Lịch Sử Phấn Đấu Của Mẹ Nhân Vật Phản Diện

chương 24

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Y Lam Nhã cười gượng: " Đúng là không nhìn ra, không ngờ tình cảm cô và Quý tiên sinh lại tốt đến vậy"

Tiêu Vũ khoa trương nói: " Ủa cô không nhìn ra sao? Chắc tại Quý Huyền ở ngoài tương đối lạnh nhạt, chứ ở nhà anh ấy nồng nhiệt lắm."

Y Lam Nhã : "....."

Tiêu Vũ che mặt xấu hổ: " Ví dụ đặc biệt thích vòng từ đằng sau ôm eo người ta."

Y Lam Nhã cuối cùng đã bắt được điểm không thích hợp: " Quỳ xuống ôm eo sao?"

Tiêu Vũ: ".... tôi nói trước kia" Fuck, suýt nữa công dã tràng.

" Cô giáo, nhấc chân hộ cái." Khổng Ngọc Tình cầm thùng rác tự tay nhặt mảnh vỡ trên mặt đất, vừa nhặt vừa bảo: " Cô giáo cũng đừng áy náy, chỉ là một cái cốc thôi mà, mua lại vài cái là được"

Y Lam Nhã: "...." Bà đây có áy náy đâu, có mỗi cái cốc vỡ áy náy con khỉ gì....

" Aizz, đây là cái cốc thiếu gia thích nhất, nếu không ai lại bỏ ra tận 、 tệ để mua một cái cốc cơ chứ! Cô thấy tôi nói đúng không, cô giáo?" Khổng Ngọc Tình vừa dọn dẹp vừa làm bộ không trách cứ nói.

Mặt Y Lam Nhã đông cứng, Tiêu Vũ liền" giật mình" nói: " 、 tệ ? Cũng không đắt lắm, cô Y không cần để ý đâu. À đúng rồi, ngày mai làm phiền cô giáo tới giúp Tiểu Du học bổ túc, cô giáo, sao cô lặng thinh vậy?"

Y Lam Nhã miễn cưỡng cười trừ:" Không sao, tôi chỉ cảm thấy có lỗi quá"

" Không việc gì đâu, loại cốc này trong nhà còn nhiều lắm!" Tiêu Vũ xua tay

Y Lam Nhã làm bộ nhẹ nhõm nói: " Tốt quá, vậy tôi xin phép về trước soạn bài để ngày mai đến dạy Tiểu Du. Ở nhà cũng còn nhiều bài tập cần chấm, cảm ơn chiêu đãi của cô hôm nay."

Y Lam Nhã đứng dậy chào tạm biệt Tiêu Vũ, rồi xoay người rời đi, Khổng Ngọc Tình cũng nhanh chóng đứng dậy tiễn khách

Lúc Khổng Ngọc Tình quay lại thì thấy Tiêu Vũ đang cầm cái cốc trên tay soi xét cẩn thận, thấy Khổng Ngọc Tình còn vẫy tay hỏi: " Dì Khổng, cái cốc này tận 、 tệ thật hả? Thôi rồi, bị hố nặng rồi?"

Khổng Ngọc Tình bình tĩnh nói: " Có tệ một cái thôi"

Tiêu Vũ: "...." Dì Khổng tôi biết đi đâu mất rồi?

Quý Huyền từ trên tầng đi xuống, Quý Du dắt tay Tiêu Nhược Quang đi đằng sau

Anh thấy Tiêu Vũ ngồi ở phòng khách, trong tay cầm cái cốc đang khiếp sợ nhìn Khổng Ngọc Tình, Quý Huyền nhíu mày hỏi: " Cô làm gì vậy?"

Tiêu Vũ đáp: " À, tôi bị nội thương, đang cần thời gian tĩnh dưỡng." Dì Khổng nhà anh đúng là tiến bộ thần tốc.

Quý Du nhìn ngó xung quanh, kéo Tiêu Nhược Quang chạy đến cạnh Tiêu Vũ hỏi: " Mẹ ơi, cô giáo Y đâu mẹ?"

Tiêu Vũ đau thương nhìn Quý Du: " Con gái, mỗi lần thấy con thích cô giáo Y như vậy là mẹ lại đau lòng. Mẹ mới đi có mấy năm mà con đã thích người khác hơn mẹ rồi"

Quý Huyền: ".... Câu này của cô sao nghe kỳ cục vậy?"

Quý Du không cảm thấy kỳ cục, cô bé ngờ ngợ hỏi mẹ: " Vậy, con không thể thích cô giáo Y ạ?"

Tiêu Nhược Quang nói thay: " Chị ngốc thế, chị có thể thích cô giáo ít lại, thích mẹ nhiều hơn nha!"

Quý Du bừng tỉnh gật đầu: " Ồ, được..... thế chị sẽ thích cô giáo ít đi một tẹo."

Tiêu Vũ sờ đầu Quý Du hỏi: " Đúng rồi, mai con học bổ túc môn gì thế?"

Quý Huyền ngồi xổm xuống bảo: " Cũng chẳng có gì, cô ấy đến dạy cho Quý Du ít bài tập cuối tuần. Ngày thường đều là Quý Du chạy đến kí túc xá tìm cô ấy học bổ túc, nhưng thấy cuối tuần đi đi lại lại phiền phức nên tôi bảo cô giáo qua đây luôn."

Tiêu Vũ rất tự tin bảo: " Chậc, chẳng phải chỉ là bài tập thôi sao! Lấy đây, để mẹ dạy cho"

Quý Huyền: "..."

Quý Du lại vô cùng vui vẻ! Nhảy cẫng lên trả lời: " Mẹ, mẹ đợi con, con đi lấy luôn đây!"

Khổng Ngọc Tình nhìn cả nhà bốn người hài hoà yêu thương nhau, mỉm cười đi lấy cho họ ít đồ ăn nhẹ.

Quý Du vác cặp sách to đùng chạy bình bịch bình bịch xuống cầu thang, sau đó lấy sách vở mở trước mặt Tiêu Vũ: " Cô giáo bảo bọn con tập đọc ghép vần."

Tiêu Vũ đón lấy quyển sách giáo khoa bảo: " Đọc chỗ nào?"

Quý Du giở đến trang cần học, Tiêu Vũ nói: " Con đọc thử một lần cho mẹ nghe."

Vì thế Quý Du dõng dạc đọc tròn vành từng chữ. Tiêu Vũ trầm mặc, nghĩ trong lòng, con bé đọc còn chuẩn hơn cả cô, cần gì ai dạy.

Tiêu Vũ bảo Quý Quý giở môn khác ra, Quý Du vâng lời làm theo, sau đó dưới sự kinh ngạc của Tiêu Vũ, làm hết đống bài tập không xót một câu.

Tiêu Vũ: ".... ở trường thầy cô cũng dạy các bạn khác như vậy?"

Quý Du ngẩng đầu nhìn mẹ, vui vẻ đáp: " Dạ! Ở trường dạy hết đó mẹ."

Tiêu Vũ lạnh nhạt quay đầu hỏi Quý Huyền: " Anh vừa mới nói mời cô giáo Y dạy cái gì cơ?"

Quý Huyền trầm ngâm, sửa miệng nói: " Giám sát con bé làm bài tập?"

Tiêu Vũ lẩm bẩm: " Đúng là dẫn sói vào nhà"

Quý Huyền: " Quý Du thích, mời cô ấy đến chơi cùng con bé cũng tốt."

Tiêu Vũ: " Một tháng trả bao nhiêu?"

Khổng Ngọc Tình bưng các loại bánh quy, mứt, đồ ngọt cùng một đĩa táo bổ sẵn để lên bàn. Tiếp đó mới ngẩng đầu nói chuyện với Tiêu Vũ: " Một tháng trả tệ, chủ yếu để thứ Bảy đến chơi cùng tiểu thư chứ tiểu thư làm bài nhanh lắm. Chưa kể, thời gian tiểu thư làm bài tập, vì không muốn ảnh hưởng đến tiểu thư nên cô giáo Y đều tìm thiếu gia nói chuyện phiếm, hoặc đi loanh quanh dạo chơi. Đợi tiểu thư làm bài xong thì mang tiểu thư đi chơi khắp nơi."

Tiêu Vũ duỗi tay cầm một miếng thịt bò khô, nói: " ..... tôi dạy dương cầm cả tháng cho người ta mới kiếm được có tệ."

Khổng Ngọc Tình cũng nói: " Đúng vậy, mỗi tuần tới chơi có tý, một tháng ngày, vị chi một ngày tận tệ."

Tiêu Vũ cười lạnh, nhìn Quý Huyền nói: " Anh có bị ngốc không vậy?"

Quý Huyền: ".... Chủ yếu, cái giá này là do Quý Du đề ra". Bị hai người nói như vậy, anh cũng cảm thấy hình như mình chi hơi nhiều thật.

Tiêu Vũ nghe vậy thì quay đầu chất vấn Quý Du: " Tiểu Du, sao lại lãng phí như thế?"

Quý Du biện minh: " Nhưng ba con nhiều tiền mà!"

Tiêu Vũ kéo tay Tiêu Nhược Quang qua: " Con có biết em trai con tiết kiệm thế nào không? Tiểu Quang, nói cho chị nghe, không có tiền thì sống như thế nào con?"

Tiêu Nhược Quang bẻ ngón tay đếm: " Lúc trước mẹ với con không có tiền ư? Mỗi ngày đều được ăn màn thầu rất ngon, chị, chị được ăn màn thầu bao giờ chưa?"

Quý Du lắc đầu, Tiêu Nhược Quang ánh mắt mê mang khó tin nhìn chị, sau đó nói tiếp: " Màn thầu phải mua trước khi sẩm tối hôm trước, như vậy ăn mới ngon. Sáng hôm sau, mẹ sẽ nấu nước sôi, đập trứng rồi bỏ thêm đường, nấu súp trứng gà ăn cùng màn thầu. " Nói tới đây, Tiêu Nhược Quang suýt nữa chảy nước miếng: " Súp trứng gà rất đẹp, màu vàng óng, uống ngọt lịm, màn thầu cũng ngọt, ăn ngon cực."

Quý Du cũng bất giác nuốt nước miếng theo, Tiêu Nhược Quang nói tiếp : " Giữa trưa mẹ còn nấu cơm gạo tẻ, sau đó rưới nước sốt thịt bằm lên trên." Tiêu Nhược Quang lại liếc mắt nhìn Quý Du: " Chị, chị ăn nước sốt thịt bằm bao giờ chưa?"

Quý Du đáng thương lắc đầu, Tiêu Nhược Quang nói: " Mỗi tuần mẹ đều sẽ mua thịt về, băm nát sau đó nấu chung với nước tương, rắc thêm đường trắng, ăn ngon lắm, nấu một lần có thể ăn được cả tuần."

Tiêu Nhược Quang nhìn Quý Du, dùng biểu cảm " chị thật đáng thương" nói: " Buổi tối, màn thầu dư lại sẽ được chiên giòn, ăn kèm với cháo, chị không được ăn màn thầu chiên sao?"

Quý Du rưng rưng lắc đầu, nói: " Chị, chị chưa bao giờ được ăn."

Tiêu Nhược Quang nhăn mày bảo : " Toàn đồ ngon mà chị chưa được ăn bao giờ á?"

Quý Du ngẩng đầu oà khóc: " Chị, chị, chị chưa được ăn, Oa... hu..."

Quý Huyền : "...."

Khổng Ngọc Tình : "....."

Tác giả có lời muốn nói:

Chương sau bắt đầu nhập VIP nên số lượng chữ sẽ gần như tăng gấp đôi

Thật muốn bỏ trốn TT_TT

À Đúng rồi, tác phẩm 《Nữ phụ chia tay hằng ngày》 đã hoàn chính văn, mọi người cứ yên tâm đọc nhảy hố!

Sau khi La Thiến xuyên sách trở thành nữ phụ độc ác, cô đương nhiên không muốn bước trên con đường tìm chết. Mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ mong lui thân thành công rồi cầm tiền đi làm Bao Tô Bà.

Đầu tiên, cô ngồi chờ nữ chính xuất hiện

Sau đó, cô ngồi chờ tình cảm nam nữ chính thăng hoa

Tiếp theo lại chờ nam nữ chính chia tay

Cuối cùng là ngồi chờ nam nữ chính hoà hợp như ban đầu, hạnh phúc hoan hỉ, kết hôn sinh con, happyending

Nhưng không hiểu sao kết quả lại là La Thiến ngồi đây ôm con của nam chính, La Thiến vẻ mặt dại ra, rốt cuộc là cô đi sai ở bước nào?!!

//

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio