Một tiếng “răng rắc” giòn giã vang lên, lớp bảo vệ trong suốt ngoài cùng của ngôi làng đột nhiên vỡ nát.
Hân Đồng nắm chặt dao găm, thầm ảo não, chỉ còn phút nữa là bản thử nghiệm công khai sẽ kết thúc, sao khu an toàn lại bị công phá vào lúc này chứ?
Lá chắn bảo hộ đã bị phá hủy, một đám tiểu quái đang la hét om sòm hưng phấn lao vào bên trong.
Hân Đồng thăm dò quan sát.
Phía trước, cô ấy nhìn thấy một Người Đầu Trâu đang múa may chiếc chùy ở cánh trái, chỉ quơ vài cái đã đập tòa nhà thành một đống đổ nát.
Bên cánh phải, một người chơi không trốn kịp đã bị đàn ong khổng lồ bao vây.
Nó dùng đuôi chích một nhát, người chơi chỉ kịp mắng “Đm” rồi biến mất.
Hân Đồng biết như vậy đồng nghĩa với bị loại.
“Trò chơi trực tuyến thực tế ảo đã ra đời được năm năm, mình chưa từng tham gia game sinh tồn nào thú vị và chân thật như Thiên Tai Tận Thế.
Lúc được mời tham gia vào bản thử nghiệm, hệ thống đã nói nếu người chơi thành công sống sót trong một trăm ngày sẽ nhận được phần thưởng lớn bất ngờ.
Nhất định phải sống sót!”
Nghĩ vậy, Hân Đồng sử dụng kỹ năng Tốc Hành xông vào hướng có ít tiểu quái nhất để đột phá vòng vây.
Ai ngờ vừa mới chạy được hai bước đã bị một Binh Sĩ Khô Lâu chắn trước mặt.
Càng lúc càng nhiều tiểu quái chuyển hướng sang đây.
Hân Đồng cắn chặt răng, quyết định xông lên.
Đột Kích!
Nọc Độc Công Kích!
Một Đòn Trí Mạng!
Cô ấy tung ra một loạt kỹ năng tấn công mình có, Binh Sĩ Khô Lâu bị gϊếŧ chết trong nháy mắt.
Hân Đồng không dừng lại, tiếp tục di chuyển về phía trước.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, cô dự định thoát khỏi đám truy binh, tìm một chỗ trốn đi, cố gắng sống đến khi thời gian đếm ngược kết thúc.
Ai ngờ dọc đường chỗ nào cũng toàn quái với quái.
Nguyên tố Lửa, Tượng Quái Thú, Ác Quỷ...!Chưa kể đến đủ loại tiểu quái, càng lúc càng khó chơi.
Một khi dừng lại rất có khả năng sẽ bị bao vây, tới đó là coi như toi đời.
Nghĩ vậy Hân Đồng quyết tâm kiên trì tới cùng, một đường chạy như điên.
Đột nhiên, một luồng gió mạnh thổi vút qua sau lưng cô.
Tim Hân Đồng thắt lại, cô ấy chợt dừng bước.
Vừa mới đứng yên, một cây trường mâu cắm phập vào đất ngay sát bên chân Hân Đồng.
Lúc cắm xuống, đuôi trường mâu còn đong đưa qua lại, có thể thấy được lực ném mạnh tới cỡ nào.
“Trong mấy trò khác toàn là người chơi tổ chức đoàn đội để đánh quái, còn trong Thiên Tai Tận Thế này lại chỉ có quái đuổi, người chạy.” Hân Đồng vừa lẩm bẩm vừa chạy thục mạng.
Thời gian từng phút trôi qua, cô liên tục gặp phải đám tiểu quái bên đường.
Gặp quái đơn lẻ thì gϊếŧ, gặp kết bè kết đội thì chạy.
Dù vậy thanh mana lẫn HP vẫn liên tục tuột xuống không phanh.
Sau một thời gian dài chạy bạt mạng, Hân Đồng gần như kiệt sức thở hổn hển.
May mắn là đám tiểu quái xung quanh càng ngày càng ít.
Hân Đồng nghĩ mình đã tìm được một góc không người, cuối cùng cũng có thể nghỉ một chút, nhưng không ngờ mới vừa ngồi dựa vào gốc cây đã thấy một Người Đá cao mét xuất hiện ở trước mặt.
Phía trên đầu nó còn có một hàng chữ “McDonald (BOSS)”
Hân Đồng: “…”
Ai cũng biết quái ở Thiên Tai Tận Thế chia thành ba cấp bậc, theo thứ tự từ thấp đến cao là phổ thông, tinh anh, BOSS.
Một con BOSS đại khái có giá trị bằng mười bảy mười tám con quái phổ thông, cỡ bốn năm con quái tinh anh gì đó.
Trừ khi lập thành một nhóm để chiến với nó, nếu không thì không có tuổi!
Hèn chi xung quanh không thấy con quái nào khác, hóa ra Hân Đồng cô đã bước vào khu vực của BOSS…
Đen vl! Thà bị quái phổ thông bao vây còn hơn!
Hân Đồng muốn chạy thật nhanh nhưng vừa nãy đã chạy quá lâu, thể lực chống đỡ hết nổi, giao diện thuộc tính thậm chí còn hiển thị trạng thái tiêu cực “Tốc độ chuyển động -%”.
Biết rõ lần này mình chạy không thoát, cô ấy chỉ có thể nắm chặt dao găm, đối mặt với kẻ địch.
Đột Kích!
Dao găm đánh trúng Người Đá, tay Hân Đồng đau buốt.
BOSS vẫy tay như không hề hấn gì, ném cô ấy văng ra xa.
Hân Đồng ngã ngồi trên mặt đất, cắn chặt răng ngoan cường đứng lên.
Nọc Độc Công Kích!
Một Đòn Trí Mạng!
Tấn công thành công nhưng BOSS không hề phản ứng.
Cùng lúc đó thanh mana của Hân Đồng đã cạn kiệt, toàn bộ kỹ năng đều đang trong thời gian đóng băng.
Nhìn lại, vẫn còn phút giây.
Hân Đồng vô cùng tuyệt vọng, trong lòng mắng hệ thống là kẻ lừa đảo! Độ khó cao như vậy ai mà sống sót nổi?
Trong lúc chửi thầm, BOSS phóng ra ma pháp.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, vô số viên đá to bằng nắm tay bay về phía Hân Đồng.
Cô ấy nằm sấp xuống, tránh được hầu hết đòn công kích.
Sau đó chỉ đành nhắm đại một hướng để chạy giữ mạng.
Dù trên người còn dính debuff, dù thanh máu chẳng còn bao nhiêu, dù cô cảm thấy mình bít cửa rồi, nhưng mà...
Cô không cam tâm chờ chết!
Hân Đồng vén bụi cỏ liếc nhìn xung quanh, đang định chọn một đường trốn thích hợp thì trông thấy một người chơi nữ đang nghỉ ngơi cách đó không xa.
Thời khắc này cô không nghĩ nhiều, theo bản năng hét thật to nhắc nhở: “Chạy mau! Phía sau có BOSS!”
Người kia ngạc nhiên liếc nhìn cô ấy rồi lại lắc đầu.
Không có tiền đồ! Bỏ cuộc nhanh như vậy, bộ không thấy hổ thẹn với bản thân sao?!
Hân Đồng còn chưa lo xong thân mình, cũng lười đến khuyên nhủ, chạy trốn một mạch.
Không biết qua bao lâu, thể lực của cô ấy về .
Giây tiếp theo Hân Đồng buộc phải dừng lại tại chỗ để nghỉ ngơi.
Thôi xong rồi! Ánh mắt Hân Đồng tuyệt vọng.
Thời gian tiếp tục đếm ngược.
Còn phút.
Còn phút.
Còn phút.
Nhìn thấy bản thử nghiệm công khai sắp kết thúc, vậy mà vẫn không thấy Người Đá đuổi theo.
Lạ thật, BOSS đâu? Hân Đồng cảm thấy khó hiểu.
Nghỉ ngơi mười mấy phút để khôi phục thể lực, sau đó cô ấy thận trọng quay trở lại.
Không lâu sau đã nghe thấy tiếng đánh nhau, Hân Đồng lập tức bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu, cẩn thận bước tới.
Nhìn kỹ một chút, Hân Đồng nhất thời câm nín.
Cách đó không xa, Người Đá đang giao đấu với một người chơi.
Thiên Thạch Hạ Cánh.
Xung Kích Siêu Tốc.
Trọng Kích.
BOSS dùng hết mọi kỹ năng tấn công.
Đối thủ lại nấp sau một tấm khiên, nhìn qua có vẻ không tổn hại một sợi tóc nào.
Đáng ngại hơn là người đó cầm khiên bằng tay trái, tay phải thỉnh thoảng móc đồ ăn hồi sức ra từ trong ba lô rồi bỏ vào miệng.
Hân Đồng nhìn thấy rất rõ ba lô và tấm khiên của đối phương lấp lánh ánh sáng màu tím nhạt.
Trong Thiên Tai Tận Thế, trang bị và đạo cụ phân thành bốn cấp bậc, theo thứ tự từ thấp đến cao là màu trắng (phổ thông), màu lam (hoàn mỹ), màu tím (hiếm), màu cam (truyền thuyết).
Bản thử nghiệm công khai chỉ kéo dài một trăm ngày, với bấy nhiêu thời gian mà nhận được trang bị hiếm, có thể thấy năng lực của người này thực không đơn giản.
Càng khỏi nói tới việc người đó tiện tay lấy ra một đống thức ăn hồi phục.
Nếu Hân Đồng cũng có đủ vật phẩm hồi phục thì đã chạy trốn khắp nơi cho tới hết thời gian đếm ngược từ lâu, sao có thể chật vật như bây giờ?
Trong Thiên Tai Tận Thế, đạo cụ phục hồi rất khó kiếm, cũng không có thuốc hồi máu.
Hân Đồng đang nghĩ như vậy nhưng đã thấy người chơi nữ kia liên tục móc ra đạo cụ không ngừng nghỉ.
Đa số là ánh xanh, một ít lại có ánh tím, còn có một vật tỏa ra ánh sáng màu cam.
Dưới sự trợ giúp của đạo cụ, cục diện đã được cầm cự.
BOSS dùng hết kỹ năng vẫn không hạ được đối thủ.
Mười mấy phút sau, hệ thống phát ra thông báo: “Có . người chơi trong bản thử nghiệm công khai, còn người may mắn sống sót, chúc mừng người chơi đã sống sót.”
Hân Đồng: “…”
Là tại hạ thua.
Khác với Hân Đồng lo sợ bất an, ngay từ đầu Vân Lăng đã biết mình có thể sống sót.
Vị trí của cô là Tanker, điểm cộng là được thêm máu và khả năng phòng thủ siêu cao.
Ba lô vải bạt mang trên người là trang bị hiếm, tổng cộng có ô lưới, mỗi ô có thể chứa tối đa mảnh vật phẩm giống nhau.
Cô đã chuẩn bị hơn vật phẩm lam, vật phẩm tím, vật phẩm hồi phục bậc cam từ trước khi cuộc chiến diễn ra.
Quan trọng nhất, đối thủ lần này là Người Đá.
Loại sinh vật này vốn có mức phòng thủ cao, tấn công lại thấp, cuộc chiến thường kéo dài rất lâu.
BOSS có ý thức lãnh địa rất mạnh, tuyệt đối không cho phép quái của chủng tộc khác xuất hiện trong địa bàn của đó.
Bởi vậy Vân Lăng mới cố tình kéo dài thời gian, định câu giờ cho tới khi trò chơi kết thúc.
Sự thật chứng minh, suy đoán của cô đã đúng.
Mọi thứ đều nằm trong dự tính, sống sót đến cuối một cách nhẹ nhàng.
Trong lúc cô đang ngẫm nghĩ thì hệ thống tuyên bố: “Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Trăm Ngày Sinh Tồn, hãy chọn ba trong bốn phương án sau làm phần thưởng.”
“.
Lệnh Bài Lãnh Chủ x, sau khi dùng có thể xây dựng lãnh địa của riêng mình.”
“.
Giữ lại cấp bậc kỹ năng sinh hoạt.”
“.
Kỹ năng bị động cấp S Trái Tim Tự Nhiên.
+ máu sau khi học, nhân đôi hiệu quả trị liệu.”
“.
Trang bị cam Áo Giáp Anh Hùng.
+ máu sau khi mặc, -% sát thương nhận vào.”
“Có bốn kỹ năng sinh hoạt, bao gồm câu cá trung cấp, thu thập trung cấp, may vá cao cấp, và nấu nướng cao cấp.
Giữ lại cấp bậc, trong tương lai, việc sản xuất hàng loạt các đạo cụ phục hồi và chế tạo pháo đài thép kiên cố hẳn sẽ rất thú vị.” Vân Lăng suy nghĩ một lát, xác định phương án và coi như bắt buộc.
Còn phương án và …
“Kỹ năng được phân thành bốn cấp bậc, theo thứ tự từ thấp đến cao là cấp C, cấp B, cấp A, cấp S.”
“Kỹ năng cấp S và trang bị cam có giá trị tương đương.”
“Thế nhưng vào đầu trò chơi giá trị máu được +, hiệu quả trị liệu được nhân đôi, khả năng sống sót sẽ cao hơn.”
Vì thế cô chọn phương án .
Sau khi chọn xong, hệ thống thông báo: “Phiên bản thử nghiệm công khai đã kết thúc.”
“Mười ngày sau, giờ trưa ngày tháng năm , trò chơi chính thức đi vào hoạt động.”
“Mong người chơi chuẩn bị sẵn sàng.”
Sau khi thoát khỏi trò chơi, Vân Lăng cởi mũ thực tế ảo ra rồi đứng dậy đi ngâm một ly bột yến mạch.
Bột yến mạch có dạng túi rất tiện sử dụng.
Hơn nữa chỉ cần uống hết một ly đã cảm thấy no.
Nghỉ ngơi một lát, Vân Lăng lại đội mũ vào tiếp tục tham gia các trò chơi trực tuyến thực tế ảo khác.
Nhưng vừa chơi được một lúc cô đã cảm thấy chán ngắt.
Vốn đã quen với phong cách chém gϊếŧ khí thế của Thiên Tai Tận Thế, giờ lại đổi sang những trò khác thật sự không có chút hứng thú nào.
“Ước gì ngày tháng đến thật mau.”
Ngày tháng năm , từ sáng sớm Vân Lăng đã đi siêu thị mua đủ nhu yếu phẩm hàng ngày cho cả một tuần.
Sau đó cô ăn cơm trưa, vừa đúng : liền ngồi vào ghế lặng lẽ chờ đợi trò chơi bắt đầu.
Vì chưa đến giờ nên dù có đăng nhập vào trò chơi thì giao diện cũng chỉ hiện ra một dòng chữ “Thiên Tai Tận Thế , ngày tháng chấn động trực tuyến!”
Sau phiên bản thử nghiệm, không biết trò này sẽ mang đến những bất ngờ gì mới.
Vân Lăng cực kì mong đợi.
:.
Hai dòng chữ đột nhiên hiện ra trước mắt: [ Người chơi nhận được Lệnh Bài Lãnh Chủ x.
Vui lòng đi theo mũi tên chỉ thị để đến lãnh địa của bạn.]
Máy chủ còn chưa mở thì đi theo mũi tên đến lãnh địa bằng cách nào?
Vân Lăng gỡ mũ giáp xuống, định đi uống một ngụm trà.
Không ngờ vừa đứng dậy, cô phát hiện mũi tên vẫn còn trong tầm mắt, chỉ thẳng ra ngoài cửa.
Vân Lăng liếc mắt nhìn mũ thực tế ảo rồi nhìn chính mình, càng thấy khó hiểu hơn.
Tại sao lại nhìn thấy mũi tên khi không đăng nhập trò chơi? Chẳng lẽ gần đây cô mệt nhọc quá độ nên bắt đầu xuất hiện ảo giác?
Vào bếp rót một ly nước, hướng mũi tên chỉ cũng thay đổi theo.
Nhưng vẫn như cũ chỉ thẳng hướng ngoài cửa.
Không thể nào…
Đáy lòng Vân Lăng nảy sinh một dự cảm không lành.
Cô lấy chìa khóa, đóng cửa sổ thật kỹ rồi bước đi theo hướng của mũi tên.
Đi bộ khoảng bảy phút, trên bãi đất trống ở phía sau tòa nhà dân cư, cô thấy một tấm mộc bài to bằng bàn tay đang lơ lửng giữa không trung.
Đó là phần thưởng mà Vân Lăng đã chọn - Lệnh Bài Lãnh Chủ!