Lặng Thinh

chương 96: phiên ngoại 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày đầu tiên sau khi thành lập nhóm, tất cả thành viên rời khỏi căn cứ ghi hình trêи đảo, dọn đến một ký túc xá mới ở ngoại ô Hải thành.

Vẫn là chiếc xe buýt quen thuộc tới đón bọn họ, bảy thành viên xếp hàng lên xe, phía sau còn có cameraman đi theo.

Khưu Dặc không quay đầu lại nhìn mà hỏi: “Bắt đầu từ giờ là quay vlog rồi đúng không?”

Minh Nhượng đập một cái vào lưng cậu, “Lúc chúng ta ra khỏi ký túc xá là đã quay rồi.”

Khưu Dặc gật đầu, thoáng nhìn thấy ba người ở đằng trước đã độc chiếm hàng ghế hai người ngồi, dãy trước thì để cho nhân viên công tác, thấy vậy cậu ta chỉ vào cái ghế hai người ngồi duy nhất còn sót lại nói: “Chúng ta ngồi ở đây vậy!”

Giang Liễm đẩy ngón tay cậu ta ra, khom lưng ngồi xuống nói: “Có người rồi.”

Khưu Dặc nghe vậy trợn mắt, “Anh chỉ có một người thì đến ghế đơn mà ngồi. ”

Ánh mắt Giang Liễm lướt qua Khưu Dặc, “Tôi ngồi cùng cậu ấy. ”

Khưu Dặc quay đầu, đối diện với ý cười tươi rói trêи mặt Lâm Gia, “Nhường một chút, tôi muốn qua đi.”

Khưu Dặc ngẩn người, nhường đường cho cậu.

Rõ ràng mọi người đều cô đơn lẻ bóng, không ai cao quý hơn ai. Nhưng Khưu Dặc lại không khỏi cảm thấy, mình cứ đứng tần ngần ở giữa như vậy thì không hợp lắm.

Cứ thế các thành viên trêи xe buýt vui cười đùa giỡn nhau tiến về phía đích đến của mình.

Ký túc xá mới là một biệt thự lớn bốn tầng mang phong cách Tây Âu, công ty đã chuẩn bị bốn căn phòng lớn trong đó làm phòng ngủ cho các thành viên.

Sau khi mọi người vào nhà, đồng loạt ném valy đồ đạc trong phòng khách, đi lên lầu tham quan phòng ngủ và những phòng khác.

Trêи lầu có phòng tập gym, phòng giải trí và phòng chiếu phim, tất cả đều đã được chuẩn bị chu toàn, trong bốn căn phòng ngủ, có ba phòng đôi và một phòng đơn.

Phòng đơn có phòng tắm riêng, trong phòng còn có bàn đọc sách xa hoa và một kệ sách lớn xa xỉ, trêи kệ sách bày một đống lego mới tinh nguyên mùi và mô hình siêu anh hùng.

Khưu Dặc và Đồng Tinh Châu lúc này đã xông lên chen chúc nhau kêu: “Tôi muốn ngủ ở đây! ”

Hô xong hai mặt nhìn nhau, ánh mắt lộ ra cảnh giác.

Đồng Tinh Châu hai tay khoanh trước ngực, lý lẽ dõng dạc, “Thứ tự trước sau. ”

Khưu Dặc cũng không nhường nhịn, liên tục tắc lưỡi nói: “Biết cái gì gọi là kính lão đắc thọ không tiểu Đồng.”

Một tay Minh Nhượng túm một người, kéo hai bạn học sinh tiểu học lúc nào cũng hăm he đánh nhau này ra xa, chán nản nói: “Còn chưa ai nói gì, chớ ồn ào.”

Hai người lúc này mới câm miệng không nói nữa.

Phòng hai người lại chia thành phòng ngủ chính và phòng cho khách, phòng ngủ chính là phòng xép, có phòng vệ sinh riêng và phòng để quần áo, thậm chí còn có thêm một phòng khách nhỏ. Còn hai phòng cho khascch chỉ có sô pha và tủ quần áo.

Bảy người quay lại phòng khách dưới lầu, nhân viên công tác đứng ngoài ống kính nói: “Các cậu dự định chia phòng thế nào? ”

Hạ Đông Thiền nói: “Chắc phòng đơn là phòng ai cũng muốn dành nhỉ? ”

Ôn Miễn gật đầu, “Tôi cũng muốn ở phòng đơn. Chẳng qua, “Cậu ta chuyển đề tài, “Nếu như tất cả mọi người đều không ai chịu nhường ai, vậy phòng đơn này để cho C vị của chúng ta đi. ”

Đồng Tinh Châu vài phút trước còn đòi sống đòi chết ở phòng đơn lập tức lên tiếng phụ họa: “Tôi đồng ý.”

Khưu Dặc cũng mở miệng: “Thêm tôi một phiếu.”

Lâm Gia và Hạ Đông Thiền không nói câu nào.

Chỉ có Minh Nhượng cười cười đầy hàm xúc, “Vậy phải xem Giang Liễm có tình nguyện ở phòng một người hay không đã!”

Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn về phía C vị của nhóm mình.

Trong cái nhìn soi mói của bọn họ, Giang Liễm ung dung mỉm cười, “Tôi không ở phòng đơn, các cậu ở đi.”

Ba người đồng đội đồng loạt lộ ra ánh mắt ngỡ ngàng.

Nhân viên công tác đề nghị: “Không bằng rút thăm quyết định đi. ”

Ôn Miễn hỏi: “Rút thế nào? ”

Đối phương lấy bảy lá bài xì tố đã chuẩn bị trước ở sau ghế sa lon đưa cho Giang Liễm, “Rút xì tố, mỗi người rút một lá, sau đó dựa vào con số lớn nhỏ trong lá bài mà lên lầu chọn phòng. ”

Đề nghị được mọi người nhất trí thông qua.

Sauk hi rút bài xong, trình tự lên chọn phòng lần lượt là Lâm Gia, Khưu Dặc, Đồng Tinh Châu, Ôn Miễn, Minh Nhượng, Giang Liễm và Hạ Đông Thiền.

Lâm Gia đứng dậy đi lên lầu, trước khi đi đã liếc mắt nhìn vào Giang Liễm.

Đồng Tinh Châu khổ sở nằm dài trêи ghế sa lon, “Lâm Gia nhất định là chọn phòng đơn, lego của tôi, mô hình của tôi, tất cả đều bỏ tôi mà đi rồi. ”

Nhân viên công tác đi theo bên cạnh Lâm Gia phỏng vấn, “Tất cả mọi người đều muốn ở phòng đơn, cậu cũng sẽ chọn nó chứ? ”

Trong quá trình hỏi, bọn hoj đã đi ngang qua cửa căn phòng đơn, Lâm Gia không tập trung nghe, mà đi một mạch đến căn phòng ngủ chính ở cuối hành lang.

Nhân viên công tác lộ ra vẻ khϊế͙p͙ sợ: “Cậu không vào phòng đơn xem thử sao? ”

Bóng lưng Lâm Gia thoáng khựng lại, vờ bình tĩnh mà xoay người lại, “Vậy thì đến xem một chút thôi.”

Sau một lát, cậu không hề lưu luyến chút nào mà ra khỏi căn phòng đơn, từ lần nữa cất bước đến phòng ngủ chính ở cuối hành lang.

Nhân viên công tác cũng am hiểu tường tận chân lý “Nhóm nhạc nam mà không chơi gay, sớm muộn gì cũng bị flop”, nên cố ý đào hố cho cậu nhảy, “Cậu chọn phòng đôi, có phải là muốn cùng ai đó ở chung không? ”

Lâm Gia nghe vậy hơi sựng lại, sau đó ngẩng mặt nhìn vào camera, lộ ra nụ cười đúng chuẩn, “Chẳng qua em cảm thấy phòng ngủ chính lớn hơn mà thôi ”

Không có được câu trả lời như mong muốn, nhân viên công tác đành thất vọng rời đi.

Khưu Dặc là người thứ hai lên lầu, cũng suy đoán rằng lúc này Lâm Gia đang thích ý nằm trêи giường lớn căn phòng đơn rồi, cậu ta trực tiếp nhìn về phía Minh Nhượng, “Hai chúng ta ở chung một phòng được không?”

Minh Nhượng bừa bãi gật đầu một cái, dường như cũng không để ý mình sẽ ngủ ở phòng nào, “Được.”

“Cứ quyết định như vậy đi, đến lúc đó anh cũng đừng có vào nhằm phòng đấy.” Khưu Dặc đi lên lầu.

Nhân viên công tác đứng ở lần hai chờ cậu ta, nhìn thấy cậu ta đi một mạch về phía phòng ngủ chính, nét mặt tràn đầy ngạc nhiên, thầm nghĩ rõ ràng lúc ở dưới lầu, ai nấy đều muốn ở phòng đơn mà, nhưng sao sau khi lên lầu lại làm hành động trái ngược hoàn toàn vậy.

Nghĩ đi nghĩ lại, nhân viên công tác cũng không nhắc đến chuyện căn phòng đơn kia nữa.

Khưu Dặc đi đến trước phòng ngủ chính đang đóng chặt cửa, đưa tay đẩy ra.

Giọng nói của Lâm Gia ở bên trong truyền ra: “Đừng đẩy, có người.”

Khưu Dặc cực kỳ kinh ngạc, “Sao cậu không chọn phòng đơn? ”

Lâm Gia hỏi lại: “Chẳng phải cậu cũng không chọn đó sao?”

Khưu Dặc không nói gì thêm nữa, nhớ lại lúc nãy đi qua phòng đơn thấy bên trong không một bóng người, không khỏi lộ ra sắc mặt vui mừng, theo bản năng đi tới căn phòng đó. Lúc đứng trước cửa trêи mặt lại lộ vẻ do dự, cậu ta đã hẹn trước với Minh Nhượng rồi, bây giờ mà đổi ý thì sẽ thành lật lọng.

Trong lòng cậu ta giãy giụa và đấu tranh, cuối cùng vẫn quay lại đường cũ, đi đến phòng ngủ phụ bên cạnh phòng ngủ chính.

Lâm Gia đã chọn phòng đơn, vậy Khưu Dặc sẽ chọn phòng ngủ chính, cũng đã hẹn trước với Minh Nhượng rồi, giờ chỉ còn lại hai phòng ngủ phụ, thậm chí Đồng Tinh Châu còn không hề nhìn vào căn phòng đơn lấy một lần, đã trời xui đất khiến mà đi vào một phòng ngủ phụ còn trống khác.

Sau khi Ôn Miễn lên lầu, lần lượt gõ cửa phòng ngủ chính và phòng ngủ phụ. Trong cả ba phòng đều đã có người, giường của Khưu Dặc đã có người đặt trước, còn lại hai gian phòng của Lâm Gia và Đồng Tinh Châu, Ôn Miễn thầm nghĩ mình và Lâm Gia có quan hệ tốt hơn, nên không mảy may do dự mà lựa chọn gian phòng của Lâm Gia.

Lâm Gia lại không chịu mở cửa cho cậu ta, nói là đã hẹn với Giang Liễm trước rồi.

Ôn Miễn đứng tại chỗ suy nghĩ, một bên nhớ lại có phải là có chuyện này hay không, một bên gõ cửa gian phòng của Đồng Tinh Châu. Nhưng trong khoảnh khắc cậu ta tiến vào phòng, cậu ta bỗng nhiên tỉnh hồn lại, nếu Lâm Gia ở trong phòng ngủ chính rồi, hai phòng ngủ phụ cũng đều đã có người, vậy thì ai đang ở trong phòng đơn?

Cậu ta và Đồng Tinh Châu ở trong phòng đấm ngực giậm chân, ân hận vì đã chọn sai.

Minh Nhượng là người thứ năm lên lầu, nhưng lại không đến phòng đơn, cũng không đến phòng ngủ chính đã hẹn trước với Khưu Dặc, mà là trực tiếp đi tới phòng ngủ phụ bên cạnh mà Khưu Dặc chọn.

Giang Liễm là người thứ sáu lên lầu, Lâm Gia mở cửa phòng ngủ chính ra để hắm tiến vào.

Hạ Đông Thiền là người cuối cùng lên lầu, sau khi lần lượt gõ xong tất cả các phòng mới phát hiện đều đã đủ nhân khẩu, thế là trở thành người may mắn nhất nhặt được phòng ngủ đơn siêu hot kia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio