Khu Đấu Trường, quần thế kiến trúc khổng lồ bật nhất Thánh Thành với vô số các ngôi nhà bao quanh một Đấu Trường to lớn ở trung tâm.
Nhìn chúng Đấu Trường làm một công trình kiến trúc to lớn có hình tròn, khá giống với các đấu trường thời La Mã cổ đại.
Nơi đây không chỉ là sàn đấu phân định thứ bậc trên Đấu Trường bảng của những cá nhân hay đại tộc, mà còn là nơi giải quyết mâu thuẫn của những người chơi trong Thánh Thành.
Dĩ nhiên, hệ thống không chó má đến mức thu phí thuê sàn đấu gì đó với hai con gà chọi đang cương nhau.
Tuy nhiên lại thu phí người xem, ai muốn vào xem kẽ khác solo thì phải mua vé mới được vào xem, không nhiều lắm chỉ thần tệ.
Thế nên chỉ tính sơ sơ gần tên thây ma đi theo góp vui hệ thống đã chắc suất thu về thần tệ.
Ngoài ra, Trần Lâm và thây ma kia mâu thuẫn ngay tại khu Nhiệm Vụ Đường, khu phố có thể xem như nhộn nhịp nhất Thánh Thành, vì thế cũng thu hút sự chú ý của không ít kẽ thích hóng chuyện lẫn không thích hóng chuyện.
Không chỉ thế, hệ thống còn rất biết marketing khi trước cổng vào Đấu Trường rộng lớn, một bảng quảng cáo hình Trần Lâm và con thây ma cao cấp kia hiện lên tựa nhưng long tranh hổ đấu.
Khiến người xem đã lên đến con số không tưởng, đem về một lượng thần tệ không lồ cho hệ thống.
Quả thật nếu Đấu Trường không phải do hệ thống tạo ra, sở hữu một pháp tắc không gian nhất định, chỉ sợ đã không đủ sức chứa với lượng người xem động nghịt...
Có thể nói gần như tất cả người chơi bất kể chủng tộc có mặt tại khu Nhiệm Vụ Đường lúc đó đều đến đây xem, đem đến một lượng thần tệ khổng lồ cho hệ thống.
Thảo nào tên quản sự kia một lòng kích động Trần Lâm và con thây ma cao cấp đánh nhau đến vậy.
Bên dưới sàn đấu trường rộng lớn...
Dĩ nhiên không phải sân đất gì cả mà là một quản trường đá rộng lớn có phần sang trọng, người xem có thế từ bốn phương tám hướng nhìn thấy mọi hoạt động sân đấu...
Tuy nhiên nó không phải chiến trường, mà chỉ là nơi cho khán giả xem mắt hai con gà chọi tiện bề cho việc...!cá cược mà thôi...
Phải cá cược, mọi người chơi vào Đấu Trường xem đều có thể đặc cược cho bất kỳ bên nào, một hình thức bài bạc của hệ thống, khiến người đứng đắn như Trần Lâm kiến quyết phản đối.
Dĩ nhiên nguyên nhân sâu xa chính là vì với tinh thần Esport, người tham gia trực tiếp chiến đấu không có quyền tham gia cá cược, khiến Trần Lâm không ăn được cơm cháo gì trong chuyện này, không phản đối mới là lại.
Khẽ thở dài tiếc nuối vì không mang theo ai để đặt cược giùm, Trần Lâm chỉ có thể mỉm cười thân thiện nhìn thây ma trước mặt thầm nghĩ.
- Hôm nay, lão tử không đánh cho ngươi ba má nhìn không ra thì ta không mang họ Trần...
Bên phía đối diện, con thây ma cao cấp cũng không mấy thiện chí nhìn Trần Lâm, sát khí cuồng cuộn tỏa ra như muốn ăn tươi nuốt sống Trần Lâm.
Thấy hai con gà chọi đang dương cung bạt kiếm, tên quản sự mập mỉm cười như trăm hoa đua nở nói.
- Hai vị đã sẵn sàng chưa, nếu không có chuyện gì trận chiến có thể bắt đầu, người xem đang khá là nóng lòng rồi.
- Mà nhắc hai vị một câu, tuy chiến đấu trong đây không mất mạng nhưng đau đớn vẫn có, bẻ dò bẻ tay hay băm thành từng mảnh đều có thể cảm nhận được nha...
Nhận thấy “gợi ý” của tên quản sự mập kia, con thây ma mỉm cười man rợ nói.
- Lông trắng ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.
Nghe thấy thế Trần Lâm chỉ bĩu môi nhìn tên quản sự nói.
- Ta có ý kiến.
Thấy thế tên thây ma kia khinh bỉ nhìn Trần Lâm cười lớn nói.
- Lông trắng ngươi sợ rồi sao, chỉ là bây giờ muốn trốn cũng đã muộn rồi.
Nghe thấy thế tên quản sự mập cũng gật đầu, vé đã bán rồi không thể trả.
Trần Lâm không muốn đánh cũng phải đánh, nếu không sẽ không yên với hệ thống.
Tuy nhiên Trần Lâm chỉ khinh bỉ nhìn con thây ma và tên quản sự mập nói.
- Ai bảo ta không muốn đánh...
- Ta chỉ muốn đặc cược chút gì đó, không biết xác chết nghèo kia dám chơi không mà thôi.
Chiến đấu trong Đấu Trường không mất mạng, cùng lắm chỉ là chút đau đớn.
Thế nên hai tên máu chó cần một cái gì đó kích thích hơn và đó không gì hơn chính là đặc cược.
Khác với cá cược khi hệ thống làm “chủ xị” chịu trách nhiệm thu lấy thần tệ từ người xem và trả cho người thắng, thế nên hệ thống mới cấm người tham gia chiến đấu cá cược, nhằm hạn chế việc..
bán độ.
Còn hình thức đặc cược này lại khác, hai bên sẽ đặc cược một khoảng thần tệ hay một vật gì đó tương ứng, bên nào thắng sẽ ăn hết vô cùng đơn giản.
Hệ thống chỉ chịu trách nhiệm làm trọng tài và giữ đồ dùm, không hề ảnh hưởng gì đến quyền lợi của bản thân, thế nên hệ thống không hề cấm, thậm chí còn ủng hộ...
Huống chi, có thêm gì đó đặt cược thì sẽ khích thích hơn không chỉ với hai người trực tiếp đấu mà cả với người xem, từ đó tăng “view” của Đấu Trường lên, thu hút nhiều người đến xem hơn, dẫn đến nhiều thần tệ hơn...
Ngoài ra đây cũng là cơm cháo duy nhất mà hai người đánh nhau có thể húp được, dĩ nhiên chỉ có bên ăn thì húp được, còn thua thì mất trắng.
Kẻ lười biếng nhớt thây như Trần Lâm làm gì chịu chỉ đánh chơi mà không thu được lợi ít gì.
Bên kia con thây ma cao cấp nghe thấy Trần Lâm muốn đặc cược thì không nhịn được cười lớn...
Thi tộc có ưu thế tuyệt đối về mặt thể chất, cấp thấp thì không nói nhưng ở cấp cao thì trừ long tộc hay một số thú tộc đặc biệt ra, còn lại có mạnh dạng tiên bố cùng cấp độ muốn thắng được thi tộc là vô cùng khó, vậy mà tên này lại muốn đặt cược đúng là không biết trời cao đất dày...
Tuy nhiên người ta đã dân đến miệng, con thây ma kia cũng không bỏ qua.
Nghĩ là làm con thây ma vung tay lây ra một thanh đao phẩm chất lam lạnh giọng nói.
- Lông trắng, đây là thanh đao phẩm chất lam, ngươi có dám lấy thứ tương tự ra đặt cược hay không?
Tuy nhiên nhìn vào thanh đao trong tay con thây ma, Trần Lâm không nhịn được bĩu môi nói.
- Đúng là đồ xác chết nghèo, có thanh đao phẩm chết lam mà cũng dám đem ra.
Nghe Trần Lâm nói thế toàn trường đều chấn động, đối với một người chơi bình thường, trang bị lam có thể xem như bảo vật rồi, vậy mà tên kia không hề xem ra gì không biết là đại gia thật hay đại gia dỏm đây.
Tuy nhiên trước sự bàn tán soi nổi của toàn trường, một ánh sáng tím hiện ra khiến toàn trương im bật.
Trên tay Trần Lâm không biết từ lúc nào đã xuất hiện một khối bia đá ánh lên tia sáng tím huyền bí.
- Trang...!trang bị tím...
- Con bà nó hắn ta dùng trang bị tím để đặt cược...
Không biết là ai không nhịn được hét lên đánh động toàn trường.
Mọi người cũng giắt mình nhìn khối bia đá trong tay Trần Lâm, không ngờ tên kia lại máu chó như vậy đem trang bị tím ra đặt cược.
Lúc này toàn trường một lần nữa xao động, tuy nhiên đa phần ánh mắt đều nhìn về phái con thây ma kia xem hắn có dám đem một trang bị tím ra cược hay không.
Bên dưới sàn đấu tên quản sự mập cũng giật mình không kém, cuộc đời hắn từ lúc làm quản sự Đấu Trường đến nay, số lần người chơi đem trang bị tím ra đặt cược chưa đến lần, vậy mà hôm nay lại đụng phải còn đụng phải một trang bị tím độc nhất.
Phải biết trang bị đỏ và vàng là gần như không thể sở hữu được theo cách thông thường, thể nên trang bị tím là bảo vật vô giá.
Trừ khi chủng tộc nào đó bị hạn chế không thể dùng được, cũng không thân với chủng tộc khác để trao đổi thì mới đem ra đấu giá kiếm lời...
Vậy mà hôm nay lại có tên máu chó đem ra đặc cược, quả thật là vô cùng...!tốt.
Làm như vậy nhiệt khí sẽ tăng lên, người chơi sẽ quan tâm nhiều hơn đến khu Đấu Trường, thậm chí từ khóa “thằng ngu máu chó đem trang bị tím ra đặc cược” sẽ rất có thể là hot trend và quan trong hơn hết hắn sẽ được lên chức...
Trông thấy tiền đồ rộng lớn trong tương lai, tên quản sự mập đột nhiên thấy Trần Lâm thật là đáng yêu.
Bên kia con thây ma cao cấp thấy Trần Lâm không khách khí lấy ra một trang bị tím để đặt cực không nhịn được nhíu mày.
Đặt cược chỉ là phần chơi phụ mà thôi, muốn chơi hay không là quyền của hắn, dù sao Trần Lâm đã lên sàn đấu rồi không có khả năng không đánh, con thây ma kia hoàn toàn có thể không đặc cược, tuy nhiên làm như thế sẽ rất mất mặt.
Thế nên sau một hồi suy nghĩ, con thây ma cao cấp vẫn là một thây ma dù có trí tuệ nhất định nhưng vẫn không thể bì được Trần Lâm.
Bị Trần Lâm khiêu kích, nó cắn răng lấy ra một thanh thiết côn phẩm tím ra quyết chơi khô máu với Trần Lâm.
Tuy nhiên khi thấy thanh thiết côn kia tên quản sự mập lại nhíu mày lắc đầu.
- Không đồng giá, bia đá kia là trang bị tím độc nhất còn thiết côn chỉ là tím phổ thông mà thôi.
- Nếu muốn đặt cược ngươi nên lấy một trang bị tím động nhất ra, hoặc là bỏ thần tệ với giá tương ứng.
Nguyên tắc là nguyên tắc, tên quản sự mập không thể là trái nguyên tắc của cuộc chơi để cho Trần Lâm, một người mà hắn đột nhiên cảm thấy vô cùng đáng yêu phải chịu thiệt được.
Tuy nhiên, không biết vô tình hay cố ý mà tên quản sự mập lại nó ra giá trị tím độc nhất của bịa đá kia khiến toàn trường một lần nữa oanh động.
Phải biết tím độc nhất là vật hy hữu, chỉ có thể cầu vào may mắn không thể trực tiếp mua được, vậy mà hôm lại có tên điên đem nó ra đặt cược chơi, quả thật là quá mức điên cuồng, sự tích này chỉ sự sẽ còn vang xa đến hậu thế sao này.
Chỉ tội nhất cho con thây ma cao cấp, tự dưng bị kéo vào cuộc chơi với tên điên Trần Lâm, lúc này khuôn mặt tím đáng thương đã trắng bệt.
Chỉ là nhìn vào ánh mắt đầy khinh bỉ của Trần Lâm, con thây ma kia gần như hóa điên cắn răng lôi ra một chiếc găng tay màu cổ đồng.
Thấy chiếc găng tay kia, ánh mắt Trần Lâm không khỏi sáng lên, găng tay tuy có tính công kích nhất định những vẫn được tính là trang bị phòng thủ cực kỳ hợp với huyết tộc.
Chỉ là con thây ma kia quá phèn, khi chỉ có một chiếc nhưng với người đang thiếu trang bị nhưng Trần Lâm cũng không chê mà nhận lấy nó.
Huống hồ hôm nay Trần Lâm quyết tâm lột sạch con thây ma cao cấp kia.
Thực tế từ đầu Trần Lâm đã nhắm vào nó rồi.
Tất cả đều đến từ Bách Ngọc...
Dĩ nhiên không phải là Trần Lâm quan tâm đến nàng ta, mà là cậu đoán được vị trí đại khái của nàng ta...
Theo như Trần Lâm biết được, trước mạt thế Bích Ngọc đã lưu diễn tại vùng duyên hải, như thế nàng ra rất có thể đang phục vụ con chính quyền Lôi Chấn, từ đó có thể suy ra được nàng ta đang ở một trong ba nơi Vũng Hải, Viễn Đông và Phần Thiên.
Vũng Hải thì không thể nào, Trần Lâm đang ở Vũng Hải nhưng không hề gặp nàng ta và nhìn cách ăn mặc của các quân nhân đi cùng cũng không giống với người chỉ sống tru trú trong nội thành, thế nêu Vũng Hải có thể loại trừ.
Như thế chỉ còn lại Phần Thiên và Viễn Đông, nếu Bích Ngọc ở Phần Thiên thì không sao, nhưng nếu ở Viễn Đông thì lại khác.
Viễn Đông hay pháo đài Viễn Đông là cứ điểm quân sự phòng thủ bờ biển Đông Hải và thi đàn ở phía nam...
Mà thi đàn ở phía nam chính là thi đàn mà anh bạn Côn Khôi, người quen củ của Trần Lâm đang nương nhờ.
Như thế nếu thực sự Bịch Ngọc ở Viễn Đông, con thây ma kia chắc chắn có liên hệ với Côn Khôi,
Giận cá chém thớt, Trần Lâm không ăn sạch con thây ma kia mới là chuyện lạ...