Lao Tù Ác Ma

quyển 5 chương 5: gian tế là ai?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Mạc từ trong nhà vệ sinh trở ra, Dương Mạc lập tức thu hồi lại vẻ mặt đểu cáng, chờ khi Diệp Mạc ngồi xuống bên cạnh mình, Dương Mạc mới cúi người, môi ám muội tựa ở bên tai Diệp Mạc, nhỏ giọng nói “Giang, em say rồi à, anh có sắp xếp một phòng ở trên lầu, nếu say rồi thì để anh đưa em lên đấy nghỉ ngơi.”

Hai gò má Diệp Mạc hơi ửng đỏ, trên khuôn mặt trắng nõn quả thực đã có mấy phần men say, khách sáo cười cười “Không cần đâu, em ngồi một chút rồi về nhà nghỉ ngơi.”

Dương Mạc thấy đầu óc của Diệp Mạc vẫn còn tỉnh táo, liền im lặng không nói gì, liếc mắt nhìn về phía đám bằng hữu kia ra hiệu. Những tên xung quanh kia lập tức cười vang bắt đầu mời rượu Diệp Mạc, Dương Mạc nhân lúc Diệp Mạc không chú ý, liền lén thả vào trong ly của Diệp Mạc thêm một viên thuốc. Thấy Diệp Mạc uống xong, Dương Mạc bắt đầu giả vờ say ngã xuống trên người Diệp Mạc.

Diệp Mạc bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là làm theo lời đề nghị của đám bằng hữu Dương Mạc, đỡ Dương Mạc lên phòng đã sắp sẵn ở lầu trên.

Đám đàn ông cùng Dương Mạc uống rượu kia phụ giúp Diệp Mạc đỡ Dương Mạc ở trên giường, Diệp Mạc cúi người đắp kín chăn cho Dương Mạc. Kết quả có một gã đàn ông lặng lẽ đi tới cửa, không chút tiếng động khóa trái cửa lại.

“Dương Mạc chỉ là uống hơi nhiều một chút, ngủ một giấc là ổn, các anh không cần phải lo lắng.” Diệp Mạc quay người lại, khách khí nói với mấy tên đàn ông trước mắt “Dương Mạc hiện đang nghỉ ngơi nên có lẽ tôi cũng nên phải, các anh cứ xuống lầu tiếp tục nhé.”

Một tên đàn ông tiến lên phía trước một bước, nhìn nam nhân nhỏ bé thanh tú kia, khẽ cười nói “Giang tiên sinh, Dương thiếu gia vì uống đỡ cho cậu nên mới say ra như thế, chẳng lẽ cậu không ở lại chăm sóc Dương thiếu gia sao?”

“Phải đấy.” Một tên đàn ông khác phụ họa nói “Dương ca rất ít khi bán mạng đỡ rượu cho người khác lắm đó.”

“Chuyện này…. Dương Mạc anh ấy đã nghỉ ngơi, tôi có ở lại cũng không chăm sóc được gì.” Diệp Mạc lộ ra vẻ mặt khó xử, thấp giọng nói, nhưng trong lúc vô tình cảm giác được thân thể đang từ từ nóng rực lên. Dục hỏa trong cơ thể bốc lên rất nhanh, mặc dù Diệp Mạc đã cực lực áp chế, nhưng trên hai gò má trắng nõn vẫn nổi lên một tầng ửng đỏ, dần dần, sức mạnh nơi tứ chi cũng từng chút một bị rút cạn đi.

Thấy hô hấp Diệp Mạc bắt đầu trở nên gấp gáp, mấy gã đàn ông không hẹn mà cùng gian xảo cười rộ lên. Từng bước một đi về phía Diệp Mạc. Diệp Mạc vốn cứ nghĩ rằng là do mình uống vào hơi nhiều, nhưng khi nhìn thấy đám đàn ông trước mắt trên mặt mang theo nụ cười bỉ ổi đi về phía mình, cậu mới nhận ra có gì đó không đúng.

“Không… xin lỗi, tôi phải trở về.” Diệp Mạc nhanh chóng thấp giọng nói xong liền nhấc chân đi về phía cửa ra, nhưng mới chỉ bước được hai bước thì đôi chân đã mềm nhũn, thân thể cũng liêu xiêu đổ ngã, một gã đàn ông bên cạnh nhanh tay cấp tốc đỡ lấy Diệp Mạc.

“Chà chà, Dương thiếu gia nói cậu rất ngây thơ, không nghĩ tới lại nóng vội như thế.” Gã đàn ông cười khẽ, đột nhiên ôm chặt lấy eo Diệp Mạc, lồng ngực dán sát vào ngực Diệp Mạc, cúi đầu thèm khát nhìn chăm chăm vào vẻ mặt kinh hãi hoảng sợ của Diệp Mạc.

Diệp Mạc dùng lực đẩy lồng ngực gã đàn ông ra, nhưng rất nhanh, thân thể cậu liền giống như một vũng nước mềm nhuyễn ở trên thân gã đàn ông, Diệp Mạc toàn thân vô lực, cố hết sức ngẩng đầu, khó nhọc thấp giọng nói “Khốn khiếp…. buông tay ra…. Dương Mạc sẽ không bỏ qua cho các người đâu.”

“Mẹ nó, tiểu tử này thân thể thật mềm, so với mấy đứa con gái ôm còn sướng hơn.” Gã đàn ông nói, vội vàng khó nhịn đưa tay với vào bên trong áo Diệp Mạc “Dương thiếu giờ say như thế, quản thế nào được chúng ta Ha ha ha….”

Bị chuốc thuốc hai lần, ý thức Diệp Mạc tan rã rất nhanh, mỗi một tấc da thịt trên cơ thể Diệp Mạc đều vô cùng mẫn cảm, cho nên dưới kỹ xảo ve vuốt của gã đàn ông, Diệp Mạc rất nhanh liền trở nên nửa tỉnh nửa mê, hai mắt mơ màng rên khẽ, thanh âm mềm mại tinh tế khiến cho đám đàn ông kia trong nháy mắt thú tính đại phát.

Diệp Mạc ý thức mơ hồ bị gã đàn ông ôm lên giường, gã đàn ông lập tức lay lay Dương Mạc dậy, khẽ cười “Dương thiếu, vở kịch hạ màn rồi, có thể bắt đầu khởi động.”

Dương Mạc lập tức mở mắt ra, kinh hỉ từ trên giường ngồi dậy, nhìn Diệp Mạc nằm trên giường không ngừng vặn vẹo thân thể, trên khuôn mặt anh tuấn chợt lóe từng trận tà ác.

“Từ lúc quen biết tới giờ chưa từng thấy em ấy có loại bộ dạng này a, thật con mẹ nó mê người.” Dương Mạc nói, nhẹ nhàng ve vuốt khuôn mặt Diệp Mạc, chậm rãi trượt xuống phía dưới, từ cổ áo len vào bên trong áo Diệp Mạc.

“Dương thiếu cứ việc ra tay trước, thằng nhóc này sẽ chỉ tưởng là bọn tôi làm. Tới lúc đó, Dương thiếu cứ giả vờ an ủi, thằng nhóc này về sau khẳng định chỉ khăng khăng một mực theo Dương thiếu thôi.”

“Tốt, kế hoạch của các người được lắm, cơ thể này tao đã thèm khát mấy tháng nay, bây giờ rốt cuộc cũng tới miệng.” Dương Mạc hài lòng nói “Các ngươi mau cởi hết quần áo Giang ra đi, cẩn thận đừng để Giang của tao bị thương, sau đó mở hai chân em ấy rộng ra cho tao, tao muốn tiểu bảo bối của tao được chôn bên trong em ấy, nhìn dáng vẻ thống khổ mê người của em ấy. Ha ha… chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy sướng rồi.”

Đám đàn ông cười gian bắt đầu cởi quần áo Diệp Mạc, còn Dương Mạc sớm đã vội vàng đưa tay chạm vào hạ thân Diệp Mạc, tùy ý xoa nắn, nhìn biểu tình của Diệp Mạc thống khổ trong men say, Dương Mạc cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc. (Jian: chặt tay nó cho chế >”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio