Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 357: 357: giáo trình chuyên sâu của huyết tổ đại nhân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thầm đoán được tình hình của Hắc Lang tộc đang rất khó khăn mới phải đi cầu mình...

Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười nói:

- Không biết Hắc Dạ lang vương đến tìm ta có chuyện gì?

- Nếu chỉ đơn thuần là tâm sự mỏng thì...!xin lỗi, ta bận về nhà ngủ...

Nghe thấy Trần Lâm không nặng không nhẹ muốn bỏ đi...

Hắc Da lang vương thoáng ngạc nhiên vội vàng tiến lên cười nói:

- Không phải, ta đến đây có chuyện hỏi ngài...

- Đại quân đang kéo đến vùng đông hải là của Huyết tộc ngài phải không?

- Phải, đại quân kia là của ta...

- Chỉ là chuyện đó thì liên quan gì đến Hắc Lang tộc...

Trần Lâm bộ dáng vô cùng gợi đòn cười đáp.

Hiển nhiên Huyết tô đại nhân đang muốn kiếm chuyện, đối tượng chính là đàn chó ngu kia.

Tuy nhiên, Hắc Dạ lang vương cũng chỉ cười cười xem như không có chuyện gì hỏi:

- Ta thấy Huyết tộc của ngài chắc là muốn đối phó với thi đàn đông hải, vừa hay Hắc Lang tộc ta cũng là kẻ thù với thi đàn kia...

- Kẻ thù của kẻ thù là bạn, Huyết tộc và Hắc Lang tộc có thể hợp tác đối phó thi đàn kia.

Hiển nhiên để trở thành lang vương, Hắc Dạ lang vương không chỉ có huyết mạch cũng như sức mạnh hơn hẳn đồng loại mà còn phát triển trí tuệ nhất định.

Huyết tổ và các thành viên khác của Huyết tộc từng đánh nhau với Thi Hoàng, thậm chí còn muốn giết chết hắn, từ đó có thể thấy được Huyết tộc và Thi tộc không ưa nhau nếu không muốn nói là kẻ thù một mất một còn.

Ngoài ra Huyết tộc còn nuôi một đám nhận loại, quan hệ với nhân loại chắc sẽ tương đối tốt...

Hiện tại nhân loại đang đánh nhau với thi đàn vùng đông hải, Huyết tộc chen chân vào % là nhắm đến thi đàn kia...

Hắc Dạ lang vương cũng muốn thuận nước đẩy thuyền vừa hợp tác với Huyết tộc giải quyết thi đàn kia, vừa mang được cái danh nghĩa hợp tác với Huyết tộc, vừa thâm dò được ý định của đại tộc này...

Quả thật suy tính của Hắc Dạ lang vương khá chính xác, mặc dù có mau thuẫn với Vũng Hải nhưng đối tượng mà Huyết tộc nhắm đến là thi đàn đông hải kia...

Chỉ tiếc kẻ mà Hắc Dạ lang vương đang nói chuyện là một tên đầu óc không bình thường.

Nghe thấy Hắc Da lang vương không ngừng nói nhảm còn có ý định hợp tác với Huyết tộc.

Trần Lâm ngược lại chỉ bật cười nói:

- Ta không có ý định với thi đàn kia...!kẻ mà ta muốn nhắm đến là một đàn sói đen nào đó từng bao vây ta...

Nghe thấy Trần Lâm đột nhiên đổi giọng nói thế.

Nụ cười của Hắc Dạ lang vương lập tức tắt nướng, ánh mặt đầy kinh ngạc ngơ ngác nhìn Trần Lâm, bốn con sói đen sau lưng này đều bạo động nhìn chằm chằm vào vị đế vương Huyết tộc này đầy cảnh giác...

Tuy nhiên, thấy khuông mặt đen đầy ngơ ngác của Hắc Dạ lang vương...

Trần Lâm không nhịn được bật cười thành tiếng vỗ vỗ đầu nói:

- Ha...!ha...!ta chỉ nói đùa thôi mà...

- Hắc Da lang vương không cần phải sợ...

Ngược lại Hắc Dạ lang vương mặt không còn chút máu gặng ra một nụ cười vô cùng gương gạo nói.

- Huyết tổ thật là biết đùa...

Tuy nhiên Trần Lâm lại một lần nữa trở mặt cười lớn nói.

- Ai bảo ta đùa...

- Huyết tộc ta đúng là muốn đánh thi đàn đông hải kia...

- Tuy nhiên đâu có gì đám bảo ta sẽ không diệt luôn mấy đàn sói đang sống cạnh đó đâu nào...

- Có đúng không hả...!Hắc Dạ lang vương...

Nghe thấy thế ánh mắt của Hắc Dạ lang vương không nhịn được trừng lớn, đôi chân vô thức trở nên run run...

Huyết tộc đại tộc top chủng tộc bảng, thế nên việc đại tộc này công thành chiếm đất mở rộng lãnh thổ là chuyện hết sức bình thường...

Cũng chính vì thế không có gì đảm bảo Huyết tộc sẽ không tiện tay lượm luôn những đàn sói nhỏ sống trên đồng cỏ phía tây Vũng Hải kia.

Thật tế đó cũng chính là nỗi sợ của Hắc Dạ lang vương và việc nàng muốn bắt tay với Huyết tộc cũng chính là mong Huyết tộc nghĩ đến lợi ích kết mình chừa cho Hắc Lang tộc một con đường sống...

Đáng tiếc nàng lại đụng phải Trần Lâm kẻ trên cơ bản là quỷ hút máu, không chỉ không có ý định kết minh còn không ngừng khiêu kích Hắc Dạ lang vương.

May thay Hắc Dạ lang vương biết bản thân không có tuổi với Trần Lâm và tộc đàn Hắc Lang của nàng cũng không có tuổi với Huyết tộc nên không dám làm gì khinh suất.

Tuy nhiên đáng tiếc nhất vẫn là bốn con Hắc lang thống lĩnh lại không khôn ngoan được như vậy, bị dính chiêu của Trần Lâm...

- Huyết tổ ngươi kinh sói quá đáng...!để ta xem nắm đấm của ngươi cứng đến mức nào mà mạnh miệng như vậy...

Bị Trần Lâm không ngừng khiêu khích, một Hắc lang thống lĩnh không nhịn được tức giận gầm lên rồi lao đến.

Cùng lúc đó ba con Hắc Lang thống lĩnh khác cũng khẽ nhìn mau rồi đồng loạt lao theo muốn hội đồng Trần Lâm...

Tuy nhiên bị bốn con Hắc Lang thống lĩnh vây công, Trần Lâm không mấy để chỉ khẽ nhếch mép mỉm cười quỷ dị.

Ngược lại, Thanh Vân thấy bốn con sói ngu kia dám ra tay với Trần Lâm không nhịn được tức giận lập tức xuất thủ...

Cuống cuộn lôi điện điên cuồng tỏa ra quanh người Thanh Vân tựa như một sợi roi điện đánh tới bốn con Hắc Lang...

Cả không gian đều bị khí tức khủng bố của lôi quang làm cho chấn động...

- Cmn...!lại đánh nhau...!có để cho người ta sống nữa không...

Cảm nhận được tia nguy hiểm khủng bố, những chủng tộc gần đó đều giật mình hoảng sợ cấp tốc bỏ chạy, bộ dáng còn vô cùng thuần thục...

Tính ra những chuyện thế này có thể nói đã quá quen thuộc rồi...

Tuy nhiên trận chiến lại kết thúc nhanh hơn dự tính của rất nhiều kẻ đang có ý định hóng chuyện...

Trước thế công cực mạnh của lôi quang, bốn con hắc lang cấp thống lĩnh hùng hổ là thể nhưng không chịu nổi một kích bị lôi điện đánh trúng, bộ lông vốn dĩ đã đen như than trực tiếp bị cháy thành than.

Hiển nhiên, bốn con sói đen này dù đã đột phá cấp từ lâu, tính đến thời điểm hiện tại cũng tầm cấp - có thể nói là khá pro nêu so sánh với một nhân loại.

Tuy nhiên lại chả là gì với Thanh Vân một một trong những người sở hữu chiến lực lần cấp độ cao nhất Huyết tộc...

May thay Thanh Vân hiểu được ý Trần Lâm nên không ra tay hạ sát bốn sói ngu kia, hệ thống cũng không cần phải nhảy ra ngăn cản.

Tuy nhiên, như thế cũng đủ khẳng định chiến lực khủng bố của Thanh Vân cũng như sức mạnh vượt trội của một đại tộc top đại tộc bảng so với một đám tiểu chủng tộc kia...

Bên kia sự việc diễn ra quá nhanh, Hắc Dạ lang vương chưa kịp phản ứng gì thì bốn hắc lang thống lĩnh của Hắc Lang tộc đã nhẹ nhàng bị nướng cháy, ánh mắt không giấu được vẽ kinh sợ đứng đó như trời trồng nhìn Trần Lâm...

Ngược lại thấy được ánh mắt kinh sợ của Hắc Dạ lang vương, Trần Lâm chỉ cười cười hài lòng...

Tuy không phải chính trị gia gì và Huyết tổ đại nhân cũng khích “đóng cọc cừ tràm” hơn là quản lý gì đó, nhưng “bài” thì Trần Lâm vẫn được mẹ vợ quán triệt, dù sao không phải chuyện gì lão bà cũng ra mặt được.

Trong đó bài học quan trọng nhất chính là thu phục tiểu đệ, dĩ nhiên là không dùng đến trích huyết...

Tuy có chút khó với trình độ học vấn có thể xem như / của Huyết tổ đại nhân, nhưng đại khái có thể chia là ba bước...

Bước đầu tiên chính là quán triệt tư tưởng, tiểu đệ là tiểu đệ trước tiên nhất phải cho bọn chúng hiểu được vị trí đứng của bản thân, không thể ngồi chung bàn với lão đại được...

Bước hai chính là “đập”...!đập cho tiểu đệ lên bờ xuống ruộng để bọn chúng thấy được sức mạnh của lão đại là lớn đến mức nào.

Và cuối cùng là cho bọn chúng ăn kẹo...

Khẽ tiến đến trước mặt Hắc Dạ lang vương, Trần Lâm vô vùng giống với những tên hiếp dâm bóp lấy khuôn mặt đen bóng của nàng khiến nàng có chút đau đớn cười lạnh nói:

- Hắc Dạ lang vương...!à Hắc Dạ lang vương...

- Huyết tộc ta đúng là sẽ có đồng minh, nhưng Hắc Lang tộc của ngươi không có tư cách đó...

Nói xong Trần Lâm khẽ buôn tay, Hắc Da lang vương cũng thoáng rùng mình lui lại phía sau mấy bước, giọng có chút run run nói.

- Là...!là ta...!làm phiền Huyết tổ đại nhân rồi...

- Ta...!ta xin đi trước...

- Huyết tộc ta đúng là không cần đến đồng mình...

- Nhưng vừa lúc cần mấy con chó trông chừng nhân loại...

Thấy con mồi bắt đầu bị dọa sợ, Trần Lâm ngược lại chỉ nhếch mép cười nói.

Nói xong Trần Lâm cũng không đợi Hắc Dạ lang vương trả lời cứ thế ôm lấy Thanh Vẫn quay người rời đi, để lại Hắc Dạ lang vương đứng đó như trời trồng nhìn theo bóng lưng hai người ngày một xa dần...

Mãi cho đến khi Trần Lâm và Thanh Vân đi mất, Hắc Dạ lang vương mới khẽ thở dài lắc đầu...

Bốn con Hắc lang thống lĩnh cũng bò dậy muốn nói gì đó rồi lại thôi chỉ đứng một bên chờ đợi...

Thật tế ngay từ đầu, tộc đàn Hắc Lang của Hắc Dạ lang vương đã không có sự lựa chọn, bị kẹt giữa những kẻ mạnh luôn luôn không có sự lựa chọn...

Thơm nhất với Hắc Lang tộc chỉ có Liên Minh Cầm Thú, đáng tiếc cái liên minh đó ở quá xa Huyết tộc lại quá gần...

Ngược lại Huyết tổ đại nhân mặc kệ bọn sói đen này nghĩ gì...

Bài cũng đã đi hết, giáo trình đều đã làm theo, nhiệm vụ của Huyết tổ đại nhân cũng đã hoàn thành.

Đàn sói đen kia chọn như thế nào Trần Lâm không mấy quan tâm, khôn thì sống ngu thì chết vậy thôi...

Dù sao cũng chỉ là một đàn sói nhỏ không đủ Huyết tộc nhét kẽ răng, nuôi giữ nhà cũng được còn lộn xộn mần thịt luôn cũng không sao...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio