-Điều đó là không thể.
Nữ tử váy đỏ gương mặt tức giận nhìn Huy nói.
Nàng tuy là rơi vào tay của Huy nhưng hắn lại muốn đến cả linh dược,công pháp,vo kỹ mà đan dược,những thứ này đối với cường giả Thiên tôn cảnh tuy không để vào mắt nhưng tên như Huy thì nàng không thể chấp nhận được.
-Ồ...nàng tưởng mình còn có thể từ chối hay sao?
Huy gương mặt hứng thú nhìn nàng nói,hắn nói vậy nhưng cũng không phải là thật,chỉ là để dọa cho nàng sợ mà thôi,nhưng không ngờ nàng vẫn còn ngang bướng như vậy,khiến cho Huy lúc này có cảm giác muốn xuống tay với nàng rồi.
-Sư tỷ của ngươi cũng là mỹ nhân nha,nếu như lúc này ta bắt nàng phải....nếu như là vì sư muội của mình thì chắc là nàng cũng không dám không nghe theo đâu.
Huy ánh mắt nhìn hình ảnh Băng Linh trên Truyền âm châu,gương mặt như tên dâm tặc nói.
-A...
Băng Linh nghe thấy Huy nói như vậy,nàng khẽ a lên tiếng,không những không tức giận mà lại nhìn Huy như tở vẻ ngươi thật muốn như vậy.
-Không được!
Nữ tử váy đỏ nghe Huy nói vậy,gương mặt biến sắc nói,điều này nàng càng không thể chấp nhận được.
-Vậy ngươi muốn linh dược,đan dược,công pháp hay võ kỹ như thế nào?nếu ta đấp ứng được sẽ cho ngươi.
Ánh mắt không vui nhìn Huy nói,nàng cảm thấy nếu như mình không chấp nhận sự thật thì không biết hắn sẽ làm ra những chuyện gì nữa.
-Lúc này ta lại không cần những thứ đó nữa rồi.
Huy bỏ qua lời nói của nàng,ánh mắt vẫn đang nhìn chằm chằm hình ảnh của Băng Linh.
-Ngươi!
Thấy Huy ánh mắt đê tiện nhìn sư tỷ mình như vậy,lúc này nàng cảm thấy vô cùng tức giận rồi,nhưng nàng lại không biết là Băng Linh lúc này không giận mà lại như tỏ vẻ muốn làm theo lời nói của Huy rồi.
-Canh chừng nàng cho ta,đừng để nàng làm ra chuyện gì,ta có chuyện cần nói với sư tỷ của nàng chút.
Huy quay lại nhìn Thanh Long nói,sau đó hắn nhanh chóng rời khỏi phòng của mình.
-Vâng chủ nhân.
Thanh Long ánh mắt như hiểu ra,gương mặt tươi cười nói.
Huy thấy vậy khẽ ừ tiếng,hắn đi ra khỏi phòng của mình,hướng về phía bên ngoài đi tới,Huy cũng không có kinh động đến người kia mà lặng lẽ đi ra ngoài.
-Không hổ là người có huyết mạch cao quý nhất của Long tộc,không làm xấu mặt uy danh của Long tộc chúng ta,cường giả Long tộc,không ai không vợ nàng hầu cả,để cho ta lại giúp ngươi lần nữa vậy....hắc hắc.
Thanh Long ánh mắt nhìn thân ảnh Huy rời đi,gương mặt trở nên nham hiểm.
Nữ tử váy đỏ thân ảnh bỗng hơi run lên,nàng cảm thấy như sắp có chuyện xảy ra với mình rồi,ánh mắt của nàng lúc này mới hiện lên vẻ sợ hãi.
-Lâu rồi không gặp.
Đi tới nơi kín đáo,Huy ngồi xuống nhìn hình ảnh Băng Linh cười nói.
người chia tay nhau cũng đã được nhiều ngày rồi,Huy lúc nào cũng nhớ về hình ảnh của Băng Linh.
-Ha...ngươi thật muốn như vừa nãy hay sao?
Băng Linh gương mặt hứng thú nhìn Huy nói.
-Đó chỉ là để dọa sư muội của nàng chút mà thôi,cho nàng bớt cái kiểu kêu ngạo đó đi.
Huy nhìn nàng cười nói.
Vừa nãy hắn nói như vậy cũng chỉ để dọa nàng mà thôi,hắn biết nữ nhân đó chắc chắn sẽ làm mọi chuyện vì sư tỷ của mình.
-Ngươi cảm thấy nàng như thế nào?
Băng Linh gương mặt ẩn ý nhìn Huy nói.
-Như thế nào là như thế nào?
Nhìn Băng Linh,Huy thấy lời nói của nàng như có ẩn ý vậy,gương mặt lộ ra nụ cười khổ nói.
-Ta cảm thấy nếu như ngươi có thể thu nàng vào trong hậu cung của mình,ta cũng không có để ý đâu.
Băng Linh cười cười nhìn Huy nói.
-Chuyện đó có vẻ là không thể rồi,nàng không biết nữ nhân đó đã mấy lần tý nữa thì giết ta rồi,ta sợ nếu như làm chuyện đó với nàng không biết nàng sẽ chém ta thành bao nhiều mảnh nữa.
Huy cười khổ nhìn Băng Linh, mỹ nhân như vậy không phải là Huy không động lòng,chưa kể nàng cũng là sư muội của Băng Linh,nghĩ đến cảnh tượng người hầu hạ hắn thì Huy cảm thấy không có sự vui vẻ nào trên đời bằng được chuyện đó,nhưng nữ nhân đó lại như là hoa hồng có gai vậy.
-Nàng như vậy cũng là vì ngươi mà thôi,chắc là ngươi làm gì mới khiến cho nàng truy sát mình như thế,phải không?
Băng Linh lời nói đầy ẩn ý nhìn Huy,nàng thấy sư muội mình trở nên như vậy tất cả cũng chỉ vì Huy mà thôi,chỉ vì nàng thấy được Băng Linh trong người mang dòng máu của Huy mới như vậy,nhưng Băng Linh cũng không có nói ra chuyện này,nàng để đến lúc người gặp lại,để xem lúc đó Huy biết được thì không biết phản ứng như thế nào.
-Vì ta?
Huy gương mặt khó hiểu nhìn nàng,hắn như chưa từng gặp nàng ta lần nào thì làm gì khiến cho nàng truy sát được chứ.
-Thôi không nói chuyện đó nữa,ngươi định bao giờ thì đến gặp chúng ta,Diễm Nhi và Lãnh Nhi hình như cũng nhớ ngươi vô cùng đó.
Băng Linh nhìn Huy,thanh âm nhấn mạnh nói.
- nắm nữa,ta sẽ tới đó.
Huy gương mặt cười khổ,Băng Linh nhấn mạnh lời nói của mình với ý nghĩ gì Huy làm sao không biết,hắn cũng muốn gặp lại người nhưng bây giờ chưa thể.
người vẫn cứ như thế,Huy vẫn ngồi đó mà nhìn Băng Linh,nàng cũng vậy,cũng chỉ nhìn hắn mà thôi,ánh mắt của người như nói hết ra mọi tâm sự trong lòng rồi.
......................
-Nàng thế nào rồi?
Sau hồi nói chuyện với Băng Linh,Huy quay lại căn phòng của mình,nhìn Thanh Long nói.
-Có ta ở đây,nàng không làm được chuyện gì đâu.
Thanh Long cười nói.
-Vậy giờ người định làm gì?
-Thả nàng đi.
Huy gương mặt lạnh nhạt nói.
Thanh Long nghe thấy Huy nói như vậy,gương mặt ngạc nhiên,nó không ngờ Huy lại thả nàng đi.
-Ngươi đã làm gì sư tỷ của ta rồi.
Nữ tử nghe thấy Huy nói thả mình,ánh mắt lộ ra vui mừng,nhưng nhanh chóng gương mặt của nàng biến sắc,nếu như đúng với lười nói lúc nãy của Huy,thì chắc chắn người đã xảy ra chuyện gì đó mới khiến cho hắn thả nàng dễ dàng như vậy,nghĩ đến khiến cho nàng vô cùng tức giận,lúc này tỏng đầu nàng nghĩ Huy không biết đã đối với sư tỷ mình làm ra những chuyện bỉ ổi gì rồi.
-Sư tỷ của nàng đã khiến cho ta thỏa mãn,ta cũng giữ đúng lời hứa,nàng có thể đi rồi.
Huy nhìn nàng,gương mặt cười cười nói.
-Ngươi....đáng chết!
Nghe thấy Huy nói như vậy,ánh mắt của nàng như muốn chém Huy thành nhiều mảnh rồi.
-Thả nàng đi,nhưng chủ nhân,nàng đã nhiều lần muốn giết người,thả nàng đi như vậy không phải là quá dễ dàng cho nàng rồi hay sao.
Thanh Long gương mặt hiện lên vẻ không vui nói.
-Vậy ngươi muốn như thế nào?
Huy nhìn Thanh Long,rõ ràng nó không muốn thả nàng đi cách dễ dàng.
-Nàng đã gây ra cho ta kha khá tổn thương,ta không muốn nàng rời đi dễ dàng như vậy.
Thanh Long gương mặt dữ tợn nhìn nữ tử nói, người đại chiến lúc sáng,tuy nó bắt được nàng nhưng dưới Viêm Vương Diễm của nàng,nó cũng ăn không ít khổ sở.
-Ngươi...
Nữ tử gương mặt biến trắng nhìn Thanh Long,không thốt lên nổi rồi.
-Ta không muốn nàng bị thương tổn gì.
Huy nói.
-Dĩ nhiên,ta chắc chắn sẽ không gây ra cho nàng thương tổn gì.
Thanh Long tay để lên vai của nàng,gương mặt cười cười nhìn Huy nói.
-Và người gây ra thương tổn cho nàng sẽ là ngài chứ không phải là ta...hắc hắc.
Thanh Long gương mặt bỗng cười lớn,nhìn Huy cái,trong tay đám bụi ném ra rồi nhanh chóng thoát khỏi căn phòng của Huy.
-Cái gì?
Nhìn Thanh Long rời đi như vậy,gương mặt của Huy bỗng trở nên biến dị,hắn như thấy chuyện này hơi quen thuộc.
-Nó là cái gì?
Nhìn đám bụi bay trên không trung,Huy đã hít vào chút do Thanh Long ném ra quá nhanh cũng như là nó như muốn nhắm vào hắn từ đầu vậy,khiến cho Huy không kịp né tránh.
- chuyện tốt dành cho ngài mà thôi,trận pháp phong bế này ta sẽ tăng thêm uy lực cho nó,với tu vi của ngài thì sẽ không thể nào phá được trận pháp này đâu,và ngài cũng yên tâm là người bên ngoài sẽ không biết được mọi chuyện xảy ra bên trong đâu,cho nên...hắc hắc...chủ nhân cứ từ từ mà thưởng thức.
Thanh Long thanh âm vọng lại nói.
-À mà thứ mà ta ném ra chính là độc dược mà ta mới chế tạo được,có tên là Dâm Tình Phấn,thứ này được chế tạo từ máu độc của Long tộc chúng ta,chắc ngài cũng biết tác dụng của nó rồi chứ,cho nên...hắc hắc...ta không làm phiền người nữa.
-Chết tiệt,con Thanh Long này,thảo nào ta thấy quen,đây không khác gì lúc mà nó nói muốn giúp ta khi thấy Kata và Kayn.
Huy nghe thanh âm của Thanh Long vọng lại,gương mặt trở nên trắng bệch,hắn làm sao không biết được tác dụng của máu độc của Long tộc cơ chứ,nó chính là loại dâm độc thiên hạ đệ nhất mất,lúc này hắn mới biết được Thanh Long muốn làm gì rồi,nhưng mọi việc đã chậm mất rồi.
-A.....
Đang lúc Huy tức giận với con Thanh Long chết tiệt kia thì thanh âm mê người vang lên,quay đầu lại nhìn,cảnh tượng trước mặt Huy khiến cho hắn như muốn xịt máu mũi rồi.
-Nàng....
Nhìn thân ảnh mê người trước mặt,lúc này nhớ đến Thanh Long đã chạm vào vai nàng vừa nãy,Huy biết chắc chắn nàng đã trúng máu độc của nó rồi,lúc này trên người của nàng đã không còn mảnh y phục nàng rồi,cơ thể mê người,gương mặt đỏ ửng như khiến người khác muốn căn vào vậy.
Không nhanh không chậm,nàng đã nhào về phía Huy rồi,lúc này trong tay Huy như đang ôm vào núi lửa vậy,cơ thể nóng bỏng do trúng máu độc khiến cho nàng trở nên kiều diễm hơn bao giờ hết,trên mặt sự thanh tỉnh trong mắt của nàng như đã không còn rồi,lúc này hoàn toàn bị dâm độc che mất rồi.
-Chết tiệt.
Như nàng,cơ thể của Huy cũng như bắt đầu phản ứng rồi,Long hình nguyên khí trong đan điền như nhìn thấy con mồi,bắt đầu từ đó chạy đi,khắp cơ thể của Huy như trở haHRG nên nóng rực rồi,trong mắt hắn vẫn còn dữ được sự tỉnh táo nhưng chỉ sợ sẽ không bao lâu nữa,hắn sẽ bị Long hình nguyên khí trong cơ thể khiến cho máu độc trong người của hắn thức tỉnh mất,lúc này hắn vẫn chưa hoàn toàn điều khiển được thứ độc dược đáng sợ này.
-Đã vậy thì tới luôn đi.
Cảm thấy như không còn chịu được nữa rồi,Huy biết sẽ không bao lâu nữa,hắn sẽ không còn không chế được cơ thể của mình nữa,thêm cả thân hình nóng bỏng tỏng tay như đang khiến cho cơ thể của hắn phản ứng nhanh hơn bao giờ hết,nếu như mọi chuyện đã như vậy thì Huy cũng đành chịu rồi,lúc này hắn không có thứ gì để ngăn chặn chuyện này rồi,nghĩ đến lời nói của Băng Linh,Huy trên gương mặt khẽ nở nụ cười rồi hắn cũng bắt đầu phối hợp với thân ảnh mê người trong tay mình.
Y phục nhanh chóng được gỡ xuống,lúc này trong phòng là cảnh tượng vô cùng mê người,nhưng nếu như biết được sự thật thì chỉ sợ không ai còn cảm thấy ghen tỵ mà cảm thấy kinh hãi thì đúng hơn, cường giả tu vi Thiên tôn cảnh mạnh mẽ lúc này lại đang hầu hạ trên giường cho tên tu vi chỉ có Hoàng giả cảnh trung kỳ,nói ra chỉ sợ không ai dám tin.
Cũng như những người khác,Huy cũng không quên truyền cho nàng phần Âm quyết của Long Phượng Âm Dương Công,theo tác dụng của công pháp song tu,tu vi của Huy đang từ từ tăng lên,còn nàng thì vẫn không được bao nhiêu tác dụng vì tu vi của nàng cao hơn Huy rất nhiều.
Sáng ngày hôm sau.
-Hắn!!!
Nữ tử tỉnh lại,gương mặt của nàng biến sắc nhìn cảnh tượng trước mặt,lúc này nàng đang nằm gọn trong tay của Huy.
-Ngươi phải chết.
Lúc này biết được chuyện đã xảy ra với mình,gương mặt trở nên vô cùng tức giận,nguyên khí trong cơ thể của nàng lúc này đã có thể sử dụng được rồi,bàn tay hóa chảo hướng về phía cổ của Huy đánh tới,nàng định chiêu giết chết Huy.
-Hả...tại sao?
Đang lúc cảm thấy mình sắp giết được tên nam nhân này thì trong người,nguyên khí như không nghe theo sự sai khiến của nàng nữa rồi,trong đan điền Phượng hình nguyên khí khi nàng ra tay với Huy đã thức tỉnh,nó khiến cho việc sử dụng nguyên khí của nàng gặp trở ngại khi nàng có ý định giết Huy,điều này khiến cho nàng không nghĩ tới.
Chuyện này khác với lúc Kata và Kayn truy sát Huy, người sau chuyện đó cũng từng muốn giết Huy nhưng lúc đó người phải truy sát hắn chứ không có dễ dàng như nử tử váy đỏ lúc này,điều này khiến cho Phượng hình nguyên khí chỉ thực sự ngăn chặn khi cảm thấy được cái chết của bạn tình của mình đang gần đến.
-Tại sao lại không được.
Cảm thấy cơ thể dị biến,gương mặt của nàng hiện lên vẻ kinh hãi,mỗi lần này sắp ra tay lại xảy ra như vậy,còn không thì lại thôi,điều này khiến cho nàng không thể nào hiểu được.
-Chả nhẽ ta lại không được giết hắn hay sao?
Cảm nhận cơ thể của mình,gương mặt của nàng kinh ngạc khi nhìn thấy nơi đan điền có Phượng hình nguyên khí đang téu ngụ tại đó,lúc này nàng mới biết cái gì ngăn cản nàng giết Huy,nhìn về Phượng hình nguyên khí đó,nàng hỏi.
Như đồng ý với suy nghĩ của nàng,nó khẽ gật đầu.
-Nhưng.....
Gương mặt hiện lên vẻ khó xử,nàng muốn giết hắn vì hắn dám làm chuyện đó với nàng nhưng nàng lại không làm được,nguyên khí không dùng được thêm cả sức mạnh cơ thể do bị phá thân nên không còn mạnh mẽ như lúc trước,nàng thấy sức mạnh thân thể của nàng cho dù có ra tay với Huy lúc này cũng không giết được hắn.
Rời khỏi giường,lấy trong giới chỉ ra bộ y phục khác mặc lên người,ánh mắt của nàng nhìn Huy cái rồi rời khỏi đây,trước khi đi nàng có để lại trong phòng mảnh giấy.
-Nàng cũng biết điều đó.
Bên ngoài,sau khi nàng rời đi thì thân ảnh xuất hiện ở đây,chính là Thanh Long,nó ở lại quan sát xem nữ nhân này có nhân cơ hội ra tay với Huy không,nếu như vừa nãy nàng thật xuống tay thì nó cũng không ngại giết nàng luôn.
Khẽ cười tiếng,cảm thấy Huy đã sắp tỉnh,Thanh Long nhanh chóng rời khỏi nơi này,nó biết Huy tỉnh lại chắc chắn sẽ tìm nó đầu tiên nên nó phải chuồn trước.
-A!
Tỉnh lại sau giấc ngủ,Huy mở mắt ra,ngồi dậy,như nghĩ đến chuyện gì đó,hắn nhanh chóng liếc mắt nhìn xung quanh nhưng lúc mày chỉ còn lại có mình hắn tromg phòng mà thôi,nàng đã đi rồi.
-Đột phá rồi sao,Hoàng giả cảnh hậu kỳ.
Cảm nhận cơ thể,tu vi của hắn lúc này đạt tới Hoàng giả cảnh hậu kỳ rồi,nghĩ đến hắn đột phá được cũng là do nữ tử kia,tu vi của nàng là Thiên tôn cảnh cho nên hắn là người được lợi nhiều nhất,nhưng tất cả cũng chỉ được chút mà thôi còn đâu đều là tòa tháp kia hút tất,tuy được không nhiều nhưng cũng đủ để hắn đột phá Hoàng giả cảnh hậu kỳ rồi.
-Nếu vậy thì năm nữa ta sẽ đến gặp cả nàng vậy.
Biết nàng đã bỏ đi,Huy lẩm bẩm nói,vừa hay nàng là sư muội của Băng Linh nên năm nữa hắn đến gặp Băng Linh thì gặp nàng luôn.
-Đã thức dậy chưa?
Đang lúc Huy mải suy nghĩ về nữ tử kia thì bên ngoài thanh âm vọng vào đánh thức hắn.
-Diễm Ma!
Nghe được thanh âm này,Huy có chút ngạc nhiên vì đây là thanh âm của Diễm Ma.
-Sự phụ có chyện gì sao?
Sửa xoạn chút,Huy đứng dậy đi ra ngoài,nhìn Diễm Ma nói.
-Không phải ngươi định tham gia Tông Môn Chi Tranh hay sao,đi thôi nào.
Diễm Ma gương mặt lạnh nhạt nói.
-Đã bắt đầu rồi sao?
Huy nhìn nàng nói.
Diễm Ma khẽ gật đầu xác nhận,thấy thế hắn cũng không muộn mà đi theo Diễm Ma.