Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 599: 599: thanh vân ra san

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trước mưu hèn kế bẩn thừa cơ đâm lén của tên Huyết tổ vô sỉ đến cùng cực kia!

Cốt Long đại trưởng lão lần đầu tiên trong đời kể từ khi lão có được tư duy cảm thấy nguy cơ tử vong lớn đến thế hiện diện ngay trước mặt.

Tuy nhiên đúng như những gì Trần Lâm lo lắng, vấn đề lớn nhất của trận chiến này không phải thực lực của Cốt Long đạt trưởng lão hay thậm chí là cả Long Hoàng mà là tàn phá chiến giáp mà họ đang sở hữu.

Mặc dù dùng đến thứ kia khả năng cao phải trả giá, bằng không đám Sa Hoàng cũng không hạn chế ít khi đem ra dùng đến vậy, nhưng trong cảnh nguy cấp Cốt Long đạt trưởng lão không thể nghĩ nhiều được nữa lập tức phát động tàn phá chiến giáp của mình.

Ngay lập tức trước đường đao của Trần Lâm một chiến giáp rách nát mang phong cách của những kỵ sĩ châu Âu cổ đại hiện lên trên thân Cốt Long đại trưởng lão, một cố khí thế vô hình nhưng thấp phần khủng bố theo cổ khí thế kỳ dị kia lan ra tứ phía…

Trần Lâm đứng mũi chịu sào lập tức cảm nhận được uy áp khủng bố có một không hai kia.

Trước uy áp vô hình mà khủng bố không gì sánh được của tàn phá chiến giáp, đến cả huyết mạch cao ngạo như Huyết tộc cũng không chịu nổi tựa như trước mặt Trần Lâm là một tòa thái sơn hùng vĩ trên cao còn bản thân chỉ như một con kiến nhỏ bé.

Đây là khác biệt về chất như thiên uy vô thượng không thể đánh bại.

Tuy nhiên Huyết tổ vẫn là Huyết tổ, trước uy thế của thiên địa con kiến nhỏ kia vẫn cắn răng đứng đó không đầu hàng trước vận mệnh, toàn bộ huyết dịch trong người Trần Lâm như ăn phải thuốc kích thích điên cuồng sôi trào rồi lan ra khắp cơ thể, thậm chí nếu nhìn sâu vào bên trong những giọt huyết mạch đang điên cuồng luân chuyển sẽ phát hiện được những mã code kỳ dị cũng đang cấp tốc quay tròn không kém…

Song trước uy áp của tàn phá chiến giáp từng khớp xương người Trần Lâm vẫn không trụ được kêu lên răng rắc dường như đang phải chịu một áp lực cực lớn, cả cơ thể có phần lực lưỡng theo đó run lên bần bật.

Lão tổ Huyết tộc đã thế những chủng tộc khác đang quan chiến càng thảm hơn!

Trước uy áp khủng bố của tàn phá chiến giáp trên người Cốt Long đại trưởng lão, vạn xung quanh lập tức cảm thấy như bị cả thiên địa trấn áp không dạy nổi đồng loạt ngã quỵ xuống đất, ánh mắt không giấu được sự hoảng sợ hình chiến giáp màu trắng ngà như xương cốt chằng chịt các vết nứt kia.

Rất may cho Huyết tổ đại nhân nhưng lại hơn đen cho quan khán giả…

Ngay cái lúc Trần Lâm sắp phát điện, một bóng người to lớn đã xuất hiện trước người Trần Lâm như một bức tường to lớn bất bại chắn lại cơn sóng lớn.

Mái tóc màu vàng nghệ xoăn xoăn như sợi mì tôm tung bay theo chiều gió làm lộ ra khuôn mặt lãnh khốc có phần hung bạo, Sa Hoàng ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ tức giận gầm lên:

- Ức hiếp người không có tàn phá chiến giáp có gì hay, có giỏi thì chơi với bổn hoàng…

Dưới tiếng gầm rống giận của Sa Hoàng, một cổ chiến giáp hình thù kỳ dị chằng chịt các vết rạn mang phong cách xen lẫn giữa giáp sắt châu Âu trung cổ và giáp vai của người Viking hiện lên trên người lão Sa Hoàng.

Ngay lập tức dưới sự xuất hiện của chiến giáp rách nát trên người Sa Hoàng, uy áp khủng bố mà những quan khán giả xung quanh phải chịu lập tức tăng lên gấp đôi, không ít tiểu chủng tộc thực lực nhỏ yếu không nhịn được phun máu ngất ngay tại chỗ…

Song trọng tàn phá chiến giáp hiện thân uy áp đó không phải ai cũng chịu được.

Ngược lại Trần Lâm và cả Bạch Sa phía sau lại cảm thấy nhẹ đi phần nào.

Rõ ràng uy áp từ tàn phía chiến giáp của Sa Hoàng không nhắm vào họ mà ngược lại còn tỏa ra uy thế chống lại uy áp đến từ chiến giáp của Cốt Long đại trưởng lão như một tấm khiên lớn vô hình chung bảo hộ hai người Trần Lâm và Bạch Sa phía sau.

Núp sau người Sa Hoàng, Trần Lâm lúc này mới có thể thở ra từng hơi khó nhọc nghiến răng nghiến lợi nói:

- Con… cmn… đúng mà ức hiếp bổn Huyết tổ mà…

- Đợi khi bổn Huyết tổ lên cấp nhất định tìm bộ xương khô kia tính sổ…

- Móa nó…

- Đừng nói nhiều nữa… mau dẫn theo Bạch Sa rời đi…

Ngược lại dù đã dùng đến tàn phá chiến giáp đối đầu cùng Cốt Long đại trưởng lão thậm chí còn có phần áp đảo đối phương, nhưng Sa Hoàng lại không lấy mầy gì vui vẻ lạnh giọng nói.

Cùng lúc đó chiến giáp màu vàng nghệ trên thân Sa Hoàng cấp tốc tỏa ra vạn đạo hoàng quang trấn hiếp chiến giáp trên thân Cốt Long đại trưởng lão, từng vết nứt rạn trên thân chiến giáp màu xám tro theo đó bắt đầu lan rộng khiến chiến giáp trên người Cốt Long đại trưởng lão đã nát lại càng nát hơn, sắc mặt của Cốt Long đại trưởng lão theo đó cũng thêm phần trắng bệch.

Rõ ràng dù có hay không tàn phá chiến giáp thực lực của Sa Hoàng vẫn không phải thứ mà Cốt Long đại trưởng lão có thể đối đầu.

Dù sao cái danh chúa tể đại hải không phải nói chơi càng không phải chỉ để dọa nạt người khác.

Lợi dụng thời cơ đó, Trần Lâm người thật ra đã sớm biết game này không thơm không nói nhiều nữa nhanh chân lui người ra sau muốn ôm lấy Bạch Sa bỏ chạy.

Tầm này ở lại chỉ có nước bị đánh, chạy được người nào hay người đó…

Tuy nhiên ngay lúc Trần Lâm vừa lui người ra sau một giọng nói trầm hùng vang xa sắc mùi nguy hiểm một lần nữa vang lên:

- Chưa gì mà đã muốn đi rồi sao???

- Tác phong này dường như không giống của Huyết tổ các hạ thì phải…

Cùng lúc đó gần như là tốc biến, Long Hoàng chỉ khẽ bước chân một cái tập tức dịch chuyển đến cạnh Cốt Long đại trưởng lão ánh mắt cười như không cười nhìn Trần Lâm.

Hiển nhiên cảm nhận được Cốt Long đại trưởng lão không địch lại được Sa Hoàng, Long Hoàng tồn lại mạnh nhất Thiên Lam tinh cầu trong thời điểm hiện tại rốt cuộc không nhịn được ra tay, lần này Liên Minh Huyết Sa đừng hòng ai có cơ hội chạy thoát kể cả hạng yếu kém như Huyết tổ đại nhân…

Ngay lập tức cái gì đến cũng phải đến, một chiến giáp vẫn mang phong cách của các kỵ sĩ châu Âu thời cổ đại đầy những vết nứt nhìn như đồng nát hiện lên trên người Long Hoàng, nhưng khác với chiến giáp của Cốt Long đại trưởng lão có màu trắng xám như màu tro thì chiến giáp trên thân Long Hoàng lại có màu vàng kim óng ánh như vàng k.

Long Hoàng tựa như thánh thần trên cao tắm trong vạn đạo kim quang lạnh lùng nhìn Sa Hoàng trước mặt chầm chậm nhấc tay lên như một lời phán quyết của thần, từng tia từng tia sáng vàng kim óng ánh sắc mùi giàu sang chiếu sáng tỏa ra uy áp vô thượng như thái dương trên cao hòa cùng uy áp đến từ Cốt Long đại trưởng lão mạnh mẽ trấn áp Sa Hoàng.

- Khốn… khốn kíp…

Trước sự liên thủ của Long Hoàng và Cốt Long đại trưởng lão, song trọng tàn phá chiến giáp hợp lực trấn áp, Sa Hoàng lập tức cảm nhận được áp lực chưa từng có tức giận gầm lên.

Tuy nhiên bá chủ đại hải sao có thể dễ dàng đầu hàng, đối thủ càng hùng mạnh Sa Hoàng càng thêm điên cuồng, tàn phá chiến giáp trên người cũng hưởng ứng tỏa ra những đạo kim quang như nộ hải cuồn cuộn sóng lớn tỏa ra hung uy vô thượng mạnh mẽ đối chọi lại uy thế đến từ Long Hoàng và Cốt Long đại trưởng lão.

Ngay lập tức ba tàn phá chiến giáp mạnh mẽ đối đầu nhau, dù chỉ là đọ khí thế không trực tiếp giao thủ nhưng cũng đủ chấn động cả không gian tạo nên những trận cuồng phong gió lốc thoải bay tất cả.

Trong đó một chấp hai Sa Hoàng vẫn là Sa Hoàng tuyệt đối không cúi đầu, chỉ là tàn phá chiến giáp trên người lão tuy đang tỏa ra vạn trượng hung uy nhưng cũng đang điên cuồng rạn nứt phản ánh tình hình khó khăn của lão.

Ngược lại dưới đáy của xã hội, những quan khán giả thật ra mới chính là những người khổ nhất!

Ba tàn phá chiến giáp đồng loạt xuất hiện tỏa ra uy áp gấp ba lần trước đó tựa như ba tòa núi lớn đè nặng trên vai, không một chủng tộc này từ các tiểu chủng tộc nhỏ yếu đến số ít đại chủng tộc chưa vào phòng vip của mình mà vẫn còn bên ngoài may mắn quan chiến có thể chống chịu được sức ép khủng khiếp kia đồng loạt ngã quỵ dưới đất không dậy nổi.

Đây là sức ép độc nhất vô nhị của tàn phá chiến giáp khẳng định sức mạnh tuyệt đối cho chủ sở hữu.

Về phần Trần Lâm và Bạch Sa, mặc dù nhận được sự bảo hộ của Sa Hoàng nhưng tình hình của cặp đôi ăn bám này chỉ nhỉnh hơn đáy xã hội được một chút.

Dù sao Sa Hoàng cũng chỉ có một tàn phá chiến giáp phải ra sức chống trả còn đối thủ có đến hai, sức ép vô hình mà khủng bố không sao sánh được vẫn đè nặng lên hai người Trần Lâm và Bạch Sa.

Không chỉ thế dưới sự ngày một thất thế của Sa Hoàng tình hình lại càng thêm nghiêm trọng!

Bạch Sa dù cố gắng cách mấy vẫn không trụ được trước khí thế bàng bạc không ngừng ập đến kia bị đè bẹp dưới đất, cả người không ngừng run rẩy muốn đứng lên phản kháng trong vô vọng.

Còn Trần Lâm dù đã đạt đỉnh cấp thực lực có thể nói không thấp nhưng trước uy áp đến từ tàn phá chiến giáp cũng chỉ khá hơn Bạch Sa đôi chút phải một lần nữa cắn chặt hàm răng cố chống lại áp lực của đối thủ không cho bản thân ngã quỵ.

Dù sao Trần Lâm vẫn là Huyết tổ đại nhân đại lão số một Huyết tộc tuyệt đối không thể ngã quỵ trước kẻ khác…

Nhưng uy áp vô thượng đến từ tàn phá chiến giáp còn trực tiếp nhắm vào mình kia vẫn không phải thứ Trần Lâm có thể chịu được.

- Phủ thân đại nhân để ta…

Bất chợt ngay trong lúc Trần Lâm sắp ăn shit đến nơi, một giọng nói thanh thúy như vũ khúc băng thiên đột nhiên vang lên.

Không biết từ lúc nào một bóng người cao lớn một lần nữa xuất hiện che chắn trước Trần Lâm, uy áp khủng bố kia không hiểu sao lại giảm đi rất nhiều, nhưng khác với tên đực rựa Sa Hoàng trước đó bóng người kia lại là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp.

Mái tóc dài màu nâu vàng tung bay theo chiều gió cuốn làm lộ ra khuôn mặt tiên thiên thánh khiết mà cao ngạo, cơ thể thành thục mê người khoác lên một bộ đầm dạ hội màu xanh thẫm trong khi trên đầu lại đôi một chiếc vương miện thủy tinh trông nàng tựa như một tây phương nữ hoàng trong truyền thuyết!

Nhưng trên tất cả nàng rất cao phải hơn m là ít, một chiều cao đặc trưng của loài hung thú.

Tuy nhiên trông thấy nữ nhân cao gầy kia xuất hiện, Trần Lâm lại như thấy được mùa xuân cười lên hớn hở nói:

- Móa nó… rốt cuộc thì cũng chịu đến cứu ta…

- Trễ một chút nữa là nhặt xác bổn Huyết tổ rồi…

- Phụ thân đại nhân thứ lỗi…

- Bên Minh Nguyệt có chút việc nên ta nhất thời không phát hiện ra ngài… bị đánh! hi… hi…

- À mà nếu phụ thân đại nhân không thứ lỗi cũng có thể trừng phạt ta cũng được… ta thích lắm…

Nghe những lời than thở của Trần Lâm, vị tây phương nữ hoàng kia thoáng cười cười đáp.

Hiển nhiên nàng ta không ai khác chính là viện binh cực mạnh của Huyết tổ đại nhân, tồn tại mạnh nhất Huyết tộc Thiên Không nữ vương Thanh Vân.

Ngược lại nhờ sự xuất hiện của Thanh Vân, Trần Lâm rốt cuộc cũng có thể an lòng nhưng rất nhanh đã nhớ đến điểm mấu chốt của vấn đề vội vàng lo lắng nói:

- Chuyện đó tính sao…

- Thanh Vân hai tên kia không dễ chơi lại có tàn phá chiến giáp hộ thân…

- Nếu không được chúng ta rút lui…

Thật ra Thanh Vân từng đối đầu với Cốt Long đại trưởng lão và kết quả là bại trận, dù rất tinh vào thực lực của Thanh Vân thậm chí còn tinh hơn cả thực lực của chính mình nhưng Trần Lâm vẫn không khỏi lo lắng…

Tuy nhiên có một sự thật mà Trần Lâm không hề biết, Thanh Vân nay đã khác xưa.

Trước sự lo lắng của Trần Lâm, Thanh Vân chỉ cười nhẹ đạp:

- Không sao, trận này ta đánh được…

- Phụ thân đại nhân ngài ngồi một bên xem phim được rồi…

Nói xong Thanh Vân khẽ cười một cái âu yếm với Trần Lâm, nhưng ngay sau đó đôi mắt phượng lại dần dần chuyển lạnh nhìn qua Cốt Long đại trưởng lão, nàng chờ ngày này hơi lâu rồi…

Trước uy áp khủng bố từ ba chiếc tàn phá chiến giáp điên cuồng tỏa ra, Thanh Vân không gà như tên nào đó dường như không có gì sải bước tiến đến cạnh Sa Hoàng, cùng lúc đó theo mỗi bước chân của nàng và trước ánh mắt kinh ngạc của Trần Lâm một chiến giáp được kết từ thủy tinh màu xanh lam mang đầy rẫy những vết nứt hiện lên trên người Thanh Vân.

Tàn phá chiến giáp thứ tư của server Thiên Lam tinh rốt cuộc cũng xuất hiện.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio