Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 455: 455: trận chiến kết thúc một cách không ai ngờ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn nữ nhân tóc đỏ vô cùng kiều diễm đột nhiên xuất hiện giết chết không biết bao nhiêu huyết đom đóm...

Cao ngạo như huyết giáp ma nhân Asura cũng không nhịn được nhíu mày trầm trọng như lâm đại địch, hắn không ngờ cứu viện của Hắc Thiết tướng quân lại là nữ nhân kia và ngặt nỗi hắn không phải đối thủ của nữ nhân tóc đỏ diễm lệ kia.

Tuy nhiên, nếu chỉ đơn giản như thế thì nữ nhân tóc đỏ đã sớm lao lên giết sạch tất cả chứ không rảnh rỗi đứng đó, rất có thể nàng ta cũng có điều kiêng kỵ của mình không thể tuy tiện động thủ ở đây được.

Biết rõ điều đó, Asura không chút sợ hãi cười lạnh nói:

- Không ngờ Thần Chiến Tranh đỉnh đỉnh đại danh lại hàng lâm nơi nhỏ bé này...

- Hư...!hư...!nàng không sợ chiến khu của nàng bị tập kích hay sao?

- Đúng là thuộc hạ của Huỷ Diệt Chân Thân đều rất chi là gan dạ nha...

Hiển nhiên với sức mạnh của mình thân phận nữ nhân tóc đỏ không thấp, tương tự như Hắc Thiết tướng quân nữ nhân tóc đỏ kia cũng thống lĩnh một đạo quân đối đầu cùng những kẻ thù phát quang này.

Tuy nhiên đơn vị không phải mấy ngàn lính quèn như Hắc Thiết tướng quân mà là cả một chiến khu, Hắc Thiết tướng quân kia có thể xem như thuộc hạ của nàng.

Lần này nàng đích thân đến đây mục đích chính là để cứu hắn ta, đáng tiếc nàng đã đến chậm nổi bước, mặc dù nhiệm vụ cầm chân đàn huyết đom đóm này của Hắc Thiết tướng quân tuy trên cơ bản đã hoàn thành nhưng hắn phải trả giá bằng sinh mệnh của chính mình.

...

Chính vì thế nghe những mời trào phúng kia của Asura...

Nữ nhân tóc đỏ mặt ngoài không chút quan tâm chỉ khẽ nhìn thi thể vẫn đứng đó không ngã đưa ánh mắt sâu kín nhìn về nơi xa của Hắc Thiết tướng quân.

Ánh mắt ẩn chứa nhàn nhạt sát ý, nữ nhân tóc đỏ không chút cảm xúc như một việc hết sức mình thường nói.

- Giết các người rời trở về cũng không muộn...

Nói xong nàng lập tức chứng minh việc chọc giận nữ nhân là sai lầm to lớn đến mức nào...

Cánh tay trắng như ngọc khẽ đưa tay lên lạnh lùng phất một cái, huyết quang theo đó điên cuồng tỏa ra từ người nàng như muốn nhuộm đỏ tất cả, sâu bên trong cuồng cuộn huyết quang có thể mơ hồ thấy được những khung cảnh chiến trường thảm khốc ẩn hiện.

Đang xưng Thần Chiến Tranh của nàng không phải chỉ là nói chơi.

Thấy thế đồng tử của huyết giáp ma nhân Asura không nhịn được co rút lại, cơ thể lập tức khẽ động nhưng không phải lao lên trước liều mạng mà là phá không chạy về phía sau đào thoát...

Ngay lập tức từ dưới mặt đất hàng vạn sợ xích sắt sắc nhọn như những con linh xà đột nhiên phá đất lao lên đâm xuyên người những con huyết đóm đóm khiến chúng bỏ mạng tại chỗ.

Lớp da giáp xác cứng như cương thiết của những con huyết đom đóm lại không khác gì những tờ giấy trước phần mũi sắc nhọc trên đầu sợi xích trực tiếp bị xỏ xuyên.

Thoáng chốc hàng vạn con huyết đom đóm đồng loạt bỏ mạng, máu tươi màu xanh lam quỷ dị chảy ra lập tức bén lửa bùng cháy lên mạnh mẽ.

Huyết giáp ma nhân Asura nào còn bộ dáng ung dung như trước phải liên tục né tránh những sợ xích đang không ngừng từ dưới đất lao lên.

Liếc nhìn gần vạn con huyết đom đóm cứ như thế bị tiêu diệt, Asura rống lên một tiếng tức giận rồi...!quay đầu bỏ chạy, những con huyết đom đóm may mắn tránh thoát cũng đồng loạt vỗ cánh kéo nhau bay đi.

Tuy nhiên, nữ nhân tóc đỏ có thể ngại phiền mà tha cho đàn huyết đom đóm nhưng huyết giáp ma nhân Asura cái thằng sửu nhi dám sủa trước mặt nàng thì không...

Nữ nhân tính ra thật là đáng sợ...

Từ dưới chân nữ nhân tóc đó, một sợi xích sắt đột nhiên phá đất lao lên nhắm ngay huyết giáp ma nhân Asura lao đến như tên bay.

Độ dài sợi xích gần như vô cực lao đi trong không khí phát ra những tiếng leng keng như tử thần đòi mạng, đầu sợ xích như mũi thương sắc nhọn ánh lên hàn quang bức người như muốn xuyên thủng tất cả.

Cảm nhận được nguy hiểm trí mạnh đang lao đến...

Asura thoáng hoảng sợ lập tức bộc phát ra tốc độ khủng bố muốn chạy thoát, đáng tiếc sợ xích sắc quỷ dị như một con đại mãng xà vẫn điêu cuồng lao theo không bỏ, tốc độ ngược lại còn nhanh hơn Asura một bật.

Rất may tưởng chừng như Asura sắp bị đâm xuyên như những con huyết đom đóm khác thì con huyết đom đóm khổng lồ đã gầm lên một tiếng bức đứt những sợi xích đang ghim vào người mình rồi liều mang lao đến, cơ thể khổng bồ từ trên ngọn núi lăng xuống muốn đề chết nữ nhân tóc đỏ kia.

Tuy nhiên trước khi con đom đóm khổng lồ có thể đến gần nữ nhân tóc đỏ thì hàng trăm sợ xích sắt khác đã phá đất lao đến đâm xuyên qua người nó.

Hàng trăm vết thương toàn bộ đều xuyên qua cơ thể khiến con đom đóm khổng lồ dù có trâu bò cách mấy cũng không trụ được đỏ mạng.

Bù lại sinh mạng của con đom đóm khổng lồ đã khiến nữ nhân tóc đỏ thoáng phân tâm, sợi xích sắc dài như vô tận đang lao đến Asura cũng vì thế mà chậm đi một nhiệm để Asura thành công tránh thoát một đâm trí mang rồi lao người chạy đi mất.

Trông thấy Asura thành công đào thoát...

Nữ nhân tóc đỏ kia cũng không thèm quan tâm đến đàn huyết đom đóm kia nữa, một lần nữa bay lên bầu trời rồi phá không bay đi.

Dĩ nhiên cái xác của con huyết đom đóm khổng lồ không may mắn như vậy bị những sợi xích sắt xé làm trăm mảnh chứng tỏa nội tâm của nữ nhân tóc đỏ kia đang không vui.

Dòng máu xanh lam theo đó chảy ra thiêu cháy cả một mảnh rừng khô dưới chân núi.

...

Ngược lại, đám người Phương Tuấn lại cực kỳ vui mừng dựa vào nhau thở dài nhìn ánh mặt trời phía xa.

Ánh quang dương ấm áp theo đó dần dần soi sáng đại địa bên dưới không ngờ lại khiến một số thứ biến mất một cách kỳ lạ...

Những thi thế của những con huyết đom đóm vương vãi đầy đất đồng loạt hóa thành những đóm sáng trắng biến mất theo những cơn gió.

Mọi thứ theo đó đều biết mất như chưa hề có chuyện gì xảy xa, phim đến đây là hết.

Chỉ có những thân cây bốc lên khói trắng như vừa trải qua một trận hỏa hoạn, những vết thương khủng bố trên người các quân nhân và thi thể của bốn năm quân nhân không may bỏ mạng nằm đó trở thành những minh chứng rõ ràng nhất cho trận chiến đêm qua.

Hiển nhiên đúng như Trần Lâm nghĩ, đàn huyết đom đóm, huyết giáp ma nhân Asura, đại quân hắc thiết và cả nữ nhân tóc đỏ đều do hệ thống tạo ra.

Đêm qua có thể xem như một loại thí luyện của hệ thống dành cho họ, thí luyện kết thúc mọi thứ cũng nên biến mất.

Đang tiếc dù là ảo nhưng những thứ chúng tạo ra lại là thật, nhất là những sinh mạng đã mất đi không thể sống lại kia.

Rất may hệ thống còn chưa đừng sống khi để cho tốc độ hồi phục thương thế dù là nguy hiểm cách mấy đều khá là nhanh, có thể nói chỉ cần trụ qua được một đêm đến khi thấy ánh mặt trời xem như sống rồi.

Tuy nhiên vượt qua được một đêm không đồng nghĩa với việc phá đảo con game này, nếu không đám người Phương Tuyết thọ được đến bây giờ sao vẫn còn ở đây.

...

Trương Thiết người có thể xem như lãnh đạo đội thám hiểm khe núi lần này vừa trông thấy nguy hiểm đã qua đi lập túc chạy đến chỗ Phương Tuấn hỏi.

- Lão Phương chuyện này rốt cuộc là sao?

- Không phải trước đó báo về là không có nguy hiểm gì sao, vậy đám đom đóm kia rốt cuộc là gì.

Đang xem xét lại cái hàng rào gỗ bị phá nát thì Trương Thiết chạy đến hỏi.

Phương Tuấn không khỏi trầm ngân rồi bất lực thở dài nói.

- Lúc đầu chúng ta mới vào đây là ban ngày nên không gặp chút nguy hiểm gì...

- Chúng ta cũng không ngờ đến tối lại xuất hiện một đàn huyết đom đóm bất ngờ tấn công, muốn báo về lại không được.

Nghe thấy thế Trương Thiết cũng thoáng gật đầu...

Quả thật vẫn đề nằm ở chỗ tín hiệu không liên lạc đạc, đám người Phương Tuấn tính ra cũng Hợi đen khi mới vào đây thấy không nguy hiểm gì nên quyết định báo về tổng bộ, đến khi phát hiện nguy hiểm lại không báo về được, đúng là trớ trêu...

Bất chợt như nhớ ra gì đó, Trương Thiết đột nhiên kinh nghị hét lên.

- Mà khoan...!người nói đến tối lại có đàn huyết đom đóm kéo đến...

- Không lẽ tối...!tối nào chúng cũng sẽ đến đây...

- Phải hằng đêm đều sẽ có một đàn đom đóm kéo đến...

- Không chỉ thế, huyết giáp ma nhân, hắc thiết quân và cả nữ nhân tóc đỏ kia đều có đủ...

- Đêm nào cũng thế như một vòng lập bất tận...

Phương Tuấn không vui không buồn chỉ có chút trầm ngâm nói.

Ngược lại Trương Thiết lại không được tỉnh như thế mặt mũi trắng bệch ra không còn chút máu.

Không ngờ họ là rơi vào một vòng lập bất tận, mỗi tối đều sẽ có một đàn huyết đom đón kéo đến, bên trong khe núi kia cũng sẽ có một đội hắc thiết quân lao ra đánh và kết quả cũng sẽ y như vậy.

Đàn huyết đom đóm sẽ giết sạch tất các rồi tràn đến ngọn núi, một trận chiến tương tự đêm qua cũng sẽ diễn ra.

Tuy nhiên cách giải quyết duy nhất ngoại việc phá được trò chơi này ra chỉ có chết.

- Ta thấy vấn đề mấu chốt nằm ở trận chiến giữa hắc thiết quân và đàn huyết đom đóm...

- Sao chúng ta không nhảy ra giúp đám thiết quân kia, biết đâu lại phá đảo được con game này.

Bất chợt một giọng nói đột nhiên vang lên bên cạnh hai người Trương Thiết và Phương Tuấn.

Không biết từ lúc nào Trần Lâm đã dẫn theo Lâm Mỹ Anh đi đến tham gia cuộc nói chuyện của hai đại quân nhân này còn mở miệng cho ý kiến.

Ngược lại Phương Tuấn cũng khẽ liếc nhìn Trần Lâm đánh giá nhưng không lên tiếng.

Hiểu ý Trương Thiết nhanh chóng đứng ra giới thiệu nói:

- Huynh đệ đây gọi là Trần Đại Kê là người của Mã đại nhân...

- Lần hành động này cũng là do hắn khởi xướng.

Nghe thấy Trần Lâm là người của Mã Hán, Phương Tuấn mới hòa nhã hơn đối chút mở miệng giải thích.

- Không phải chúng là không muốn, nhưng các ngươi cũng thấy rồi đấy đàn huyết đom đóm kia quá đông...

- Nếu không có địa hình hiểm yếu hỗ trợ chúng ta chỉ sợ đã sớm bị giết sạch nói gì đến giúp người ta...

Quả thật chỉ cần một đêm, bất kỳ ai cũng ý thức được vấn đề của trò chơi này nằm trong trận chiến giữa hắc thiết quân và đàn huyết đom đóm, nói trắng ra là nhiệm vụ mà hệ thống giao cho là giúp hắc thiết quân thắng.

Tuy nhiên việc đó nói thì dễ hơn làm, chừ khi nữ nhân tóc đỏ kia đến sớm hơn nếu không dù cho đám người Phương Tuất thậm chí cả đại quân ngoài kia có nhảy ra giúp sức thì kết quả cũng vậy.

Đàn huyết đom đóm kia đúng là đáng sợ thật nhưng thứ đáng sợ nhất lại là huyết giáp ma nhân Asura kia.

Nghĩ đến đây, bản thân Trần Lâm cũng nhận ra được vấn đề thoáng trầm ngâm.

Đừng thấy huyết giáp ma nhân Asura bị nữ nhân tóc đỏ đánh đến “rắm” cũng không dám thả lấy một cái chỉ biết ôm đầu bỏ chạy mà nghĩ hắn yếu.

Thực tế sức mạnh của hắn trong cái không gian thí luyện này đã được hệ thống quy định tầm cỡ cấp thậm chí rất có thể cấp .

Với cái cấp độ kia đến cả Trần Lâm có dùng hết bài cũng chưa chắc chơi lại.

Ngay từ lúc bắt đầu cái game này, đội đen vốn dĩ đã không thể nào thắng được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio