Liên Minh Chi Thần

chương 35: long nguyên khí

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cùng lúc này,bên trong thiên kiếm tông.

Trên đình viện xa hoa,có vài thân ảnh đang đứng.

-Tên sư đệ ta đâu rồi?

Thân ảnh tên thanh niên hắc bào nhìn đám người phía sau hỏi,hắn chính là Lâm Thiên Chấn.

-Bẩm Lâm sư huynh,sư đệ hắn...hắn.....

tên phía sau nhìn Lâm Thiên Chấn,gương mặt đổ mồ hôi,thân hình run run nói.

-Hắn làm sao?

Lâm Thiên Chấn quay đầu lại hỏi,trên gương mặt của hắn có chút phát lạnh.

Như vậy là hình như tên sư đệ của hắn gặp chuyện rồi.

-Hắn....chết rồi!

Tên thanh niên nhìn Lâm Thiên Chấn,gương mặt biến sắc nói.

-Chết rồi!tại sao lại chết?

Lâm Thiên Chấn quay lại nhìn tên thanh niên nói,gương mặt tức giận mang theo sát khí khiến đám người phía sau có chút sợ hãi mà lui lại.

-Hắn cùng với Tôn trưởng lão ra ngoài làm việc,lâu không có trở lại,tông môn tìm kiếm mới phát hiện ra xác của hắn cùng với Tôn trưởng lão.

Tên thanh niên gương mặt hoabgr sợ nhìn Lâm Thiên Chấn nói.

-Còn ai giết thì vẫn chưa điều tra ra được?

-Không biết ai giết?

Lâm Thiên Chấn hừ tiếng nói.

-Có cần điều tra không ạ?

tên đệ tử khác cũng đứng lên nói,thanh âm của hắn có chút run run.

Nhìn gương mặt tức giận của Lâm Thiên Chấn khiến đám người hoảng sợ,bọn chúng không biết tên này sẽ làm ra chuyện gì nữa.

-Chuyện đó tự khắc tông môn sẽ làm.

Lâm Thiên Chấn nhìn đám người nói.

- tên phế vật mà thôi,chết không đáng,nhưng dù gì ngươi cũng là sự đệ của ta,nếu như để ta biết ai giết ngươi,ta cũng sẽ làm như vậy với cả gia tộc hắn.

Lâm Thiên Chấn hừ lạng khẽ lẩm bẩm.

Gương mặt tràn ngập sát khí của hắn khiến đám người có chút hơi lùi lại phía sau.

-Đang ở đây sao?

Trên không trung lão giả thân hình gầy gò xuất hiện.

-Bái kiến lão tổ.

Lâm Thiên Chấn cùng với đám người nhìn lão già xuất hiện cung kính nói.

-Ừ,các người lui đi,ta có chuyện muốn nói với hắn.

Lão già nhìn đám người phát tay nói.

-Đệ tử cáo lui.

Đám người cung kính nói câu rồi lui ra ngoài.

Lúc này bên trên chỉ còn lại thân ảnh,Lâm Thiên Chấn,lão già gầy gò cùng với thân ảnh nữ tử áo đen đứng xa xa phía sau Lâm Thiên Chấn.

Đây chính là nữ tử mà tên này mang theo về.

-Ngươi là mấy người đó phải không?

Lão già gầy gò nhìn Lâm Thiên Chấn,gương mặt có chút ngạc nhiên thêm với kích động nói.

Lúc đầu tên này mang theo vị nữ tử này về hắn cũng có để ý nhưng vẫn chưa có hỏi,nếu như tên này đúng là đám người đó thì lão già như hắn có cơ hội lên trên đó rồi.

-Đúng vậy,ta cũng giống như bọn chúng,ta cũng là chủ tướng.

Lâm Thiên Chất gương mặt có chút tự hào nhìn lão già gầy gò nói.

Hắn quay lại nhìn nữ tử ái đen,lúc này trên gương mặt của nàng đang nhắm mắt dưỡng thần,gương mặt hắn lộ ra vẻ mong chờ,biết đâu bọn hắn có thể được tới đó.

-Vậy sao,ngươi có thể cho ta biết nàng là ai trong số các nàng không?

Lão già gương mặt có chút mong chờ nói,không biết nàng sẽ là ai trong số nàng.

-Tạm thời nàng chưa muốn ai biết danh tính của nàng,sau này lão tổ ngài sẽ biết.

Lâm Thiên Chấn nhìn lão già nói,gương mặt hắn thần thần bí bí.

-Vậy sao,về chuyện của sư đệ ngươi,ta rất lấy làm tiếc,ta sẽ để cho tông môn điều tra xem ai là người đã giết hắn,cho ngươi cái công đạo.

Lão già gầy gò nhìn Lâm Thiên Chấn,gương mặt hiện lên vẻ lạnh nhạt nói.

Tên sự đệ của hắn cũng chết cùng với tên Lâm Trọng này,hẵn cũng muốn báo thù cho sư đệ của hắn.

-Vậy thì cảm ơn lãi tổ.

Lâm Thiên Chấn khẽ cung kính nói.

Lúc này,bên trong thiên phượng quán.

Giữa đám võ giả đang sững sờ, thân ảnh từ trong đám nát vụn bước ra.

-Hả,làm sao có thể?

-Hắn dĩ nhiên lại không có chết?

-Lương Hằng đâu rồi,hắn thất bại rồi sao?

Đám võ giả nhìn thân ảnh bước ra khẽ nghị luận.

Người bước ra không ai khác chính là Huy,lúc này trên gương mặt của hắn có chút máu chảy ra từ trên miệng,quần ái của hắn có chút rách nát mà thôi.

Hắn cũng không phải là hoàn toàn tránh được quyền đó,nhưng cũng không có bị thương nặng lắm.

-Công tử,không sao chứ?

Riven với Zed đi đến bên cạnh nhìn Huy quan tâm hỏi.

-Không sao,bị thương nhẹ thôi,không đáng ngại.

Huy nhìn nàng cười nói.

-Vị huynh đệ cho hỏi,không biết Lương Hằng sao rồi?

Lão giả áo trắng nhìn Huy,gương mặt lo lắng hỏi,hắn cũng không muốn tên đó xảy ra chuyện gì.

-Hắn sao,chưa chết,nhưng hình như chỉ còn nửa cáu mạng thôi thì phải.

Huy nhìn lão già cười nói,hắn cũng không ngờ bên trong lại có hoàng giả cảnh có quan hệ với Lương gia.

-Hả!

Lão già nhìn Huy có chút kinh hãi hét lên, chiêu mà đến người hơn mình cảnh giới nhỏ bị đánh đến còn nửa mạng,mà đó là hắn còn chưa có tu luyện võ kỹ,nếu như tên này tu luyện võ kỹ vậy không phải đến cả hậu kỳ hay đỉnh phong hắn cũng có thể đối phó được.

-Không biết tên này là ai vậy.

Lão già khẽ liếc Huy cái,đằng sau Huy thân ảnh khiến lão giật mình, người phía sau tên này không tầm thường,có thể còn cao hơn cả hắn,điều này khiến lão già khiếp sợ.

Lào già vội lao đến chỗ Lương Hằng,nhìn cảnh tượng trước mặt khiến lão già khiếp sợ,Lương Hằng lúc mày quần áo đã bị phá nát,trên ngực hắn hiện rõ lên quyền in trên ngực,gương mặt của Lương Hằng lúc này đã bị biến dạng mất rồi,gương mặt hắn lúc này vẫn còn hiện lên sự thống khổ.

-Hả,tại sao lại vậy?

Lão già nhìn Lương Hằng,nhanh chóng đưa nguyên khí của mình vào cơ thể hắn, lúc sau lão gì gương mặt hiên lên vẻ hoảng sợ.

-Tại sao lại có thứ nguyên khí đáng sợ như vậy.

Nguyên khí bên trong cơ thể Lương Hằng của Huy vẫn còn đang xót lại,cơ thể của Lương Hằng lúc này đang bị nguyên khí của Huy dần dần ăn mòn,điều đó khiến cho Lương Hằng hắn lúc này hiện lên vẻ thống khổ tột cùng.

-Sợ là chỉ có mang về Lương gia để xem tên Lương Hùng đó có cách nào hay không mà thôi.

Lão già nhanh chóng lấy ra cái áo choàng khoác lên người Lương Hằng rồi nhanh chóng đỡ hắn dậy đưa ra khỏi đống đổ nát.

-Cảm ơn đã nương tay,hy vọng chúng ta còn gặp lại.

Lão già nhìn Huy gương mặt phát lạnh nói,hắn cũng không phải là người Lương gia,nhưng hắn có chút quan hệ với Lương gia,được Lương gia ngờ vả đi theo bảo vệ tên này,nhưng hắn không ngờ có ngày tên Lương Hằng này lại bị như thế.

-Thế sao,ta cũng hy vọng chúng ta sẽ mau sớm gặp lại.

Huy nhìn lãi già cười nói,hắn làm sao không biết ý tứ trong câu nói của lãi già cơ chứ,nhưng hắn cũng không cần phải sợ đám người này.

Sợ hãi chỉ càng tiếp thêm sức mạnh cho chúng mà thôi.

-Cáo từ.

Lão già nhìn Huy nói,nhanh chóng rời khỏi thiên phượng quán.

-Lãi già,lúc trước nói như vậy là sao hả?

Huy nhìn thân ảnh lão già rời khỏi,trong đầu nghĩ.

Thật ra lúc đầu hắn cũng không có chắc là dùng nguyên khí để đối phó với võ kỹ của Lương Hằng,là do mấy lãi già bên trong xui hắn làm vậy,mới đầu hắn cũng khá kinh hãi nhưng nhìn quyền của Lương Hằng sắp đánh tới mình rồi hắn cũng đành phải nghe theo.

Nhìn gương mặt của Lương Hằng lúc rời đi rõ ràng là vẫn đang phải chịu đựng đau đớn,điều đó khiến cho Huy rất ngạc nhiên.

-Bộ ta có nội tại là thiêu đốt hả?

-Thiêu đốt cái đầu ngươi,đấy chính là do nguyên khí của ngươi có đặc tính riêng.

Bên trong lãi già nhìn Huy mắng.

-Đặc tính riêng,là gì thế?

Huy ngạc nhiên hỏi.

-Ngươi biết trên đời này có loại thần thú không?

Lão già nhìn Huy hỏi.

-Biết,chân long,bạch hổ,huyền vũ,chu tước.

Huy nói.

-Đúng,nhưng ngươi có biết là mỗi bộ tộc đó,nguyên khí lại có những đặc tính riêng không?

Lão già nói.

-Không biết,là gì vậy?

Huy gương mặt tò mò hỏi,hắn cũng muốn biết nguyên khí của hắn có đặc tính gì.

-Long tộc,chân chính chân long tộc nhân,nguyên khí bên trong cơ thể sẽ phát sinh ra chút đặc điêm riêng,nguyên khí của họ nếu như đáng trung người khác,nguyên khí còn lại trong cơ thể của địch nhân sẽ bắt đầu phá nát cơ thể từ bên trong,do đó long tộc nguyên khí mang theo sự Phá Hoại,đó là đặc tính riêng của long tộc.

Lão già gương mặt thản nhiên nói.

-Thế còn mấy tộc khác?

Huy gương mặt có chút kinh ngạc,hắn không ngờ long tộc nguyên khí lại kinh khủng như vậy.

-Chu tước tộc,tất cả ngững người bên trong chu tước tộc,đều tu luyện theo hoả diễm công pháp,vì trời sinh thiên phú của họ đã có thể điều khiển được lửa,vì thế cho nên nguyên khí của họ sẽ mang theo sự thiêu đốt,mỗi khi địch nhân găph phải,bọn họ sẽ phải chịu đựng sự dày vò như bị lửa đốt từ khắp cơ thể khiến cho cáu chết của họ trở nên đau đớn nhưng thiêu đốt của chu tước tộc cũng là giới hạn trong thời gian mà thôi,lúc sau sẽ tự hết.

Lão già nói,gương mặt của lãi hiện lên vẻ không có gì phải sợ cả.

-Kinh khủng vậy,vậy chúng ta hình như cũng có chút giống bới họ.

Huy gương mặt toát mồ hôi nói,nếu như mà bị thiêu đốt như vậy chưa kịp đợi đến lúc tắt là chết cmnr.

-Sao mà có thể so với long tộc chúng ta được,chu tước tộc có thể bị tắt nhưng long tộc chúng ta,nếu ngư không có người của long tộc đưa nguyên khí của mình vào để ngăn chặn lại sự phá hoại,thì người chịu sẽ phải chịu đau đớn cho tới chết,mà có khi chết rồi nó bắt đầu huỷ hoại đến xương rồi sau đó là người đó như chưa hề xuất hiện trên thế giới này.

Lão già gương mặt có chút tức giận nói,cái thiêu đốt của chu tước làm sao có thể so sánh với long tộc được.

-Vậy sao,thế còn bạch hổ với huyền vũ thì sao?

Huy nói.

-Huyền vũ tộc,nguyên khí của họ mang thoe sự phòng ngự mà trời đã ban cho họ từ khi xuất hiện,nói cách dễ hiểu thì cho dù là long nguyên khí của long tộc hay hoả nguyên khí của chu tước tộc muốn tổn thương họ cũng hơi khó,nói thế cho ngươi dễ hiểu.

Lão già gương mặt lạnh nhạt nói.

-Vậy không phải nói họ mạng hơn chúng ta sao?

Huy gương mặt ngạc nhiên hỏi.

-Ngu ngốc,ta chỉ bảo là hơi khó chúe có nói là không được đâu,thôi chuyện này sau này nói sau,ngươi chỉ cần biết là ngoài long tộc và chu tước tộc nguyên khí,còn lại đều rất khó mà tổn thương được huyền vũ tộc.

Lão già nói.

-Thế còn bạch hổ thì sao?

Huy nói.

-Bạch hổ nguyên khí mang theo sự hồi sinh,nói cho dễ hiểu là nếu như bạc hổ tộc bị long tộc hay chu tước tộc đả thương thì sự thiêu đốt của chu tước hay phá hoại của long tộc cũng sẽ bị sự hồi sinh của bạch hổ ngăn cản trở lại,nói cách khác là ngươi phá hoại hay thiêu đốt họ bao nhiêu thì họ sẽ hồi lại bấy nhiêu.

Lãi già nói.

-Ồ,vậy sao.

Huy nhìn lão già có chút ngạc nhiên nói.

-Như vậy khác éo gì thiêu đốt,hồi máu với lá chắn đâu.

.........................

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio