Lăng Thiên Truyền Thuyết

chương 226: bát phương chấn động

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Công tử. ngài sốt ruột tăng thực lực chúng ta lên như vậy thì có phải hay không muốn cho chúng ta đi làm đại sự?" Lăng Kiếm nuốt nước miếng lên tiếng hỏi.

Lăng Thiên cười cười nói: "Có làm đại sự hay không còn cần phải xem thử thực lực của các ngươi đạt đến tình trạng gì đã. Nếu không đạt đến yêu cầu của ta thì ta sẽ đổi người khác làm. Lăng Kiếm ngươi cũng biết thực lực hiện tại trong tay ta không chỉ có một mình Đệ Nhất Lâu các ngươi phải không?"

Cả người Lăng Kiếm chấn động, trên mặt ửng đỏ nhưng vẫn trả lời bằng một giọng nghiêm túc: "Xin công tử yên tâm. Chúng ta sẽ liều mạng tăng thực lực lên, tuyệt không phụ sự kỳ vọng của công tử!"

"Ừa, còn có tin tức quan trọng nào khác không?" Lăng Thiên thản nhiên hỏi.

Lăng Kiếm suy nghĩ một chút liền trả lời: "Không còn tin nào." Hôm nay Lăng Kiếm cảm giác thái độ của Kiểu Nguyệt Công Chúa khiến cho hắn có chút không thoải mái nhưng suy nghĩ một chút vẫn không nói với Lăng Thiên.

"Ở chỗ muội có tin tức về Tây Môn Thế Gia." Lăng Thần nói: "Cuồng Phong Bang dùng bồ câu đưa tin rằng Tây Môn Thế Gia Tây Môn Bất Nhược và Tây Môn Thanh hôm qua đã đi đến bái phỏng Dương Gia. Cho đến canh hai mới rời khỏi."

Lăng Thiên gật gật đầu tỏ vẻ đã biết rõ.

Xem một chút không còn chuyện gì thì Lăng Kiếm liền muốn rời khỏi.

Ba người không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài cửa sổ liền thấy bầu trời đã dần sáng rồi. bất tri bất giác đã nói chuyện suốt một đêm.

Trước khi Lăng Kiếm rời đi thì Lăng Thiên nói một câu rất nghiêm túc: "A Kiếm. Nếu ngày sau ngươi còn phạm một sai lầm thấp kém như vậy nữa thì ta sẽ cảm thấy hoài nghi ánh mắt của mình năm đó!"

Cả người Lăng Kiếm cứng đờ. Lúc này hắn mới biết Lăng Thiên cảm thấy rất bất mãn với việc bản thân mình đi ước chiến Diệp Bạch Phi. Theo Lăng Thiên đã hơn mười năm rồi nhưng Lăng Thiên dùng thái độ như vậy nói với mình cũng chính là lần đầu tiên sau khi trải qua lần khảo hạch năm xưa. Cũng vì câu nói này mà khiến cho run rẩy cả người.

Lăng Thiên quay sang nhìn hắn, trên mặt lộ ra một nụ cười ấm áp: "A Kiếm. Ta không thể chết được bởi vì ta có người thân. Có các ngươi, có Thần Nhi. Vì các ngươi ta sẽ không dễ dàng nản chí buông tay. Mặc dù ngươi không có nhiều ràng buộc như vậy nhưng cũng sẽ có một ngày ngươi phải phụ trách cho gia đình của mình. Huống chi bây giờ ngươi còn phải giúp đỡ cho ta, dưới ngươi còn có các huynh đệ nữa. cho nên tính mạng của ngươi sớm đã không còn là bản thân ngươi nữa. Không phải muốn chết là được chết đâu. Bốc đồng một vài phút chỉ là những tên thất phu mà thôi. Ngươi có hiểu rõ ý ta không?"

Lời của Lăng Thiên không nhiều lắm nhưng Lăng Kiếm lại đổ mồ hôi ướt cả người.

Ngày đó Lăng Thiên hét lớn một tiếng giống như là một tiếng sấm sét vang vọng khắp bầu trời trống vắng làm chấn động khắp Thừa Thiên Thành. Tiếp theo trên đường đi đến hoàng cung lại giết chết Tứ công tử của Tây Môn Thế Gia. Không chỉ võ công cao thâm khó lường mà thủ đoạn lại tàn nhẫn khiến cho người khác nghe mà sợ hãi. Chủ phó bốn người của Tây Môn Thế Gia đều chết tại chỗ, hơn nữa khi chết lại thê thảm vô cùng. Hai chuyện này giống như là cuồng phong lan truyền khắp mọi ngõ ngách Thừa Thiên Thành.

Các nhân vật lớn tại Mính Yên Lâu đâu phải là người thường. Chỉ trong chốc lát đã xác định được chủ nhân của tiếng hống kinh thiên kia là ai. Nhưng mà sau khi biết rõ thì người người biến sắc. Phản ứng không ai giống ai. Hiển nhiên một Lăng Thiên có võ công tuyệt thế và một tên hoàn khố kết hợp lại cùng một chỗ khiến cho người khác sợ hãi không thôi. Tất cả mọi người không nhịn được đều nghĩ đến nếu như một đệ nhất hoàn khố tại Thừa Thiên này mà chỉ là ngụy trang bên ngoài thôi thì điều đó đại biểu cho cái gì?

Nhiều người tâm tư nhạy bén chỉ trong nháy mắt đã nghĩ đến "Thiên hạ đệ nhất thầy tướng" – Vô Thượng Thiên Diệp Khinh Trần trước kia cũng từng ở tại Lăng Gia rồi lại xảy ra xung đột với Dương Gia. Nhất thời trong lòng mọi người đều có một ý nghĩ như nhau: Thì ra Lăng Thiên chính là truyền nhân bí mật của Vô Thượng Thiên. Thật là khó trách. Nếu như hắn thật sự là truyền nhân của Vô Thượng Thiên thì ngày thường ngụy trang thành một hoàn khố cũng là chuyện thường.

Nên biết mỗi một truyền nhân của Vô Thượng Thiên ngoại trừ có võ công tuyệt thế, tài hoa hơn người ra thì đặc điểm lớn nhất của họ chính là không ham quyền thế. Mà Lăng Thiên lại chính là người nối dõi duy nhất của đời thứ ba Lăng Gia. Cho dù muốn thể hiện ra không được, không còn cách nào khác đành phải chọn danh tiếng hoàn khố che mắt người đời.

Tây Môn Thế Gia vốn muốn đi tìm Lăng Thiên trả thù nhưng khi biết được tin tức này vội vàng ra lệnh cho các đệ tử không được xúc động. Môn nhân của "Vô Thượng Thiên" không ham quyền thế cũng không hề sợ hãi bất kỳ kẻ nào đến khiêu chiến. Nếu muốn tìm chết thì ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi. Cho dù là Tây Môn Thế Gia cũng tự nhận tuyệt đối không dám trêu vào đại cừu như vậy. Một mặt dùng bồ câu đưa tin báo tin cho gia tộc một mặt cùng đến D

ơng Gia tạo hảo cảm. Hướng đến lão hồ ly Dương Không Quần kết minh. Vô luận thế nào đi nữa thì Lăng Thiên đã giết Tây Môn Chương thì tuyệt đối không có khả năng trở thành bằng hữu của Tây Môn Thế Gia được. Nếu không có khả năng hợp tác thì đi tìm gia tộc đối đầu với Lăng Gia nhiều nhất chính là Dương Gia hợp tác là chuyện cần phải làm.

Nhân vật thứ ba của Ngọc Gia là Ngọc Mãn Thiên đang nỗi giận lôi đình! Mặc dù tâm tư hắn thẳng thắn nhưng không phải là kẻ ngu. Sau khi biết được tin tức này liền nhớ đến công tử trong miệng bọn Lăng Kiếm cũng chính là người đánh bại mình hôm trước. Vốn Tam gia liền muốn đi đến tìm tên tiểu tử ghê tởm kia tính sổ. Tình thế hiện tại của Thừa Thiên rất phức tạp, là một gia tộc mới bộc phát thì giấu diếm thực lực không nói đi. Nhưng tên tiểu tử này ngàn vạn lần không nên khi nhìn thấy mình liền muốn tỷ thí "cầm kỳ thi họa" chứ? Đây là muốn giết mình mà. Nhớ đến bộ dáng xấu hổ muốn chết lúc đó khiến cho Ngọc Mãn Thiên hận không thể đập đầu chết tại chỗ.

Nhưng hắn đã cùng đánh cuộc với người ta rồi, nếu như không đánh bại mấy tên tiểu tử kia liên thủ thì sẽ không đến cửa gây phiền toái. Trong lúc nhất thời Ngọc Tam Gia buồn bực đi tới đi lui trong phòng. Chỉ trong chốc lát đã đi hơn một trăm vòng giống như một con bạo long bị nhốt trong phòng.

Hai huynh đệ TIết Lãnh Tiết Phi khi biết được tin tức này vội vàng dùng bồ câu đưa tin dùng một tốc độ nhanh nhất báo cho gia chủ Ngọc Mãn Lâu, trong thư còn nói rõ những sự tình lớn nhỏ xảy ra gần đây. Về phần quan hệ của Ngọc Mãn Thiên, Ngọc Băng Nhan với Lăng Thiên lại càng nói tỷ mỷ hơn nhiều. Sau khi làm xong mọi việc chỉ biết chờ đợi mà thôi. Sau khi bọn họ biết rõ trình độ võ công của Lăng Thiên thì cả hai đều yên tâm cho sự an toàn của Ngọc Băng Nhan tại Lăng Phủ. Nếu như tiểu thư dưới sự bảo vệ của Lăng Thiên mà còn có chuyện ngoài ý muốn thì hai đứa mình ở đó cũng không có ý nghĩa gì.

Mà hai gia tộc Bắc Minh Thế Gia và Đông Phương Thế Gia bảo trì sự trầm mặc khiến mọi người cảm thấy ngoài Bắc Minh Thế Gia vốn cố gắng muốn đến kết minh với Dương Gia nhưng bây giờ lại quay trở về thái độ bình thường trước kia, hạ lệnh cho đệ tử không được ra ngoài. Trong thời khắc quan trọng này lại yên lặng như vậy thật khó hiểu.

Còn Nam Cung Thế Gia thấy cục diện hiện tại ngày càng phức tạp, bọn hắn thật không ngờ Lăng Thiên lại chọn thời khắc này xuất hiện cường thế như vậy. Mà gia chủ Nam Cung Thiên Long sau khi suy nghĩ kỹ càng liền hiểu rằng hành động này của Lăng Thiên chính là một cao chiêu độc vô cùng. Tình báo của Nam Cung Thế Gia biết được Lăng Thiên có võ công tuyệt thế trên người, tin tức này lúc đầu hắn không tin tưởng nhưng lúc này Lăng Thiên lại dùng phương pháp như mặt trời mọc tuyên bố cho thiên hạ. Trong đó còn có ý muốn cảnh cáo hậu quả cho Nam Cung Thế Gia nếu không thỏa mãn điều kiện của hắn. Sau khi ngồi thương lượng thật lâu liền quyết định việc này không thể không làm mà không được làm trễ nữa. trong lòng có chút sợ hãi nhưng cũng có chút hưng phấn. Nếu Lăng Thiên bày ra sự cường thế như vậy thì sẽ có gia tộc trở thành vật hi sinh giết gà dọa khỉ. Nam Cung Thế Gia tuyệt đối không hi vọng vật hi sinh kia là chính mình. Bây giờ có thể kết minh với Lăng Gia thì theo lời của Nam Cung Thiên Long cũng là một chuyện tốt cũng không chừng. Hôm nay hi sinh những thủ hạ dưới tay kia có thể đổi lấy một minh hữu cường đại.

Mà Bắc Minh Thế Gia cũng lo lắng điều này nên mới yên lặng hơn rất nhiều. Đối mặt với một con nộ long đang ngủ mê đột nhiên tỉnh lại mà bản thân mình lại đang ở trong phạm vi thế lực của hắn nếu coi thường vọng động thì chẳng khác nào đi tìm chết cả. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -

Cho dù là người nào đều không ngờ rằng thiên hạ anh hùng tề tụ lại như vậy mà bị một người cường thế xuất hiện ngoài ý muốn đánh loạn toàn bộ kế hoạch trước kia. Tất cả những chuyện này đều do Lăng Thiên tạo ra trong vô tình. Coi như là "Cố ý trồng hoa hoa không nở. Vô tình cắm liễu liễu lại xanh."

Mặt trời đã lên cao ba sào rồi, Lăng Thiên đang ngồi dưới cây nho híp mắt lại, bộ dáng nhàn nhã. Ngọc Băng Nhan đang ngồi trên một cái bàn án ở trước mặt hắn chăm chú vẽ cây nho xanh biếc. Lăng Thần ở bên cạnh Ngọc Băng Nhan lâu lâu nói điều gì khiến cho hai nàng đều cười duyên. Hiển nhiên hai nha đầu kia ở chung hòa hợp cực kỳ.

Ngọc Băng Nhan cầm họa bút trong tay nhìn chăm chú vào chiếc lá nho xanh biếc trước mặt, thỉnh thoảng cúi đầu vẽ vài nét, thỉnh lại lại ngậm cán bút vào chiến miệng nhỏ nhắn kia.

Nhìn bộ dáng chăm chú của Ngọc Băng Nhan khiến cho Lăng Thiên càng xem cau mày lại, rốt cục không nhịn được đứng lên nói: "Nhan Nhi, Họa kỹ kiêng kỵ nhất chính là do dự. Một họa gia tài giỏi không giống như muội vậy. Nhìn chăm chú rồi lâu lâu lại vẽ một nét xuống? Vậy cả đời muội cũng không thể vẽ được một bức tranh đầy đủ đâu. Nếu không "hung hữu thành trúc" thì sao có thể thành được? Hung hữu thành trúc chính là một câu thành ngữ phổ thông mà?"

"Hung hữu thành trúc? Một bức họa hoàn chỉnh?" Ngọc Băng Nhan chớp chớp mắt nghi hoặc: "Bức tranh đầy đủ....?"

Hung hữu thành trúc: Trước khi vẽ một bức tranh bụi trúc thì trong đầu đã có phác thảo sơ bộ về bức tranh đó rồi. Ý nói một việc đã được suy tính trước.

Quyển

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio