Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 618: 618: huyết tổ cũng thâm sâu không kém

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trước Gương Phản Chấn và Lục Sắc Giới Chỉ, một trang bị đỏ và một trang bị tím độc nhất nhưng mang đến năng lực miễn thương vô cùng bá đạo, Trần Lâm không nhịn được rơi vào trầm ngân mà cẩn thận suy nghĩ.

Lòng tham vô đáy Trần Lâm dĩ nhiên là muốn ăn hết thu luôn cả hai, nhưng ác ở chỗ đời lại không như là mơ Huyết tộc không đủ lực để nuốt hết như thế...

Mặc dù tình hình hiện tại Huyết tộc dù còn đến thần tệ nhưng nếu Trần Lâm ra tay đấu giá viên Tâm Kính kia sẽ dẫn đến khả năng cao là không còn nhiều thần tệ để đấu giá tiếp Lục Sắc Giới Chỉ, đến lúc đó khi cái giá bị đẩy lên quá cao Trần Lâm sẽ không đủ tiền chơi nữa.

.

Tuy nhiên sau một lúc suy nghĩ dù rất không muốn nhưng phen này Trần Lâm phải chọn một trong hai và nghĩ tới nghĩ lui Trần Lâm vẫn không bỏ được một trang bị đỏ như Gương Phản Chấn đành phải đẩy nguy hiểm về cho Lục Sắc Giới Chỉ.

Tia hy vọng cuối cùng là biết đâu khí vật nghịch thiên của Huyết tổ đại nhân lại bạo phát thần uy quỷ thần che mắt thánh làm cho các tộc không nhận ra được giá trị bảo mạng của chiếc Lục Sắc Giới Chỉ kia.

.

Ngược lại bên dưới sàn đấu giá...

Mặc kệ ai chê thì chê Ma tộc vẫn phương châm "đồ rẻ ăn hết" đứng ra đấu giá vật phẩm kia với tận thần tệ, quả lắc một cái giá cao ngất ngưỡng khiến Huyết tổ đại nhân xuýt chút nữa thổ huyết thành dòng.

Cái tên ăn tạp tộc Trần Lâm trong lúc ngẫu hứng vui vẻ đặc cho Ma tộc quả là không sai vào đâu được, đến cả một cục đá xanh ai ai cũng chê vậy mà Ma tộc cũng không tha quyết thu hết về không biết để làm gì.

Tuy nhiên đó không phải chuyện Trần Lâm quan tâm nhất lúc này, ưu tiên hàng đầu vẫn là thu về viên Tâm Kính kia trước những chuyện khác tính sau, thế nên ngay khi nữ bạch y quản sự vừa dứt lời Trần Lâm đã không đợi được nữa ra giá còn trực tăng lên thần tệ, độ nôn nóng này tính ra chả kém gì lão Sa Hoàng trước đó.

.

Ngay lập tức khi mà Huyết tộc xuất thủ, toàn trường lại được một phen náo động khinh nghị nhìn qua phòng vip của Huyết tộc, tính ra trong mắt những quan khán giản đang ngồi xem Huyết tộc cũng ăn tạp không kém gì Ma tộc, khi mà từ vũ khí đến trang bị phụ trợ và giờ là trang bị phòng thủ loại hình cục đá như viên Tâm Kính kia Huyết tộc cũng không tha.

Huyết tổ đại nhân vang danh ăn tạp quả là không sai.

Về phần kẻ trong cuộc Ma tộc, thấy Huyết tộc nổi tiếng máu chó đột nhiên nhảy ra tranh đoạt trang bị tím kia với mình, các thành viên Ma tộc đều không khỏi buồn thúi ruột dù không có mắt nhưng đều ngơ ngác nhìn nhau.

Rõ ràng so về tiền Ma tộc không chơi lại được một đại tộc top đầu như Huyết tộc, huống chi phương châm của Ma tộc lại là ngon bổ và nhất là phải rẻ trong khi việc tranh đấu với kẻ khác chắc chắn là rất tốn kém, một điều Ma tộc không bao giờ muốn.

Tuy nhiên đã đến giờ phút này rồi mà vẫn không dám chơi dễ dàng buông bỏ cho kẻ khác như thế cũng là điều mà cao tầng Ma tộc không muốn.

...

.

- thần tệ...

Lạnh lùng nhìn qua phòng vip của Huyết tộc, Ma Hoàng con slime đen nhất trong team Ma tộc khẽ nhíu mày trầm ngâm rồi cất lên chất giọng vô tính không rõ đực cái nói, lần này Ma tộc muốn đấu một phen để xem lực của Huyết tộc đến đâu.

.

Tuy nhiên nghe thấy Ma tộc bất ngờ ra giá đáp trả, không đợi Huyết tộc có phản ứng gì những quan khán giản đang ngồi xem lại không nhịn được thoáng ngạc nhiên bắt đầu nghị luận...

Từ lúc sự kiện đấu giá này diễn ra đến giờ dù không phải lần đầu Ma tộc ra giá đáp trả đối thủ trước đó cũng đã có nhưng tất cả chỉ là những tiểu chủng tộc, đây là lần đầu Ma tộc trực tiếp ra giá tranh đấu mới một đại tộc khác còn lên đến thần tệ.

Rất nhiều chủng tộc có suy nghĩ sâu xa vì thế mà bắt đầu suy đoán Ma tộc xem ra rất quyết tâm có được viên đá kia.

Ngược lại những kẻ không có ý nghĩ gì là sâu xa lại không cho là như vậy mà chỉ đơn giản suy đoán sự kiện đã sắp kết thúc chỉ còn bốn trang bị mà thôi nên Ma tộc muốn xuống xác phen này.

.

Đáng tiếc dù Ma tộc muốn gì thì Huyết tộc nhất định phải thu được viên Tâm Kính kia....

Trước lời đáp trả của Ma tộc, Trần Lâm chỉ có chút ngạc nhiên khi được tiếp xúc thân mật với chủng tộc bí hiểm nhất này nhưng rất nhanh cười cười nói:

- Hiếm khi được đối đầu cùng Ma tộc, đáng lẽ bổn Huyết tổ nên chơi với các ngươi một chút...

- Đáng tiếc bổn Huyết tổ lại thích viên đá kia...

- thần tệ đúng không? Huyết tộc ta ra giá thần tệ đấu giá viên Tâm Kính kia...

...

.

Để tránh đêm dài lắm mộng Trần Lâm dù muốn chơi với Ma tộc đôi chút nhưng cũng phải gác lại một bên mà mạnh mẽ ra giá một lần tăng lên thần tệ như một lời nhắc nhở Ma tộc, thứ này Huyết tộc muốn và sẽ sẵn sàng bỏ ra cái giá lớn để có được nó nếu Ma tộc muốn tiếp tục tranh đấu đôi bên sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.

Hiển được dụng ý của Trần Lâm, Ma Hoàng người đen như đầu không ngóc khẽ mỉm cười gật đầu nói:

- Được, nếu Huyết tổ đã thích viên đá kia như thế ta cũng không giành với người...

...

.

Tính ra Huyết tộc và Ma tộc đều không có thù hận gì sâu nặng càng không có mâu thuẫn gì lớn, bản thân Ma tộc cũng không nhất thiết phải có được viên Tâm Kính kia, thế nên Huyết tổ đã chủ động nói thế Ma Hoàng cũng không việc gì phải vì một trang bị tím không liên quan mà phát sinh mâu thuẫn không đáng có với Huyết tộc.

Đôi bên tự hiểu được ý nhau mà chấm dứt tranh đấu nhẹ, Huyết tộc đỡ tốn một khoảng tiền lớn, còn Ma tộc lại tránh được thêm một kẻ thù không mong muốn.

Trần Lâm vì thế cũng khá là mát lòng mát dạ với đội ngũ Ma tộc kia mỉm cười khách sáo một câu:

- Như vậy thì đa tạ Ma Hoàng đã thành toàn...

...

.

Tuy nhiên Ma tộc biết điều không tranh đoạt với Huyết tộc nhưng không có nghĩa là kẻ khác cũng thế...

Ngay lúc Trần Lâm và cả quan khán giả đều thầm đoán viên Tâm Kính kia sẽ về tay Huyết tộc một thanh âm chói tai mà không ai muốn nghe thấy một lần nữa vang lên:

- Huyết tộc ra giá cao tranh đoạt viên đá kia như vậy không lẽ là muốn kết hợp trang bị đỏ hay sao?

...

.

Nghe thấy thế các phương mới thoáng giật mình ý thức được việc Huyết tộc ra giá cao đến tận thận tệ chỉ để đấu giá về một viên đá là không bình thường.

Tuy nhiên không bình thường thì đã sao Huyết tộc vốn đã không bình thường, thế nên dù cảm thấy lạ nhưng không một thế lực nào dù lớn hay nhỏ có động thái gì lớn mà chỉ ngồi đó chờ đợi xem động thái của chính Huyết tộc và những kẻ thù của Huyết tộc.

Ngược lại bị kẻ khác vạch mặt ngay trước mặt bàn dân thiên hạ, Trần Lâm không nhịn được tức giận liếc xéo qua phòng vip của Thi Hoàng lạnh giọng nói:

- Thi tộc các ngươi trở nên lắm lời từ lúc nào vậy???

- Nếu ngươi đã chắc chắn Huyết tộc ta đấu giá viên Tâm Kính kia về là để kết hợp thành trang bị đỏ thì tại sao không trực tiếp ra giá tranh đoạt...!việc gì phải ở đó nói nhảm...

...

.

Hiển nhiên kẻ dám buông lời phá đám công tác đấu giá vui vẻ của Huyết tộc không ai khác ngoài đại kình địch Thi Hoàng...

Với thân phận đế vương bậc nhất của Thi tộc, thế nên dù chỉ là phận có tiếng không có miếng nhưng Thi Hoàng vẫn được xem là lãnh đạo lớn nhất trong Thi tộc, các thi đàn dù lớn hay nhỏ vẫn cho vị Thi Hoàng này chút mặt mũi.

Việc Thi Hoàng biết một số chuyện không trọng yếu lắm của các thi đàn khác càng là việc bình thường.

Chính vì thế Thi Hoàng mới có thể biết được Huyết tộc từng thu được một chiếc Găng Tay Cự Nhân từ chỗ Quỷ Ảnh thây ma thuộc thi đàn Đông Hải đệ của đại thây ma xui xẻo Thi Thế Long và như một lẽ diễn nhiên Gương Phản Chấn cũng nằm trong đó đó.

Thế nên thấy Huyết tộc đứng ra tranh đoạt viên Tâm Kính một bộ phận của Gương Phản Chấn kia, Thi Hoàng sao có thể không liên tưởng đến trang bị đỏ cho được lập tức đứng ra vạch mặt Huyết tộc và sự thật đúng là như Thi Hoàng nghĩ.

.

Tuy nhiên vấn đề ở chỗ lời nói của Thi Hoàng lại không có giá trị quá lớn, trong khi lời nói của Trần Lâm nghe thì rất vô lý nhưng lại rất là thuyết phục, quả thật nếu Thi Hoàng thật sự chắc chắn Huyết tộc đấu giá viên Tâm Kính kia về là để kết hợp thành trang bị đỏ thì với ân oán của song phương Thi Hoàng phải trực tiếp nhảy ra tranh đoạt mới phải việc gì phải đứng đó sủa dơ kích động kẻ khác...

Rõ ràng chính Thi Hoàng cũng không chắc chắn với những gì mà mình đã nói và sự thật cũng đúng là như vậy.

Sau khi bị Trần Lâm gài độ tranh đoạt Găng Tay Cự Nhân rồi bỏ, Thi Hoàng không chỉ tốn kém quá đà mà còn sản sinh ra ám ảnh tâm lý sợ lại bị Huyết tộc chơi một vố đau.

Thế nên trước lời đáp trả đanh thép của Trần Lâm, Thi Hoàng vừa thẹn vừa giận nhưng vẫn chần chờ không dám làm gì, đứng ra đấu giá thì lại sợ Huyết tộc gài bẫy bỏ của như trước đó nhưng không chơi lại sợ Huyết tộc kết hợp thành trang bị đỏ, quả là khó khăn vô cùng.

Tuy nhiên sau một lúc suy nghĩ Thi Hoang vẫn quyết định chơi thử xem sau nhanh chóng ra giá:

- Hừ...!đừng nghĩ Thi tộc ta sợ ngươi...!bổn Hoàng ra giá thần tệ đấu giá viên đá kia...

- Hôm này để ta xem Huyết tổ ngươi có thể bày trò gì...

...

.

Lần này Thi Hoàng đúng là muốn chơi, dù không thấy viên Tâm Kính có năng lực hấp thụ động năng mà nữ bạch y quản sự đã nói kia có giá trị gì với Thi tộc nhưng vẫn nhảy ra trang đoạt một phen có gì rút lui cũng đỡ quê.

Ngay lập tức hành động máu chó kia kích động toàn trường khiến các quan khán giả đều nhau nhau nhìn lại phòng vip của Huyết tộc xem động thái của vị Huyết tổ kia, gì chứ những chuyện liên quan đến Huyết tổ đại nhân đều rất hot theo một cách nào đó.

Đáng tiếc trước hùng tâm tráng khí của Thi Hoàng và sự chờ đợi của quan khán giá, Trần Lâm lại chỉ bĩu môi một cái khinh thường nói:

- Không sợ sao nghe giọng yếu vậy...

- Mà tưởng đâu đao to búa lớn gì ai dè tăng lên có thần tệ sao mà nó máu được...

- Hừ...!bổn Huyết tổ ra giá thần tệ đấu gia viên đá kia...!Thi Hoàng không biết có dám chơi không tăng giá nhẹ cái xem nào...!he...!he...

...

.

Khiêu khích...!trắng trợn khiêu khích...

Trần Lâm thể hiện vô cùng rõ ràng bản chất con ông cháu cha ỷ thế làm càn của mình gần như không xem Thi Hoàng ra gì.

Đáng tiếc dù đã giận đến tím người mà thật ra người Thi Hoàng vốn đã tím, nhưng Thi Hoàng lại không dám chơi chỉ đành đưa ánh mắt nhìn về phía các tộc khác, cái giá thần tệ thật sự là quá sức với Thi Hoàng.

Tuy nhiên đáp lại Thi Hoàng lại là một sự yên lặng đến đáng sợ, không chỉ Thi Hoàng mà các tộc khác cũng không dám chơi dù sao cũng không ai có thể đảm bảo tên Huyết tổ kia có lại tiếp tục quăng bom nữa hay không, huống chi các tộc lúc này đều có thứ mà bản thân nhắm đến nhất là Sư tộc vẫn đang chờ đợi thanh bạch ngân chiến phủ kia làm sao đủ tâm lực để bỏ tiền ra tranh đấu với Huyết tộc nữa.

Thế nên vũng nước đục này một lần nữa phải để Thi Hoàng tự xử, đáng tiếc Thi Hoàng nào có khả năng đó...

Đây chính là sức mạnh của kim tiền, nghi ngờ thì đã sao quan trọng là có dám buông bỏ lợi ích trước mắt để chơi với Huyết tộc hay không mà thôi.

.

Cứ thế trước sự im lặng đầy tính bất lực của Thi Hoàng và các đại tộc khác, nữ bạch y quản sự vẫn tiếp tục chầm chậm hỏi giá xem như một sự chờ đợi cho các tộc...

Đến khi ba lượt hỏi giá qua đi, nữ bạch y quản sự không tránh khỏi có phần ảo não nhưng mặt ngoài vẫn không có biến hóa gì lớn cao giọng nói:

- Tốt, nếu đã không ai ra giá ta xin tuyên bố viên Tâm Kính này sẽ thuộc về Huyết tộc...

- Mong các vị sẽ không hối hận khi đã bỏ lỡ một trang bị tốt như vậy...

...

.

Nói xong nữ bạch y quản sự ý vị thâm trường thoáng nhìn qua Huyết tộc rồi lại như không có chuyện gì tiếp tục chủ trì sự kiện.

Ngay lập tức trước sự chờ đợi của các tộc hung thú và nhất là Sư tộc, thanh bạch ngân chiến phủ rốt cuộc cũng ra sân bay ra khỏi đội ngũ hàng chờ của mình chuẩn bị đấu giá.

Ngược lại về phần Huyết tộc, thành công vượt qua bao chông gai thu được viên Tâm Kính kia về tay, Trần Lâm không nhịn được vui mừng cười lớn thành tiếng chỉ thiếu mỗi việc c ởi quần ra xiếc thú.

Thấy thế Sa Hoàng không nhịn được gai mắt vô cùng bĩu môi một cái khinh bỉ nói:

- Hừ...!chỉ là một trang bị thôi mà có cần vui vậy không?

...

.

Chỉ chờ có thế, ánh mắt Trần Lâm khẽ sáng lên tựa như thần trên cao nhìn xuống con giun dế bên dưới hừ một tiếng khinh bỉ nói:

- Đã dốt còn nói lớn, không biết biết gì thì để bổn Huyết tổ dạy cho nghe...

- Với lão đây chỉ là một cục đá...!nhưng với ta nó còn là một trang bị đỏ đó có biết không...!he...!he...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio