[Lâu Thành Diễn Sinh] [Lăng Lý] Sổ Tay Chăn Nuôi Sư Tử

chương 2: chương 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trans: Qt + Gg dịch

Editor+Beta: Cass Panda

- ---------oo----------

.

Dựa vào đâu mà nói cảnh sát không thể tin cung hoàng đạo?

Anh chàng cảnh sát tên là Lý Huân Nhiên, Đội phó Đội cảnh sát hình sự.

Cơ thể mỏng như tờ giấy, nhưng các cô gái tỏ rõ yêu thích tờ giấy này.

Họ nói cậu ấy trông giống như một vách đá thẳng đứng, là một trong những tiêu chí quan trọng của một anh chàng đẹp trai.

Viện trưởng Lăng gần đây phải vật lộn giảm cân, không muốn đàm luận về chủ đề này.

Đội phó Lý liếc nhìn thẻ của Lăng Viễn, đột nhiên nhớ tới có nghe thấy những tin tức chói mắt về vị tân viện trưởng bệnh viện được chỉ định của Cục cảnh sát, vì vậy cậu mỉm cười thân thiện.

Mặt cậu đang đau, cơ mặt không thể cử động quá mạnh, nụ cười này giống như một chú sư tử nheo mắt ngủ gật.

Lăng Viễn chuyên nghiệp xem xét chấn thương của Lý Huân Nhiên.

Trên trán trái có một vết chém, phải khâu hai mũi.

Trên gò má có máu ứ, thâm đen, nửa mặt bên trái còn có chút sưng tấy.

Mắt Lý Huân Nhiên không bị gì quả thật là kỳ tích.

Cậu ấy có lẽ có chút buồn nôn, dựa lưng vào ghế, hầu kết lên xuống.

Lăng Viễn đứng dậy đi tới bàn y tá xin hai quả quýt nhỏ, chậm rãi đi lại chỗ cậu, nhét vào mười ngón tay thon dài của cậu.

Lý Huân Nhiên không muốn cúi đầu, nâng quả quýt lên nhìn.

Cảm giác buồn nôn của cậu là do não bị chấn động, không phải vấn đề về hệ tiêu hóa.

Nhưng cậu vẫn từ từ bóc vỏ quýt ra, nhét từng múi vào miệng.

Đầu ngón tay cọ lên môi, đôi môi không quá dày lại mềm mại một cách lạ thường.

Lăng Viễn mỉm cười.

Em ấy trông thật sung sướng.

Lý Huân Nhiên ăn xong quýt, người trong đội cuối cùng đã đến đón cậu.

Cậu nửa ngửa đầu, vẫy tay chào tạm biệt Lăng Viễn.

Cái vẫy tay này hơi giống một đứa trẻ hoặc một chú mèo.

Sư tử cũng là mèo, tất cả các loài mèo trên thế giới đều bí ẩn như nhau.

Bận rộn đến ba giờ sáng, phòng cấp cứu rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Mấy cô gái y tá trẻ mở to đôi mắt đỏ hoe vì thức đêm, cầm bình giữ nhiệt bốc khói buôn chuyện trong phòng nghỉ: "Đội phó Lý đó các cô có nhìn thấy chưa?"

"Thấy thấy, tôi còn tưởng anh ấy là người mẫu cơ.

Ai ngờ vậy mà là cảnh sát!"

"Cảnh sát đẹp trai quá.

Tôi đọc thẻ y tế của anh ấy, anh ấy là Cung Sư Tử.

Cung Sư Tử xứng đôi với cung nào nhất vậy?"

"Đàn ông Cung Sư Tử một khi nhiệt tình quả thật khiến người khác không chịu nổi.

Không biết Đội phó Lý khi nhiệt tình mang lại cảm thấy thế nào nhỉ?"

Ha, người ta bị thương như vậy mà các cô vẫn có thể nhìn ra có đẹp trai hay không.

Lăng Viễn đi đến phía văn phòng.

Cung Sư Tử? Sư Tử......!

Chú sư tử nhỏ trên thảo nguyên Châu Phi tự chơi đùa với chính mình, ánh nắng buổi chiều chiếu vào lớp lông tơ rậm rạp, nhẹ nhàng len vào trái tim của Viện trưởng Lăng.

Có chút ngứa, rồi nhộn nhạo rời đi.

Bệnh viện trực thuộc là bệnh viện chỉ định của chi cục, phần lớn khu vực này thuộc quản lý hành chính, Lăng Viễn trước giờ chưa từng quan tâm đến.

Vào cuối cuộc họp thường kỳ, anh trò chuyện với Viện trưởng hành chính, tán dương việc ông ấy đã làm tốt công tác xây dựng liên kết cảnh dân.

Viện trưởng hành chính không hiểu anh muốn làm gì, vị Viện trưởng lôi lệ phong hành()này đã mạnh mẽ gây tổn thất gốc gác phức tạp đan xéo của nhiều người.

Nói nhăng nói cuội nửa ngày, Viện trưởng hành chính đã nói hết tất cả những gì ông ấy biết.

Về Cục trưởng Lý, Lý Huân Nhiên, Đội hình cảnh, còn có mấy chuyện lặt vặt.

(Ẩn dụ về việc thực thi các chính sách và luật pháp một cách nghiêm minh và nhanh chóng.

Nó cũng được dùng diễn tả sự mạnh mẽ và nhanh nhẹn – Nguồn baike)

Lăng Viễn vỗ vai ông ấy rồi để ông đi.

Cảnh sát hình sự là một nghề đầy rẫy những nguy hiểm khác nhau, Cục cảnh sát đã lập hồ sơ chi tiết cho từng hình cảnh tại các bệnh viện chỉ định, thông tin chiều cao, nhóm máu, tiền sử bệnh, khám sức khỏe, tiền sử dị ứng và số bảo hiểm.

Quyền hạn rất cao mới có thể đọc những tài liệu này, Lăng Viễn tình cờ là Viện trưởng.

Lý Huân Nhiên hai mươi tám tuổi.

Nhóm máu A.

Thấp hơn anh cm.

Tạm thời chưa phát hiện dị ứng với cái gì.

Từng bị viêm phổi lúc học sơ trung, vừa tốt nghiệp trường cảnh sát đã gãy xương khi truy đuổi tội phạm.

Các hạng mục khám sức khỏe còn lại của mấy năm qua đều rất tốt.

Tuy nhiên, cuộc kiểm tra sức khỏe gần nhất phát hiện có vết loét lớn trên dạ dày.

Lăng Viễn gõ gõ vào chữ "Loét".

Đồng bệnh a.

Gặp lại Lý Huân Nhiên còn sớm hơn trong dự tính của Lăng Viễn.

Cửa hàng tiện lợi giờ không lãng mạn và cũng không ấm cúng.

Lý Huân Nhiên cau mày, ôm bụng ngồi dựa vào cửa của cửa hàng tiện lợi, gian nan gặm một miếng sandwich nguội lạnh.

Lăng Viễn liếc nhìn cậu, đột nhiên nở nụ cười: "Xin chào, Cảnh quan Lý."

Lý Huân Nhiên đang hận không thể ném sandwich trên tay đi.

Sắc mặt cậu tái nhợt, vết thương trên trán đã hồi phục tốt, vết khâu đã cắt chỉ, máu bầm trên gò má cũng đã tan hết, biến trở lại dáng vẻ nghiêm chỉnh, một thanh niên xinh đẹp,.

Nhưng dạ dày cậu đang đau.

Cảnh sát và bác sĩ đã quen với việc nhìn thấy sinh tử, làm việc và nghỉ ngơi không theo quy luật, bị nhiều loại hiểu lầm bủa vây.

Lý Huân Nhiên vừa giải quyết một vụ án hiếp dâm giết người, gia đình của cô gái bị giết khẳng định rằng con gái họ chết do tai nạn, cảnh sát đang hủy hoại danh tiếng của cô gái, suýt chút nữa là đánh Lý Huân Nhiên.

Hôm nay Lăng Viễn bị đồng nghiệp chất vấn, bị người nhà bệnh nhân xúc phạm.

Anh cho rằng bác sĩ chỉ là một ngành dịch vụ, không cần mang theo cao ngạo gì, ngành dịch vụ quan trọng nhất là kiếm lợi nhuận.

Anh không ngờ đồng nghiệp bọn họ thế nhưng không ủng hộ anh, chất vấn anh là người máu lạnh.

Một bệnh nhân ung thư gan giai đoạn cuối qua đời, người nhà nháo loạn đòi đánh anh.

Một người đàn ông mệt mỏi gặp một người đàn ông khốn đốn.

Không có gì tốt hơn.

Một bên đèn ngoài cửa hàng tiện lợi đã bị hỏng, nhấp nháy, giãy dụa tồn tại.

Bóng đen lướt lại khuôn mặt của Lý Huân Nhiên và Lăng Viễn, sáng tối chập chờn.

"Trùng hợp ghê." Lăng Viễn cười nói:"Tôi cũng đau dạ dày."

Lăng Viễn đến cửa hàng tiện lợi mua chút gạo.

Anh có thể nấu ăn nhưng mà lười làm.

Nếu Lý Huân Nhiên thích, anh nấu cũng không sao.

Bàn tay cứu sống vô số mạng người lưu loát vo gạo, xắt rau, thời gian có hạn anh chỉ nấu cháo, xào chút rau xanh, mấy món đơn giản đã có thể xoa dịu dạ dày đau cồn cào.

Anh nhặt được một chú sư tử nhỏ đang ngủ gà ngủ gật trong phòng khách.

(Hình ảnh trong mắt Viện trưởng Lăng)

Lăng Viễn nấu cháo xong, nhẹ nhàng đến gần nhìn chú sư tử nhỏ của mình.

Lông mi rất dài, nằm sát mi dưới, tạo thành một vòng bóng dày đặc.

Tay cầm điện thoại lỏng lẻo, màn hình vẫn đang sáng giao diện Weibo.

Một Blogger nhảm nhí nào đó "Người Cung Sư Tử vĩnh viễn sẽ không bị thất bại hạ gục, dũng cảm tiến về phía trước không quay đầu", Lý Huân Nhiên share Weibo đó, đính kèm mấy emoji khuôn mặt cười to, đắc ý tùy tiện ghi:Mạnh mẽ lên Cung Sư Tử của tôi.

Hoàn toàn không phải là Đội phó Hình cảnh tinh thần sa sút tái phát bệnh bao tử ngồi bên đường gặm sandwich lạnh ngắt lúc nãy.

"Huân Nhiên, ăn một chút rồi ngủ tiếp."

Lăng Viễn cố hết sức nhẹ nhàng, anh gần như quên mất cách nói chuyện nhẹ nhàng, anh lúc thường không cần cái này.

Đối với bệnh viện, đối với bệnh nhân, họ chỉ cần một Viện trưởng Lăng giỏi giang.

Giọng Lăng Viễn như thể gió xuân nặng nề chưa kết thúc vào tháng ba.

Nó thổi tới, vạn vật bắt đầu sinh sôi, nhưng không khí se lạnh vẫn chưa lùi bước.

Anh không biết gió xuân đã thổi vào tai Lý Huân Nhiên, Lý Huân Nhiên tỉnh lại, nhìn anh.

Chàng cảnh sát trẻ tuổi mỉm cười, "Cảm ơn."

Lý Huân Nhiên ăn xong, ngủ trong phòng khách.

Lăng Viễn nhớ đến Weibo của cậu, lặng lẽ bấm theo dõi.

Vài năm trước, Lý Huân Nhiên còn đăng mấy trò đùa đen tối trên đó.

Lăng Viễn lướt xem, cười rộ lên.

Sau đó, Lý Huân Nhiên hết lòng tin vào Cung hoàng đạo, cậu chia sẻ tất cả bài đăng về Cung Sư Tử ngẩng đầu đứng thẳng, không chấp nhận thất bại.

Một chú sư tử nhỏ vẫy chân cổ vũ cho chính mình.

Lăng Viễn hận không thể đến Châu Phi, ôm chú sư tử con vào lòng, vuốt lông mao mềm mại.

Đêm đó, Lăng Viễn mơ thấy một chú sư tử con làm nũng với mình, non nớt kêu lên, lăn lộn trên sàn nhà.

Anh mơ thấy mình bế sư tử con lên, gánh nặng ấm áp thật sự nằm trong vòng tay anh, nó dường như cũng không sợ hãi, đã có anh nâng đỡ trong vòng tay còn sợ gì nữa.

- -----oo-----

Những đoạn edit để sư tử nhỏ có nghĩa là hình ảnh Cảnh quan Lý trong mắt Viện trưởng Lăng, còn sư tử con thì thật sự là sư tử con =.=

Cung Sư Tử m và Cung Ma Kết m xứng không nhỉ?.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio