*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lêu lêu:v Tiêu đề hay vl:)))
Editor: Bắc Chỉ.
Beta: Tũm.
Gió đêm mát lạnh, trong hoa viên Hình gia, cha Hình mẹ Hình đang chụm đầu nói chuyện, Hình Diễn mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm điện thoại.
Từ nãy đến giờ vẫn không có tin nhắn mới gửi đến. Đối phương còn chưa trả lời lại, nhưng càng kéo dài thời gian, khóe miệng hắn lại càng cong lên.
Theo hiểu biết của hắn về tiểu mỹ nhân, Hình Diễn đương nhiên sẽ không hy vọng xa vời một khi mở miệng, thì cô liền đồng ý cho phép hắn theo đuổi. Dù sao thì nhà họ Thẩm gia phong nghiêm khắc, Thẩm lão nhân lại là người cứng nhắc rập khuôn, tiểu mỹ nhân bị giáo dục đến lãnh đạm, không giống như người dễ dãi.
Tuy rằng đối phương không đồng ý, nhưng lại cũng không từ chối ngay. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ cô đang do dự, đang chần chờ, chứng tỏ cô ít nhất không phản cảm với việc hắn theo đuổi.
Đối với Hình Diễn mà nói, cũng không cần tiểu mỹ nhân thích, chỉ cần cô không phản cảm, đã đủ để cho hắn đả xà tùy thượng côn*.
*Đả xà tùy thượng côn:Xem xét thời cơ,thuận theo tình thế mà có những hàng động đúng đắn, khôn ngoan để đạt được mục đích.
Khương Nhuế nhận được tin nhắn kia, hơi hơi nhướng mày, ngẩng đầu nhìn đám mây phía chân trời giống như đóa hoa thạch lựu, chờ nó chậm rãi tan ra, mới cúi đầu trả lời lại: "Hình tiên sinh đang nói đùa sao?"
"Đương nhiên không phải." Hình Diễn nhắn lại ngay, sau đó lại đợi một lúc, mới thấy tin nhắn của tiểu mỹ nhân.
"Tôi cảm thấy loại chuyện này, Hình tiên sinh cần phải thận trọng suy xét."
Không dài dòng, cũng không để lộ ra cảm xúc gì, Hình Diễn lại có cảm giác, dường như có thể nhìn thấy giờ phút này ở đầu điện thoại bên kia, tiểu mỹ nhân khẽ nhíu mày, gương mặt do dự khó xử, tưởng tượng ra hình ảnh như vậy, hắn quả thực muốn chạy lên trên nóc nhà, đứng dưới ánh trăng gào rú.
[HÌnh ảnh] - Tui không tìm được ảnh con Ngáo hú dưới trăng:>/
Cho dù tiểu mỹ nhân nói thận trọng suy xét, hắn vừa mới suy xét trong ba giây đồng hồ, liền quyết định giữ ý kiến của mình, dù sao tiểu mỹ nhân cũng không cự tuyệt, mà có cự tuyệt đi chăng nữa, thì còn có thể lì lợm la liếm.
Mẹ Hình ngắm nhìn nắng chiều phía chân trời, vừa quay đầu liền thấy con trai mình cầm điện thoại cười khúc khích, không khỏi nói với cha Hình: "Con trai ông phát điên cái gì thế kia?"
"Cũng không phải là con trai bà à." Hình phụ lẩm bẩm, nhìn Hình Diễn, trong lòng nảy lên suy đoán: "Không phải là có bạn gái chứ?"
Mẹ Hình cười nhạo, nói: "Tỉnh tỉnh đi, cũng đã suy nghĩ mười mấy năm rồi, còn chưa từ bỏ ý định sao? Dù sao tôi cũng không trông cậy gì vào việc thấy được mặt con dâu lúc còn tại thế."
Hình phụ lắc đầu: "Tên tiểu tử thúi này..."
Ông nghiêng đầu nhìn mẹ Hình, nghĩ thầm, tên tiểu tử thúi này sao chẳng giống ông gì cả, nhớ năm đó, khi ấy ông hơn mười tuổi, đã cưa đổ được hoa khôi trong thôn, đến con trai thôn trưởng cũng không bằng ông.
Buổi chiều ngày hôm sau, hơn bốn giờ, Hình Diễn thảnh thơi rời khỏi văn phòng, trợ lý Tiểu Lâm ở sau bàn làm việc, u oán mà nhìn bóng dáng ông chủ khí phách, hăng hái.
Trong khoảng thời gian này, ông chủ vội vàng tạo ra chuyện ngẫu nhiên gặp nhau, vội vàng suy nghĩ dỗ tiểu mỹ nhân vui, không hề điên cuồng làm việc nữa, nhưng những người cấp dưới như bọn họ đây lại phải làm quần quật như trâu như bò, tuy nói hiện giờ tiền lương cũng xứng đáng với lượng công việc của cậu, nhưng mà ngẫm lại sự nhàn nhã khi xưa, ngẫm lại lúc trước có thể hóng bát quái, Tiểu Lâm lại muốn rơi lệ.
Này còn chưa tính là gì, khiến cho cậu khó nhịn chính là, ông chủ còn không cho cậu hồi báo chuyện của Thẩm tiểu thư cho chủ tịch, nói là phải cho vợ chồng chủ tịch một niềm vui bất ngờ, Tiểu Lâm nghẹn hỏng mất rồi, có tin bát quái lại không thể chia sẻ, quả thực là thảm kịch nhân gian.
Hình Diễn dự tính đi lấy hoa dạ lan hương màu hồng rồi sau đó mới đến chỗ ban nhạc.
Khương Nhuế xuống lầu trông thấy hắn, cũng không cảm thấy bất ngờ. Chưa nói đến ngày hôm qua cô không có thẳng thắn cự tuyệt, chỉ nói mong hắn thận trọng suy xét, cho dù là cự tuyệt, chỉ sợ hắn vẫn là sẽ xuất hiện ở đây.
Hình Diễn từ công ty đến đây, không thay quần áo, bộ tây trang vừa người làm lộ ra vai rộng chân dài, tóc chải ngược ra phía sau, cái trán no đủ, mũi cao thẳng, ôm bó hoa, tùy ý dựa vào cửa xe, thời điểm không cười không nói lời nào, thoạt nhìn rất có vài phần lạnh lùng, toàn thân tản ra mị lực nam tính mê hoặc người, khó có thể kháng cự, chờ nhìn thấy người mình muốn gặp, khóe miệng lại chậm rãi cong lên.
Trước sau rõ ràng khác biệt, làm người ta không khỏi hâm mộ cô gái mà được hắn thích.
Khương Nhuế đi đến trước mặt hắn, môi nhẹ nhàng mím lại: "Hình tiên sinh, anh..."
Hình Diễn nói: "Tối hôm qua Thẩm tiểu thư hy vọng tôi suy xét cẩn thận, tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, cuối cùng kết luận, vẫn là muốn theo đuổi cô, hy vọng Thẩm tiểu thư cho tôi một cơ hội."
"Nhưng mà chúng ta quen biết chưa được bao lâu." Khương Nhuế hơi hơi nhíu mày.
Hình Diễn cúi đầu, liền thấy tiểu mỹ nhân khó xử mà nhẹ nhăn mày, góc độ này nhìn xuống, gương mặt cô hơi có chút thịt thịt, đôi môi hồng nhạt cũng có chút nộn nộn, không còn là bộ dáng thanh lãnh ngày thường, ngược lại giống như hình ảnh hôm qua hắn tưởng tượng ra, nhìn mềm mềm mại mại, hận không thể kéo vào trong lòng xoa bóp một phen.
Hắn cảm thấy yết hầu có hơi ngứa, khụ một tiếng: "Tôi cảm thấy thời gian ngắn dài gì đó không quan trọng, nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm tiểu thư, tôi liền cảm thấy vô cùng kinh diễm, sau đó trong khoảng thời gian tiếp xúc này, càng khiến cho tâm ý của tôi kiên định thêm. Mong Thẩm tiểu thư không phải cảm thấy khó xử, cho dù như thế nào, quyết định theo đuổi cô là chuyện của một mình tôi, Thẩm tiểu thư chỉ cần giống như lúc trước là được."
Hắn nói coi bộ rất dễ nghe, trên thực tế được người khác theo đuổi, sao có thể không chịu ảnh hưởng cho được, hơn nữa lời này để lộ ra ý là mặc kệ em có đồng ý hay không, dù sao anh đây là muốn theo đuổi, em xem mà làm đi.
Mặc dù giả vờ giả vịt, nho nhã lễ độ, nỗ lực ngụy trang bản thân thành một người có văn hoá, lời nói cũng coi như hợp lý dễ nghe, nhưng trên thực tế chính là vô cùng lưu manh và vô lại.
Tác giả có lời muốn nói:
Ngày mai lại phải dậy sớm đi bệnh viện, đêm nay nhiêu đó đi, chờ ta comeback nhé! Mặt khác, nhìn thấy có tiểu thiên sứ thảo luận tính cách nam chủ chủ thế giới, hừ, thần tôn chúng ta chính là Super(siêu)! Tall (cao)! Cold(lãnh)! Đó!
16/01/2020 - Hoàn thành.