nhất thời nghẹn lời, lời của Lăng Lão phu nhân nói rõ mình đúng là có tật giật mình, trong lòng không khỏi hoảng hốt, cưỡng từ đoạt lý nói" Nhưng Lão phu nhân vô luận nói như thế nào, mới vừa rồi nói năng không phải là lời đáng nói của bậc thần tử, có thể nói là thật sự rất không ổn. Hoàng thượng làm như thế nào là chuyện của Hoàng thượng, người chính mình sẽ tự có biện pháp. Lăng Lão phu nhân mới vừa rồi trong lời nói đã có ý uy hiếp Hoàng thượng, làm thần tử mà coi thường Hoàng thượng, đúng là tội đại ác. Cái này thì nên xử vào tội danh gì đây."
Lăng Thiên cười lạnh nói" Vừa mới nãi nãi chỉ hướng tới Hoàng thượng góp ý, là vì lê dân thương sinh, thiên hạ đại nghĩa, vô luận là như thế nào, đây cũng là chuyện quốc gia đại sự. Hoàng thượng cũng còn chưa mở miệng, ngươi tuy là nhất quốc gia chi hậu nhưng lại tự tiện mở miệng phản bác, can thiệp quốc chánh, ngươi vừa rồi đem Hoàng thượng đặt chỗ nào. Rõ ràng là ngươi không đem Hoàng thượng để trong mắt. Hoàng hậu nương nương theo như lời vừa rồi thì người phạm tội đại ác chính là ngươi."
Lăng Thiên đã sống qua hai thế giới, cơ trí ra sao, trong nháy mắt đã đem gia sự trong hoàng thất nâng lên thành chuyện quốc gia đại sự, vừa lại đem cái mũ lớn 'hậu cung can thiệp vào chánh sự' đội lên đầu Dương Tuyết. Nói đến thuật quỷ biện, Dương Tuyết đâu phải là đối thủ của Lăng Thiên, bất giác ngây người ra, một hồi lâu không nói gì.
Xem hai nhà đánh võ mồm, dĩ nhiên trước mặt mình ầm ĩ lên, Long Tường trong lòng không khỏi cảm thấy vô lực. Đột nhiên mắt thấy Lăng Thiên lấy lời nói mà làm cho Dương Tuyết cứng đờ, trong lòng đột nhiên nảy một cái chủ ý. Có lẽ như vậy có thể tạm thời bảo trì thế thăng bằng mà lại có thể giúp Lăng Gia hóa giải oán khí.
Hắn ho khan một tiếng, nói" Việc này chưa điều tra rõ ràng, không thể nói ai sai ai đúng, chờ khi nào bắt được nghi phạm nói cũng không muộn. Nhưng thật ra Thiên Nhi ngươi khiến cho Trẫm cảm thấy rất không hài lòng, dĩ nhiên len lén nạp thiếp cũng không cho cô trượng biết, làm hại Trẫm ngay cả một chén rượu mừng cũng không được, thật sự là đáng phạt đấy."
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, không biết vị Hoàng thượng này vì sao tự nhiên chuyển giọng, chuyển ngay đề tài, nhưng là vì sao? Xoay chuyển không khỏi rất gượng ép". Nhưng hắn là hoàng đế, nói như thế nào đều có lý của hắn.
Lăng Lão phu nhân lão mưu thâm toán, đã biết hoàng đế không muốn dây dưa thêm về vấn đề này, may mà nữ nhi đã mẫu tử bình an, mới vừa rồi tranh luận cũng đã chiếm hết thượng phong, mà lúc này cũng quả thật không thích hợp làm khó dễ Dương Tuyết nên cũng không tái mở miệng. Bất quá, cục tức này vô luận như thế nào cũng phải nói ra. Lăng Gia, còn chưa có thói quen để cho người ta chiếm hết tiện nghi.
Lăng Thiên thấy nãi nãi yên lặng thì cũng đã rõ ràng ý tứ, hì hì cười, nói" Hoàng thượng cô trượng quốc sự đầy người, Lăng Thiên làm sao dám vì việc nhỏ này mà kinh động thánh giá."
Long Tường ha ha cười, nói" Bất quá chưa lập gia thê mà lại đã nạp thiếp, việc này có vẻ không hợp lý, như vậy đi, Lão phu nhân, ngươi xem " Long Tường quay đầu nhìn lăng Lão phu nhân, trên mặt vẻ mặt càng thêm vẻ tươi cười thân thiết". Do Trẫm làm chủ, đem Kiểu Nguyệt gả cho Lăng Thiên, làm chánh thất thê tử của Lăng Thiên, không biết ý Lão phu nhân như thế nào?"
Quyển