Dưới mệnh lệnh của Trần Lâm.
Thu Thảo không nghĩ nhiều lập tức lao vào trận chiến, mục tiêu chính là Triệu Hùng.
Bên kia, Triệu Hùng sau khi né tránh một quyền như thiên thạch hạ phàm của Thái Trọng không nhịn được thở ra một hơi.
Không ngờ kẻ tưởng chừng như “bù nhìn” bị người ta khinh bỉ thầm gọi là con heo kia lại mạnh đến như vậy.
Đúng là quan trường hiểm ác, những tên này ẩn giấu quá sâu, nếu không có trận chiến này sẽ chẳng ai thấy được sức mạnh to lớn của phủ thành chủ kia.
Quả thật nếu xét về mưu mô quỷ kế, những kẻ tiểu lâu la gặp thời chiếm núi làm vương như La Thiên hay Đào Quân, nào có thể so sánh được với những chính khách từ trong trứng sinh ra như Thái Trọng hay Ngô Phàm.
Bất chợt một tiếng xé gió vang lên, một áp lực vô hình từ phía sau đánh đến khiến Triệu Hùng thoáng hoảng sợ.
May thay Triệu Hùng cũng từng trải qua không ít trận chiến, kinh nghiệm đầy mình lập tức lộn một vòng trên mặt đất tránh thoát.
Đùng một tiếng!
Nơi Triệu Húng đứng lúc này bị san thành bình địa, một chiếc mỏ neo to lớn đen tuyền cấm ở trung tâm.
Thu Thảo chầm chậm bước đến một tay nhấc chiếc mỏ neo to lớn của mình lên nhẹ nhàng gác lên vai rồi liếc nhìn Triệu Hùng, người sẽ là đối thủ đầu tiên của nàng khi đột phá cấp .
Ngược lại, Triệu Hùng cũng thầm đánh giá nữ nhân trước mặt.
Triệu Hùng cũng nghe qua cuộc đối thoại giữa Thái Trọng và Liễu Mộng Điệp nên hiển nhiên biết rõ bên kia sẽ có viện binh, chỉ là người đến đúng là một nữ nhân khá xinh đẹp nhưng không phải Liễu Mộng Điệp khiến Triệu Hùng không khỏi bất ngờ.
Dĩ nhiên, bất ngờ thì bất ngờ, nhưng Triệu Hùng cũng không dám có một chút xem thường nữ nhân trước mặt, một kích kia nếu Triệu Hùng không kịp thời né tránh thì chỉ sợ không chết cũng trọng thương, chỉ vì nàng ta là nữ nhân không mấy tiếng tâm mà kinh thường đồng nghĩa với tự sát.
Bên kia, Thái Trọng cũng nhận thấy sự có mặt của Thu Thảo khiến lão cũng khá bất ngờ.
Chỉ là rất nhanh Thái Trọng đã mặc kệ, ai đến cũng được chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ để bản thân lão rảnh tay hảo hảo chăm sóc La Thiên là được rồi.
Tuy nhiên không phải ai cũng như Thái Trọng, sự tham gia bất ngờ của Thu Thảo không chỉ khiến đôi bên ngạc nhiên mà còn khiến cả những người xem gần đó đều trở nên oanh động, vô số những tiếng nghị luận thích thú không ngừng vang lên!
- Oa mỹ nhân, ngoài thành của chúng ta lại có thêm một mỹ nhân rồi!
- Mỹ nhân cũng không đến lược ngươi sờ vào!
- Phải, muốn chết thì cứ việc, nàng ta là cấp đó lén phén coi chừng bị người ta lặt đầu!
- Cấp thật là ức ao! nói như vậy ngoại thành đã có thêm một mỹ nữ cương giả rồi, không biết có quan hệ gì với Liễu Mộng Điệp hay không!
- Chắc là có rồi, ngươi không nghe lúc nãy nói chuyện sao, nữ nhân kia chính là ra tay thay Liễu Mộng Điệp!
Vô số những tiếng nghị luận không ngừng vang lên.
Dù sao ngoại thành này tuy không ít người chơi cấp cao nhưng nữ nhân chỉ có mình Liễu Mộng Điệp, giờ thêm một nữ nhân nữa không trở thành đối tượng để chú ý mới là lạ.
Tuy nhiên, được sự Thu Thảo lại không mấy quan tâm, chỉ vung lên sợi xích sắt trong tay đánh về phía Triệu Hùng.
Trông thấy sợ xích sắc tựa như chiếc roi sắt uống lươn trong không trung đánh tới, Triệu Hùng thoáng hoảng sợ vội vàng né tránh.
Chỉ là sau rất nhiệt trận chiến, Thu Thảo cũng rất có thiên phú chơi roi khiến cho khả năng điều khiến tăng lên đánh kẻ, đã không còn là người chỉ biết mắt mắt đánh bậy như trước.
Thấy Triệu Hùng muốn né tránh, Thu Thảo đột nhiên gia tăng sức lực quấy mạnh xuống đất.
Sợi xích sắt đập mạnh xuống đất, dưới tác động của định luận Nitor nó bất ngược trở lại đập vào lưng Triệu Hùng!
Không ngờ đến sự biến hoá của sợi xích, Triệu Hùng chỉ có thể cắn răng ngạnh kháng, hoàng khí từ cơ thể tỏa ra bao bọc lấy phần lưng như một chiếc khiên bảo vệ.
Chỉ là trang bị cam không phải vật tầm thường, bị một xích kia đánh trùng lưng, tuy đã được hoàng khí bao phủ nhưng Triệu Hùng vẫn không nhịn được phun máu.
Bên ngoài, khán giả trông thấy Triệu Hụng bị đánh đều trúng nhiệt tình vổ tay, chỉ hận không thể chạy lên tặng hoa cho Thu Thảo!
Khẽ lao vết máu trên khoé miệng, Triệu Hùng ánh mắt sắc lạnh cẩn thận nhìn Thu Thảo nhất là hung vật trong tay nàng.
Một phen giao phong nhẹ.
Triệu Hùng đã dể dàng nhận thấy vũ khí kia không chỉ độc lạ mà cò rất mạnh, nếu cứ tiếp tục như vậy Triệu Hùng chắc chắn bị sợi xích kia quất chết!
Đáng tiếc, Thu Thảo không cho Triệu Hùng cơ hội khi ngay sau đó, sợi xích sắt lại tiếp tục bay múa đánh về phía Triệu Hùng.
Nhìn sợi xích sắt tựa như linh xà uống lượn trên bầy trời, Triệu Hùng cắn răng lấy công làm thủ không tiếp tục né tránh nữa mà lao đến cận chiến với Thu Thảo.
Thổ hoàng khí từ cơ thể tỏa ra bao bọc lấy cánh tay tựa như một đối găng tay màu nâu đất.
Như được tăng phúc Triệu Hùng không chút sợ hãi liên tiế ra quyền.
Quyền phong thổ hoàng sắc không ngừng đánh ra ngăn cản sợi xích sắt đang bay đến.
Triệu Hùng như một con báo săn mồi đạp mạnh chân xuống đất phát lực lao đến Thu Thảo, quyền phong ánh lên tia sáng màu nâu vàng nên xuống đầu nàng!
Ngồi trên mái nhà, Liễu Mộng Điệp trông thấy Triệu Hùng vượt qua lưới xích của Thu Thảo lao đến cận chiến không nhịn được lo lắng hỏi.
- Nữ nhân kia sắp gặp nguy hiểm rồi kia, ngươi không định ra tay sao?
Mạt thế hàng lâm, địa vị của nữ nhân có thể nói không khác gì nơi phát tiết cho nam nhân.
Những nữ cường nhân có thể đứng lên chiến đấu không phải không có nhưng rất ít.
Hiện tại thấy một nữ nhân có thể thành công leo lên cấp , trở thành một người chơi cao cấp, Liễu Mộng Điệp không khỏi có chút ý tứ riêng.
Tuy nhiên Trần Lâm chỉ cười nhạt lắc đầu nói.
- Ai bảo người của ta sợ cận chiến.
Bên dưới như để chứng minh lời nói của Trần Lâm, Thu Thảo không chút sợ hãi chỉ khẽ mỉm cười tư tin.
Mượn chiếc mỏ neo làm điểm tự, Thu Thảo quay người như diễn viên mú cột tung cước đá về phía Triệu Hùng!
Trông thấy một cược đá tới.
Triệu Hùng hiển nhiên không biết thương hương tiếc ngọc là gì tung quyền đánh tới.
Quyền phong và cước phá cứ thế va vào nhau, lực đạo khổng lồ khiến không khí chấn động, hai người Thu Thảo và Triều Hùng cũng bị dư chấn đẩy lui về sau.
Trượt dài trên mặt đất, Triệu Hùng không khỏi kính ngạc liếc nhìn nữ nhân trước mặt.
Một quyền kia của bản thân không hề nhẹ, vậy mà nữ nhân có phần mỏng manh kia lại có thể tung cước ngạnh kháng được.
- Không lẽ là truyền nhân của thiên tàn cước!
Nghĩ đến đây, Triệu Hùng không nhịn được liếc nhìn đôi chân dài của đối phương, dừng như có cái gì đó là lạ!
Tuy nhiên, Thu Thảo nào cho Triệu Hùng nghĩ nhiều.
Nhờ có chiếc mỏ neo, Thu Thảo nhanh chóng ôn định lại cơ thể.
Lợi dụng lúc đối thủ còn chưa kịp chuẩn bị, Thu Thảo đã tung người lao đến, cơ thế có phần liễu yếu đào tơ cầm lấy chiếc một neo to lớn nặng nề đánh đến!
Nhận thấy một bóng đen đang đánh đến, Triệu Hùng cấp tốc lui lại.
Tuy nhiên, Thu Thảo không phải nữ nhân quá quan tâm đến khoảng cách.
Mỏ neo Nộ Hải nặng nề được Thu Thảo đưa lên cao.
Chất thép đen tuyền như vực sâu thâm thẩm bắt đầu ánh lên những tia sáng xanh lam quỷ dị tự như địa dương sâu thẩm.
Dần dần, vô số phù văn huyền bí sáng lên trên thân chiếc mỏ neo!
Nặng nền nện chiếc mỏ neo xuống đất.
Tuyệt kỷ! NỘ HẢI TRIỀU DÂN!
Kích hoạt!
Đại địa bị một nện kia mà rung rẩy, mặt đất cũng phải cúi đầu sụp đổ.
Sóng sung kích gần như hoá thành thực thế tựa như một cơn sóng thần ầm ầm lao đến can quét mọi vật trên đường đi của nó.
Đùng! đùng! đùng!
Liên tiếp những tiếng nổ không ngừng vang lên.
Mặt đất đất trước một nện của Thu Thảo mà hoá thành bình địa, bức tường trang trí xa hoa bao quanh khu biệt thự cũng không chịu được chấn động ngã ầm xuống.
Từ trong đống đổ nát, Triệu Hùng lao ra nhảy lên một bãi đất trống gần đó thở hổn hển, khoé miệng còn đọng lại một tia máu, ánh mắt đã bắt đầu xuất hiện sự sợ hãi nhìn chằm chằm Thu Thảo.
Hiển nhiên chiêu kia Triệu Hùng dù đã nhanh chân tránh ra xa những vẫn ăn đủ.
May thay Nộ Hải Triều Dân là một đại chiêu quần công, tuy phạm vi ảnh hưởng khá lớn, nhưng sát thương gây ra không phải quá lớn.
Triệu Hùng đã lui lại khá xa tâm dư chấn nên chỉ bị chút ít tổng thương.
Tuy nhiên, Triệu Hùng cũng nhận thấy mình không có khả năng thắng nữ nhân kia, tiếp tục đánh nhau là vô ích.
Còn về phía La Thiên chỉ đành để hắn chịu chút đau khổ vậy, huynh đệ đây đã cố hết sức nhưng đành lực bất tòng tâm.
Bên trên mái nhà, Liễu Mộng Điệp thấy một chiêu kia của Thu Thảo ánh mắt không khỏi sáng lên như nhìn thấy bảo vật.
Quả thật biểu hiện của Thu Thảo khiến Liễu Mộng Điệp vô cùng ưng ý, công thủ toàn diện có thể đánh xa lẫn cận chiến đều được, chỉ có khả năng đi chuyển hơi hạn chế nhưng nhiêu đó vẫn khiến Thu Thảo quá mức xuất sắc, nhưng đặc biệt nhất Thu Thảo là một nữ nhân!
Liễu Mộng Điệp không chết mê muốn kéo Thu Thảo về dưới trướng mình mới là lạ.
- Đáng tiết lại là người của tên kia.
Liếc nhìn Thu Thảo phía xa, Liễu Mộng Điệp không khỏi tiếc nuối thở dài.
Nghe thấy tiếng thở đai ai oán của Liễu Mộng Điệp, Trần Lâm không nhịn được bật cười đắc ý.
Bất chợt như cảm nhận được gì đó, Trần Lâm khẽ nhíu mày rồi rất nhanh đã mỉm cười quỷ dị hét lên.
- Thu Thảo trở về đây.
Nghe thấy Trần Lâm gọi, Thu Thảo không nói hai lời lập tức bỏ mặt Triệu Hùng chạy về phía Trần Lâm.
Ngay khi Thu Thảo vào bỏ đi, một âm thanh trầm thấp đột nhiên vang lên.
- Đủ rồi!
Từ trên bầu trời, một đạo lôi quang kinh thiên động địa giáng xuống phá nát mặt đất bên dưới.
Tựa như lôi thần giáng thế, từ bên trong đạo lôi điện một nam nhân lưng hùng vai gấu chầm chậm bước ra.
Đại lão Vũng Hải rốt cuộc cũng ra sân.