Cô ngước nhìn mặt trăng trên trời hôm nay đã là ngày kể từ khi cô biết về kí ức trước kia những ngày qua cô ko ngừng thăm dò Từ Phúc từ Gia Hoài nhưng vẫn chưa có phát hiện j lớn khiến cô phiền não vô cùng.
"Sột xoạt" tiếng bước chân vội vã đồng thời có bốn bóng đen đang tiến vào khu rừng cô tò mò lặng lẽ theo sau.Họ đi rất sâu vào trong rừng rồi vào trong một hang động nhỏ bên ngoài để hai người đứng canh giữ
-Ê mày đêm nay là trăng tròn lão đại lại phát độc rồi.Tên bên trái nói với tên kia
-Uk lão đại đúng thật tội nghiệp cứ vào trăng tròn lại chịu đau đớn chết đi sống lại, đại ca Hùng cùng với a Lin đã tìm đủ mọi cách mà vẫn chưa phát hiện lão đại mắc phải độc j.Tên kia phụ họa
"Aaaaaa" tiếng thét tê tâm liệt phế từ trong hang động phát ra khiến cảnh vật từ im lặng u ám chuyển sang kinh động đến khiếp sợ.
Bên trong Hùng cùng Lin đang dùng dây điện quang chói hắn để giảm bớt nỗi đau thể xác cũng tránh hắn làm hại bản thân.
-Lin rốt cuộc lão đại mắc phải độc j đã tra lâu vậy mà vẫn ko tìm ra.Hùng sốt ruột hỏi Lin
-Loại độc này có hoa phụ tử,lá thầu dầu,cây cicuta, cà độc dược, một số loại cây độc dược khác chúng được chế với nhau theo tỉ lệ nghiêm ngặt thừa hoặc thiếu đều gây đến cái chết...nhưng vẫn còn một loại khá thần bí tôi vẫn chưa điều tra ra nó là độc j nhưng tôi chắc chắn nhờ có nó lão đại mới ko mất mạng mà chỉ phát bệnh vào đêm trăng tròn.Lin giải thích
-Thế bây giờ làm thế nào.Hùng hỏi
-Đành để lão đại chịu khổ vậy.Lin lắc đầu nói
"Rầm" Hùng đấm mạnh lên bàn
-Tên khốn kiếp nào đã hạ độc lão đại,tôi mà bắt được thì kẻ đó đừng hòng chết yên.
Cuộc đối thoại giữa hai người cô nghe ko thiếu một chữ bởi nhờ thiết bị ghi âm qua điện thoại của Gia Hoài (là cô gắn con chíp siêu nhỏ mới phát minh của Nhất Long lần trước lấy được chưa có dịp dùng thử bây giờ có cơ hội khảo nghiệm chất lượng sản phẩm ko ngờ chất lượng thật trên cả hoàn hảo).Cô âm thầm rời khỏi khu rừng để tránh bị phát hiện.
Về đến phòng cô ko tài nào ngủ được bởi cô lo lắng cho Gia Hoài khi biết hắn mắc kịch độc ko chết nhưng mỗi tháng một ngày sống ko bằng chết đau đớn đến đáng thương....nhưng ai lại có thể hạ độc hắn mà ngay cả Hùng người thân cận của hắn cũng ko biết liệu là hắn ko biết ai ra tay hạ độc mk hay là biết mà ko dám nói.
Sau đêm hôm ấy đã ngày ko thấy mặt hắn đâu cô có chút lo lắng thì người của hắn nói hắn đi công chuyện ít bữa nữa mới về tuy biết là lừa dối mk nhưng cô vẫn tỏ ra tin tưởng.Điều cấp thiết bây giờ là làm sao để đến núi Maturi tìm Lý Hãi để tìm hiểu rõ sự thật năm ấy đồng thời trả mối thù cho cha mẹ.
Cô lên phòng đứng trước gương bật cúc áo để lộ ra con xà hoàng trên vai trái ánh mắt lóe lên sự lạnh giá "mối thù này dù chết con cũng bắt bọn chúng trả bằng sạch".
-----------Góc giao lưu cùng đọc giả--------------------------
(Cháp này hơi nhạt nhưng cho chúng ta nhìn Gia Hoài bằng con mắt khác,ko phải ai cũng muốn mk trở nên ác độc đôi khi bên trong họ là sự ép buộc vì một nguyên nhân bí ẩn nào đó)