Chương :
Hạ Tử Hy rời đi chưa được bao lâu thì điện thoại lại tiếp tục vang lên.
Số điện thoại gọi đến chính là Mục Cảnh Thiên: “Alol”
Ngay lúc Mục Cảnh Thiên chuẩn bị cúp máy, vì trong điện thoại vẫn vang lên thông báo số thuê báo quý khách đang gọi hiện đang tắt máy.
Mục Cảnh Thiên cũng không suy nghĩ thấu đáo, liền trực tiếp nói: “Cô cuối cùng cũng bắt máy!”
“Mục tổng, có chuyện gì sao?” Hạ Tử Hy trực tiếp hỏi thẳng vấn đề.
“Cô đang ở đâu?”
“Ở nhà!”
“Thân thể không thoải mái!” Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy không muốn nói quá nhiều, chỉ tùy tiện trả lời hắn.
“Không có gì, chỉ là muốn xác nhận lại bản vẽ thiết kế của cô đã hoàn thành hay chưa mà thôi!”
Hạ Tử Hy: “…Mục tổng, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ giao bản vẽ đúng thời hạn!”
“Vậy thì tốt!”
“Nếu không còn việc gì khác, tôi cúp máy trước đây!” vừa dứt lời cũng không cho Mục Cảnh Thiên có cơ hội trả lời, liền trực tiếp cúp máy.
Mục Cảnh Thiên nhìn chằm chằm vào điện thoại, vô cùng buồn bực.
Lần đầu tiên có người phụ nữ nôn nóng muốn cúp điện thoại của hắn đến như vậy!
Trong lòng Mục Cảnh Thiên cực kỳ không vuil Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng Hạ Tử Hy cực kỳ vui vẻ.
Cơn buồn ngủ lại lần nữa ập đến, cô liền kêu xe về nhà, tắm rửa đơn giản một chút liền lên giường ngủ thiếp đi.
Buổi tối Mục Cảnh Thiên không cần phải tham gia bắt kỳ buổi tiệc rượu nào liền trực tiếp quay về biệt thự.
Mục Cảnh Thiên từ trước đến nay rất ít khi quay về biệt thự sớm như vậy, dì Lý có chút ngạc nhiên.
“Thiếu gia, cậu đã ăn gì chưa? Có cần tôi chuẩn bị đồ ăn tối cho cậu không?”
“Được, dì cứ làm vài món đơn giản đi!” Mục Cảnh Thiên thong thả nói, xem ra tâm trạng cũng không quá tốt.
Ngồi trên sô pha, đột nhiên nhìn thấy trên bàn có một túi trái cây, Mục Cảnh Thiên nhíu mày: “Hôm nay có người đến đây sao?”
Nhắc đến đây, dì Lý có chút hoảng hốt, sau đó liền vội vàng đem trái cây cất đi, “Đúng vậy, hôm nay có một người họ hàng đến thăm; cậu chủ, để tôi cắt trái cây cho cậu dùng!” vừa nói, dì Lý tập tức mang trái cây mang vào nhà bếp.
Mục Cảnh Thiên ngồi yên, cũng không nói bất cứ điều gì.
Ngày hôm sau, Hạ Tử Hy ngủ một giấc đến sáng ngày hôm sau, mặc dù không ăn tối, nhưng lại ngủ rất thoải mái.
Sáng hôm sau thức dậy, uống một ly sữa bò, sau đó dùng điểm tâm sáng gồm trứng chiên và xúc xích liền lập tức chuẩn bị đi làm.
Đối với Hạ Tử Hy mà nói, cô vẫn là một người có yêu cầu rất _- t cao đối với cuộc sống, ăn sáng là điều bắt buộc mỗi ngày, trong thời gian hai năm nay, cuộc sống của cô càng ngày càng trở nên tốt hơn.
Sau khi dùng xong điểm tâm sáng, Hạ Tử Hy liền cầm lên bản vẽ thiết kế, chuẩn bị đi đến công ty.
Hai ngày gần đây, vì những chuyện liên quan đến cuộc thi New Talent, Hạ Tử Hy và Mục Cảnh Thiên gần như không có thời gian gặp mặt, cả hai đều bận rộn chuyện của bản thân.
Nhận thấy đã đến ngày cuối cùng, theo thể lệ cuộc thi bản vẽ thiết kế cần được nhà thiết ký và Tổng giám đốc công ty cùng nhau đi giao nộp. Hơn nữa, cần được niêm phong trong bì thư.
“Thế nào? Bản thiết kế đã vẽ xong chưa?” Mục Cảnh Thiên hỏi Hạ Tử Hy.