Ba người nhà họ Lâm đi ra khỏi phòng bệnh, bọn họ đều đã chịu tác động lớn xưa nay chưa từng có, tinh thần hoảng hốt.
Nhìn thấy hai chị em Lâm Thi Tình đứng ở ngoài cửa, biểu tình của bọn họ ngay lập tức trở nên càng thêm kỳ lạ.
Đặc biệt là ánh mắt chứa đầy suy đoán, khiếp sợ, lý do khó nói của vợ chồng nhà họ Lâm làm cả người Lâm Thi Tình không được tự nhiên, không thể không suy đoán lúc nãy trong phòng bệnh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ, lúc nãy Lâm Lạc Dao ở bên trong nói xấu cô ta!?Mà Lâm Hòa Trạch thì không dám có tiếp xúc ánh mắt trực tiếp cùng cô ta, tránh đi ánh mắt xin giúp đỡ của em gái này.
Mặt của anh ta lúc đỏ lúc trắng, máu trên người chợt dâng lên đỉnh đầu, nhưng cơ thể lại lạnh ngắt.
So với sự xấu hổ và tức giận trước kia khi bị người khác chỉ ra từng có ý nghĩ kiều diễm đối với em gái này, anh ta càng đắm chìm ở cảm xúc đáng sợ mà Lâm Lạc Dao vừa mới mang đến cho anh.
Làm sao mà chỉ liếc mắt một cái là có thể làm người không thể cử động được, nhớ lại cảnh lúc nãy làm cho anh ta cảm thấy linh hồn phát run, sởn cả da gà.
Nghĩ đến chính mình trước đây trong lòng thoáng ghét bỏ và không thích đối với người em gái có vẻ trầm lặng, dè dặt bị tìm trở về này, nghĩ đến chính mình thỉnh thoảng mắng cô, nghĩ đến cô ngoài mặt thì nghe theo, nhưng trong lòng có thể bắt đầu từ ngày đầu tiên liền chê cười thậm chí căn bản không đem anh ta để vào mắt, Lâm Hòa Trạch quả thực sắp hỏng mất!Anh ta chưa từng thật sự hiểu biết về Lâm Lạc Dao.
Kết quả là, thì ra chính mình mới là một chú hề!Lâm Cao Sầm môi khẽ nhúc nhích đối với con gái nuôi, cũng chỉ nói ra về nhà rồi nói.
Ông ta tự hỏi chính mình cũng từng gặp qua không ít người có địa vị, cũng nghe nói qua có một số đại sư thủ đoạn khó lường, lại cũng không có ai dám nói chính mình có thể dễ dàng nhìn đến quá khứ của người khác, còn làm cho con trai sợ hãi như vậy!Cố tình người này là con gái thất lạc bên ngoài mười mấy năm của ông ta, tìm về nhà lại là tình hình như vậy!Nghĩ đến đây, ánh mắt của ông ta đối với Lâm Thi Tình càng thêm phức tạp.
Nếu, ngay từ lúc đầu liền không có ôm sai, vậy nhà họ Lâm có thể dựa vào năng lực của Lạc Dao……Mặc kệ thế nào, ông ta đã sớm lên kế hoạch tốt cho tương lai của Hòa Trạch, cần thiết muốn cưới tiểu thư nhà giàu cùng địa vị với nhà bọn họ, tài nguyên cùng chung, tuyệt đối không thể làm sai!Ông ta cũng cần cẩn thận suy nghĩ làm sao để xoay chuyển lòng tin của Lạc Dao đối với gia đình mình!Đúng lúc này, ông ta cảm giác tay áo của mình bị người bên cạnh kéo lấy, Hà Mộng Hạ lo âu, hoang mang mà dừng lại ở hành lang bệnh viện, nhỏ giọng hỏi ông ta: “Chồng, chúng ta…… Chúng ta thật sự sẽ không mất đi Lạc Dao đúng không?”Bắt đầu từ khi Lâm Lạc Dao nói ra câu đoạn tuyệt quan hệ kia, Hà Mộng Hạ liền cảm giác như trái tim của mình bị xẻo đi khối một thịt, trong nháy mắt cảm thấy đau đớn và trống rỗng.
Bà ta không hiểu tình hình trên công ty, cũng không hiểu cái gì huyền học, tính tình lại nhu nhược, không có ý nghĩ gì của chính mình.
Đối với Lâm Thi Tình bỏ ra nhiều yêu thương quan tâm như vậy, Hà Mộng Hạ tự hỏi không thể lấy lại được, cũng không muốn vứt bỏ.
Nhưng không có nghĩa là bà ta có thể vứt bỏ con ruột Lâm Lạc Dao!Ngày đó, bà ta vì Lâm Thi Tình mắng Lạc Dao, một mặt là đau lòng con gái nuôi, mặt khác cũng là vì giận cô đã nói dối, giận cô tính cách không đoan trang.
Nhưng Lâm Lạc Dao rốt cuộc là con gái mà bà ta hoài thai mười tháng sinh ra tới, hiện tại lại bị bệnh nan y, làm sao lại có thể cùng bà ta cắt đứt quan hệ!Hình như là bởi vì người khác đều nói cô con gái này không lên được mặt bàn, hình như là bởi vì con gái nuôi trộm khóc thầm hỏi bà có phải không còn yêu thương cô ta hay không, tình yêu thương của bà ta đối với Lâm Lạc Dao liền bị giấu đi……“Mẹ, là Lạc Dao lại chọc giận mọi người sao?”Lâm Thi Tình nhỏ giọng hỏi, muốn nắm tay Hà Mộng Hạ, lại là lần đầu tiên không nắm được.
.