-Hai người sao vậy, miệng thì cười mà mặt lại méo thế kia?Không lẽ hai người biết nhau rồi?
-KHÔNG HỀ.
Đồng thanh kìa
-Còn đồng thanh nữa. Chắc chắn là có gì đó... Hay là, hai người bik nhau từ trc, còn đang hẹn hò nữa.-Nhỏ vs cái mặt gian gian a.
-HÔM NAY MÀY/EM UỐNG NHẦM THUỐC À?-đồng thanh tập hai
-ĐỪNG NHẠI LẠI TÔI NỮA!-Đồng thanh tập ba.
-Uầy, thần giao cách cảm vãi. Yêu nhau lâu chưa?-mặt nhỏ trông tí ta tí tửng.
-YÊU YÊU CÁI ĐẦU NHÀ MÀY/EM ẤY
-Lại đồng thanh nữa. Vậy chắc yêu lâu rồi fãi hôm?
-Mày dỏng tai lên mà nghe đây nè:a mày, chính là thằng cha vô duyên làm rơi em đồ ăn của tao đấy. Mày là bạn tao mà, là em đồ ăn ấy.
Nó thật sự chịu ko nổi cái mà nhỏ gọi là "thần giao cách cảm".
-Thật ah. Nếu là em đồ ăn thì to chuyện rồi đấy- nhỏ nói kiểu nghiêm trọng lắm í.
-đương nhiên rồi, em đồ ăn cơ mà.
-Anh hai...
-tội này fải trị nặng.
-...Cảm ơn anh nha, nhờ anh mà hôm nay ví em ko bị "lột" sạch nữa rồi, hihi.
-Đương nhiên là fải cảm ơ... Khoan, mày vừa phản tao đấy à?
-Ahihi.
-Mày... Bạm bè thế đấy, CẠCH MẶT.
Nó nói xong phắn thẳng luôn.
-Ê, đợi tao.
Nhỏ cũng chạy luôn.
-Anh gì ơi!
Có vẻ như có ai đó gọi hắn, hắn quay ra đằng sau, thì ra là cô hầu bàn.
-Anh có fải là ng quen của hai vị khách vừa ngồi đây.
-Fải, có chuyện j sao?
-Phiền anh thanh toán phần của hai vị khách ấy ạ.
"Thì ra là trốn trả tiền, để lại một mk ta để ta thanh toán dùm đây mà, haiz." Đó là cái suy nghĩ của anh ấy hiện tại.