Có điều hắn cũng nhìn thấy được một ít tin tức vô cùng hữu dụng trong những lời mắng chửi này.
- Các anh em, ta đã tìm thấy một hang động kỳ lạ dưới lòng đất ở phía tây cánh đồng hoang, trong đó có rất nhiều quái vật bằng đá, thoạt nhìn như cất giấu bảo bối gì đó rất ghê gớm.
- Ý ngươi là hang động gần sa mạc ở phía tây? Lúc trước ta từng đến đó rồi, bên trong đều là ma thú cấp , ở ngay lối vào đã có không ít, căn bản vào không được.
- Nhiều ma thú cấp như vậy sao? Chẳng lẽ đó là sào huyệt của ma thú?- Sào huyệt ma thú? Ở đâu? Ta muốn đi qua đó nhìn một chút!- Tỉnh ngủ đi, đó là sào huyệt ma thú cấp , rất có thể bên trong sẽ có ma thú cấp xuất hiện, ngươi muốn đi chịu chết hay sao?- ! Có người phát hiện một hang động được nghi ngờ là sào huyệt của ma thú cấp !Điều này khiến Lâm Hữu bất ngờ, ngay lập tức khơi dậy sự hứng thú của hắn.
Sau khi xem kênh nói chuyện phiếm thêm một lúc để hiểu biết vị trí cụ thể của hang động, hắn lập tức thay đổi phương hướng và chạy một mạch tới đó.
Cuối cùng, dưới sự dẫn đường của Rồng Mộc Yêu, chẳng mấy chốc hắn đã tới biên giới của một mảnh sa mạc đen mênh mông.
Xa xa đã thấy một nhóm người tụ tập dưới chân cồn cát khổng lồ, cồn cát vây quanh một hang động bằng nham thạch dưới lòng đất.
Lối vào hang động rất lớn, phần lớn đều bị vùi lấp dưới lớp cát đen, nếu không nhìn kỹ sẽ không dễ dàng phát hiện được.
Ngay khi Lâm Hữu vừa xuất hiện thì đã lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, tất cả đều kinh dị nhìn hắn và binh chủng thực vật ở bên cạnh.
Nhưng ngay lập tức, một tiếng gào thét đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên từ trong hang động khiến toàn bộ biên giới sa mạc phải chấn động theo.
- Má ơi, âm thanh này! Đừng nói là của ma thú cấp nha?Một người hãi hùng khiếp vía nói.
- Ta cảm thấy rất có khả năng, dù sao thì ngay cả giữ cửa cũng đã là cấp rồi.
- Nghe nói lúc trước có một người mang theo hơn mười binh chủng cấp đi vào, sau đó không bao giờ trở lại, ta đoán là hắn đã chết ở bên trong.
- A? Khủng bố tới như vậy sao?Trong lúc trò chuyện, mọi người vô thức lùi về phía sau mấy bước, sợ đang yên đang lành bị tai họa.
Bọn họ vốn dĩ đến đây xem có thể vớt chút nước luộc nào không, hiện tại chỉ sợ là không có cơ hội.
Mà Lâm Hữu thì đứng ở biên giới, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc.
Bởi vì hắn phát hiện trong số những hòn đá bị chấn động rồi rớt xuống bởi tiếng gầm vừa rồi có rất nhiều viên trông rất giống với đồng, thậm chí có thể nói là giống như đúc!Chẳng lẽ….
.
Hang động này thực chất là một hầm mỏ?Lâm Hữu nhìn thoáng qua những người khác, phát hiện bọn họ hình như không có chú ý tới chuyện này, mà đưa mắt nhìn vào sâu trong hang động.
Lâm Hữu suy đoán có thể là do khu vực quặng mỏ đã bị các thế lực lớn chiếm đóng, bọn họ không có cơ hội nhìn thấy khoáng thạch đồng cho nên mới làm như không thấy.bg-ssp-{height:px}
Cái này không phải tiện nghi cho hắn sao?Lâm Hữu không cần phải suy nghĩ nhiều, sau khi tiếng gầm gừ kết thúc thì hắn lập tức phân phó Rồng Mộc Yêu yên lặng rơi xuống, sau đó mang theo hai mươi lăm binh chủng thực vật cấp hùng dũng đi về phía cửa động.
Động thái này nhất thời khiến những người khác lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
- Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn vào hang động?- Ở trong đó có ma thú cấp , lẽ nào hắn ta không muốn sống nữa sao?- Người anh em, đừng đi! Ở trong đó rất nguy hiểm!- Mau trở lại! Sẽ chết đó!Nhưng mặc cho bọn họ có la hét như thế nào đi nữa thì Lâm Hữu cũng không có ý định dừng bước.
Hắn quay đầu lại và nở một nụ cười thiện ý với những người khác, sau đó mang theo binh chủng thực vật đi sâu vào hang động, dần dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
- Rồi, lại thêm một tên đi chịu chết.
- Lớp trẻ bây giờ thật là, tại sao không chịu nghe khuyên bảo chứ?- Ta đoán là hắn cảm thấy binh chủng cấp của mình rất nhiều.
- Mặc kệ đi, hắn muốn đi chịu chết thì cho hắn đi, để hắn hiểu được cái giá của sự kiêu ngạo.
- Ai, xem ra khu vực của chúng ta lại mất đi một vị lãnh chúa nữa rồi.
Đám người này căn bản không ôm bất cứ hy vọng nào về việc Lâm Hữu có thể sống sót trở ra hang động, thậm chí còn cảm thấy lần này hắn sẽ chết ở trong đó.
Cho nên đa số đều chỉ thở dài về việc một vị lãnh chúa vẫn lạc hoặc cười trên nỗi đau của người khác, chế giễu Lâm Hữu tự đại!.
Một bên khác.
Sau khi tiến vào hang động, chẳng mấy chốc thì Lâm Hữu đã băng qua lối vào tĩnh mịch, đi vào hang động tràn đầy nham thạch.
Quả nhiên đúng như dự đoán của hắn, bên trong có khoáng thạch đồng tồn tại, hơn nữa số lượng không ít.
Mới đi được vài chục mét mà Lâm Hữu đã phát hiện ra vài khối mỏ đồng trên bức tường đá, hắn vội vàng tháo chúng xuống rồi cất giữ trong không gian cá nhân.
Ngoài ra còn một điều khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Hang động còn lớn hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, trên vách đá còn mọc ra nhiều nham thạch giống như pha lê, chúng nó chiếu sáng toàn bộ khu mỏ rõ ràng đến nỗi không cần lo lắng sẽ không thể nhìn thấy vật liệu.
Mà trong khi Lâm Hữu vừa thu thập khoáng thạch vừa tiến lên, vài bóng người to lớn đột ngột xuất hiện ở cuối con đường hắn đang đi.
.