Bị bốn con thây ma cực kỳ cao cấp đuổi giết...
Nhóm người áo trắng này có thể nói là đã mặc sẵn áo tang cho chính mình khi cơ hội thấy được ánh mặt trời ngày mai là gần như bằng không...
Tuy nhiên gần như chứ không phải không thể và càng không một ai chấp nhận chịu chết...
Dù biết cơ hội sống không lớn, nhưng nhóm người áo trắng này vẫn ra sức chạy vào thành phố, muốn lợi dùng địa nhìn nhiều nhà cửa ngăn cản con thấy ma to lớn ôm cột điện đang đuổi phía sau, cùng con thây ma biết bay trên bầu trời...
Trong bốn con thây ma cao cấp, hai tên này là nguy hiểm nhất với đám người áo trắng.
Đáng tiếc địa hình phức tạp lại là thiên đường của sát thủ như hai con thây ma liêm đao.
Từ trong một con hẻm tối...
Một trong hai con thây ma liêm đao bất ngờ lao ra tập kích, hai cánh tay biến dạng tựa như hai thanh liêm đao xé gió lao đi nhắm vào tên thanh niên trẻ tuổi nhất trong đội ngũ áo trắng chém xuống...
Bị tập kích bất ngờ, tên thanh niên xấu số vô cùng hoảng sợ vội vàng lui ra sau tránh né.
Đáng tiếc do quá vội vã, tên thanh niên này không giữ được bình tỉnh té ngã xuống mắt đất...
Thấy thời cơ loại đi một con mồi trước mặt, con thây ma liêm đao làm sao có thể bỏ qua bộc phát ra tốc độ cực mạnh lão đến rồi vung lên cánh tay nhắm vào đầu thanh niên xấu số kia chém xuống...
May thay trước khi cái đầu lâu của tên thanh niên này bị chém rơi xuống mặt đất thì một ánh kiếm sắc lạnh đã lao đến chém bay con thây ma liêm đao kia đi.
Không biết từ lúc nào, một nam nhân trẻ tuổi khuôn mặt vô cùng anh tuấn nhưng cũng không kém phần cương nghị sắc bén, không thua kém gì thanh kiếm trong tay hắn đã xuất hiện trước người tên thiếu niên xấu số kia...
Một kiếm chém bay có thấy ma liêm đao kia cũng là của hắn...
- Đa...!đa tạ bang chủ...
Được nam nhân trẻ tuổi anh tuấn kia cứu một mạng, tên thiếu niên áo trắng vô cùng biết ơn cúi đầu nói...
Chỉ là qua lời nói của hắn có thể thấy được địa vị của vị nam tử kia không hề thấp, thậm chí kẻ đang lãnh đạo nhóm người chạy trốn chết này cũng chính là vị thanh niên trẻ tuổi mắt sáng mày ngài này...
Hắn ta gọi là Liễu Thanh Thiên, trưởng tử của gia chủ Liễu gia hiện tại, tính ra là cháu ruột của Liễu Mộng Điệp và cũng là anh em họ ngoại của Trần Lâm.
Không chỉ có thế, hắn ta còn là một trong hai thợ săn đạt đến cấp B, đạt được quyền thành lập bang hội một cách hợp pháp và bang hội kia gọi là Thiên Tuyệt bang...
Có thế xem như điểm sáng của Liễu gia trong thời mạt thế này, nối tiếp huy hoàng của một đại gia tộc.
Chỉ là thời đại thật là tàn ác, bánh xe lịch sử cũng quá vô tình...
Trước khi mạt thế hàng lâm, Liễu gia chính là đại tộc chỉ đứng sau Lôi gia hơn cả Ngô gia của Ngô Bình về mặt vị thế...
Không chỉ thế tương tự như Lôi gia là bá chủ của Phần Thiên thì Liễu gia chính là một trong những đại gia tộc lớn nhất ở thành phố Viễn Đông nay là pháo đài Viễn Đông.
Đáng tiếc, năm trăm năm bãi bế hóa nương dâu...
Mạt thế hàng lâm trực tiếp đánh hạ Liễu gia, nếu không phải Lôi gia kịp thời kéo quân đến Viễn Đông giải giáp thây ma thì Liễu gia đã như bao nhiêu gia tộc khác trước đó trôi theo dòng chảy của lịch sử...
May thay nhờ quan hệ của Liễu Mộng Điệp và sự ra sức của đám con cháu mà Liễu gia mới cầm cự được đến ngày nay còn thành lập ra một Thiên Tuyệt bang, tuy sống dưới háng Lôi gia nhưng trên cơ bản vẫn hơn rất nhiều người...
Tuy nhiên lúc này Liễu Thanh Thiên không có thời gian nghĩ đến chuyện đó, cũng không mấy để ý đến lời cảm tạ kia, chỉ lạnh lùng liếc quanh một vòng rồi hét lớn:
- Ba người chia làm một tổ chạy chung với nhau, cẩn thận bị hai có thây ma kia tập kích...
- Nguyên Thắng người đi trước dò đừng đi...
Nghe thấy mệnh lệnh của Liễu Thanh Thiên, một thanh niên trẻ tuổi trong nhóm người áo trắng của Thiên Tuyệt bang bước ra, ánh mắt đột nhiên sánh lên kim quang như đèn phá rồi lao lên trước mở đường...
Những người còn lại cũng không chập trễ nhanh chân chạy theo, trên đường đi không quên phân công cảnh giác bốn phía đề phòng hai con thây ma liêm đao đánh lén.
Trong đó cẩn mật nhất chính là bốn người đang khiên một chiếc lòng sắt kín như bưng không thấy được gì bên trong...
Tuy nhiên ngay khi nhóm người Thiên Tuyệt bang đồng phục áo tang vừa rời đi...
Tòa nhà nhỏ ngay bên cạnh lập tức bị phát nát, một con thây ma vô cùng lực lưỡng tay ôm cột điện bằng sắc nguyên khối dùng làm vũ khí lao ra...
Nếu có Trần Lâm ở đây chắc chắn sẽ nhận ra con thây ma này, nó không ai khác chính là thây ma Côn Khôi kẻ thù không đội chung trời của Trần Lâm...
- Gàooo...
- Nhân loại có giỏi thì đứng lại chơi với ta...
Trông thấy nhóm nhân loại đã sớm lẫn vào các con hẻm nhỏ bỏ chạy, thây ma ôm đột điện Côn Khôi không nhịn được gầm lên một tiếng tức giận...
Ánh mắt tràn ngập hung quang vung lên thiết côn đập nát những bức tường gần đó...
Đáng tiếc đúng như suy nghĩ của nhóm người Thiên Tuyệt bang...
Những ngôi nhà phố san sát nhau như mạng nhện kia vô tìm trở thành chướng ngại vật ngắn cản con thây ma quá mức to lớn lại ôm theo một vũ khí cũng to lớn không kém này, khiến Côn Khôi dù vô cùng tức giận nhưng chỉ có thể tập phá những thứ trước mặt, dần dần để mất dấu nhóm nhân loại kia.
Ngược lại đồng bạn trên không của nó cũng không khá hơn là bao, khi nhưng ngôi nhà kia cùng đêm tối cũng che đây đi nhóm nhân loại đang lẫn trốn bên dưới.
Tránh nhiệm truy đuổi nhóm nhân loại này chỉ có thể rơi trên đầu hai con thây ma liêm đao, chỉ là hai đánh mười nghĩ thôi cũng đã thấy không thơm rồi...
Chỉ là tình hình của nhóm người Thiên Tuyệt bang cũng không phải an toàn.
Họ có thể tạm thời thay đổi cục diện giữ được mạng sống hoàn toàn là nhờ yếu tố địa nhìn, nếu không có khu phố tàu nhà cửa san sát nhau này ngăn cả con thây ma Côn Khôi và con thây ma biết bay kia, họ chắc chắn không có cơ hội sống...
Tuy nhiên cũng chính vì thế đám người Thiên Tuyệt bang gần như không khác gì lũ chuột chốn trong hang không thể ra khỏi khu phổ này, nhưng cũng càng không thể trốn mãi trong đây được.
Tình hình hiện có thể nói là tạm an toàn nhưng tương lai thì chưa biết.
- Đại ca...!phía trước dường như có người...
Liếc nhìn những ngôi nhà trước mặt, thanh niên chịu trách nhiệm dẫn đội Nguyên Thắng đột nhiên lên tiếng nói.
Nghe thấy thế Liễu Thanh Thiên cũng liếc nhìn những ngôi nhà tối đen trước mặt rồi lên tiếng nói:
- Chắc là thợ săn của Viễn Đông đến đây săn giết thây ma...
- Dẫn ta đi gặp họ, hiện tại tất cả đều bị bao vây thêm một người là thêm một phần cơ hội sống...
Hiện tại bị con thây ma ôm cột điện uy hiếp và rất có thể sẽ là cả một đàn thây ma phổ thông bao vây vào sáng mai...
Dù nguyên nhân do đâu nhưng muốn sống tất cả những người đang kẹt trong khu phố này chỉ có thể liên kết lại với nhau...
Rất nhanh dưới sự dẫn đường của Nguyên Thắng, nhóm người Thiên Tuyết bang đã đứng trước một ngôi nhà nhỏ có ánh sáng...
Những người bên trong cũng nhận thấy sự xuất hiện của những vị khách không mời mà đến kia nhanh chóng mở cửa bước ra cảnh giác nhìn nhóm người Thiên Tuyệt bang...
Trông thấy nhóm người kia không mấy thiện cảm nhìn, Liễu Thanh Thiên không để trong lòng chỉ mỉm cười tiến lên chấp tay nói:
- Tại hạ Thiên Tuyệt bang Liễu Thanh Thiên...
- Lần này ra ngoài làm nhiệm vụ không may rơi vào vòng vây của bọn thây ma đông hải...
- Hiện tại chúng đang bao vây bên ngoài khu nhà này không vào được, nhưng chúng ta cũng không ra được...
- Chính vì thế ta cần mọi người giúp một tay...
Nghe thấy những lời nói của Liễu Thanh Thiên...
Nhóm người kia hiển nhiên là một nhóm thợ săn, tổng cộng có đến người đa phần đều là hán tử mặt mũi bậm trợn nhưng vẫn không nhịn được hoảng sợ...
Đầu tiên nhất chính là không ngờ thanh niên trước mặt lại là Liễu Thanh Thiên bang chủ Thiên Tuyệt bang đỉnh đỉnh đại danh tại Viễn Đông, không ngờ nhóm thợ săn quèn như bọn họ lại có may mắn gặp được nhân vật huyền thoại này...
Tuy nhiên cũng chính vì thế, một nhân vật huyền thoại và còn một trong hai thợ săn cấp B của Viễn Đông lại chỉ có thể chạy trốn chết như chó, phải trốn trong khu phó tàu đông đúc nhiều nhà cửa này tránh kẻ thù, đủ để thấy được tên ngoài kia khó chơi đến mức nào...
Không chỉ thế Thiên Tuyệt bang đại bang do một thợ săn cấp B lập ra được chính quyền Viễn Đông công nhận không thể nào có chuyện ra bên ngoài dã ngoại lại chỉ mang theo có người như thế, chắc chắn đã có không người chết đi trên đường bỏ chạy hiện chỉ còn lại người này.
Kèo này rõ ràng là không hề thơm một chút nào...
- Cmn còn không phải do các ngươi báo hại chúng ta sao...
Khi không bị dính đạn oan uổng, một nam nhân mặt mũi hung ác trong nhóm thợ săn không nhịn được tức giận gầm lên.
Rõ ràng nhóm thợ săn xấu số này là những kẻ không may bị vướng vào cuộc chiến chả liên quan gì đến mình này...
Tuy nhiên Liễu Thanh Thiên chỉ mỉm cười đáp:
- Kẻ thù đang ở bên ngoài, dù có muốn hay không nhưng các vị cũng đã leo lên chiếc thuyền này...
- Không muối cũng không được...
- Ta cũng không có cách thay đổi, càng không muốn hại gì các vị...
- Cmn ngươi chơi lão tử...!lão tử không theo đó các ngươi là gì ta...
Nghe Liễu Thanh Thiên nói như thế, nam nhân mặt mũi hung ác không nhịn được tức giận muốn xông lên sống mái với tên kia một phen...
May thay một nam nhân mặt chữ điền trông khá cương nghị đã nhanh tay giữ hắn lại.
Bất chợt ánh mắt của Liễu Thanh Thiên đột nhiên ánh lên vô tận tinh quang lập tức rút kiếm chém tới...
Tuy nhiên đường kiếm kia không phải nhắm vào tên nam nhân mặt mũi hung ác kia mà nhắm vào một góc tối gần đó...
Keng...!một tiếng...
Bóng tối đột nhiên chuyển động một con thây ma liêm đao không biết từ lúc nào đã ẩn thân vào đó lập tức lao ra vung lên cập song đao chém xuống...
Ánh kiếm bàng bạc của Liễu Thanh Thiên cùng hai cánh tay biến dạng như song đao của con thây ma liêm đao va vào nhau phát ra một tiếng kim loại va chạm nghe đinh tai nhức óc...
Nhóm thợ săn cũng nhận thấy sự xuất hiện của con thây ma liêm đao tử thần trong mắt họ lập tức sợ vỡ mật cấp tốc lui về phía sau cảnh giác...
Ngược lại nhóm người Thiên Tuyệt bang chỉ đứng một bên để cho Liễu Thanh Thiên thể hiện...
Cơ hội chấn hiếp đám thợ săn quèn kia cũng như giải quyết bớt một đối thủ ở ngay trước mắt...
Liễu Thanh Thiên làm sao có thể bỏ qua lập tức vung kiếm, hàng chục con bướm trắng cũng theo đó được tạo ra rồi phá không lao đến con thây ma liêm đao.
Hiển nhiên Địa Nhiệt Hồ Điệp không phải năng lực của riêng Liễu Mộng Điệp mà là của cả Liễu gia...
Chính vì thế khi phá không lao đến con thây ma liêm đao, đàn bướm trắng đồng loạt phát nổ khiến con thây ma không kịp né tránh bị thương không ít, tầm nhìn cũng theo đó bị hạn chế...
Lợi dụng thời cơ đó, Liễu Thanh Thiên cấp tốc lao đến ánh kiếm sắc lạnh nhằm vào đầu con thây ma liêm đao chém xuống...
Tuy nhiên con thây ma liêm đao cũng không phải đèn cạn dầu, huống chi một đàn bướm trắng trông khá khí thế kia chỉ khiến nó bị thương nhẹ mà thôi...
Cánh tay biến dạng như thanh đao sắc bén vung lên đón đỡ một kiếm kia, cánh tay còn lại cũng không nhàn rỗi nhắm vào tim Liễu Thanh Thiên đâm tới.
Trước một đao cực kỳ hung hiểm của con thây ma liêm đao..
Liễu Thanh Thiên đột nhiên cười lạnh, bàn tay hóa thành trảo bắt lấy cánh tay liêm đao vô cùng sắc bén kia.
Một hành độc có thể nói là không khác gì tự sát khiến đám thợ săn đều giật mình hoảng sợ, ai cũng biết bị thây ma lây nhiễm thi độc nếu không có thanh tẩy dược tề đồng nghĩa với gameover, hiện tại thanh niên Liễu Thanh Thiên tay không bắt đao và còn là đao độc thì khác gì chịu chết...
Tuy nhiên, khung cảnh cánh tay của Liễu Thanh Thiên bị chém bay như nhóm thợ săn nghĩ không hề diễn ra, thay vào đó cánh tay có phần bình thường kia lại thành công bắt lấy cánh tay liêm đao sắc bén của con thây ma liêm đao.
Cùng lúc đó hành trăm con bướm trắng đồng lọt hiện lên rồi phát nổ khiến khói bụi bay lên mù mịt...!mọi người đều kinh ngạc xen lẫn sợ hãi hình sang...
Từ trong làn khói bụi, không ngờ con thây ma liêm đao tử thần đồi mạng với rất nhiều thợ săn cao cấp lại phá không lao ra rồi cấp tốc bỏ chạy, bộ dáng còn vô cùng hoảng sợ hiển nhiên đã ăn phải quá đắng, bằng chứng rõ ràng nhất chính là một bên cánh tay liêm đao của nó đã bị chém cụt...
Từ đó có thể thấy được thợ săn cấp B do chính quyền Viễn Đông xác nhận không phải tầm thường, Liễu Thanh Thiên ít nhất đã đạt cấp trở lên và cũng không phải cấp bình thường, tệ gì cũng ngan cơ Ngô Bình hay Thái Trọng ở Vũng Hải...
Ngược lại Liễu Thanh Thiên chỉ chầm chậm bước ra bộ dáng vô cùng tiêu sái thể hiện rõ sức mạnh của bản thân là lớn đến mức nào...
Liếc nhìn Liễu Thanh Thiên đứng đó, nam nhân mặt chữ điền kia chỉ biết lắc đầu thở dài nói:
- Ta gọi là Thiết Cương...!có thể xem như đội trưởng của nhóm người này...
- Tình hình thế này cũng không ai mong muốn....
- Ta cũng không trách gì Thiên bang chủ, nhưng ta muốn biết người có cách gì giải quyết hay không...
Hiển nhiên, rơi vào cuộc chiến rất có thể sẽ bỏ mạng nhưng lại không liên quan gì đến mình này là điều chả ai mong muốn...
Tuy nhiên mọi chuyện đã rồi không ai có thể thay đổi chỉ có thể tìm cách giải quyết...
Huống chi họ không thuận theo nhóm người Thiên Tuyệt bang cũng không được.
Liễu Thanh Thiên không chỉ đơn giản đánh bại con thây ma liêm đao khiến nó phải bỏ chạy mà còn trực tiếp đánh tan lòng tin của nhóm người Thiết Cương.
Không thuận theo đám người kia chắc chắn cũng sẽ không yên ổn với vị Liễu bang chủ kia...