Lệnh Tôi Em Dám Không Nghe

chương 61

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phần:

"Được.! Hôm nay mặt một lời" Châu Ngọc nói xong thu khẩu súng lại

Lúc này Lâm Kỳ và hắn mới dám thở nhẹ một cái.

"Châu Ngọc, xin em hãy thả Hàm Nhi và con trai anh ra" Hắn tiến lại một bước mở lời nhẹ nói với Châu Ngọc

"Nhược Quân anh tưởng em ngu hả? Em không đời nào thả hai mẹ con ả ra" Châu Ngọc nghiến răng tức giận nói

"Em không thấy là chuyện này không có liên qua gì đến Hàm Nhi hết sao? Chuyện này của riêng anh và em"

"Cô ta không liên quan? Haha Nhược Quân anh đúng là nôn nóng muốn cứu cô ta ra khỏi đây quá rồi đó"

"Nên đâm ra anh mới ăn nói luyên thuyên đến như vậy? Nếu cô ta không liên quan anh nghĩ em lại đi bắt cóc cô ta sao" Châu Ngọc như kẻ không còn lí trí cười lớn nói

"Châu Ngọc, em hãy bình tỉnh lại nghe anh chuyện gì cũng có cách giải quyết của nó"

"Vậy rốt cuộc bây giờ em muốn anh làm gì để em chịu thả Hàm Nhi và con trai anh ra?"

Hắn vừa nói vừa đi từ từ lại phía gần chỗ của Châu Ngọc

"Anh muốn em nói sao?" Châu Ngọc cười hỏi

"Đúng! Em cứ nói đi"

"Bất cứ thứ gì anh cũng đồng ý?"

"Đúng vậy..! Chỉ cần em chịu thả hai mẹ con Hàm Nhi ra thì bất cứ thứ gì anh cũng đồng ý" hắn nhăn mặt lo lắng cho cô nói

"Vậy chúng ta kết hôn đi? Em muốn cùng anh bước lên lễ đường" Châu Ngọc thả nhiên nói

"Sao? Kết hôn? Châu Ngọc điều kiện này anh không thể đồng ý" hắn nhíu mày nói

"Anh không đồng ý vậy tức là anh không muốn cứu hai mẹ con cô ta?" Châu ngọc dùng lời lẽ thách thức hắn...!

Hắn càng lúc cố tiến gần lại chỗ của Châu Ngọc, Lâm Kỳ thấy hắn đang khống chế Châu Ngọc thì tìm cách đi lại chỗ của Hàm Nhi

Hắn hiểu ý của Lâm Kỳ nên mở lời nói tiếp, nhằm đánh lạc hướng của Châu Ngọc

"Nhưng em biết là anh không yêu em mà?"

"Điều đó không quan trọng, em yêu anh là đủ rồi, cái em cần là anh bên cạnh em" Châu Ngọc nhẹ giọng nói

"Em chắc chứ? Nếu như vậy thì chỉ mình em đau khổ... Mà anh thì không muốn điều đó xẩy ra" hắn cố dùng giọng ngọt dụ dỗ Châu Ngọc

"Em chịu đau khổ cũng được, chỉ cần em được ở bên anh! Nhược Quân em thật sự rất yêu anh" khóe mắt Châu Ngọc rưng rưng lệ nói

Hắn nhìn nhẹ sáng chỗ Hàm Nhi thấy Lâm Kỳ sắp lại gần cô thì tiếp tục nói tiếp...!

"Được anh đồng ý kết hôn với em"

Hắn vừa ngắt lời thì Lâm Kỳ tiếp cận được cô, nhanh tay cởi chói cho cô và Nhược Phong

"Nhược Quân! Anh nói thật chứ? Anh sẽ hết hôn với em thật sao" Châu Ngọc vui mừng nói

"Ừm...anh sẽ kết hôn với em"

Vừa ngắt lời xong hắn sải bước nhanh lại giữ tay của Châu Ngọc khống chế cố giành khẩu súng khỏi tay ả

"Mau đưa hai mẹ con Hàm Nhi rời khỏi nhanh" Hắn vừa giằng co với Châu Ngọc vừa hét lớn

Nghe vậy Lâm Kỳ nhanh chân dẫn cô và cậu nhóc đi

Châu Ngọc cũng không phải dạng vừa, cố hết sức dùng chân đá mạnh vào chân hắn rồi xô ngã hắn ra

Vì lực mạnh từ giầy cao gót cộng thêm phần quá đột ngột đá mạnh vào chân nên khiến hắn đau đớn mà buông tay ra

Đoàng

Tiếng súng phát lên bắn sợt qua chân của hắn khiến hắn ngã quỵ xuống đấy

"Aaaaaa..."

"Nhược Quân.." cô hét lên khi thấy hắn như vậy còn cậu nhóc thì khóc òa lên vì sợ

"Nếu các người dám bước thêm bước nữa tôi sẽ bắn chết" Châu Ngọc trợn mắt nói

"Đừng! Đừng mà, hãy thả cho ba người đó đi đi" Hắn nằm dưới nền sát nói

"Anh im đi Nhược Quân! Mạng anh còn lo chưa xong, anh còn lo cho hai mẹ con ả và gã tình nhân của ả sao?" Châu Ngọc tức điên nói

"Vì anh yêu hai mẹ con cô ấy hơn cả tính mạng anh, em muốn gì thì hãy bắt anh chịu...! Xin em đừng làm hại hai mẹ con cô ấy"

"Khá lắm Nhược Quân..! Anh thà chết cũng muốn cứu cô ta?"

"Vậy những lời lúc nãy anh nói với em cũng chỉ là lời nói dối thôi sao"

"Đúng vậy..."

"Đã thế thì em sẽ giết chết anh trước..."

Châu Ngọc ngấu nghiến tức giận nắm chặt khẩu súng chỉa vào chỗ hắn

"Đừng mà...! Đừng giết anh ấy" cô nói lớn van xin Châu Ngọc

"Châu Ngọc, xin cô"

"Xin tôi...? Haha Hàm Nhi cô xin tôi thì có ích gì chứ"

"Tôi xin cô...! Đừng làm hại anh ấy" cô khóc nức nở van xin Châu Ngọc

"CHÂU NGỌC...! CÔ ĐÃ BỊ BAO VÂY, NẾU BÂY GIỜ CÔ ĐẦU HÀNG SẼ ĐƯỢC PHÁP LUẬT KHOAN HỒNG..."

Một âm thanh lớn vang lên! Khiến Châu Ngọc nghe xong hoảng hốt

"Ai..! Là ai gọi cảnh sát?" Châu Ngọc hơi cuống lên vì sợ

"Là tôi gọi báo cảnh sát đó" Lâm Kỳ cất giọng nói

"Cái tên chết tiệt này? Sao anh dám chứ" Châu Ngọc mất bình tỉnh lớn tiếng

"Châu Ngọc cô đã bị cảnh sát bao vây rồi mau đầu hàng đi! Chúng tôi sẽ không truy tố việc này" Lâm Kỳ mở lời thương lượng

"Đúng đó Châu Ngọc? Em đầu hàng đi, anh hứa sẽ không truy tố em" Hắn nói

"Không..! Không đời nào tôi đầu hàng, các người đừng mơ tưởng"

"Em đừng cố chấp nữa Châu Ngọc" hắn năn nỉ

"Anh im ngay đi! Nếu tôi có chết cũng phải kéo theo cô ta đi cùng"

Nói xong Châu Ngọc hướng khẩu súng lên người cô bóp cò

"Cẩn thận Hàm Nhi"

Lâm Kỳ hét to rồi lao đến che, đở cho cô một phát đạn đó

- Đoàng

Viên đạn bay thẳng vào người của Lâm Kỳ... Anh từ từ ngã sụp xuống, cô hốt hoảng nhanh tay đở lấy anh... Máu từ sau người anh chảy ra

"Lâm... Lâm Kỳ?"

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio