Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí

chương 108: ngoại truyện 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày tân hôn đầu tiên, Liễu Y trải qua ở trên giường, ngày hôm sau thì trừ giường ra còn có nhà vệ sinh, đến ngày thứ ba trừ giường và nhà vệ sinh còn có thêm cả ban công.

Sau ba ngày, Liễu Y bị ăn sạch sành sanh, đồng thời cũng ăn sạch sành sanh Tuần Tu, nhưng mà cho dù thể lực có tốt hơn nữa thì cũng không thể chịu giày vò cả ngày lẫn đêm, mặc dù tư vị cũng không tệ nhưng Liễu Y có chút chịu không nổi.

Buổi sáng ngày thứ tư, Liễu Y vừa cảm thán thể lực của bản thân vừa thò đầu ra khỏi chăn, nhìn phòng ngủ không một bóng người mới cúi đầu mở chăn ra, vừa nhìn thấy trên người đầy dấu vết thì ngay lập tức dùng chăn quấn cả người lại chạy vội vào nhà tắm, một lúc sau Liễu Y mới mặc đồ ngủ thoải mái đi ra ngoài.

Mới vừa ra khỏi cửa nhà tắm thì thấy cửa phòng được mở ra, Liễu Y phản xạ có điều kiện lập tức nhấc chân chạy vào trong phòng, đá rơi dép xuống, đứng trên giường vừa nắm chặt áo ngủ vừa cảnh giác nhìn Tuần Tu đang chậm rãi đi tới.

Tuần Tu bình tĩnh đi vào phòng, hơi nhíu mày nhìn thoáng qua bóng dáng của Liễu Y, Tuần Tu dừng lại trước giường, nhìn Liễu Y từ trên xuống dưới, đáy mắt mang theo ý cười: “Xem ra em còn rất nhiều tinh lực nhỉ?”

Liễu Y nhìn ánh mắt quen thuộc kia, chân có chút mềm nhũn, lại lui về sau một chút, nhỏ giọng nói: “Không phải anh cũng vậy sao.”

Tuần Tu bật cười: “Tiểu Y, tối hôm qua là do em đòi ở trên, anh hoàn toàn không có tốn chút sức lực nào.”

Liễu Y vừa nghe, hai tai lập tức đỏ lên, tằng hắng một cái: “Không phải là em nói anh không được.”

Sắc mặt Tuần Tu cứng đờ, nhìn thật sâu vào mắt Liễu Y, có thâm ý nói: “Không được, tiểu Y, em đây là đang hoài nghi năng lực của anh.”

Liễu Y vừa nghe liền cảm thấy có điều không ổn, lập tức khoát tay nhẹ nhàng nói: “Không có, em đây chỉ là lo lắng cho anh, năng lực của anh em chưa bao giờ hoài nghi mà.”

Tuần Tu nhìn chằm chằm Liễu Y hồi lâu, sau đó nhỏ giọng cười một tiếng: “Thôi được rồi, xuống lầu ăn điểm tâm trước đã. Tiểu Y, không phải em muốn anh ôm em xuống chứ?”

Vừa dứt lười, cả người Liễu Y thả lỏng, tay để trên áo ngủ cũng từ từ buông xuống, cố làm ra vẻ bình tĩnh nói: “Anh xuống trước đi, em thay quần áo xong sẽ xuống.”

Tuần Tu nhìn chằm chằm Liễu Y ở trên giường, nhíu mày nói: “Ừ.”

Liễu Y nhảy xuống giường, đi tới trước mặt Tuần Tu, hôn một cái lên mặt, nói: “Ngoan.”

Tuần Tu đưa tay ngắt khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Y, ôm eo, cúi người hôn một cái mới chậm rãi buông ra: “Vậy anh chờ em dưới lầu, sau khi ăn sáng xong anh sẽ dẫn em đi dạo xung quanh khuôn viên nhà một chút.”

Hai người ăn sáng ở phòng ăn xong, Tuần Tu liền dắt tay Liễu Y đi dạo khuôn viên nhà họ Tuần, trước kia Liễu Y đã từng tới đây một lần nhưng cũng không có nhìn kỹ, cho đến lúc kết hôn mới tới đây thêm lần nữa, mà ba ngày nay lại chưa từng rời khỏi phòng ngủ cho nên vẫn chưa quen thuộc với nơi này lắm.

Hai người đi dạo một vòng cho tới trưa mới trở về biệt thự, Liễu Y vẫn còn đang trong trạng thái ngơ ngẩn, mơi vừa vào cửa liền nghiêng đầu nói với Tuần Tu: “Đất đai nhà anh cũng quá rộng lớn đi.”

Tuần Tu nghẹn lời, sực nhớ ra gì đó, ôm eo Liễu Y thật chặt: “Là nhà của chúng ta.”

Hai mắt Liễu Y sáng lên: “Vẫn còn trống mấy gian hay là cho em đi?”

“Được, đến lúc đó em nói với quản gia một tiếng là được.” Tuần Tu cực kỳ phóng khoáng, cúi đàu hôn lên trán Liễu Y một cái, mình thích Liễu Y trực tiếp như thế.

“Mảnh đất phía sau núi trồng hóa quá lãng phí.” Liễu Y lại nhớ ra gì đó, im lặng mà than.

Tuần Tu vừa nghe thì gật đầu: “Đúng là hơi lãng phí.”

“Nơi đó cũng để lại cho em đi.” Liễu Y có mục đích nói, mảnh đất trong sân nhà mình chỉ đủ để trồng một ít hành lá.

Tuần Tu chợt cười một tiếng: “Uhm, chuyện trong nhà em tự làm chủ đi, chỉ cần đừng đem chúng phá hủy đi là được.”

Liễu Y cực kỳ hài lòng với thái độ phối hợp của người nào đó, nhưng mà lại chợt cảm thấy có gì đó không đúng, ngẩng đầu nhìn Tuần Tu, nhỏ giọng hỏi: “Về sau chúng ta ở lại đây không trở về tiểu khu Phong Hòa à?”

Tuần Tu nhíu mày, hiện tại đã đem được người về bên cạnh mình rồi, đã là con dâu thì đương nhiên phải ở lại nhà họ Tuần, nhỏ giọng cười: “Tiểu Y, chẳng lẽ chúng ta vừa kết hôn em lại muốn chúng ta sống hai nơi sao? Bây giờ em đã là vợ của anh rồi thì nhà họ Tuần cũng chính là nhà của em.”

Đúng là Liễu Y chưa bao giờ nghĩ đến mọi việc lại thay đổi như vậy, đưa tay sờ sờ cằm, nói cho cùng thì Liễu Y chính là một tiểu thị dân, trước kia là vậy, bây giờ lại nhìn nhà họ Tuần rộng lớn như vậy làm Liễu Y có cảm giác mình là nhà giàu mới nổi. Như sáng nay rất rõ ràng, lúc ăn sáng lại có tới mấy người đứng bên cạnh, mình ăn nhiều một chút thì những ánh mắt kia quả thực có thể đâm mù mắt.

Nhưng mà Liễu Y cũng suy nghĩ một chút, thấy thái độ của Tuần Tu thì Liễu Y biết có một số chuyện mình cũng cần phải thay đổi, dù sao hiện tại mình cũng đã là Tuần thiếu phu nhân rồi.

Liễu Y thở dài, không ai ngờ tới mọi việc sẽ phát triển đến bước này, hiện tại phát hiện mình đã chính thức trở thành phụ nữ có gia đình rồi, ngẩng đầu nhìn Tuần Tu tuấn tú, xem như cũng không có gì thua thiệt: “Tuần Tu, em hiểu ý của anh nhưng hiện tại em chưa quen lắm.”

“Yên tâm, nếu như thật sự em không quen thì đến lúc đó chúng ta sẽ cùng trở về tiểu khu Phong Hòa.” Tuần Tu biết ý của Liễu Y, cũng biết Liễu Y đã thỏa hiệp, khóe miệng Tuần Tu vểnh lên, có điều chắc chuyện này sẽ không có cơ hội thực hiện.

Liễu Y ở nhà họ Tuần yên tĩnh lại, trong lòng tự an ủi chính mình, cũng chỉ là đổi một nơi khác để sống mà thôi, lúc bắt đầu có chút không quen nhưng từ từ phát hiện so với trước đây cũng không có gì khác nhau nên liền buông lo lắng trong lòng xuống.

Làm phụ nữ, Liễu Y biết mình không cách nào chân chính làm một con nhỏ nép vào bên người khác được, dù sao mấy năm sống độc lập đã ăn sâu vào xương tủy, nhưng Tuần Tu cứ từng chút một quan tâm một cách tự nhiên khiến Liễu Y vô dùng cảm động cũng thay đổi không ít, nhưng cuộc sống là một công trình lâu dài chứ không phải một sớm một chiều.

Trước đây Liễu Y không phải là một người biết quan tâm, cũng không phải là một người dịu dàng, mà Tuần Tu cũng không hề có yêu cầu gì đối với cô. Tuy nhiên, trên nguyên tắc bình đẳng cho nên Liễu Y cũng bắt đầu học cách quan tâm Tuần Tu, cũng học cách chăm sóc đến tâm tình của người khác. Nếu nói như được đến thế giới này là một may mắn của Liễu Y thì việc gặp được Tuần Tu chính là một việc vô cùng ý nghĩa trong cuộc đời Liễu Y.

Mặc dù Tuần Tu là một người tâm cơ thâm trầm, vô cùng âm hiểm xảo trá nhưng Liễu Y biết chưa bao giờ Tuần Tu tổn thương mình, đôi lúc cũng sẽ hơi ác đối với người khác nhưng Liễu Y có thể hiểu và cũng không thể phủ nhận, Liễu Y cũng là một người như vậy.

Có lẽ điểm khác biệt lớn nhất giữa hai người chính là Tuần Tu có thói quen núp trong bóng tối tìm cơ hội để phản kích, còn Liễu Y thì thích trực tiếp hành động hơn. Cho nên nói, thật ra thì Liễu Y và Tuần Tu là một loại người, càng chung đụng càng tiếp xúc thì hai người càng hiểu rõ đối phương hơn.

Có những lúc Liễu Y suy nghĩ tại sao trước đây mình không để ý đến sự tính toán của Tuần Tu thì chợt bừng tỉnh hiểu ra, có lẽ từ lúc bắt đầu đối với sự tiếp cận của Tuần Tu, Liễu Y đã lựa chọn thái độ dung túng bởi vì từ lúc bắt đầu bản tính của Tuần Tu là làm chuyện gì đều có ranh giới cuối cùng mà thôi.

Ở nhà họ Tuần, cuộc sống của Liễu Y càng ngày càng có quy luật, đối với người làm trong nhà cũng càng ngày càng quen thuộc, chỉ là đối với bao tử của Tuần thiếu phu nhân thì có chút không nói thành lời, sau mấy lần cũng chân chính bị Tuần Tu bác bỏ.

Mỗi sáng sớm Liễu Y sẽ chạy bộ xung quanh mấy vòng, thỉnh thoảng thì cũng có Tuần Tu chạy cùng, hiện tại thân thể Tuần Tu cũng đã khôi phục lại bình thường, mặc dù không được nhanh nhẹn như những người bình thường nhưng so với trước kia thì thân thể cũng tráng kiện và khỏe mạnh hơn nhiều.

Buổi sáng rèn luyện xong liền cùng Tuần Tu ăn điểm tâm, sau đó Tuần Tu trở về thư phòng làm việc, còn Liễu Y thì vùi mình ở thư phòng đọc sách. Buổi trưa ăn cơm xong, hai người đi dạo xung quanh một lát rồi một trở về thư phòng tiếp tục làm việc, một thì tới mảnh vườn sau núi trồng chút rau xanh. Đợi đến lúc Tuần Tu đến tìm thì hai người mới trở về biệt thự ăn cơm tối.

Ăn cơm tối xong, Liễu Y đi đâu thì Tuần Tu liền đi theo đó, sau đó Liễu Y liền bị Tuần Tu trực tiếp kéo về phòng ngủ, dĩ nhiên vì chuyện ai trên ai dưới nên không thể tránh được một cuộc chiến tranh đoạt nho nhỏ.

Ngày ấm áp mà bình thản trôi qua, sáng sớm hôm sau, Liễu Y vừa mới chạy bộ xong trở về biệt thự đã thấy Tuần Tu ngồi trên ghế salon ngoắc ngoắc tay với mình, Liễu Y cũng không nói gì, trực tiếp đi qua, cúi đầu hôn lên mặt Tuần Tu một cái, có một số việc đúng là càng làm càng tự nhiên.

Tuần Tu đưa tay kéo Liễu Y, ôm eo, cúi đầu hôn lên môi một cái, nhỏ giọng nói: “Tối hôm qua là ai nói không còn một chút sức lực? Thế nào mới sáng sớm đã tinh lực tràn trề thế?”

Liễu Y dụi mắt: “Coi như em đã rõ, thể lực này đúng là càng dùng càng có lực nha.”

Tuần Tu nhỏ giọng cười khẽ, vừa định nói chuyện thì thấy Hải Phong đi tới, nhíu mày hỏi: “Có chuyện gì?”

“Người đại diện của thiếu phu nhân đã đến.” Hải Phong liếc mắt nhìn hai gười nào đó mới sáng sớm đã tình cảm như vậy, tằng hắng một cái, đưa khăn lông lên.

Liễu Y chớp mắt hai cái, nghiêng đầu liếc nhìn Tuần Tu: “Sao chị Tiền lại tới đây?”

Tuần Tu đưa tay tiếp nhận khăn lông từ Hải Phong, trực tiếp lau cho Liễu Y, giải thích nói: “Lúc em đi chạy bộ anh có nhận điện thoại của chị ấy, có lẽ là tìm em có việc.”

“Vậy được. Em đi tắm trước, anh tiếp chị ấy giúp em.” Liễu Y cầm lấy khăn lông trong tay Tuần Tu, trực tiếp đi lên lầu hai.

Tuần Tu nhìn bóng dáng của Liễu Y, sau đó quay đầu nói với Hải Phong: “Đưa Tiền Văn Phương đến thư phòng, chờ Liễu Y xuống thì để cô ấy ăn sáng trước.”

Hải Phong gật đầu, sau đó xoay người đi ra cửa, đưa tay lau mồ hôi trên trán, đúng là phi lễ chớ nhìn, ánh mắt kia của Tuần Tu, cuộc sống này không có cách nào vượt qua rồi.

Sau khi Tiền Văn Phương xuống xe liền đi theo Hải Phong vào thư phòng, vừa vào thư phòng liền cung kính chào hỏi một tiếng với Tuần Tu đang ngồi trên ghế salon, nhỏ giọng nói: “Tuần thiếu.”

Tuần Tu chỉ chỉ vị trí trước mặt, nhìn Tiền Văn Phương gật đầu: “Đến rồi à.”

Tiền Văn Phương ngồi thẳng người, đây chính là đại boss đó, sau khi suy nghĩ một chút liền lấy một túi tài liệu ra đưa cho Tuần Tu: “Từ lần trước lời đồn đãi về Liễu Y hơi nhiều, đây là tất cả đã được chỉnh sửa lại.”

Tuần Tu cầm tài liệu lên dựa người về sau, trước khi kết hôn liền có khá nhiều lời đồn đãi không tốt về Liễu Y, nhưng mà do lúc đó phải bận rộn chuẩn bị hôn lễ nên không có thời gian chú ý tới nhưng phái Hạ Thành Lâm cũng có chú ý, nhìn tin tức càn ngày càng thái quá thì mặt Tuần Tu đen lại.

Tuần Tu biết Liễu Y và Kiều Kỳ một chút quan hệ cũng không có, cho dù có là bạn bè thì cũng không có gì mập mờ, vậy mà những người này lại có thể viết thành như vậy, chỉ thiếu điều xác định quan hệ của người bọn họ luôn.

Tuần Tu hít sâu một hơi, trầm mặc hồi lâu mới dừng động tác trong tay lại, quăng tài liệu trong tay sang một bên, nhàn nhạt liếc nhìn Tiền Văn Phương.

Tiền Văn Phương run run, cũng không ngờ báo chí sẽ viết như vậy, bởi vì cuộc tình tay ba trong phim mà dẫn tới lời đồn đãi như vậy, thậm chí có người còn đem mối quan hệ trước kia của Liễu Y và Kiều Kỳ ra bàn tán, còn có chứng cứ mơ hồ về việc hai người đã từng sống chung, quả thực Tiền Văn Phương không nghĩ mọi chuyện lại phát triển thành như vậy.

“Tuần thiếu, hay là công khai chuyện của hai người ra đi.” Tiền Văn Phương nhỏ giọng nói.

Tuần Tu nhàn nhạt liếc nhìn một cái: “Chuyện này Liễu Y sẽ không đồng ý đâu, từ trước tới nay cô ấy đều cảm thấy chuyện của mình và người khác không hề liên quan, cũng không cần giải thích, bị người ta nói như vậy cũng sao cả. Hơn nữa, hiện tại chuyện cũng chưa tới mức nghiêm trọng như vậy, dù sao Liễu Y cũng còn phải nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa.”

“Nhưng mà cũng không thể để người khác nghĩ Liễu Y vừa cùng với anh, lại vừa quen với Kiều Kỳ được.” Tiền Văn Phương rất nhức đầu, tại sao lại để mình giải quyết chuyện này chứ, làm sao có thể giải quyết đây, chỉ sợ không chừng mình cũng biến thành đối tượng trong xì căng đan của Liễu Y luôn.

Tuần Tu lấy từ trong tập tài liệu ra mấy quyển tạp chí, đưa tới trước mặt Tiền Văn Phương: “Cô đem mấy cái này về đưa cho Thành Lâm, bảo cậu ấy điều tra một chút xem ai đang muốn gây phiền phức cho Liễu Y.”

Tiền Văn Phương trợn to hai mắt, có chút không thể tin, cúi đầu nhìn qua, sắc mặt có chút nặng nề: “Tuần thiếu, ý anh là…”

Tuần Tu hừ một tiếng: “Chuyện tôi và Liễu Y đám cưới rất ít người biết, còn chuyện của Liễu Y và Kiều Kỳ là bởi vì quan hệ trong phim nên cũng sẽ không có ai thật sự coi đó là sự thật. Nhưng bây giờ mọi chuyện lại có thể truyền ra như thế này thì chắc chắn có người đã nhúng tay vào.”

Tuần Tu biết quan hệ của Kiều Kỳ và Smith cho nên sẽ không cho là Liễu Y và Kiều Kỳ có quan hệ gì, nhưng mà thấy người ta nói thành như vậy thì trong lòng cũng có chút ghen tức, những báo cáo này đúng là không phải nhằm vào Liễu Y mà là nhằm vào chính mình.

Tuần Tu nhàn nhạt thoáng nhìn, nghe được tiếng bước chân ngoài cửa vội vàng nói: “Trước tiên cất tài liệu vào đi, Liễu Y tới.”

Tiền Văn Phương vừa đem tài liệu cất xong thì Liễu Y cũng mở cửa bước vào, đi tới bên cạnh Tiền Văn Phương, chụp lên bả vai, đĩnh đạc nói: “Chị Tiền, tìm em có việc gì thế?”

Tuần Tu tằng hắng một cái, Liễu Y vội thu tay về, trừng mắt liếc nhìn, mà Tiền Văn Phương càng im lặng nhìn hai người trước mặt, trực tiếp đứng lên, lấy một kịch bản từ trong túi xách ra đưa cho Liễu Y: “Liễu Y, đây là kịch bản mới, em từ từ xem, nếu như cảm thấy thích hợp thì liên lạc với chị, chị còn có việc, đi trước đây.”

Tiền Văn Phương nói xong, gật đầu với Tuần Tu rồi vội vàng đi ra ngoài, chỗ này quả nhiên không thể ở lại, Tiền Văn Phương nhớ tới ánh mắt vừa rồi của Tuần Tu thì cả người đều run.

Liễu Y còn chưa kịp lên tiếng thì đã thấy Tiền Văn Phương vội vã đi mất, liếc mắt nhìn Tuần Tu, rồi lại để kịch bản xuống khay trà, trực tiếp đi tới trước mặt Tuần Tu, xốc cổ áo người nào đó lên: “Thành thật khai báo, mới vừa rồi nói chuyện gì với chị Tiền? Em cũng không tin chị ấy chỉ đến để đưa kịch bản.”

Tuần Tu thở dài một tiếng, đưa tay cầm bàn tay nhỏ bé của Liễu Y, kéo thân thể sang trực tiếp ôm vào trong ngực, cúi đầu cọ xát gò má Liễu Y: “Làm sao em biết?”

Liễu Y chớp mắt hai cái, đương nhiên là dùng tinh thần lực rồi, hiện tại mình càng ngày càng hư hỏng rồi, trừ rình coi thì cũng là rình coi, nhưng chuyện này cũng không thẻ nói cho Tuần Tu biết được: “Giác quan thứ sáu, không phải suốt ngày anh luôn nói em có giác quan thứ sáu hay sao.”

Tuần Tu đưa tay nghịch tóc Liễu Y, khẽ cười một tiếng: “Có chút chuyện nhưng mà cũng không liên quan tới em nhiều lắm.”

Liễu Y vừa nghe thì cũng không hỏi thêm gì nữa, đối với Liễu Y mà nói không có việc gì mà Tuần Tu không giải quyết được, cho dù có chuyện mà Tuần Tu không muốn nói vậy thì cũng không có gì quan trọng nên gật đầu.

Tuần Tu thấy Liễu Y không có ý định hỏi thêm nữa thì khóe miệng vểnh lên, cúi đầu cầm kịch bản trước mặt lên lật xem, một lúc sau mới nói: “Vai diễn lần này không thích hợp với em.”

Liễu Y vừa nghe, quay đầu nhìn Tuần Tu, sau đó lấy kịch bản từ trong tay Tuần Tu, cúi đầu xem qua, đây là lần thứ ba bị Tuần Tu bác bỏ rồi nha, chẳng lẽ nếu như người này không gật đầu thì mình thật sự không thể tiếp tục đóng phim. Mặc dù cũng không phải là một nghề nghiệp ổn định nhưng tốt xấu gì nó cũng là nghề nghiệp duy nhất hiện tại của mình, Liễu Y luôn cho là phải dựa vào chính mình mới an tâm một chút.

“Tạm được, em thấy nhân vật cũng không tệ lắm.” Liễu Y ngẩng đầu nhìn Tuần Tu, có chút hoài nghi không biết người này cố ý hay vô tình, sẽ không thật sự không cho mình đi làm chứ.

Tuần Tu cười nhạt, hôn lên môi Liễu Y một cái: “Nhân vật này hình tượng không tốt.”

Liễu Y trừng mắt, lật xem lại từ đầu một lần nữa: “Anh không thể tìm nguyên nhân nào đáng tin hơn được sao?”

“Tiểu Y, em đã hứa với anh, việc chọn kịch bản phải được sự đồng ý của anh, nhân vật này đúng là hình tượng không tốt mà, là một yêu tinh, hơn nữa còn là một yêu tinh chuyên đi hút dương khí, mặc dù tính cách nhân vật em có thể diễn nhưng đúng là hình tượng không được tốt.” Tuần Tu nhàn nhạt liếc nhìn kịch bản, lại để cho Liễu Y cùng một người đàn ông khác dây dưa không rõ là điều không thể nào.

Liễu Y im lặng ngẩng đầu nhìn trần nhà lại cúi đầu nhìn mắt Tuần Tu: “Em đã nghỉ ngơi mấy tháng rồi.”

“Không vội, dù sao của anh cũng là của em, em đừng cho là anh không biết em lại lén lén lút lút giấu thêm mấy túi gạo trong tầng hầm. Hai chúng ta vừa mới kết hôn, em cũng nên nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa đi, chờ khi nào có kịch bản tốt thì tiếp tục công việc cũng không muộn.” Tuần Tu nói như chuyện đương nhiên, có thâm ý nhìn vào mắt Liễu Y.

Liễu Y lúng túng nghiêng đầu, chỉ là cái tật xấu thích dự trữ lương thực lại tái phát thôi mà, chỉ có tích trữ thật nhiều lương thực thì trong lòng mới không sợ hãi, lại nhớ tới việc Tiền Văn Phương mang tới mấy kịch bản thì một lời khó có thể nói hết.

Lúc vừa mới bắt đầu nghỉ ngơi không bao lâu, Tiền Văn Phương đã hào hứng mang kịch bản đến nhưng lại bị Tuần Tu bác bỏ, cơ hội lần đầu tiên được diễn vai nữ chính đã bị mất như thế, mà lý do của Tuần Tu chính là nam phụ quá nhiều.

Lần thứ hai là lúc chuẩn bị kết hôn, Tiền Văn Phương cũng mang kịch bản tới nhưng vẫn bị Tuần Tu bác bỏ, Liễu Y chưa kịp nói gì thì Tuần Tu đã đưa ra lý do vô cùng tốt đó là chuẩn bị kết hôn rồi, những chuyện này nói sau đi.

Lần thứ ba chính là hôm nay, Liễu Y nhìn lại cơ hội đã qua có chút hối hận trước kia đã đồng ý quá nhanh, tiền thì đương nhiên phải kiếm càng nhiều càng tốt, mà tự mình kiếm được thì càng yên tâm hơn.

Liễu Y trầm mặc, một lúc sau mới ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Tuần Tu: “Rốt cuộc thì kịch bản như thế nào anh mới đồng ý?”

Tuần Tu tiếp tục cúi đầu hôn một cái nữa, mới lên tiếng nói: “Không có vai nam chính tót nhất, cũng không có vai nam phụ tốt nhất.”

Liễu Y xuy một tiếng: “Sẽ không có kịch bản như vậy đâu.”

“Sẽ có.” Tuần Tu ngẩng mắt nhìn, vô cùng chắc chắn, chợt nhớ ra gì đó, nâng cằm Liễu Y lên, nhỏ giọng nói: “Tiểu Y, không phải em đã bắt đầu ghét bỏ anh rồi chứ? Cho nên hiện tại đã muốn để anh một mình rồi.”

Sắc mặt Liễu Y cứng đờ, nhớ tới những gì người nào đó đã nói trước khi kết hôn, vội vàng nhảy ra khỏi người Tuần Tu đi ra ngoài, vừa đi vừa khoát tay nói: “Em đi ra vườn xem một chút, anh cũng làm việc đi, kịch bản lần này không được thì chờ lần sau vậy.”

Hôm sau, Tuần Tu liền nhận được điện thoại của Hạ Thành Lâm, vô cùng hài lòng với hiệu suất của Hạ Thành Lâm cho nên lúc nói chuyện tâm trạng cũng tương đối tốt.

“Kết quả thế nào rồi?” Tuần Tu đứng ở bên cửa số, nhìn Liễu Y và Hải Phong đang so tài cách đó không xa, quả nhiên Hải Phong vẫn bị Liễu Y kích động phải ra tay, Tuần Tu lắc đầu, có lẽ phải gọi Hải Sinh đến đây, nếu không cứ tiếp tục như vậy thì tất cả mọi người trong nhà đều bị Liễu Y đả kích đến bất ổn rồi.

Hạ Thành Lâm vẫn chưa lấy lại tinh thần sau hôn lễ của Liễu Y và Tuần Tu, mặc dù đã qua lâu như vậy rồi nhưng Hạ Thành Lâm vẫn không thể quên được lúc mình nhận được thiệp mời thì đã kinh hãi như thế nào, những người khác ai cũng đã biết hết cả rồi, chỉ có mỗi mình là hoàn toàn không biết gì cả, Hạ Thành Lâm vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên khuôn mặt tươi cười lúc đó của Smith.

Hạ Thành Lâm nghe giọng nói bên tai, tằng hắng một cái: “Tuần thiếu, đã tra ra được, là nhà họ Lý.”

Tuần Tu sững sờ, ngay sau đó cười lạnh một tiếng: “Tôi không tin bác Lý sẽ làm những chuyện như thế này, là Lý Thiến hay là Lý Mặc?”

“Tuần thiếu, là Lý Thiến.” Khóe miệng Hạ Thành Lâm vểnh lên, chỉ có đã từng tiếp xúc với Tuần Tu mới biết, ai mà bị Tuần Tu để mắt tới thì không có gì tốt cả.

“Bác Lý cũng nên về hưu rồi. Còn Lý Thiến tôi nghe nói cô ta đang làm ở Đài Truyền Hình Đô Thành, cậu qua chào hỏi một tiếng với bác Vương đi, tôi không hy vọng thấy cô ta nữa. Phía bên công ty nhà họ Lý cũng bắt đầu động thủ đi, có những người cũng quá rãnh rỗi rồi, nếu không ra tay thì họ còn cho rằng cái gì cũng là đồ của họ.” Tuần Tu nhàn nhạt nói.

Quả nhiên là thế, lần trước Hạ Thành Lâm cũng đã thấy thái độ của Tuần Tu đối với Liễu Y, hiện tại nhà họ Lý lại đụng vào Liễu Y, đó không phải là xui xẻo thì là cái gì, trực tiếp nói: “Được, Tuần thiếu.”

“Nói với Smith sớm cưới người nào đó về nhà đi, nếu không tôi sẽ khiến cậu ta không thể gặp mặt Kiều Kỳ nữa, thuận tiện nói cho cậu ta biết một tiếng, ít để Kiều Kỳ liên lạc với bà xã tôi đi.” Tuần Tu nhỏ giọng nói.

Hạ Thành Lâm cười hì hì một tiếng, có chút không ổn định được, lại nhớ tới xì căng đan của Kiều Kỳ và Liễu Y, sao có thể như vậy được, nhưng cũng không thể trách người xem bởi vì trước đây Liễu Y đã từng có tiền án với Tần Văn, cho nên có thêm chuyện với Kiều Kỳ là bình thường.

Hạ Thành Lâm sờ cằm, lắc đầu, Liễu Y là một người không bình thường, nếu dính đến cô ấy thì không chết cũng bị thương, lần trước mình cùng Liễu Y ăn một bữa cơm, bị Tuần Tu biết được giống như trong tình huống dầu sôi lửa bỏng, đừng nói những người khác.

“Đã biết, Tuần thiếu, tôi sẽ điện thoại cho Smith.” Hạ Thành Lâm hả hê nói.

“Lần sau có kịch bản cho Liễu Y thì phải để cho tôi sàng lọc, hiểu chưa?” Cuối cùng Tuần Tu phân phó.

Sắc mặt Hạ Thành Lâm cứng đờ, kịch bản đưa qua đều đã được mình chọn lọc kỹ càng, chẳng lẽ thực sự phải làm một bộ phim toàn diễn viên hay sao, Hạ Thành Lâm nghiêm túc cam kết: “Được, tôi sẽ nghiêm túc, nghiêm khắc sàng lọc.”

Tuần Tu cúp điện thoại, nhìn về cửa sổ cách đó không xa, Hải Phong bị Liễu Y dùng một tay quăng ra ngoài, cả người nằm trên mặt đất, Tuần Tu nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Hải Phong đang nằm trên mặt đất, hừ nhẹ một tiếng, lần sau tuyệt đối không cho Liễu Y tay không đọ sức nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio