“Hạ tiêu thư, trước khi cô vào công ty làm việc, đã kí
hợp đồng với công ty chúng tôi, thời hạn hợp đồng là ba năm; nếu trong vòng hai năm, vì nguyên nhân cá nhân của cô mà từ chức, thì cô phải bồi thường cho
công ty tiền vi phạm hợp đồng!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy lập tức bừng tỉnh hiểu ra
chuyện gì đang xảy ra.
Hạ Tử Hy đứng yên, lặng lẽ nhìn Mục Cảnh Thiên,
mày nhíu chặt.
“Như thế nào? Hạ tiểu thư đã cân nhắc kĩ lưỡng rồi
sao?” Mục Cảnh Thiên cười hỏi cô.
Hạ Tử Hy đúng đó, ngẫm nghĩ cả hai vấn đề, vẫn cảm
thấy hiện tại lựa chọn từ chức là tốt nhát.
Hạ Tử Hy gật đầu, “Tôi sẽ bồi thường cho công ty!”
Câu nói này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Mục Cảnh Thiên.
Hắn nheo mắt, có chút khó tin mà nhìn Hạ Tử Hy, “Bồi
CHƯƠNG : CÓ Ý ĐỒ KHÁC: thường gâp đôi tiên vi phạm hợp đông, xem ra Hạ tiêu
thư là người có tiền!”
“Không nhiều nhưng vẫn đủ để bồi thường!” Hạ Tử Hy
cười nhạt, mặc cho ruột đau như cắt.
Cô suy nghĩ tiền tiết kiệm những năm gần đây, nếu
gom góp lại cũng được kha khá.
“Ok, nếu đã như vậy, tôi cũng không cần phải nói nhiều nữa, hai trăm vạn nhân dân tệ, chỉ cần Hạ tiểu thư bồi thường xong, tôi lập tức phê duyệt đơn từ
chức của cô.”
Cái gì?
Hai trăm vạn?
Hạ Tử Hy không tin được mà nhìn Mục Cảnh Thiên,
“Hai trăm vạn?”
“Đúng vậy, làm sao vậy, lúc cô ký kết hợp đồng không xem kĩ từng điều khoản sao? Khoản tiền này còn
chưa truy cứu đến những tổn thất mà cô gây ra đối
CHƯƠNG : CÓ Ý ĐỒ KHÁC với Vân Duệ!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe vậy, Hạ Tử Hy có chút không tin vào những gì mình nghe tháy, lập tức bước qua cầm lên hợp đồng
trên bàn, quả đúng như vậy!
Điều khoản trong hợp đồng thật sự viết như vậy!
Nhưng tình huống hiện tại, những năm nay Hạ Tử Hy du học bên Luân Đôn, tiền tiết kiệm chỉ có khoảng một
trăm vạn!
Cô đi đâu kiếm thêm một trăm vạn còn lại?
Hạ Tử Hy đứng lặng yên, không biết phải nói gì.
“Thế nào? Hạ tiểu thư khi cô ký hợp đồng, chả nhẽ không đọc kĩ điều khoản hợp đồng sao?” Mục Cảnh
Thiên lại hỏi cô.
Hạ Tử Hy đứng yên, không nói gì.
Cô quả thật lúc ký kết bản hợp đồng đó, một lòng chỉ
muốn vào Tập đoàn Vân Duệ, nào có tâm trạng cân
CHƯƠNG : CÓ Ý ĐỒ KHÁC nhãc đên những vân đê này, nhưng có ai ngờ được
Tổng giám đốc Tập đoàn Vân Duệ lại chính là Mục Cảnh Thiên, điều này đã phá hỏng toàn bộ kế hoạch
và dự định của cô.
Lúc này, Hạ Tử Hy có chút lưỡng lự.
Nhìn tình cảnh hiện tại của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh
Thiên ung dung nở nụ cười.
Một lát sau, Hạ Tử Hy dần dần khôi phục lại tâm trí, nhìn Mục Cảnh Thiên, nói “Tôi cần thời gian để chuẩn bị!”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nói, “Hạ tiểu thư, tôi
không có nhiều thời gian để chờ đợi cô!”
“Tôi sẽ nhanh chóng giải quyết!”
“Ok, đừng nói tôi là kẻ không thấu tình đạt lý, tôi cho cô thời hạn hai ngày, sau hai ngày, nếu Hạ tiểu thư vẫn không bồi thường được khoản tiền vi phạm này, vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác!” Mục Cảnh
Thiên nói.
CHƯƠNG : CÓ Ý ĐỒ KHÁC Hai ngày?
Nghe vậy, Hạ Tử Hy càng nhíu mày, nhìn Mục Cảnh
Thiên, anh ta chắc chắn là có ý.
“Mục tổng, tôi làm sao có thể kiếm đủ hai trăm vạn
trong vòng hai ngày được chứ?
“Đó là vấn đề của cô!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy “…”
Đây rõ ràng là cố ý!
Nhìn bộ dạng tức giận của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười, “Hạ tiểu thư, nếu như cô vẫn tiếp tục ở lại Vân Duệ làm việc, như vậy chuyện này sẽ xem
như chưa hề xảy rai”
Nghe vậy, Hạ Tử Hy bật cười, nhìn Mục Cảnh Thiên nói, “Mục tổng, Tập đoàn Vân Duệ lớn mạnh như vậy, dù cho thiếu một nhân viên nhỏ bé như tôi chắc chắn CHƯƠNG: CÓ Ý ĐỒ KHÁC
vân có thê hoạt động bình thường được, hay là nói
Mục tổng có mục đích khác?”
Nghe lời nói của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên có chút
ngây người, nhíu mày.
Người phụ nữ này, đang khiêu khích hắn?