Thế là Krixi liền kể lại mọi chuyện.
Nakroth nghe xong, không thể nói thêm được gì, liền nói với Murad:
- Ê ông! Ông thấy thằng nhóc đó với tụi nó quá đáng không?
- Thì cũng hơi ... - Murad chưa kịp nói xong thì Nakroth xen vào nói tiếp:
- Hơi hiếc gì? Quá đáng luôn đấy chứ! Tôi phải cho bọn chúng một bài học mới được.
Krixi thều thào nói:
- Anh ... thôi đi ... Chuyện này ... em ...
Nhưng Nakroth không nghe. Cậu hùng hùng hổ hổ đi tìm tôi, Yorn và Lindis để tính sổ. Sẵn tiện cậu kiếm luôn Alice.
Nakroth đi ngang qua phòng tôi đúng lúc tôi đang diễn hài.
- Mày lấy chiếc xe, chạy qua quán Bà Ba Mập. Mày vô mày chỉ mặt từng thằng. Chỉ vô mặt thằng đó, rồi chỉ thẳng vào Bảy Bé. Mày nói: "Tao! Linh xe ôm! Đàn em của Tài chó điên! Một mình tao chấp hết!".
Cả đám được một phen cười nghiêng ngả. Nakroth nghe rõ câu nói đó. Cậu đạp cửa bước vào phòng. Tôi giật mình, hỏi:
- Hết hồn! Nakroth. Anh làm gì ở đây?
- Tao ...
- Gì? - Yorn hỏi.
- là Linh xe ôm.
- ??? - Tôi ngạc nhiên.
- Đàn em của Tài chó điên!
- Ông nói gì vậy? - Lindis hỏi.
- Một mình tao chấp hết! - Nakroth nói.
Tôi ngạc nhiên và nói:
- Ông nội này chắc bị điên hay sao vậy?
- Chiều nay lên Cầu Độc Đạo! Tao xử từng thằng tụi bây! - Nói xong Nakroth đi ra ngoài. Lindis hỏi:
- Thằng Nakroth nó đòi cân bốn hả?
- Chắc là cậu ta giận mình vì mình bỏ đói Krixi ba ngày đó thôi. - Yorn nói.
- Ơ nhưng mà mình đưa cô ấy đồ ăn mà. Tại cô ấy không chịu ăn thôi. - Tôi trả lời.
Không ai nói gì nữa cả. Mọi người giải tán.
Trưa hôm ấy, do vẫn còn mệt sau vụ bị bỏ đói, Krixi lết không nổi tới phòng ăn, Nakroth đành phải xin phép Thane đem đồ ăn về phòng đưa Krixi. Nhìn Krixi ăn, Nakroth ngày càng căm tức, buộc lòng cậu phải trả được mối thù này.
Chiều hôm đó, cả đám kéo nhau lên Cầu Độc Đạo. Nakroth chỉ thẳng vào mặt tôi, nói:
- Tao là Linh xe ôm. Đàn em của Tài chó điên! Một mình tao chấp hết!
Cả đám đơ người. Nakroth lại nói tiếp:
- Sao? Sợ rồi hả? Lên đây hết đi! Tao chấp hết!
- Cậu bị điên rồi hả Nakroth? - Yorn hỏi.
- Không bị gì hết! Ngon thì lên hết đi! - Nakroth trả lời.
Tôi bèn bảo:
- Cậu thích thì chúng tôi chiều! Lên hết nào!
Thế là cả đám xông lên. Lindis dùng Nguyệt Vực đặt dưới đất. Yorn bắt cả chục mũi tên lại phía Nakroth. Tôi bèn xông lên, lấy cây gậy đập Nakroth. Nhưng Nakroth đã né được tất cả. Nakroth bắt đầu tấn công. Cậu phóng lại chỗ Yorn, dùng Gươm hành quyết khiến Yorn bị đẩy đi một đoạn khá xa.
Tôi và Lindis liền xông lên tấn công. Tôi lấy gậy đập mấy phát vào Nakroth. Nhưng những đòn này như gãi ngứa, chẳng có tác dụng gì cả. Thậm chí một vết xướt cũng không có.
Makroth lấy đao chém một phát khiến tôi bị một đường rất nặng và bị đẩy ra xa. Lindis không phản ứng kịp nên tôi bay lại chỗ Lindis khiến hai người bị đẩy đi luôn. Mặt tôi ụp vào ngực Lindis. Lindis đẩy tôi ra, nói:
- Thằng này hay nhỉ! Bay cũng đúng chỗ ghê!
- Chịu thôi! Tôi đâu điều khiển được hướng bay đâu. - Tôi vừa nói vừa ôm vết thương.
Nakroth cười khoái chí, nói:
- Một mình tao chấp hết!
Tôi đứng lên, xách vũ khí bí mật ra. Đó là điện thoại. Tôi bật Liên quân lên, pick Krixi rồi dùng "Hiện ảo thành thật pháp" (Ma thuật chế) khiến Krixi xuất hiện. (Đây là ảo ảnh game). Tôi nói:
- Tôi bị thương nhưng vẫn có thể chiến đấu được.
Thế là tôi điều khiển bằng điện thoại. Nhưng trình độ Nakroth cao hơn tôi tưởng. Ảo ảnh này nhanh chóng bị phá hủy và tôi cũng thua.
Nakroth cầm lưỡi đao đến, nói:
- Bây giờ tao chém hết!
Đột nhiên Kriknak đến. Cậu vừa nói vừa khóc:
- Bố ơi! Sao bố lại ...
- Mày tránh ra! Tao phải chém hết. - Nakroth trả lời.
- Bố ... không phải bố mà con biết ... hu hu hu ... - Kriknak vừa ngồi ôm mặt mà khóc.
Nakroth sững người. Đột nhiên, nước mắt chảy trên má Nakroth. Cậu gục xuống, tay chống xuống mặt đất.
Tôi cố gắng đứng dậy, nắm tay Nakroth đỡ cậu ấy dậy và nói:
- Ai cũng vậy thôi. Ai cũng nổi giận nhưng hãy cố gắng đừng để con quỷ chiếm lấy trái tim. Hãy đứng lên đi. Cuộc đời còn dài.
- Ừ ... - Nakroth nắm tay tôi và đứng dậy. Cậu đi lại chỗ Kriknak, nói:
- Bố xin lỗi con. Bố xin lỗi vì bố ... không thể kiềm chế được ...
Kriknak ôm Nakroth, nói:
- Không sao đâu! Con chỉ cần bố ... trở lại là bố của ngày hôm qua thôi.
Nakroth và Kriknak ôm nhau mà khóc. Tôi, Yorn và Lindis đứng ngoài và khóc.
Nguyên đám trở về Lâu đài. Krixi đã đứng đợi sẵn ngoài cửa. Krixi nói:
- Anh à ... Bọn họ không có lỗi ... em mới là người có lỗi ...
Tôi liền nói:
- Không có sao đâu. Chỉ cần mọi người hiểu được lỗi lầm của chính mình và sửa chữa là được rồi.
Nakroth ôm Krixi. Tôi vội rút cuốn sổ ra ghi: "Nakroth ôm Krixi lần thứ ...".
(Phe Lucifer)
Chúa Quỷ đến gặp Lucifer và nói:
- Con trai à! Ta nói với con: Con đừng cố gắng trả thù nữa. Ta đã thua hoàn toàn rồi. Cố gắng của con cũng chẳng giúp ích được gì cả.
- Ơ nhưng mà con ...
- Hãy đi theo ta. Nơi chúng ta ở đang đón chờ chúng ta trở về.
Thế là Lucifer rời khỏi Athanor. Phép "Niêm phong khí giới thuật" được phá bỏ. Mọi người trở lại bình thường.
Nhưng trước khi đi, Lucifer quên mất rằng, mình đã tạo ra Narus - một con quái vật. Con quái vật phá cổng chuồng và bắt đầu đi lang thang khắp Athanor ...