Lão Phu Thiếu Thê

chương 10

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tỉnh Phi từ trên đùi anh ngồi dậy, cúi đầu tự chơi ngón tay mình. Căn bản là không dám nhìn thẳng Cung Phàm, Cung Phàm đưa chân vắt chéo trở lại, nhìn không ra thần tình khác thường. Bàn phím rung động vì bị gõ, Tỉnh Phi rốt cuộc cũng không còn lòng hiếu kỳ gì nữa. Trong đầu mấy cảm xúc kỳ quái về Cung Phàm lại xuất hiện.

Cậu vụng trộm nhìn qua Cung Phàm, đúng lúc Cung Phàm cũng vừa vặn liếc sang đây, đầu tiên phản ứng của Tỉnh Phi, chính là hướng Cung Phàm le lưỡi, phản ứng tiếp theo… mình đang làm cái gì vậy?!!

Tỉnh Phi nhìn Cung Phàm,“……”

Cung Phàm duỗi tay ra, hai ngón tay bẹo một miếng thịt trên mặt Tỉnh Phi. Tỉnh Phi thân thủ kéo tay Cung Phàm xuống, tay Cung Phàm kẹp chặt giống như một cái kìm sắt, nước mắt Tỉnh Phi bắt đầu trào ra. Cung Phàm cuối cùng cũng thu tay lại.

“Trẻ hư đều thích khóc.” Cung Phàm buông chân, thân thủ từ trên bàn bên cạnh cầm ra một điếu thuốc. Tỉnh Phi cảnh giác nhìn hắn. Cung Phàm hít một hơi thuốc, nhìn chằm chằm vào Tỉnh Phi.

Tỉnh Phi,“……” Bị Cung Phàm nhìn chằm chằm, Tỉnh Phi lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, che cả miệng và mũi, cảnh giác nhìn Cung Phàm.

Cung Phàm giơ lên khóe môi, phun ra một hơi thuốc, một màn sương khói mông lung tản ra trước mặt anh. Còn có thế nhìn ra ý cười trong ánh mắt anh.

Tỉnh Phi nhẹ nhõm thở một hơi, buông thủ, Cung Phàm trêu tức nhìn cậu. Tùy ý mà ngồi tựa ở trên ghế.

“Phi phi có muốn đến trường học không?” Cung Phàm liếc nhìn cuốn từ điển trên bàn. Phía trên có kẹp một chiếc bút máy dùng để đánh dấu trang.

Tỉnh Phi lắc đầu, cũng không có hỏi anh cậu lớn như vậy thì còn học được gì nữa, bản thân cậu đơn thuần cũng không muốn đến trường, cự tuyệt trao đổi cùng những người khác. Cậu chỉ muốn có một không gian riêng nho nhỏ, có thể khiến cậu cảm giác được an toàn là được.

Cung Phàm cũng không khuyên bảo cậu, chỉ mở miệng nói sang một chuyện khác.

“Phi Phi, ca sắp phải về thành phố bên kia, công ty của ca ở bên đó có chút việc cần ca trở về xử lý.”

Tỉnh Phi nghe được câu nói này có chút phản ứng không kịp, ngẩng đầu nhìn Cung Phàm, phát hiện Cung Phàm cũng đang nhìn cậu, Cung Phàm xoa xoa đầu cậu.“Một tuần sau ca nghỉ liền quay về thăm em.”

“Nga.” Tỉnh Phi thanh âm từ trong giọng mũi phát ra, có chút rầu rĩ.

Không khí trong chốc lát trầm mặc.

“Ca cài đặt cho em một trò chơi, em đến đây chọn đi.” Cung Phàm mở ra Bách khoa toàn thư trò chơi. Đều là một số trò chơi nhỏ, đối với người mới chơi như Tỉnh Phi là khá hợp lý.

“Ca tùy tiện cài một cái đi.”

“Đây nhé?” Cung Phàm dùng chuột chỉ vào Angry Bird.

“Ừm.”

“Phi Phi lại tiếp tục cáu kỉnh, ca liền đánh em.”

Tỉnh Phi hướng Cung Phàm liếc nhìn qua, xách mông chạy. Cung Phàm ngồi ở chỗ kia, nhìn màn hình máy tính, cuối cùng vẫn là giúp Tỉnh Phi cài đặt Angry Bird. Lại cài cho cậu một số phần mềm khác. Rồi mới xuống lầu.

Dưới lầu không có ai, phòng bếp lại vang lên thanh âm đồ đạc va chạm không ngừng, Cung Phàm đi tới cửa. Tựa vào cánh cột trụ cửa, nhìn Tỉnh Phi đang làm cơm chiều.

Vô luận Tỉnh Phi phản ứng như thế nào đối với lời nói Cung Phàm, ngày mai Cung Phàm đều phải đi, chính là Cung Phàm không đoán được, Tỉnh Phi cũng có thể giận dỗi. Đây là quả thật là một hảo hiện tượng. Báo trước hai người cảm tình đã có chút phát triển.

Cung Phàm buổi sáng ngày hôm sau ly khai, Tỉnh Phi nghe tiếng động cơ vang lên, ghé vào cửa sổ nhìn thân ảnh cao lớn soái khí của Cung Phàm, Cung mẫu Cung phụ đứng ở bên cạnh đưa tiễn Cung Phàm. Cung Phàm vẫn đang nói chuyện với hai người. Không biết nói gì, trên mặt Cung phụ Cung mẫu tươi cười thực sáng lạn.

Tỉnh Phi cố gắng ghé vào bên cửa sổ, chỉ có mình cậu nên có chút thương cảm. Cậu có chút không muốn Cung Phàm rời đi. Cung Phàm hướng lên trên lầu nhìn thoáng qua, liền thấy ánh mắt của Tỉnh Phi, thật giống hệt ánh mắt mấy chú cún mới sinh. Cung Phàm nhìn qua, Tỉnh Phi bĩu môi không thèm nhìn anh.

Cung phụ Cung mẫu đều chú ý tới hai người, khóe miệng tươi cười, thế nhưng trong lòng vẫn hơi chua xót, lớn tuổi rồi, con trai duy nhất lại không ở bên người, cô đơn cùng mong nhớ là khó tránh khỏi.

Thời điểm ăn tối, Cung phụ Cung mẫu nhìn Tỉnh Phi tinh thần không phấn chấn, nói ra quyết định hai người,“Phi Phi, ba cùng mẹ quyết định đi XX du lịch.”

Tỉnh Phi nhìn Cung phụ Cung mẫu, đầu óc còn chưa có phản ứng được, lăng lăng nhìn hai người. Đợi khi đại não rốt cuộc cũng quay trở lại, cười hướng hai người nói,“Vâng. Ba mẹ đi chơi vui vẻ.”

“Phi Phi a, ca của con ngay tại thành bên, chúng ta đi du lịch, con có muốn sang chỗ ca của con chơi không?” Cung mẫu đề nghị, kỳ thật bà đang giúp con trai tạo cơ hội nha.

Tỉnh Phi suy xét một chút, lắc đầu. Sắc mặt ửng đỏ, Cung mẫu cảm giác có hi vọng, thế nhưng không định nói tiếp, Tỉnh Phi đột nhiên có chút hối hận sao miệng mình lại nhanh nhảu như vậy.

Tỉnh Phi ghé vào trên giường, ôm gối đầu Cung Phàm lăn qua lăn lại. Đem notebook ôm đến trên giường, đăng nhập QQ để tại một bên. Avatar Cung Phàm vẫn là màu xám, không online, Tỉnh Phi có chút thất lạc, liền chuyển sang chơi Angry Bird.

Avatar QQ dưới góc phải bên không ngừng nhấp nháy, Tỉnh Phi còn đang mải ngồi bắn mấy chú chim ra, “Binh–”, tiếng chim nhỏ rơi vào thanh lim loại.

Di động đột nhiên vang lên, Tỉnh Phi từ trên giường đứng lên đi lấy di động. Là Cung Phàm, một chú thỏ Tuzki khốc khốc đeo kính đen đang hút thuốc, Tỉnh Phi lại nhịn không được ha ha cười to.

“Cười gì vậy?” Cung Phàm thanh âm vang lên.

“Có thông báo. thỏ Tuzki khốc khốc, muộn tao().” Tỉnh Phi khoanh chân ngồi ở trên giường, dùng một từ ngữ bản thân vừa ở trên mạng học được.

(muộn tao: bề ngoài lạnh lùng khó gần nhưng bên trong thì cuồng nhiệt hết sức)

“Gì cơ…?” Cung Phàm khó hiểu. Một lát sau hiểu được, Tỉnh Phi đem hình động thông báo của anh cài đặt thành… thỏ Tuzki muộn tao.

“Sao lại không để ý tới ca?” Cung Phàm thanh âm thực trầm thấp, có âm rung.

“A?”

“Nhìn QQ.”

Tỉnh Phi nhìn máy tính, avatar QQ ở đó càng không ngừng nhấp nháy.“Chơi trò chơi, không chú ý tới.”

“Phi Phi không có tức giận nữa?”

“Không có.” Tỉnh Phi nhanh chóng quả quyết.

“……”

“ Cuối tuần ca trở về gặp em.”

“Ca, dì nói nàng muốn cùng thúc thúc đi du lịch.” Tỉnh Phi nói một hơi dài, trước mặt Cung Phàm không có ý tứ kêu Cung mẫu là mẹ.

“Ừ, ca biết rồi.”

“Dạ.”

“……” Hai người không nói gì nữa, cũng không biết nói cái gì, cũng không định ngắt điện thoại, cứ như vậy một giây lại một giây trôi qua.

Đến cuối tuần, Tỉnh Phi cuối cùng cũng biết thế nào gọi là kế hoạch trở tay không kịp. Cung phụ Cung mẫu thứ tư liền bắt đầu đi du lịch, Cung Phàm nói thứ bảy sẽ về, kết quả đến mười hai giờ rạng sang ngày thứ sáu, gọi cho Tỉnh Phi một cuộc điện thoại, nói rằng công ty bên này xảy ra chuyện không thể bỏ được.

Tỉnh Phi có chút thất vọng nho nhỏ, mua xong rau dưa, với rất nhiều thịt để hết trong tủ lạnh, đầy một tủ rồi. Tỉnh Phi ngồi ở trên giường, đột nhiên bản thân cảm thấy rất hối hận, khi đó vì sao không nghe theo đề nghị của Cung mẫu đi đến chỗ Cung Phàm chứ. Một mình lẻ loi, Tỉnh Phi mở máy tính, Cung Phàm hai ba ngày đều không online. Cũng không gửi cho cậu mấy hình động thỏ Tuzki khốc khốc. Nhìn đến gối đầu của Cung Phàm ngay bên cạnh, thỏ Tuzki cậu lại muốn dùng gối đầu để đánh gối đầu tiếp.

“Alo?” Tỉnh Phi cầm lấy điện thoại bên cạnh, thanh âm mềm nhũn.

“Phi Phi ngủ sao?”

“Ca.” Thanh âm Cung Phàm nghe thấy rất tỉnh táo, Tỉnh Phi hơi nhấc di động ra, nhìn một cái, mười một giờ bốn mươi ba phút đêm rồi.“Ca còn đang tăng ca sao?”

“Ừm.” giọng mũi thản nhiên, Tỉnh Phi cảm giác bản thân như bị điện giật một cái. Toàn thân đều mềm yếu.“Phi Phi, ca gần đây không có khả năng về gặp em. Phi Phi đến chỗ của ca nhé, được không?”

“Ân.”

“Kia tốt rồi, ngày mai đến thì gọi điện thoại cho ca, ca tới đón em.”

“Vâng.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio