-Là nó,đúng thật là nó!
Huy ánh mắt như muốn lồi ra ngoài nhìn mảnh bảo đồ bên dưới,thứ này hắn đã tìm kiếm lâu nay nhưng vẫn chưa có tin tức gì,không ngờ ở đây lại có mảnh.
-Lão giả,thật là cái này đúng không?
Huy truyền âm cho mấy lão giả bên trong nói,vừa nãy mấy lão bảo có thứ đồ tốt,Huy xem nếu như không phải thứ này để hắn còn biết.
-Không ngờ ở đây lại có mảnh,thứ này là thứ ngoài ý muốn,thứ mà ta muốn ngươi đấu giá vẫn chưa có xuất hiện,nhưng nếu như mảnh bảo đồ khác xuất hiện ở đây thì cũng không thể nào để vuột khỏi tay được.
Lão giả bên trong thanh âm hơi có chút ngạc nhiên,lão cũng không ngờ nơi như này lại xuất hiện mảnh khác của bảo đồ.
Bảo đồ này chính là thứ mà Huy lấy được bên trong tầng của tòa tháp kia cùng với công pháp và cái khế ước,lúc đó mấy lão này bảo đây là thứ tốt,nếu như lấy được mảnh còn lại thì ngon,Huy cũng đã nhiều lần tìm kiếm nhưng không có tin tức,nhưng lại không nghĩ tới bên trong Thiên Bảo Các lại xuất hiện.
-Vậy sao,thứ đó là gì vậy?
Huy thanh âm mong chờ hỏi,hắn có chút muốn biết thứ này là thứ gì.
-Đến lúc đó chúng ta sẽ nhắc cho ngươi,mảnh bảo đồ này chắc ngươi cũng biết giá trị của nó,ngươi tự biết nên làm như thế nào rồi.
Lão giả thanh âm lạnh nhạt nói.
Huy khẽ gật đầu,hắn biết mảnh bảo đồ nếu như kiếm được đầy đủ thì sẽ dẫn hắn đến bảo tàng to lớn nào đó,để trong cái tháp đó chắc chắn không phải là những thứ bình thường rồi.
-Mảnh bảo đồ sao, vạn.
Lát sau rồi cũng có người đấu giá,người này là người ở bên dưới,không còn là những thanh âm của những phòng riêng bên trên nữa.
-Đã có người đấu giá,có ai muốn ra giá tiếp không?
Nữ tử váy đỏ bên trên gương mặt khẽ cười nói.
Bên dưới đám người thấy nàng nói vậy cũng lộ ra vẻ âm trầm,ở đây chỉ có mảnh chứ không có trọn ven,bọn chúng cảm thấy lấy được mảnh thì không biết bao giờ mới có thể thu thập đầy đủ được,có khi nó còn là thứ đồ mang đến phiền phức nữa.
-Lão tổ,ngài có muốn đấu giá hay không?
Bên trong căn phòng riêng,Diễm Ma gương mặt cười cười nhìn lão giả tóc đỏ trước mặt nói.
Đây chính là căn phòng của Đan Môn,người bên trong chính là Diễm Ma cùng với lão tổ Đan môn.
-Thứ này chỉ có ,không biết nó có bao nhiêu mảnh cũng như lúc nào mới lấy được đầy đủ,chưa kể có khi nó còn mang đến phiền phức nữa,thôi không nên đấu giá thứ này làm gì.
Lão giả tóc đỏ gương mặt lạnh nhạt nói.
-Lão tổ,hình như mấy lão quái vật kia không có đấu giá,ngài có muốn thử xem hay không?
Bên trong căn phòng, tên đệ tử nhìn lão giả trước mặt nói,người này chính là Lâm Thiên Chấn cùng với lão tổ gầy gò của Thiên Kiếm Tông.
-Thứ này ta không muốn,để mấy lão kia ai muốn thì ra tay.
Lão giả ánh mắt khẽ híp lại nói.
Nếu như là bản đồ trọn ven thì có khi lão sẽ ra tay,nhưng đây là thứ không trọn vẹn,chưa kể có phải là đồ thật không nên lão nghĩ mình không ra tay thì hơn.
-Làm sao vậy?
Lâm Thiên Chấn thấy lão giả nói vậy,cũng gật gù đồng ý,bên cạnh hắn, thân ảnh nữ tử bỗng nhiên thân ảnh có chút hơi run lên khiến cho hắn ngạc nhiên.
-Không có gì,không cần để ý đến ta.
Nữ tử thanh âm lạnh nhạt nói,nhưng ai biết trong mắt nàng lúc này hiện lên dị sắc.
Lâm Thiên Chấn thấy thế cũng không nói nữa,dù gì hắn cũng không nói được nàng.
-Nơi này thú vị ghê.
Nữ tử VKqgdm gương mặt nở nụ cười nhạt khẽ lẩm bẩm.
-Có ai muốn ra giá nữa không?
Với mức giá vạn nàng cũng không có đồng ý cho lắm,cho dù đây chỉ là tàn đồ chứ không phải như là bản đồ hoàn chỉnh,cho nên giá củ nó chắc chắn không thể bằng với bản đồ hoàn chỉnh nhưng với giá này nàng vẫn cảm thấy không thích,với nàng thì ít nhất cũng phải là vạn nàng mới cảm thấy hài lòng,nhưng rõ ràng bên dưới không có ai muốn ra giá nữa.
-Đến lượt ta rồi!
Huy nhìn cảnh tượng bên dưới,cảm thấy như không có ai có hứng thú với món đồ này,nên đây chính là cơ hội của hắn,nếu như mảnh bản đồ này đến ta thì hắn đã có mảnh rồi,chỉ cần thêm mảnh nữa là hắn sẽ có bản đồ hoàn chỉnh.
-Ngươi muốn đấu giá thứ này hay sao,nó cũng chỉ là tàn bảo mà thôi?
Riven thấy Huy như muốn ra tay,nàng có chút khó hiểu nhìn hắn nói.
Bên dưới không ai muốn ra tay chắc chắn đối với tác dụng của thứ này không lớn,vì không ai trong tay có những mảnh còn lại cả.
- vạn!
Huy nhìn Riven chỉ khẽ cười,hắn quay xuống nhìn đấu giá bên dưới,hô lớn.
- vạn!có tên bỏ ra vạn để mua thứ này hay sao?
Bên dưới thấy Huy hô đấu giá,cảm thấy ngạc nhiên nói.
Đây cũng chỉ là tàn mảnh mà thôi,không thể nào lại có giá cao đến như vậy.
-Hừ...ta cảm thấy chỉ là tên phá gia mà thôi,hắn không biết đấu giá thứ này là vô nghĩa hay sao,tuy có thể nó là bảo đồ giá trị lớn,nhưng không có những mảnh còn lại thì nó cũng chỉ là tờ giấy vô ích mà thôi.
-Chuyện này không có liên quan đến chúng ta,hắn muốn đấu giá cứ kệ hắn đi.
...............
Đám người bên dưới cảm thấy vô cùng buồn cười với Huy,bọn chúng chỉ cảm thấy Huy chỉ là tên công tử phá của mà thôi.
-Ngươi thật muốn mua thứ này?
Riven ngạc nhiên khi Huy rõ ràng nâng giá lên tới vạn,đó là con số cũng không nhỏ,đối với người ở đây thì vạn cũng đủ sống cả đời rồi,nhưng Huy rõ ràng bỏ ra bấy nhiêu đan dược chỉ để mua thứ vô ích.
-Ta tự có suy nghĩ của ta,thú này đối với ta có giá trị đó.
Huy nhìn Riven cười nói.
Rõ ràng bên dưới khi Huy hô giá vạn,không ai còn muốn đấu giá nữa rồi,cả người lúc trước tăng lên vạn cũng vậy,rõ ràng khi huy hô giá thì hắn không có theo nữa.
- vạn lần thứ nhất!
Nữ tử váy đỏ bên dưới thấy Huy hô vạn,rõ ràng đây mới là mức giá khiến cho nàng thỏa mãn,gương mặt cười cười gõ búa lần thứ nhất nói.
- vạn lần thứ hai!
Lần thứ gõ búa xuống,nhưng không còn thanh âm nào muốn đấu giá nữa.
- vạn lần thứ ba,chúc mừng ngài đã giành được mảnh bảo đồ với giá vạn.
Nữ tử gõ búa lần thứ ,gương mặt cười cười nói.
Nàng vô cùng vui mừng khi thứ này có giá đúng với nàng muốn lúc đầu,mới đầu nàng còn tưởng đây là tàn đồ nên không có ai hứng thú,nhưng không ngờ lại có người bỏ ra bấy nhiêu để mua,như vậy Thiên Bảo Các đã kiếm được con số không nhỏ.
Nhưng nàng không biết là thứ này đối với người khác thì vô nghĩ còn đối với Huy lại khác,nếu như đã xuất hiện ở trong tháp thì chắc chắn bảo đồ này giá trị không nhỏ,chỉ có Huy lúc này mới biết được giá trị của nó.
Huy gương mặt cười hớn hở,hắn không ngờ lại không có ai muốn tranh giành với hắn,hắn còn tưởng sẽ phải bỏ ra kha khá mới có được,nhưng lại chỉ cần vạn là đến tay,điều này khiến cho Huy vui mừng.
Sau đó không lâu, người mang theo tấm tàn đồ này lên đến phòng của hắn,Huy cũng cười cười,hắn lấy ra cái giới chỉ,bên trong có đủ vạn đưa cho nàng,sau khi cảm thấy đã đủ số đan dược như yêu cầu,nàng đưa cho Huy tấm tàn bảo rồi lui ra ngoài.
Nhìn tấm tàn bảo trong tay,gương mặt của Huy hiện rõ vẻ hưng phấn,chỉ thiếu tấm nữa là hắn đã có tấm bảo đồ hoàn chỉnh.
-Đồ vật tiếp theo!
Nữ tử váy đỏ bên dưới lại hô lên,sau đó người bưng ra khay đứng đằng sau.
-Đây là gốc linh dược,đẳng cấp không thấp, gốc Dưỡng Nhi Thảo,Thiên cấp hạ phẩm linh dược.
Nữ tử kéo cái khăn che trên tấm khay ra, gốc linh dược hiện rõ trên đó,nó có hình thù như là đứa bé vậy,nhưng chỉ là hơi giống cũng không phải là giống hoàn toàn.
-Thiên cấp linh dược,ta nghe nhầm sao?
-Không ngờ lại có Thiên cấp linh dược,nhưng đây là linh dược tác dụng không nhiều,nó chỉ là linh dược trợ giúp những người mang thai mà thôi.
...............
Khi nữ tử hô xong đồ vật tiếp theo,cả đám người bên dưới bỗng trở nên ồn ào,người nào cũng bàn tán về gốc linh dược Thiên cấp này,bởi vì Thiên Bảo Các chưa lần nào bán ra linh dược phẩm chấy vượt quá Địa cấp cả,nhưng không ngờ lần này lại là Thiên cấp.
Nhưng nghe xong tác dụng của linh dược,cả đám người bên dưới,gương mặt đều trùng xuống,nó tuy là Thiên cấp nhưng tác dụng đối với võ giả lại không có,nên người nào cũng tỏ vẻ buồn chán.
-Dưỡng Nhi Thảo!
Huy nghe thấy tên gốc linh dược này,hắn cảm thấy buồn cười.
Tuy đây là gốc linh dược Thiên cấp nhưng tác dụng đối với võ giả là không có,nó chỉ có tác dụng đối với những người mang thai mà thôi,gốc linh dược này có thể trợ giúp việc nuôi dưỡng thai nhi trong bụng,có thể khiến cho thai nhi lúc sinh ra sẽ có thiên phú tuyệt vời,nó như là chất kích thích tiềm năng của thai nhi vậy,cho nên tác dụng của nó đối với võ giả là con số nhưng đối với thai nhi lại rất lớn.
Huy cảm thấy không có hứng thú với gốc linh dược này,thứ này nếu như vào những cửa hàng cao cấp không phải không có,nhưng phẩm chất sợ là không có Thiên cấp,nhưng dù bây giờ trước mắt là Thiên cấp thì Huy cũng không thèm,bởi vì hắn lúc này không có con.
-Nhìn cái gì...ta vẫn chưa có đâu.
Huy khẽ liếc mắt sang nhìn Kata,bởi vì phát sinh chuyện đó thì chỉ có Băng Linh tam nữ và Kata và Kayn mà thôi,nhưng do Băng Linh tam nữ tu vi cao hơn hắn nhiều nên tỉ lệ để cho nàng mang thai là rất nhỏ,nhưng Kata và Kayn tu vi so với hắn cũng không cao hơn bao nhiêu,nên tỉ lệ so với Băng Linh tam nữ sẽ cao hơn,nếu như các nàng có thì hắn cũng không ngại đấy giá thứ này xuống.
Nhưng câu trả lời của Kata lại khiến cho Huy cười khổ,đúng là võ giả thì thụ thai tỉ lệ rất thấp,cứ như này mà lên cao thì không biết lúc nào hắn sẽ có con nữa,Huy gương mặt nở nụ cười khổ.
-Ta cũng không có.
Huy lại liếc mắt sang nhìn Kayn,nhưng Kayn cũng cười trả lời không,nàng cũng không có mang thai,Huy chỉ cười khổ nhìn nàng rồi lại quay mặt đi,chuyện này tạm thời chưa nên nghĩ tới,đợi sau này chỉ cần hắn cày cuốc đầy đủ là kiểu gì cũng có mà thôi.
Bên kia,Sona,Zed và Riven thấy người ánh mắt khác lạ nhìn nhau, người đều cảm thấy hơi khó hiểu,nhưng cũng không nghĩ nhiều.
-Giá khởi điểm vạn,mỗi lần tăng không được dưới vạn.
Nữ tử bên dưới gương mặt nở nụ cười nói.
Nàng nói xong,gương mặt có chút buồn phiền,nàng biết gốc linh dược này chắc chắn sẽ không được để ý nhiều vì tác dụng của nó đối với võ giả là không có,nhưng dù gì nó cũng là Thiên cấp linh dược nên giá không thể thấp được,lúc này chỉ cần có người bỏ ra vạn thôi là nàng cũng đã vui mừng lắm rồi.
Đang lúc đám võ giả bên dưới không ai muốn đấu giá vì không linh dược này quá phế với bọn chúng,trong số đó cũng không có ai có người thân là mang thai cả nên bọn chúng không có hứng thú với thứ này,nhưng đang lúc nữ tử váy đỏ buồn phiền vì không có ai ra giá thì thanh âm vang lên khiến cho nàng,gương mặt trở nên hưng phấn.