Liên Minh Chi Thần

chương 12: chủ tướng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ở một nơi khác cách địa điểm cuộc chiến khá xa.

TC cùng vơi zed lúc này đang ở trong hang động nướng thỏ để ăn.

Đối với TC,hắn cảm thấy cuộc gặp gỡ giãu mình và zed này không biết là vui hay buồn nữa,nhớ lại gương mặt của nàng lúc giết đám người kia mà hắn cảm thấy lạnh da đầu.

-Thấy sợ rồi sao?

Zed đang ngồi nướng thỏ,thấy biểu cảm của hắn khẽ hỏi.

-Không,nhưng mà đây là lần đầu tiên ta thấy cảnh tượng giết người,có chút khong quen.

Thấy nàng hỏi như vậy hắn cũng nói,hắn chỉ gặp những cảnh tượng như ậy trong phim mà thôi,chứ đã gặp ngoài đờilần nào đâu,đây là lần đầu tiên khiến hắn cảm thấy hơi lạ,nhưng hắn cũng chả biết tại sao lại như thế,cảnh tượng như vậy đối với người khác có khi ngất đi rồi ấy chứ nhưng với hắn lại chả sao,cảm thấy bình thường mà thôi.

-Ngươi chắc muốn biết tại sao lắm phải không?

Thanh âm từ trong người truyền vào tai khiến hắn khẽ giật mình,biết là mấy lão già kia nên hắn cũng nhanh chóng định thần lại.

-Tại sao?

Hắn trong đầu hỏi.

-Đó có thể là do ngươi nhận được truyền thừa của chúng ta,kích phát cửu long võ hồn,nên tâm trí của ngươi trở nên kiên định hơn so với người thường,cùng với công pháp ngươi tu luyện là chí cương công pháp nên vì thế tâm trí của ngươi lúc này đã vượt khá xa so với người cùng cảnh giới.

Thanh âm lại truyền vào tai hắn khiến hắn hiểu rõ tại sao gặp cảnh tượng như vậy mà hắn lại có thể trấn tĩnh đến vậy, phần do có được truyền thừa của cửu long cùng với công pháp mà hắn tu luyện.

-Sao vậy?

Zed đang nướng thỏ,nàng quay lại khẽ hỏi,biểu cảm giật mình vừa nãy của hắn cũng không thoát khỏi ánh mắt của nàng.

-Không có gì,chỉ thấy nàng nướng thỏ rất ngon thôi.

Hắn tạm thời chưa có nói cho nàng biết tồn tại trong người mình,đó là chuyện quá nguy hiểm.

-Hừ.

Nàng cũng khẽ hừ nhẹ cũng không quan tâm nữa,ai cũng có bí mật của mình,nhưng nàng lại cảm thấy người thanh niên này rất là thần bí,nhưng ở chỗ nào thì nàng vẫn chưa hiểu được,biết thế lúc trước hỏi nàng có phải biết hay không.

-Ăn được chưa.

Nhìn con thở trên tay nàng tỏa ra mùi thơm phức,hắn rớt nước miếng nói.

Đáng nhẽ ra,theo như phim trung quốc thì người nướng thỏ là hắn,nhưng sự thật là hắn éo biết nướng,hắn chỉ biết chơi game mà thôi,lúc trước toàn là bà chủ hoặc là phụ quán đưa cơm cho hắn,hắn mù tịt về nấu ăn.

-Không biết giờ nàng lúc này thế nào rồi?

Nhắc đến bà chủ khiến gương mặt hắn lộ ra vẻ hơi lo lắng,nhớ đến người con gái tuyệt mỹ đó lúc này chắc vẫn chưa biết là hắn không còn ở đó nữa rồi,không biết nàng như thế nào rồi.

-Chắc là sẽ ổn thôi.

Gương mặt hắn nở nụ cười nghĩ.

-Sao thế,có chuyện gì sao.

Nàng đưa cho hắn chỗ thịt thỏ đã nướng chín hỏi,lúc này hắn bieetr lộ ra vừa vui vừa buồn khiến nàng hơi nghi ngờ.

-Không có gì,nhớ nhà thôi.

Hắn cầm lấy miếng thịt thỏ đưa vào mồm cắn cái rồi nói.

-Nhà ngươi ở đâu.

Thấy thế nàng lại hỏi.

-Xa lắm,nàng không biết được đâu,nếu có cơ hội ta sẽ dần nàng đi xem.

-Mà tên nàng là zed à,có tên gọi khác không?

Hắn khẽ cười nói,nếu như mà suốt ngày cứ gọi nàng là zed thì có vẻ hơi ngượng mồm.

-Ta không có tên khác,đây là tên mà từ đầu chúng ta đã có rồi,thế tên ngươi là gì.

Nàng quay lại nói.

-Ta tên Huy,họ Lê,cứ gọi Huy Lê hay Lê Huy là được.

Hắn cười nói.

-Họ Lê,ta thấy ở đây chả có gia tộc nào họ Lê cả.

Nghe thấy họ và tên của hắn khiến gương mặt nàng tràn ngập sự khó hiểu,trên thới giới này nàng chưa có gặp ai mang họ Lê cả.

-Ồ,thế sao,sau này cứ gọi ta Huy là được rồi,mà nàng có thể cho ta biết chỗ này thật ra là chỗ nào không?

Hắn cười cười nói,gặp zed là hắn đã éo tin được rồi nhưng mà dĩ nhiên zed là con gái nữa cho nên sự việc đó lại càng trở nên quá khó tin.

-Ngươi không biết đây là đâu ư,chuyện này trẻ con mới vài tuổi cũng biết.

Gương mặt nàng tràn ngập sự khó hiểu,hắn dĩ nhiên không biết chỗ này là chỗ nào sao,hắn như kiểu không phải người thế giới này vậy.

-Ta chỉ biết đâyh là thần tướng đại lục,bao quanh là thanh long,bạch hổ,huyền vũ và chu tước đại lục,mọi người có thể tu tiên và cả tướng nữa,đó là cái gì vậy.

Hắn nhìn nàng nói.

-Đấy là chuyện mà mọi người ai cũng biết,còn tướng là chỉ những người như ta,sinh ra số mạng của ta đã là zed,ta còn có hơn vị tỷ muội nữa,nhưng mỗi người nơi,muốn gặp được các nàng quá khó và chúng ta là nữ nhân không có ai là nam nhân cả.Ngoài tướng ra còn có chủ tướng nữa,chủ tướng là những người ký kết khế ước với tướng,những người đó có nhiêm vụ là đưa chúng ta trở về nơi ở thật sự của chúng ta.

Nàng đưa miếng thịt thỏ vào miệng cắn rồi nói.

-Đây không phải vùng đất của các nàng sao?

Hắn nhìn nàng ngạc nhiên hỏi,chả nhẽ ngoài thàn tướng đại lục còn có chỗ khác.

-Chỗ đó,mỗi năm sẽ mở ra một lần,đó chings là nơi duy nhất đê chúng ta trở về nơi ở của chúng ta.

Nàng đưa tay chỉ lên hướng trên trời nói.

Hắn đưa mắt nhìn theo thì thấy chỗ đó mờ mờ xuất hiện cái cửa rất lớn,hắn chưa nhìn thấy cái của nào to như vậy mà lại treo lơ lửng trên trời như vậy.

-Chả nhẽ là noxus,demacia hay shurima gì gì đó sao.

Hắn quay lại nhìn nàng nói.

-Đúng vậy,nơi đó mới chính là vùng đất của chúng ta,nơi này chỉ là chỗ để chúng ta chuẩn bị mà thôi,bây giờ đã qua hơn năm kể từ khi bắt đầu rồi.

Gương mặt nàng hiện lên sự buồn bã,nhưng nhanh chóng thay lại là gương mặt lanh băng như mọi ngày.

-Vậy chủ tướng như thế nào,có phân biệt trai gái không.

Hắn lại hỏi.

-Chr tướng không phân biệt trai gái,chỉ cần tướng muốn ký khế ước thì có khi yêu thú cũng được.

Nàng nói.

Hắn hơi cảm thấy bất ngờ,yêu thú cũng đươc,lúc đó không phải là cảnh mỹ nữ và dã thú sao.

-Lúc trước ngươi gọi ta là chủ nhân,chả nhẽ muốn ký khế ước với ta sao?

Hắn quay lại hỏi.

-Đúng vậy,có người nói ngươi là chủ nhân của ta,cho nên ta chọn ngươi.

Nàng nhìn hắn đánh giá lần ròi nói,mới đầu nàng thấy hắn khá bình thường như khi hắn lộ ra thiên phú kinh khủng như vậy khiến nàng quyết định.

-Ai nói vậy?

Hắn khó hiểu,ở đây hắn chả biết ai mà cũng chả ai biết hắn,sao lại có người nói với nàng như thế được.

-Đừng quan tâm chuyện đó,chỉ cần biết người đó không gây ra nguy hiểm cho ngươi là được.

-Có khế ước không.

Nàng cũng khó hiểu,nàng ta tại sao lại phải phía sức lớn vào chuyện như vậy,chỉ có thể là nàng muốn tốt co hắn mà thôi.

Nàng chìa tay ra hỏi hắn.

-Khế ước là gì?

Hắn khẽ nhíu mày hỏi,hắn cũng chả biết đấy là cái mẹt gì.

-Không biết.

Gương mặt nàng hiện lên tia dị sắc,hắn mà lại không biết khế ước sao.

-Khế ước chính là mấy tờ giấy mà ngươi lấy được cùng quyên công pháp trong tháp ý.

Hắn đang sững sờ thì thanh âm mấy lão già truền vào tai khiến hắn như hiểu ra cái gì đó.

-Cái này sao?

Hắn vội móc trong người ra tờ giấy,trên đó lúc này vẫn trứng tinh không có gì.

-Là nó,đưa nguyên khí của ngươi vào.

Nàng nhìn tờ giấy nói.

Hắn cũng không chậm nhanh chóng truyên tia nguyên khí của mình vào,trên tờ giấy lúc này dần xuất hiện vài dòng chữ mà hắn không thể hiểu nổi.

-Đó là chữ viết của chúng ta,ngươi không hiểu được đâu.

-Chúng ta bắt đầu.

Nàng khẽ cắn đầu ngón tay của mình, giọt máu giớt xuống tờ giấy,tờ giấy bừng sáng,tỏ ra khí tức huyền bí,cùng đó là câu nói của nàng.

-Cong là tướng,con xin nguyện ký khế ước với người nam nhân này,con sẽ bảo hộ hắn cho đến khi hắn đưa được chúng con đến với cảnh cửa của ngài.

Nàng ngẩng đầu nhìn lên trời nói.

Trên trời như cảm nhận được cái gì, ánh sáng bỗng dưng chói lọ trên bầu trời rồi nhanh chóng vụt mất.

Tờ giấy đang lơ lửng trên không trung thì bỗng nhiên bay thẳng đến trước đầu hắn rồi nhanh trong nhập vào trong mi tâm rồi yên lặng nằm ở đó,nhìn cảnh tượng đó khiến hắn khá sững sờ.

-Ngươi giờ là chủ tướng của ta,ta sẽ làm bất cứ mệnh lệnh của ngươi,nhưng nếu có yêu cầu nào quá đáng thì đừng trách ta.

Nàng đứng lên nhìn vào mắt hắn,gương mặt vẫn lạnh như băng nói.

-Không có chuyên gì quá đáng đâu,nếu như ngươi không thích thì ta sẽ không bắt ngươi phải làm nó.

Tờ khế ước nhập vào trong đầu khiến hắn biết nàng giờ là người của hắn,nàng phải nghe lệnh của hắn,như đang nghĩ đến cái gì đó khiến hắn nỏ nụ cười gian xảo nhưng nghe thấy thanh âm của nàng khiến sự hưng phấn của hắn biết mất.

-Cuối cùng máy bơm nước năm rốt cuộc cũng chỉ là để bơm nước.haizz.

-Từ giờ tay sẽ gọi ngươi là chủ nhân như để nói lên sự tôn trọng của ta cho ngươi.

Nàng nói.

-Không cần,ngươi chỉ cần gọi ta là Huy hay là công tử,thiếu gia gì đó là được.

Hắn nhìn nàng cười nói.

-Được,vậy ta sẽ gọi người là công tử.

Nàng nhìn hắn nói.

-À,chủ tướng có thể ký khế ước với nhiều tướng khác hay là chỉ với FIRrBtM người.

Hắn nhìn nàng hỏi,trong người hắn còn tờ giấy tương tự như thế nữa,nếu như được thì ngon.

-Mỗi người sinh ra,bắt đầu tu tiên thì sẽ gặp lôi kiếp,nếu được ông trời tán thành thì mỗi người bắt đầu có thể tu luyện và trong mỗi người sẽ dần hình thành khé ước như vừa nãy,mỗi người trên đời chỉ có lần như vậy và cũng chỉ có thể ký với tướng mà thôi.

Nàng nhìn hắn rồi giải thích.

Hắn giờ cũng hiểu tại sao lúc trước lại gặp lôi kiếp,nhớ lại vẫn khiến hắn rùng mình.

-Thế nếu như có nhiều hơn tờ thì sao?

Hắn hỏi.

-Ngài có.

Gương mặt của nàng ngạc nhiên hỏi.

-Hắc hắc..

Hắn cũng chỉ cười không có trả lời.

Nàng càng cảm thấy tên chủ nhân này càng ngày càng bí ẩn.

-Nếu như có cái se là thiên tài của trời đất,được thiên địa công nhận,còn cái thì từ trước đến giờ chưa ai có.

Nàng nói.

-Thế sao.

Gương mặt của hắn lúc này nụ cười sáng chói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio