Lãng Tích Hương Đô

chương 270: chiêu đặc biệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong văn phòng của Mục Nghiên Kỳ.

Lâm Bắc Phàm cùng Mục Nghiên Kỳ cách nhau khoảng hai mươi centimet, bốn mắt nhìn nhau tóe lửa.

Thời gian chầm chậm trôi qua.

Lâm Bắc Phàm chỉ cảm thấy mình như người đẹp bị cởi sạch đồ, bị ánh mắt của đối phương nhìn hết từ trên xuống dưới, kiểu ánh mắt tham lam muốn chiếm đoạt làm cho hắn thấy cực kỳ khó chịu, nội tâm thấp thấp thỏm thỏm không yên.

Đối phương chẳng lẽ muốn xxoo mình ngay trong văn phòng? Như vậy mặc dù có chút , nhưng cũng quá thô bạo phải không? Hơn nữa đối phương xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ trong lòng có gì đó không đúng, một nữ vương thích vui đùa? hắn trong đầu đã hiện ra một hình ảnh khó coi, hắn bị lột sạch như con cừu non, còn đối phương tay cầm còng tay, nến, roi da, nhìn về phía hắn đi tới "Anh, anh, đầu hàng, nếu như em ức hiếp anh, hy vọng em dịu dàng một chút, anh vẫn còn zin!"

Lâm Bắc Phàm đột nhiên ra vẻ đau khổ như thể hắn là một cô gái mười lăm mười sáu tuổi, đối mặt với một người đàn ông lực lưỡng, trong lời nói còn mang theo chút cảm giác hy sinh.

"Xi!"

Mục Nghiên Kỳ thiếu chút nữa thì thổ huyết, trên thế giới này tại sao còn có người như vậy chứ?

Chính mình chỉ là muốn đến gần xem cái tên mà tổ chức mình để ý là người thế nào, không ngờ hắn lại liên tưởng đến chuyện khác, thật đúng là vô sỉ.

Lâm Bắc Phàm hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt thương cảm, thấp giọng nói: "Em tới đi, mỗi người đàn ông đều phải có lần thứ nhất như vậy, không thể giãy dụa thì chỉ còn cách cố gắng mà hưởng thụ thôi!"

"Anh, anh tên khốn này, anh nói bậy bạ gì đó?"

Mục Nghiên Kỳ cáu giận nâng nhấc chân lên đá hắn.

"Ôi, em làm gì vậy? Còn có cái kiểu lạm dụng tình dục như thế này sao? Thật đúng là quý hiếm".

Lâm Bắc Phàm kêu đan thảm thiết.

Lạm dụng tình dục?

Mục Nghiên Kỳ trừng mắt nhìn hắn thiết chút nữa muốn nôn ra.

Ở trong nhóm hành động đặc biệt là như vậy, chưa từng có ai dám nói với cô như vậy. Cái tên khốn này lại nói mình có xu hướng lạm dụng tình dục, nói vậy lẽ nào không khiến cô điên lên?

Mục Nghiên Kỳ, ngươi là số một của đội hành động đặc biệt, ngươi là một người phụ nữ mạnh mẽ, tuyệt đối không thể yếu thế trước mặt hắn.

Mục Nghiên kỳ im lặng, trong bụng lẩm bẩm vài câu, trên mặt mỉm cười nói: "Lâm Bắc Phàm, lần này bảo anh tới đây là có chút chuyện nhỏ muốn thương lượng với anh".

"A? Hóa ra không phải là quy tắc ngầm, làm mình sợ muốn chết.

Lâm Bắc Phàm cố ý vỗ vỗ lồng ngực, ra vẻ lo lắng hãi hùng, ra vẻ thiếu chút nữa mình bị... Text được lấy tại Truyện FULL

"Anh..."

Mục Nghiên Kỳ dường như muốn đánh cho hắn một trận.

Tên này vô sỉ như vậy? hắn lại có thể nói đến quy tắc ngầm, một từ thịnh hành đến vậy.

Lâm Bắc Phàm tùy tiện túm lấy cái ghế ngồi xuống, tùy tiện nói: "Đã không phải quy tắc ngầm, vậy thì anh yên tâm rồi, em nói xem, rốt cuộc tìm anh có chuyện gì? Anh là một công dân lương thiện, nên không làm những chuyện nguy hại cho quốc gia, cho nên em không được dùng những từ ngữ thẳng thắn, nghiêm túc làm anh rối lên".

Mục Nghiên Kỳ bị đối phương làm cho chết lặng, ngoại trừ muốn đánh vỡ đầu hắn ra, còn muốn dìm hắn xuống nước, cho hắn chết chìm trong sự cáu giận.

Hắn sao có thể vô sỉ như vậy? So với những kẻ thù mà mình từng gặp còn vô sỉ hơn nhiều.

Hắn là công dân lương thiện? Công dân lương thiện mà dám dùng xẻng đánh chết thị trưởng sao?

Mục Nghiên Kỳ hít một hơi thật sâu, cố nén giận, tận lực không cùng hắn tranh cãi. Cô ngồi trở lại vị trí của mình, trên khuôn mặt trắng nõn hiện ra một nụ cười tươi tắn: "Tôi chưa giới thiệu nhưng có lẽ anh đã biết tôi, giờ đây tôi giới thiệu qua, tôi là Mục Nghiên Kỳ, hiện thuộc đội hành động đặc biệt cục an ninh quốc gia, biệt hiệu là số !"

"Đội hành động đặc biệt cục an ninh quốc gia?" Lâm Bắc Phàm hơi sững sờ.

"Đúng thế, đội hành động đặc biệt cục an ninh quốc gia!" Mục Nghiên Kỳ còn đặc biệt nhấn mạnh thêm mấy chữ để hắn nghe rõ hơn. Lâm Bắc Phàm đột nhiên kêu lên, cứ như nghe được tin gì động trời.

"Anh". Mục Nghiên Kỳ vỗ mạnh xuống bàn, đứng lên, lạnh lùng nói: "Lâm Bắc Phàm, tôi hy vọng anh có thể chú ý tới ngữ khí của mình, anh như vậy là có ý miệt thị quốc gia, nếu như anh còn như vậy, tôi có quyền đánh gục anh tại trận!"

Cô lấy súng ra chĩa thẳng vào trán hắn nói. Lâm Bắc Phàm mồ hôi vã ra.

Cô nàng này đúng là bạo lực mà? Động một chút là lại rút súng ra. Trong đầu hắn hiện ra cảnh một phát súng của đối phương giết chết một cao thủ. Long Yên Nguyệt rất bạo lực, rất dã man nhưng so với cô ấy đúng là đệ tử gặp sư phụ.

Lâm Bắc Phàm giờ đây mặc dù có chút năng lực, dưới sự trợ giúp của Tiểu Kim thì không vấn đề gì, nhưng hắn không muốn đối đầu với cô gái cuồng bạo này, vạn nhất pháp lực của Tiểu Kim không khống chế được, không cản được viên đạn của đối phương thì hắn có phải là chết nhăn răn không? hắn vội vàng giơ hai tay lên, mỉm cười: "Mục Nghiên Kỳ? Tên rất hay, vừa nghe đã biết là mỹ nhân rồi, nhóm hành động đặc biệt? Một cái tên oai phong, nhất định là một tổ chức mà nước ta mới thành lập gần đây, bên trong chắc cao thủ nhiều như kiến, nếu như có cơ hội, nhất định tôi phải đến gặp mặt mấy cao thủ đó".

Tiểu Kim thiếu chút nữa thổ huyết, phản ứng của hắn thay đổi thật quá nhanh.

"Lão đại, anh cũng không phải quá không có khí cốt sao? Lại nói những lời như vậy với cô gái đó!" Tiểu Kim nhỏ giọng nói.

"Mày biết cái rắm gì, tổ hành động đặc biệt, vừa nghe đã thấy rất phong cách, nếu như có thể làm trong tổ chức đó, chúng ta sau này chẳng phải là hô phong hoán vũ sao? Hơn nữa, cô nàng này xem ra địa vị cũng không thấp, người cũng xinh đẹp, nịnh nọt nàng vài câu, có gì xấu đâu, nếu như có thể tao nguyện hy sinh để có thể tiếp cận cô ấy. "Lâm Bắc Phàm vô sỉ nói.

Tiểu Kim thiếu chút nữa bị nghẹn chết, những chuyện lão đại nghĩ ra quả là đặc biệt.

Mục Nghiên kỳ tất nhiên không rõ Lâm Bắc Phàm có suy nghĩ xấu xa, nhưng mà thấy đối phương chủ động nhận sai, trong nội tâm cũng đã nguôi giận. Cô lại lần nữa ngồi xuống, mở miệng nói: "Anh nói cũng đúng, nhóm của chúng tôi thành lập chưa được bao lâu, thành viên không nhiều, nhưng đều có năng lực, còn anh thì sao!"

"Chẳng lẽ muốn tôi tham gia vào nhóm?" Lâm Bắc Phàm khẽ kêu lên kinh ngạc.

Mục Nghiên Kỳ hơi sững sờ, không ngờ rằng đối phương lại nói ra những lời mình định nói, cô khẽ gật đầu: "Đúng vậy, từ lần trước thấy anh đánh chết Tống Kiến Quốc và Tống Nhân hóa nên chúng tôi thấy anh có năng lực nên mới đặc biệt mời anh tới đây".

Cô mở ngăn kéo, lấy ra một cái đĩa CD, sau đó để vào trong một đầu đĩa, trên màn hình hiện lên cảnh hắn đối đầu với mấy chục nhiên phòng chống bao động, cũng vì lần đó mà hắn trở nổi tiếng, trở thành đối tượng được nhiều ban ngành quan tâm, từng chiêu từng chiêu gọn gàng linh hoạt, tinh diệu sắc bén, khiến cho Bắc Phàm thiếu chút nữa hô lên sung sướng".

Đây là mình sao? Đúng là oai phong quá đi.

Tiểu Kim cũng nhịn không được nữa nhỏ giọng nói: "Lão đại, cái tư thế này đúng là oai thật, xem ra Tiểu Kim này đúng là có tố chất của cao thủ võ công, sau này nhất định em phải làm một bộ phim truyền hình võ hiệp, với tên gọi Độc Cô Thiêu Thần Tiểu Kim, he he..."

Lâm Bắc Phàm mặc kệ cái con rồng tự sướng này, chăm chú xem tin tức trên đĩa xong, lúc này mới gật đầu nói: "Ân, động tác quả là không tốt, rất gọn gàng linh hoạt, không có chút nào ướt áo bẩn thỉu, có thể nói alf một cao thủ". Mục Nghiên Kỳ thiéu chút thổ huyết, ở đâu lại có loại người tự khen mình vậy chứ! Da mặt thật đúng là dày.

Lâm Bắc Phàm không chút giác ngộ, thở dài nói: "Anh hùng vĩnh viễn cô đơn!"

"Xì!" Mục Nghiên kỳ vừa mới nhấp một ngụm trà liền phun hết ra.

Nếu như không phải vừa rồi trải nghiệm sự lợi hại của đối phương, thì có lẽ cô sẽ thấy hắn đúng là một tên khoác lác thối tha. Nhưng hắn là cao thủ sao có thể nói ra những lời như thế?

Lâm Bắc Phàm nghi ngờ nói: "Mục Nghiên kỳ em làm sao vậy?"

Mục Nghiên Kỳ bất đắc dĩ phất tay nói: "Tôi không sao, chỉ là có một việc muốn hỏi anh!"

"A? Chuyện gì?" Lâm Bắc Phàm chớp chớp đôi mắt hiếu kỳ nhìn đối phương.

"Mấy chiêu trong đó có thật không?" Mục Nghiên Kỳ nhìn hắn chăm chăm nói.

"Mấy chiêu trong đó? Ý của em là mấy chiêu dùng xẻng đó? Là thật hay giả? Chẳng lẽ khônga i biết sao? Anh cũng chỉ là tùy tiện đánh vậy thôi cũng không có gì đặc biệt đâu".

Lâm Bắc Phàm khinh thường nói, dường như đó là chuyện quá tầm thường.

Mục Nghiên Kỳ thiếu chút nữa ngất đi.

Tùy tiện đánh mấy chiêu?

Mấy chiêu này tổ chức của cô đã phải nghiên cứu bao lâu, vậy mà hắn lại nói vậy, chẳng lẽ đối phương lợi hại đến vậy? Khó trách tổ chức lại muốn tìm mọi cách lôi kéo hắn, hy vọng hắn gia nhập đội, cũng chính là nâng cao sức mạnh của nhóm.

Mục Nghiên Kỳ nghĩ một lát mới nói: "Đội hành động đặc biệt chúng tôi giờ đây muốn đặc biệt mời anh vào đội, hy vọng anh có thể trở thành một thành viên của nhóm, để cống hiến cho đất nước, đương nhiên, nhóm của chúng ta có rất nhiều quyền lợi đặc biệt, bảo đảm quyền lợi của anh không bị người khác gây hại, giúp anh thật sự trở thành một người trên hàng ngàn người!" Cô đã ném mồi câu ra dụ hắn.

"Trở thành một thành viên của nhóm các cô?" Lâm Bắc Phàm nháy mắt, hứng thú hỏi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio