Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

chương 99: đi thánh địa giải quyết nhân sinh đại sự

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sơ Tình đánh xong một bộ chùy pháp, sau đó liền như cạn kiệt sức lực, trực tiếp ngã xuống đất, không biết sinh tử.

Lục Nguyệt Tuyết lập tức chạy tới kiểm tra, cuối cùng mới lắc đầu nhìn những người khác.

Mặc Ngôn liền hỏi:- Không cứu được? Không thể cố gắng sao? Có lẽ còn có cơ hội.

Lục Nguyệt Tuyết: “…”Xích Huyết Đồng Tử không nhìn Mặc Ngôn, hỏi:- Là không có chuyện gì, đúng không?Lục Nguyệt Tuyết gật đầu.

Lúc này, Giang Tả hỏi:- Là ai phát ủy thác?Mặc Ngôn nhấc tay:- Là tôi!Giang Tả đưa tay ra:- Một viên Ngũ phẩm Linh thạch.

Thù lao của ủy thác là một viên Ngũ phẩm Linh thạch, Giang Tả không tăng giác, cũng không có khả năng bị ép giá.

Mặc Ngôn: “…”Sau đó liền quay qua nhìn những người khác:- Xoay tiền a!Những người này đều là đệ tử đại môn phái, nhưng nghèo thì vẫn nghèo.

Đi một vòng, mới kiếm được một viên Tứ phẩm Linh thạch, cuối cùng vẫn phải để Biên Hải Đao Khách trực tiếp lấy ra một viên Ngũ phẩm Linh thạch, nếu không tối nay, đoán chừng đám người này ngủ cũng không yên rồi.

Tiêu Tiểu Mặc lúng túng nói với Biên Hải Đao Khách:- Cái này, chờ cha mẹ bọn nó trở lại, tôi sẽ để họ trả tiền, chắc chắn sẽ không thiếu.

Trong thù lao còn có tiền mặt, nhưng Mặc Ngôn sẽ không quan tâm cái này.

Linh thạch cô không có, nhưng tiền thì còn nhiều, không cần người khác góp.

Lúc này, Sơ Thanh mới tỉnh hồn lại, mặc dù có chút hoảng hốt, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể nói chuyện.

- Chị tôi sao rồi?Mặc Ngôn nói:- Yên tâm đi, chị của em ổn rồi, tạm thời em sẽ không cần bị đánh nữa.

Đây là một tin tức tốt, Sơ Thanh liền thanh tĩnh lại, cuối cùng cũng vượt qua.

Lúc này, Biên Hải Đao Khách thấy người bên cạnh đầy quấn quýt, cũng hiểu đối phương đang nghĩ gì, tiếp đó liền hỏi Giang Tả:- Phá Hiểu đạo hữu, chuyện gì vậy?Giang Tả thu Linh thạch, nhàn nhạt nói:- Khảo nghiệm truyền thừa mà thôi.

Biên Hải Đao Khách lại hỏi:- Nhưng, tại sao truyền thừa lại có khảo nghiệm này? Cảm giác có chút không đứng đắn a, huống chi chỉ là một cái pháp bảo bình thường, rất dễ làm mất, hoặc là làm hỏng.

- Ý tưởng của kẻ tâm thần, ai biết hắn nghĩ thế nào?Ách, đám người không còn lời nào để nói, dù sao Sơ Tình, cũng là một đứa nhỏ có vấn đề về tinh thần.

Có điều, giờ Sơ Tình cũng coi như là nhân họa đắc phúc, nếu không có người hướng dẫn, vậy không chừng sẽ vì tinh thần có vấn đề mà đi hướng diệt vong.

Tính ra, Sơ Tình cũng may mắn.

Có một đệ đệ có thể chất đặc thù, chỉ cần đánh không chết, sẽ không có vấn đề.

Hơn nữa, mỗi lần bị thường, đều sẽ giúp Sơ Thanh tăng tu vi.

Một người muốn ngược người khác, một người cần ngược bản thân, một đôi chị em hoàn mỹ.

Mà yêu cầu duy nhất của Sơ Thanh là hóa giải áp lực, cho nên hắn mới bị kéo đi học.

Dù sao, áp lực khi đi học cũng rất lớn, rất dễ để tăng năng lực kháng áp, có khi bị gõ một hồi, nói không chừng lại là giải street.

Trên thực tế, đám người tu luyện, cơ bản đều khogn đi học.

Ví như Xích Huyết Đồng Tử, Lục Nguyệt Tuyết, Ma Tu Mặc Ngôn… nhữung người này tuổi cũng không lớn lắm, người tầm tuổi, cơ bản đều đang đi học.

Nhưng trong cả nhóm, đại khái cũng chỉ có mình Sơ Thanh đi học.

Cho nên, Giang Tả có chút tò mò, vì sao Tô Kỳ lại đi học? Nhất là sau đó bọn họ cùng ở chúng, như vậy, Tô Kỳ không có thời gian tu luyện mới đúng.

Mà như vậy, Tô Kỳ còn có tu vi cao như vậy?“Là ta cưới thiên tài? Hay là cô ấy đem ta thải dương bổ âm?”Giang Tả không khỏi nghĩ tới.

Lúc này, Mặc Ngôn đáng thương nói:- Thiết mộc của tôi, lãng phí!Đây là đương nhiên, tới lúc trọng yếu, cơ bản tương đương với không rèn nữa, nếu có thể tạo được chủy thủ, vậy đó mới là không bình thường.

Giang Tả trực tiếp ném một viên Nhị phẩm Linh thạch qua, với hắn mà nói, đây chỉ là đồ để biểu diễn.

Mặc Ngôn đương nhiên mừng rỡ nhận lấy, đám người này, ai cũng thiếu Linh thạch.

Sau đó, Giang Tả nói:- Mấy người còn nhớ lối vào và lối ra Tiên Linh động phủ không?Biên Hải Đao Khách lập tức nói:- Là bí cảnh lần trước?Giang Tả gật đầu.

Tiêu Tiểu Mặc lập tức nói:- Tôi nhớ, hơn nữa có ký hiệu trên bản đồ.

Giang Tả nhìn về phía Tiêu Tiểu Mặc, cũng đúng, bộ phận Cảm Tri vốn nên có thứ này.

- Có mang bản đò không?Trần Ức lấy ra một quả cầu máy chiếu:- Có đây!Sau đó liền chiếu bản đồ lên tường, trên bản đồ có hai ký hiệu, chênh lệch khá xa.

Người khác không nhìn ra, nhưng Giang Tả lại đem hai cái ký hiệu này cùng với công viên Rừng Rậm kết nối với nhau, cuối cùng tạo thành một đồ án hình tam giác.

Là một hình tam gia, đối với Giang Tả mà nói, đây là một tin tức tốt, chứ nếu là một đường thẳng, vậy thì nhức đầu.

Có thể phóng lên bản đồ thế giới không?Giang Tả hỏi Trần Ức.

Không thành vấn đề.

Sau đó bản đồ thế giới liền xuất hiện, lúc này Trần Ức lại nói:- Nếu cần mô hình địa cầu, tôi cũng có thể chuyển đổi.

Giang Tả nhìn cái máy chiếu nhỏ, thứ này đúng là tiện, sau đó gật đầu:- Chiếu đi.

Tiếp đó, mô hình địa cầu liền xuất hiện bên cạnh Giang Tả, bản đồ bình diện ban đầu, thoáng cái liền hóa thành bản đồ D.

Giang Tả nhìn một hồi, cuối cùng đưa mắt nhìn tới một dãy núi.

Kết quả tính toán của hắn là cạnh dãy núi này, nhưng không cách nào tính được vị trí cụ thể.

Mặc dù dãy nũi này khá lớn, nhưng hẳn là cũng đủ, thời gian suối phun là mười ngày, hắn có chín ngày để đi tìm, còn lấy bảo vật, chỉ cần nửa ngày.

Như vậy, hiện hắn cần tăng tu vi, nếu không thể lên Nhị giai, cũng phải đạt tới .

.

Tính thời gian, hắn còn nửa tháng.

Nửa tháng tới Nhị giai, theo lý thì không khó.

Sau đó Giang Tả liền định rời đi, ở đây đã không còn việc của hắn.

Vốn còn định mua thuốc ở chỗ Lục Nguyệt Tuyết, nhưng Lục Nguyệt Tuyết chỉ có thể gõ chữ, cho nên về mới nhắn thì tiện hơn.

Giang Tả đi ra, Xích Huyết Đồng Tử cũng đi ra.

Lúc này hắn vẫn gặm kem, Giang Tả không hề có ý quay đầu, có điều Xích Huyết Đồng Tử cũng hiểu kẻ này hoàn toàn không hiểu đối nhân xử thế.

Cho nên liền chạy tới bên cạnh Giang Tả:- Đạo hữu, tháng tới có thời gian không?Giang Tả không chút nghĩ ngợi:- Không có!Xích Huyết Đồng Tử: “…”Quả nhiên, không hiểu đối nhân sự thế, cự tuyệt người, lại sảng khoái như thế.

- Đạo hữu, làn như vậy, gần đây Thánh địa có sự kiện, mà sư phụ tôi thấy tôi độc thân vài chục năm, cho nên muốn tôi tới Thánh địa tham gia sự kiện, thuận tiện giải quyết nhân sinh đại sự.

Anh biết đấy, chín phần đệ tử Thánh địa là tiên tử, tùy tiện một người cũng đẹp như thiên tiên.

Giang Tả nhìn Xích Huyết Đồng Tử:- Mấy vị sư huynh của cậu, không phải cũng độc thân sao?- Cái này thỉ đúng nha.

Vừa mở miệng, Xích Huyết Đồng Tử liền biết lỡ mồm lộ tin, lập tức nói:- Không phải nha, bọn họ đều đã có người trong lòng, cho nên không thích hợp đi.

Vì là chuyện Thánh địa, cho nên Giang Tả hỏi thêm:- Muốn tôi đi làm gì?- Nổi tiếng, tôi đi với anh, dính chút ánh sáng, một khi có danh tiếng, tiên tử sẽ tự tới.

------------Phóng tác: xonevictory.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio