Lao Tù Ác Ma

quyển 4 chương 22: bỏ thuốc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Mạc trở lại biệt thự, Tiếu Tẫn Nghiêm chân chống một cái nạng, ở trong phòng khách khó nhọc bước đi.

Thân thể còn chưa hoàn toàn khôi phục, Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn nhất định đòi trở lại biệt thự điều trị, đối với loại đàn ông dũng mãnh đã từng trải qua mưa tanh máu lạnh như Tiếu Tẫn Nghiêm mà nói, nằm bệnh viện là một loại chuyện rất mất mặt.

Băng gạc trên người Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn còn chưa tháo xuống, đùi phải bị trọng thương, nhưng hắn không cam lòng chấp nhận thương tích như vậy, vừa mới về đến biệt thự, liền bắt đầu tiến hành trị liệu tập tành đi đứng trở lại, hy vọng qua một tuần có thể khôi phục bình thường.

Tiếu Tẫn Nghiêm vừa nhìn thấy Diệp Mạc, lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ, nằm viện nhiều ngày như vậy, chỉ có ngày đầu tiên Diệp Mạc mới đến thăm hắn, còn những thời gian khác, ngay cả điện thoại của hắn Diệp Mạc cũng không nhận, nghe thủ hạ báo lại, Diệp Mạc vẫn ở trong biệt thự cạnh biển, Tiếu Tẫn Nghiêm lúc này mới yên tâm, chỉ là nhiều ngày như vậy không được nhìn thấy Diệp Mạc, Tiếu Tẫn Nghiêm gần như nhớ Diệp Mạc đến phát điên.

Tiếu Tẫn Nghiêm biết Diệp Mạc phản bội mình, nhưng sau khi biết được Hạ Hải Long chết trong một trận nổ bom bất ngờ, Tiếu Tẫn Nghiêm lại bắt đầu nghĩ, có thể Diệp Mạc đã từ bỏ rồi, có lẽ Diệp Mạc đối với hắn trước sau vẫn lạnh lùng, nhưng ít ra sẽ không tiếp tục làm chuyện tiết lộ tin tình báo của hắn để làm hại hắn nữa.

Khoảng thời gian mà Tiếu Tẫn Nghiêm nằm viện, quả thực Diệp Mạc không có đánh cắp bất kỳ cơ mật nào cả, thế nên Tiếu Tẫn Nghiêm đối với Diệp Mạc lại lần nữa dấy lên hy vọng, hắn cho rằng, hắn vẫn còn cơ hội.

Thế nên Tiếu Tẫn Nghiêm không hề hay biết rằng, Diệp Mạc vẫn thường hay đi đến nghĩa trang, mục đích thực sự không phải để thăm mộ Diệp Nhã, mà là để gặp mặt Phục Luân.

“Mạc Mạc.” Tiếu Tẫn Nghiêm chống gậy, khập khiễng đi tới trước mặt Diệp Mạc, vẫn là ngũ quan anh tuấn đến mức tận cùng kia, mặc dù đã bị thương nặng nhưng nhìn qua vẫn không thể chê được ở điểm nào.

Diệp Mạc không nói gì, trực tiếp đi về phía cậu thang, thậm chí không liếc nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm lấy một cái.

Chuyện đã quyết định rồi, Diệp Mạc không muốn bản thân vẫn còn tồn tại bất kỳ lưu luyến nào.

Chỉ là, có chút kế hoạch….

“Mạc Mạc!” Tiếu Tẫn Nghiêm cấp thiết hô một tiếng, nhanh chân đuổi theo Diệp Mạc, có lẽ vì bước chân quá lớn kéo dãn vết thương nên sắc mặt Tiếu Tẫn Nghiêm trong nháy mắt biến thành trắng xám, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu rơi từ trên đầu Tiếu Tẫn Nghiêm xuống, Tiếu Tẫn Nghiêm khó nhọc đi về phía bên cạnh sopha, tay chống lên sopha, nhắm mắt lại, tựa hồ muốn giảm bớt đau đớn. (Jian: Móa, mấy chương này ảnh thảm dữ:(((()

“Nếu muốn ăn cơm để tôi đỡ anh tới bàn.” Diệp Mạc không biết quay đầu lại từ lúc nào, đi tới bên cạnh Tiếu Tẫn Nghiêm, mặt không chút thay đổi nói.

Tiếu Tẫn Nghiêm vui vẻ, không kiềm nén nổi hưng phấn xông lên đại não, đây là lần đầu tiên kể từ khi Diệp Nhã chết cho tới nay, Diệp Mạc nói ra một câu ôn nhu đến như vậy.

Lẽ nào là vì lần bị thương này của hắn nên Mạc Mạc đối với hắn mới sinh lòng hổ thẹn, thế nên dự định cùng mình hòa hảo như lúc ban đầu?

Tiếu Tẫn Nghiêm gật đầu liên tục, thanh âm kích động gần như đang run rẩy “Được!”

Diệp Mạc đỡ Tiếu Tẫn Nghiêm đến bàn ăn rồi quay lại lên lầu tắm rửa, khi xuống lầu thì đúng lúc bữa tối đã mang lên bàn, Diệp Mạc ngồi ở bàn ăn khởi động, Tiếu Tẫn Nghiêm không chút biến sắc khiển người hầu lùi đi, tùy theo ôn nhu nhìn Diệp Mạc, muốn giảm nỗi nhớ nhung bao nhiêu ngày qua tích tụ.

Tựa hồ cảm thấy bầu không khí có chút lạnh lẽo cứng rắn, Tiếu Tẫn Nghiêm bắt đầu khẽ hắng giọng, nhìn Diệp Mạc, nhỏ giọng nói “Mạc Mạc, em nói thử xem về sau nếu chúng ta nhận nuôi một đứa bé thì nên đặt nó tên là….”

(Jian: đứa nhỏ là Tiểu Diệp Tử, con Tiếu ba ba, trắng trẻo xinh đẹp như cục bông, ngoan ngoãn, học giỏi, hiền lành, ôn nhu hiểu chuyện mỗi tội hơi nhát gan =)) đứa lớn là Tiểu Phong, con Mạc ba ba, cao lớn anh tuấn, cứng cỏi mạnh mẽ, đi đâu cũng đứng đầu đám con nít làm đại ca, đánh lộn trùm xóm, thông minh mà lười học =)) hay bắt nạt bé Tiểu Diệp Tử, gọi bé là đồ ngốc mà toàn bắt ăn hiếp bé bắt bé làm bài tập dùm, bữa đầu đi học đã bụp mấy đứa vì dám gọi bé là đồ ngốc vì chỉ mình cháu nó mới được gọi bé vại thou, đồng bọn của Tiếu ba ba trong phi vụ giải cứu Mạc ba ba =))))))) túm lại bé cưng gần chớt >///////////

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio