Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 659: 659: bé l0lita cao 1m6

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Cmn...

Trên vô tận thiên không nơi những áng mây đang nhẹ nhàng trôi, một tiếng hét thảm như chó tru đột nhiên vang lên phá tan không khí yên lĩnh...

Cả người quấn lấy không ít áo bông trông không khác gì một con gấu béo, Trần Lâm vẫn không giấu được ánh mắt như cá chết trôi tràn ngập sự kinh ngạc trừng lớn hết cỡ nhìn bóng người chỉ mặc mỗi bộ bikini màu đen nhỏ bé đang lặng lẽ đứng trước mặt mình bất chấp khí trời lạnh giá trên cao độ lúc này.

.

Hiển nhiên trải qua một khoảng thời gian chờ đợi tộc nhân hệ “hải sản” đầu tiên của Huyết tộc cũng đã ra đời...

Ngay lập tức như để chứng minh sức mạnh phi thường của bản thân bất kể đó là trên trời hay dưới biển, con cá chình biển khổng lồ mạnh mẽ phá nát cái huyết kén to lớn đang bao bọc lấy bản thân mà chui ra ngoài rồi gầm lên một tiếng kh ủng bố như để đánh dấu sự xuất hiện với một thân phận mới này của bản thân, cơ thể to lớn khổng lồ thuần một màu đen kịt vô hình chung làm nổi bật lên những hoa văn màu vàng kim óng ánh trên thân người đen đúa to lớn, không chỉ thế dưới tác động của ánh mặt trời những hoa văn kim sắc kia càng thêm lấp lánh tựa như chạm khắc từ vàng rồng thần thánh mà cũng hung bào vô cùng.

Nhất là cái đầu hung ác đặc trưng của loài cá chình đang ngạo nghễ ngước lên thiên không gầm lớn như muốn thách thức cả thiên địa, tiếng gầm kh ủng bố theo đó vang vang chấn động cả một khung trời đánh tan không ít áng mây gần đó còn khiến cả Chiến Hạm Thiên Cung chao đảo nhẹ trước trọng lượng quá khổ còn đang máu chó gầm thét của con cá chình biển khổng lồ.

Rất may con cá chình này tuy mặt hơi ác nhưng vẫn là cá và còn là cá lớn, thế nên sau phút máu chó gầm thét nó cũng đã cảm nhận được sức nặng của trọng lực đè lên cơ thể to lớn của mình, khác với việc ở dưới nước được lực đẩy Acsimet hỗ trợ cơ thể có thể phát triển cực đại về mặt kích thước thì rời khỏi mặt nước cơ thể to lớn thế này ngược lại trở thành một sức ép không nhỏ cho khung xương.

Đó là lý do kích thước cơ thể của những sinh vật dưới nước thường sẽ phát triển lớn hơn những sinh vật trên đất liền, hệ thống tiến hóa dù đã giúp sinh vật có thể phát triển to lớn hơn rất nhiều nhưng dường như cũng không thoát được định luật này.

Kỳ Kỳ tồn tại “bự con” nhất Huyết tộc gần như mang sức mạnh đàn áp rất cả nhưng nếu so với những bá chủ của đại hải hay đơn giản hơn là chính tộc nhân mới gia nhập cá chình biển khổng lồ thì đắng lòng thay chỉ được xem là cá con mà thôi, cái danh sinh vật t lớn nhất Huyết tộc hiển nhiên cũng đã đổi chủ.

Tuy nhiên có được tất có mất, kích thước cơ thể quá to lớn cũng là một nguyên nhân kìm chân cộng đồng hải tộc khiến những sinh vật kh ủng bố của đại dương mãi mãi bị giam cầm dưới đáy biển sâu.

.

Cảm nhận được từng khớp xương bắt đầu kêu lên răng rắc sắp có nguy cơ bị chính cơ thể đồ sộ của mình đè chết, con cá chình biển khổng lồ nào dám hú hí gì nữa cấp tốc phát động năng lực hóa thân thành hình người...

Tuy nhiên cũng vì thế mà Trần Lâm và thuộc hạ lại được một phen trợn mắt há mồm kinh ngạc trước hóa thân dạng người của con cá chình biển khổng lồ kia.

.

Hiện lên trước mặt tất cả mọi người hiển nhiên là một nữ nhân cái ra này Trần Lâm kiểm tra rất kỹ trước khi trích huyết.

Tuy nhiên khác với dự đoán ban đầu của Trần Lâm và mọi người, hóa thân nhân hình của “đại tỷ” cá chính biển lại không được đại như mọi người nghĩ, chiều cao ở dạng nhân hình của tồn tại lớn nhất Huyết tộc khôi hài thay chỉ khoảng m mà thôi, mặc dù không tệ với một nhân loại nhưng chiều cao kia chắc chắn là rất khiêm tốn trong cộng đồng hung thú nếu không muốn nói nặng là thấp bé nhẹ cân.

Dĩ nhiên cái gì cũng có nguyên nhân của nó và chuyện này cũng thế, chiều cao khiêm tốn kia chỉ chứng minh một điều con cá chình biển khổng lồ mà Huyết tổ đại nhân vừa thu phục thật ra vẫn chưa thành niên, nói một cách đơn giản tức là một con cá con toàn chưa trưởng thành, đồng nghĩa với đó hiện lên lên trước mặt mọi người là một bé lo lita chính hiệu % cao m.

Dù hết súc khôi hài nhưng đây hoàn toàn là sự thật, cơ thể đít vú không có một cái gì ra hồn chỉ nhô lên chút xíu không chút che đậy trong bộ bikini mỏng manh đặc trưng của hệ cả biển cùng khuôn mặt đậm chất non nớt đã quá đủ để chính minh “bé” cá chình biển khổng lồ còn nhỏ lắm.

Tuy nhiên ngoại hình lo li có phần lớn xác đó không phải thứ khiến tất cả kinh ngạc, thứ đã khiến Trần Lâm phải ngạc nhiên đến há hốc mồm chính là nàng đen rất đen, dù không đen được như cái tầm của Hắc Dạ Lang Vương nhưng cũng thuộc dạng chị chị em em với con heo đen Tiểu Hắc.

Không chỉ thế ngoài nước da ngăm đen rám nắng trong khi hoàn toàn sống dưới biển thì mái tóc đen dài của nàng cũng khá đặc biệt thay vì suông dài óng mượt thì lại bằng một cách nào đó kết lại với nhau thành từng lọn tóc nhỏ chảy ngược ra sau làm lộ ra khuôn mặt non nớt đẹp một cách kỳ lạ nhìn như dân Châu Phi, mà đó còn thổ dân khi trên làn da đen bóng kia là những họa tiết màu vàng kim tương tự như hoa văn trên bản thể cá chình biển khổng lồ của nàng...

Cơ thế ấy...!nhan sắc ấy...!lập tức khiến Trần Lâm bất giác thầm nghĩ, không lẽ Disney đã đúng người cá là nó phải đen mới bám sát thực tế...

.

Rất may trước khi tẩu hỏa nhập ma Trần Lâm đã kịp cho mình một bạt tai tỉnh hồn tỉnh vía...

Xét cho cùng bản thân Trần Lâm thật ra cũng đã sớm đoán được việc một con cá xấu xí mặt ác không gì bằng như cá chình biển khó lòng mà cho ra tộc nhân có ngoại hình xinh đẹp cho được, huống chi mục đích lớn nhất khiến Trần Lâm quyết định thu phục con cá chình này hoàn toàn chỉ là nhắm đến thực lực của nó mà thôi ngoại hình không phải vấn đề...

Chỉ là nói gì thì nói trước ngoại hình khó đỡ của tộc nhân mới trông không khác gì một bé lo li dân tộc Châu Phi da đen cao lớn, Trần Lâm vẫn không nhịn được có chút xíu bất ngờ ngỡ ngàng và ngơ ngác mà thôi, rất may ăn tạp như Huyết tổ đại nhân vẫn tự tin cân được.

Ngược lại cảm nhận được ánh mắt của mọi người mình mình, cô gái bé nhỏ thân cao m không khỏi thoáng ngượng ngùng gãi gãi lên gò má đen tròn, đôi mắt to tròn thuần một màu vàng kim óng ánh điểm có thể nói là đẹp nhất trên người nàng lặng lẽ liếc nhìn mọi người một vòng đến cuối cùng dùng lại trên người Trần Lâm...

Huyết mạch tương liên mách bảo nàng tên đầu trọc trước mặt là đại ca, không một giây chần chờ cô bé cá chình bước lên tới rồi cất lên chất giọng khàn khàn không hợp với ngoại hình của nàng cho lắm nói:

- Ra...!ra mắt lão đại...

...

.

Tự nhiên được thành đại ca ánh mắt Trần Lâm không khỏi sáng lên gật đầu hài lòng nhìn cô bé cười nói:

- He...!he...!ngon...!à không ngoan...!đúng là bé ngoan không như con heo chết nào đó...

- Chúng mừng bé đã gia nhập Huyết tộc ta...!sau này Huyết tộc sẽ là nhà của bé, thằng nào chán sống dám ức hiếp ngươi cứ nói với bổn lão tổ...

- Ta nhất định sẽ bảo lão bà thay ngươi đi đòi lại công đạo...!ha...!ha...

...

.

- Đa...!đa tạ đại...!à không lão tổ...

Nghe thấy thế cô bé cá chình cái hiểu cái không nhìn khá là ngu nhưng vẫn cười lên lộ ra răng nanh trắng sáng sắc bén gật đầu nói.

Nhìn chung tuy vẻ ngoài hơi xấu bất kể là ở dạng thú hay dạng người nhưng cô bé cá chình này thật sự rất nhỏ tuổi tâm tính không cao, thể loại đơn thuần đáng yêu như thế hiển nhiên đã đánh động phương tâm nhỏ bé của Huyết tổ đại nhân, con đường tương lai của cô bé xem như rộng mở.

.

Không chỉ thế cổ nhân có câu lòng đã vui thích thì tự nhiên sẽ thấy đẹp...

Trần Lâm bất giác cảm thấy cô bé cá chình này cũng không lẹ, tà dâm chi nhãn theo đó khẽ liếc nhìn cô bé một vòng nhất là bộ ng ực quả chanh sau lớp bikini da cá kia mà xoa xoa cằm cười nói:

- Không cần phải đa lễ...

- Uk...!trước hết để bổn lão tổ tìm cho ngươi cái tên đã...

- Um...!gọi là...!Tiểu Nhũ đi...!phải Tiểu Nhũ quả là một cái tên hay...!Ahhh...

...

.

Đáng tiếc không đợi cô bé cá chình kịp lên tiếng, đứng một bên Phương Tuyết đã không nhịn được trước bản tính chó má của tên khốn đầu trọc còn không nên nết kia tung cước đá vào đít hắn một cái hoàn toàn cắt đứt ý định đặt tên gì đó...

Không cần nghĩ nhiều cũng biết cảm hứng từ cái tên Tiểu Nhũ kia hoàn toàn được Trần Lâm lấy từ bộ ng ực nhỏ của cô bé hết sức là trực quan không chút nghĩ ngợi gì nhiều, thân cùng là đồng tộc Phương Tuyết làm sao có thể để Trần Lâm chơi ác với tỷ muội lớn nhất nhưng cũng có thể là nhỏ nhất của mình được lập tức đứng ra ngăn cản.

Ánh mắt hết sức hung ác nhìn Trần Lâm, Phương Tuyết cùng đồng bọn như gấu mẹ bảo vệ gấu con ôm lấy cô bé cá chình còn không quên trừng mắt nhìn Trần Lâm gần như quên đi thân phận thị nữ của mình...

Phản...!phản thật rồi...

.

Ngược lại bị đá vào bờ m ông xinh, Trần Lâm chỉ cười trừ xoa xoa cái mông của mình một lần nữa nhìn lại cô bé bắt đầu nghiêm túc đánh giá, về phần cái tên Tiểu Nhũ kia hiển nhiên là Trần Lâm nói chơi không hề có ý định đặc cho cô bé thật, dù sao nàng cũng sẽ lớn đâu có nhỏ mãi được.

Được một lúc đâu Trần Lâm cũng tìm được được cái tên thích hợp ra vẻ đạo mạo nghiêm túc nói:

- Cái tên kia bổn Huyết tổ nói chơi thôi...

- Với trí tuệ của ta sao có thể đặt cái tên không chút khoa học đó được...

...

.

- Ủa vậy Tiểu Hắc, Tiểu Thanh hay Kỳ Kỳ thì khoa học chỗ nào vậy?

Tuy nhiên một lần nữa không đợi Trần Lâm chém gió hết câu, Phương Ngân đã nhỏ giọng đủ để tất cả mọi người đều nghe thấy nghiêng đầu hỏi nhỏ chị mình.

Câu hỏi kia lập tức như một cái tát thẳng vào mặt Trần Lâm, vả mặt kiểu này cũng thật là nhanh...

Hiển nhiên Huyết tổ đại nhân không hề có tố chất đặt tên cho người khác, càng không chút gì liên quan đến khoa học mà hắn nói rất chi là điển hình của những thành phần đã ruột xe đạp còn thích chạy lên đường cao tốc, bản lĩnh có hạn nhưng lựu đạn thì có thừa.

Ngay lập tức trước sự xúc phạm trắng trợn kia, Trần Lâm sao có thể nhịn được tức giận xù lông lên chỉ vào Phương Ngân mắng to:

- Đại nghịch bất đạo...!dám khi dễ bổn Huyết tổ...

- Nói thì hay lắm có ngon thì nàng tự mình đặt cho cô bé này cái tên đi, xem có hay hơn bổn Huyết tổ không...

...

.

Sĩ khả sát bất khả nhục, dù Huyết tổ đại nhân có ngu thật nhưng không ai được quyền nói ra nói ra Huyết tổ đại nhân sẽ giận...

Đáng tiếc Phương Ngân lại không chút sợ hãi còn khoanh tay trước ngực tự tin nói:

- Cái này là ngài nói đó nhé...!ta cũng chỉ đành nghe theo thôi...

- Thật ra ta đã sớm nghĩ ra được cái tên thích hợp cho cô bé rồi, gọi nàng là Tiểu Thất đi...

- Tiểu Thất...!Tiểu Thất...!nghe cũng hay mà đúng không?

...

.

Hiển nhiên là một người có học thức cao ít nhất là cao hơn tên trẻ trâu lớp nào đó, Phương Ngân đã sớm nghĩ ra được một cái tên cho cô bé cá chình đó là Tiểu Thất một cái tên không tệ, thậm chí nó cũng có ý nghĩa nhất định trong đó chứ không phải đặt bừa...

Nhóm người Phương Tuyết đều không khỏi hài lòng với cái trên này gật đầu ưng ý, nhất là bảo mẫu Chu Lệ Đình thích thú vô cùng cười nói:

- Tiểu Thất...!đúng là không tệ...

...

.

Tuy nhiên Trần Lâm sao có thể để đám thị nữ quèn này đè đầu cưỡi cổ mình từ lập tức phản bát hừ lạnh nói:

- Vớ vẩn...!rác rưởi...!khác mịa gì mấy cái tên ta đặt trước đó đâu...

- Càng không bì được với cái tên ta vừa nghĩ ra...

...

.

- Ồ nói như vậy ngài chắc là có cao kiến gì sao?

Thấy thế Phương Tuyết đã sớm ưng ý với cái tên em gái mình đề ra nhưng vẫn không nhịn được bật cười có chút tò mò hỏi rất muốn xem vị lão tổ nhà mình có thể ra được cao kiến gì hay.

Chớp lấy thời cơ đó Trần Lâm lập tức ra dáng đạo mạo vuốt lấy cái đầu trọc như đang vuốt tóc tự tin chắc nịch nói:

- Dĩ nhiên là có rồi...

- Gọi nàng là Ngư Tiểu Thất đi...

- Cô bé là cá nên lấy Ngư làm họ lại vừa hay là thành viên thứ trong team hung thú nên gọi là Tiểu Thất vừa hay vừa ý nghĩa...

- Ngư Tiểu Thất...!quả một cái tên thật là hay và ý nghĩa mà chỉ có thiên tài như ta mới nghĩ ra được...!ha..

ha...

...

.

Cmn...

Tuy nhiên trước những lời nói hết sức chó má đó của Trần Lâm, nhóm thị nữ không thể nhịn được nữa thầm chửi thề một câu trong lòng ánh mắt vô hạn khinh bỉ nhìn Trần Lâm, nhất là Phương Ngân có xúc động muốn nhảy lên cắn chết tên khốn trọc đầu kia, cái gì là Ngư Tiểu Thất rõ ràng là hắn đạo của nàng chỉ thêm mỗi cái họ Ngư vô, ấy vậy mà giờ lại còn ra vẻ trước mặt tác giả đúng là vô sỉ đến cùng cực...

Về vần đương sự trong câu chuyện cô bé cá chình hoàn toàn không hiểu được gì nhiều lắm, nhưng chí ít thông qua lần trò chuyện nhẹ này nàng đã hiểu được một đức tính hết sức tốt đẹp của vị đại ca mới của mình, đó là vô sỉ.

Cứ thế tuy có nhiều sự cố bất ngờ diễn ra nhưng lần ra mắt tộc nhân mới này vẫn xem như thành công tốt đẹp, cá chình lớn tầm hồn nhỏ Ngư Tiểu Thất chính thức bước chân vào đội ngũ ăn chơi Huyết tộc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio