Chiếc xe Audi Le Mans Concept màu bạc của Trình Nhất Nam dừng trước cửa khách sạn năm sao The Heaven ngay lập tức thu hút được rất cả cái nhìn của những người có mặt xung quanh.
Gì chứ con xe có giá tới hơn triệu đô và chỉ sản xuất theo số lượng có hạn, không phải ai cũng có khả năng để sở hữu nó.
Trình Nhất Nam bước xuống xe, các ngón tay ưu nhã cài lại một cúc áo vest.
Anh đi về phía bên cạnh, mở cửa xe cho cô, đưa tay ra cho cô khoác vào cánh tay mình.
Diệp gia trên thương trường cũng được coi là gia tộc có máu mặt, chính vì thế không ít nhân vật có tiếng tăm và địa vị có mặt tại bữa tiệc này.
Những bữa tiệc mà tụ họp đông đủ những người có tiếng trong giới làm ăn như thế này, không chỉ đơn thuần là đến để chúc mừng, mà còn là đến để kết giao, để tạo mối quan hệ tốt đẹp trong kinh doanh.
Gì chứ, thương trường chẳng khác gì một chiến trường.
Chỉ có điều khác nhau ở chỗ, chiến trường sẽ đấu tranh trực diện bằng vũ khí, sẽ chết người.
Nhưng thương trường chủ yếu là đấu trí, nếu ai không đủ tỉnh táo để bản thân bị đào thải, kết cục cũng thảm không kể hết.
Hai nữa, thương trường thật sự so ra còn khốc liệt hơn chiến trường.
Nếu trên chiến trường, không may ngã xuống, sẽ biết được vì sao bản thân chết.
Nhưng trên thương trường không may rớt đài, có khi còn chẳng biết vì sao, hay vô tình đắc tội với người nào.
Thế mới nói, dù sinh ra ở thời loạn khói lửa, hay ở thời bình âm ỉ, cũng không phải dễ dàng gì mà có thể sinh tồn.
Sự xuất hiện của Trình Nhất Nam và Đoạn Thanh Vy thật sự rất thu hút cái nhìn của mọi người.
Cả đại sảnh khách sạn, gần như chỉ chú ý đến sự xuất hiện của hai người.
Trình Nhất Nam lịch lãm phong độ, Bên cạnh Đoạn Thanh Vy lại vô cùng yểu điệu e lệ.
Hai người, một đen một trắng, một mãnh mẽ, một mềm mại.
Một cương nghị, một nhẹ nhàng, tưởng chừng khi để cạnh nhau sẽ vô cùng tương phản.
Nhưng không, trái lại vô cùng hòa hợp.
Hai khía cạnh đối lập hoàn toàn như bổ trợ và tôn lên cho nhau.
Chỉ thấy thật sự Mỹ mạo toàn tài.
Nhưng điều khiến mọi người tò mò hơn chính là gia thế của cô gái xinh đẹp đi bên cạnh Trình Nhất Nam.
Rất ít người biết được thân phận của Đoạn Thanh Vy, bởi cô không tham gia tiệc xã giao nhiều.
Hơn thế, phải biết trước nay, chưa có một người con gái nào xuất hiện bên cạnh Trình Nhất Nam hay có tin đồn yêu đương tình ái với anh.
Mang cô đi thế này, chẳng khác gì tuyển e bố với thiên hạ..
Dù tò mò đến mấy, thì hai người họ cũng không phải là nhân vật chính của bữa tiệc ngày hôm nay.
Rất nhanh chóng mọi người thu lại con mắt dò xét phiếm nhã của mình, tập trung cho những câu chuyện kết thân, làm quà.
Trình Nhất Nam và Đoạn Thanh Vy cũng căn bản không để ý đến cái nhìn của mọi người.
Hai người cùng nhau tiến tới chào hỏi Diệp lão gia và Diệp phu nhân, chủ nhân của bữa tiệc.
Trình Nhất Nam là người lên tiếng trước.
- Chú Diệp, chúc chú càng ngày càng khỏe mạnh, làm ăn ngày càng phát đạt.
Diệp lão gia rất vui, dù gì hai bên cũng có quan hệ họ hàng thân thích, đã thế lại thường xuyên qua lại.
Ông coi Trình Nhất Nam như con cái trong nhà mà đối đãi.
Ông cười vui vẻ nói.
- Tiểu tử này, gần ba mươi tuổi đến nơi mới học người ta nói được vài câu dễ nghe.
Đoạn Thanh Vy đưa hộp quà mà mình đã chuẩn bị từ trước đến trước mặt Diệp lão gia.
- Ba Diệp, con gái chúc mừng sinh nhật người.
Ông nhìn thấy Đoạn Thanh Vy thì vừa vui mừng vừa có chút thương cảm.
Hoàn cảnh của cô, ông hiểu hết, chỉ là cô luôn giấu hết trong lòng không nói với bất kỳ ai.
Diệp phu nhân biết ý nhận lấy món quà từ tay cô đưa cho người phục vụ.
Diệp lão gia nhất thời thương cảm không kìm nén được mà ôm lấy cô.
Cô cũng vỗ vỗ nhẹ lên lưng ông như muốn giúp ông ổn định cảm xúc.
Ông buông cô ra, xúc động nói.
- Con bé này, còn tưởng con định trốn chúng ta cả đời.
Về cũng không buồn đến thăm hai thân già này.
Phải hay không, không còn xem chúng ta như người thân nữa.
Đối với cô, cô xem ông bà Diệp như người thân trong gia đình mà đối đãi.
Lại lâu như vậy cảm nhận được tình cảm cha mẹ nơi ông bà, cô nghẹn ngào nói.
- Là con gái không tốt, sau này nhất định sẽ thường qua thăm hai người.
- Về là tốt rồi, cứ từ từ.
Có khó khăn gì nhất định không được ôm một mình trong lòng, nhớ tìm đến chúng ta nghe không.
Yên tâm, tấm thân này tuy già, nhưng xương cốt vẫn còn chắc, có thể thay bọn trẻ các con chống đỡ được ít nhiều.
- Con cảm ơn ba.
- Cái con bé này, đi nước ngoài học gì không học, lại học mấy kiểu khách sáo với người trong nhà.
Cả bốn người cười vui vẻ, vừa hàn huyên vừa ấm áp tình thân.
Diệp phu nhân để ý cánh tay Trình Nhất Nam đang ôm chặt eo của Đoạn Thanh Vy, bà mang tò mò của mình ra mà hỏi anh.
- Nhất Nam, con và Thanh Vy đây là?
Trình Nhất Nam còn chưa kịp trả lời thì Trình phu nhân và Trình lão gia đã từ đằng sau đi đến.
Trình phu nhân cao hứng trả lời thay anh.
- Còn sao nữa, con bé sắp trở thành con dâu Trình gia đó.
Sau này sẽ kêu em một tiếng dì đó Diệp phu nhân à.
Cô thật ngại với cái danh xưng " con dâu Trình gia" này.
Nhưng chẳng hiểu sao Trình phu nhân có vẻ thích, nói chuyện với ai bà cũng dùng cách đó để gọi cô.
Cô quay qua chào hỏi hai ông bà.
- Bác trai, bác gái, hai người mới tới ạ.
- Ừ
Trình lão gia chỉ đơn giản đáp lại lời cô.
Nhưng Trình phu nhân lại có vẻ nói nhiều hơn.
- Phải đó, hai bác có chút việc nên giờ mới tới.
Hôm nay con xinh quá đi.
- Dạ, bác quá khen rồi ạ.
Diệp phu nhân tuy vui cho cô, nhưng lại mang giọng buồn buồn hơi tiếc nuối nói với Trình phu nhân.
- Nhất Nam thật có mắt nhìn người, Tiểu Vy là cô gái tốt.
Không biết còn thằng con trai nhà em, năm nay cũng gần ba mươi rồi mà chưa biết đến bao giờ mới tìm cho em một cô con dâu.
Thật chán, con với chả cái.
Người ta nói chuyện nhà mình bế tắc, chuyện nhà khác thì nhìn rõ tỏ tường cấm có sai bao giờ..
Cứ lấy Trình phu nhân bây giờ ra mà làm ví dụ.
Rõ ràng cách đầy không lâu, luôn miệng cằn nhằn mỗi việc anh không chịu kết giao bạn gái.
Ấy thế mà qua chuyện của Diệp Thanh Minh lại tỏ ra mình lại là một người thông suốt, nhìn rõ vấn đề.
Bà lại còn lên tiếng trấn an Diệp phu nhân.
- Em lo gì chứ.
Thanh Minh nhà em nó là một người đàn ông ưu tú như vậy, lo gì không kiếm cho em được một cô con dâu tốt.
Hai nữa chuyện của con cái, người lớn chúng ta có quyết cũng không quyết được.
Vẫn là để bọn trẻ tự thông suốt thôi.
Tưởng bà chỉ khuyên qua loa vài câu như vậy thôi, ai cũng gật gù đồng ý.
Nhưng tiếp theo bà phun thêm một tràng làm mọi người như chết đứng.
- Đấy em xem, Nhất Nam nhà chị trước đây không phải cũng như thế sao? Chị còn tưởng nó là " Gay", " không hứng thú với phụ nữ".
Cũng may, ông bà linh thiêng, nên nó đã mang về cho chị được một cô con dâu hoàn toàn hợp ý.
Trình phu nhân vừa dứt lời, Đoạn Thanh Vy phải cố gắng lắm mới ngăn cho mình không bật cười.
Suy nghĩ của một người mẹ như Trình phu nhân cũng thật là phi logic.
Mấy người lớn có vẻ không cảm thấy lời nói của Trình phu nhân có gì khác lạ.
Nhưng mặt mày Trình Nhất Nam sớm đã vì lời nói của mẹ mình mà trở nên méo mó, vặn vẹo đến khó coi.
Nhìn xem, một người đàn ông cường tráng như anh, mà mẹ anh có thể dùng từ " Gay", rồi thì " Không có hứng thú với phụ nữ" để hình dung về anh.
Thật sự bó tay.
Không phải anh không có hứng thú với phụ nữ, mà là không có người phụ nữ nào khiến anh cảm thấy hứng thú đấy thôi.
Anh có thể khẳng định mình hoàn toàn bình thường, bởi mỗi khi bên cạnh cô, anh luôn phải kiềm chế ham muốn của mình..