Khinh Ca Công Tử hơi trầm ngâm, nhưng chỉ trong chốc lát, sau đó hỏi: "Cô nghĩ Lưu Niên trở về làm gì?"
Diệp Từ đương nhiên sẽ không cho là Khinh Ca Công Tử chỉ đang tùy tiện hỏi cô một vấn đề, nếu anh ta đã hỏi được như vậy, hẳn là đã tự có đáp án cho mình. Vì vậy cô câu câu khóe miệng: "Anh đã có đáp án, cần gì phải hỏi tôi."
"Tôi chỉ muốn tìm một người xác nhận một chút xem suy nghĩ của mình có chính xác hay không." Khinh Ca Công Tử cũng mỉm cười, bất quá từ trước tới nay anh ta vẫn hành động cẩn thận, đặc biệt là tình huống như bây giờ, dù gì thì gì, Khinh Ca Công Tử thể tùy tiện hạ quyết định chỉ dựa vào suy đoán của mình.
"Diều Đại Giáo Chủ." Đây là đáp án mà Diệp Từ là thích hợp nhất và cũng là duy nhất.
Khinh Ca Công Tử khựng lại trong khoảnh khắc, sau đó thở dài một hơi: "Cô cẩn thận, hiện tại ở nơi đó nhất định đã bị game thủ Tây đại lục bao vây, không cần chết ở nơi đó, nhất định phải nghĩ cách kéo dài, để cho chúng ta có thêm thời gian."
"Đi đây." Diệp Từ ngoắc khóe miệng cười, nàng rất thích giao thiệp cùng người thông minh, đơn giản, lưu loát, chỉ cần vài điểm liền có thể tìm được vấn đề mấu chốt.
Sau khi mật ngữ cùng Khinh Ca Công Tử, Diệp Từ nhảy lên lưng Lão Tứ, lao thật nhanh vào phía dòng người đang chen chúc, phóng về phía Tu Viện.
Về phần Bạch Mạch bên kia, chắc chắn Khinh Ca Công Tử đã mật ngữ với anh ấy, cho nên Diệp Từ cũng không lo lắng, vấn đề cần quan tâm nhất của cô bây giờ là làm sao có thể lặng yên không một dấu vết né qua các game thủ Tây đại lục để tiếp cận tu viện?
Suy nghĩ kỹ một hồi, cô quyết định sẽ đột nhập từ trên nóc nhà, tuy rằng nơi này vừa bị mình và Lưu Niên quần qua một trận, nhất định sẽ trở thành khu vực phòng bị trọng điểm, bất quá, Game thủ Tây đại lục đang phải đối mặt với tầng tầng lớp lớp game thủ Đông bộ đại lục đang tràn qua, mong rằng sẽ xuất hiện sơ sót ở nóc phòng. Chỉ cần vài phút, cô nhất định có thể đột nhập Tu Viện.
Tuy rằng cách làm này hết sức nguy hiểm, thế nhưng xuất binh hiểm thắng ở bất ngờ, cho nên, Diệp Từ không chút do dự nhảy lên nóc, đè thấp trọng tâm, đem thân thể của mình gập thành một tư thế dễ dàng bôn chạy , nhanh chóng băng qua, vọt về phía Tu Viện.
Đối mặt với sự xâm lấn của kẻ thù bên ngoài, Tu Viện hoàn toàn như lâm đại địch, trước khi viện binh của quốc vương còn chưa tới, tất cả tu sĩ và thầy tu đều bày trận địa đón quân địch. Toàn bộ Tu Viện có khoảng chừng tu sĩ và thầy tu, đẳng cấp hiện tại của bọn họ trong khoảng -, trong đó tu sĩ am hiểu công kích, mà thầy tu am hiểu trị liệu, mặc dù không có MT, loại này tổ hợp thế nhưng lại thập phần thích hợp, bất quá, tuy rằng đẳng cấp cao hơn cấp, thế nhưng, cũng không chịu nổi đông đảo game thủ đến từ phía Tây đại lục, cho nên, thời điểm Diệp Từ tới cửa Đông của Tu Viện, liền nhìn thấy đám đạo sĩ chống đỡ thập phần cực khổ.
Ở Tu Viện Vương Đô, chỉ có nóc nhà phía bắc không có người gác, hơn nữa bên kia có một ít binh sĩ trông coi, cho nên tương đối thiếu hụt nhân số so với Tây đại lục. Diệp Từ không do dự chút nào, mở trạng thái Tiềm Hành tiếp cận khu phía Bắc, tuy rằng trạng thái Tiềm hành chỉ duy trì ½ tốc độ, thế nhưng có thể di chuyển dưới mắt nhiều người như vậy, còn phải không để cho mình bị phát hiện, chỉ có biện pháp này.
Diệp Từ tận lực vòng qua địa phương tập trung Du Hiệp cùng Đạo Tặc của Tây đại lục, đi tiếp thêm năm phút nữa mới tới được phía Bắc Tu Viện Vương Đô. Trên đường, cô vẫn nghe thấy tu sĩ và thầy tu lớn tiếng hô khẩu hiệu liều chết, cũng thấy game thủ Tây đại lục động tác nhịp nhàng răm rắp nghe theo khẩu lệnh. Cô nhịn không được cảm thán, đây đúng là toán quân chủ lực, cũng không biết bọn họ vì trận tấn công này đã dành ra bao nhiêu thời gian để huấn luyện mới có thể đạt được hiệu quả như hôm nay. So đi sánh lại, tố chất của những game thủ Đông đại lục hiện tại thấp hơn nhiều lắm, chỉ có thể không ngừng dùng chiến thuật biển người làm chiến thuật duy nhất.
Bất quá, có đôi khi, chiến thuật biển người lại là chiến thuật không gì tốt hơn. Giống như hiện tại Tây đại lục đối phó với tu sĩ và thầy tu.
Lúc Làm Diệp Từ đi vào từ đại môn, cô liền thoát ly trạng thái tiềm hành. Nơi này hiện tại vẫn xem như an toàn, không có game thủ Tây đại lục, dù ngẫu nhiên cũng sẽ có Đạo Tăc và Du Hiệp ẩn thân tiến vào, cũng rất nhanh bị vệ binh đóng hai bên đường giết chết.
"Công Tử, cô đã tới Tu Viện chưa?" Diệp Từ vừa mới thoát ly trạng thái Tiềm Hành, liền lập tức nhận được mật ngữ của Khinh Ca Công Tử, khiến Diệp Từ phải hoài nghi, tên kia có phải đã gài rada lên người cô không vậy, nếu không làm sao có thể phán đoán chuẩn xác được cô đang làm gì.
"Vừa tới nơi."
"Bên trong tình huống thế nào?"
"Bình thường, mặc dù có một ít vệ binh và tu sĩ đóng bên đường, nhưng vẫn có Đạo Tặc và Du Hiệp, Thợ Săn lẻn vào, tuy rằng cũng không tạo thành tổn thất gì, bất quá, cũng không phải đặc biệt an toàn." Diệp Từ phân tích, dựa theo hài cốt của game thủ Tây đại lục phân bố nơi cô đang đứng mà phán đoán, đã có không ít người đột nhập Thánh Đường, chỉ là đều bị vệ binh chặn lại công kích.
Mặc dù bây giờ có thể chặn, ai biết về sau có thể ngăn chặn được hay không?
"Tôi đã bố trí một phân đội đột kích Tiềm Hành đi về phía cô rồi, bọn họ tới tiếp ứng cho cô , để phòng ngừa những game thủ Tây địa lục mò vào Thánh Đường. Cô có thể yên tâm kiềm chế Lưu Niên."
"Không thành vấn đề."
Ngắt trò chuyện, Diệp Từ không thể không bội phục tâm tư kín đáo của Khinh Ca Công Tử, tại tình huống đột ngột như vậy, anh ta cũng không có kinh nghiệm an bài, lại có thể trong thời gian ngắn nhất, tính toán chu đáo, quả thực không phải người bình thường có thể làm được. Thảo nào, dưới sự lãnh đạo của anh ta, Lang Tộc có thể vươn tới vị trí công hội lớn nhất Đông đại lục.
"Công Tử U, cô ở đâu?" Bỗng nhiên kênh cá nhân của Diệp Từ xuất hiện mật ngữ của một người xa lạ: "Tôi là Ngũ Biện Đinh Hoa Hương, đội trưởng tiểu đội đột kích Khinh Ca Công Tử phái ra tiếp ứng cô."
"Tôi ở cửa ngách phía bắc Thánh Đường, mấy người phải cẩn thận, tôi thấy ở đây có rất nhiều Đạo Tặc và Du Hiệp mò vào." Diệp Từ nhìn thi thể đầy đất lại tiếp tục tiến vào trạng thái Tiềm Hành.
"Tốt, chúng tôi đang ở bên ngoài cửa bắc, lập tức tới nơi." Ngũ Biện Đinh Hương Hoa nói xong, không lâu sau, Diệp Từ đã nhìn thấy trên dưới hai mươi thân ảnh mơ hồ đang di chuyển về phía mình.
Loại kỹ năng Tiềm Hành này, nếu như là game thủ cùng một chiến tuyến sẽ có thể thấy được dáng dấp của đối phương sau khi Tiềm Hành, mặc dù chỉ là hình dạng mơ mơ hồ hồ, nhưng là có thể phán đoán chính xác hành động của đối phương. Thế nhưng game thủ phe đối lập lại nhìn không thấy, đây cũng là nguyên nhân vì sao game thủ Tây đại lục lặng lẽ mò vào Thành Đường.
"Chúng ta phải bảo vệ tốt tượng chủ thần ở thánh đường, ở đây giao cho chúng tôi đi." Ngũ Biện Đinh Hương Hoa đi tới bên người Diệp Từ, quay sang thấp giọng nói với cô.
Diệp Từ nhìn khuôn mặt mơ hồ, đây là một khuôn mặt rất bình thường, không thể làm cho người khác gặp qua là nhớ mãi không quên, bất quá Diệp Từ biết chỉ có người như vậy mới thích hợp làm Đạo Tặc. Đạo tắc tốt nhất phải là người sở hữu khuôn mặt người khác gặp qua liền lập tức quên, tuy rằng làm một cô gái mà nói, khuôn mặt bình thường như vậy không quá được yêu thích, bất quá, đứng về phần chức nghiệp, thật không còn gì tốt hơn.
Ngũ Biện Đinh Hương Hoa, Đạo Tặc tốt nhất Lang Tộc. Cũng là một trong số những đạo tặc đứng đầu Đông đại lục.
Đem thánh đường giao cho anh ta, Diệp Từ tự nhiên sẽ không lo lắng, cô gật đầu: "Vậy làm phiền anh, tôi tới chỗ Đại giáo chủ."
"Được." Ngũ Biện Đinh Hương Hoa gật đầu, hai người không hề quen biết, thế nhưng vào giờ khắc này lại ăn ý như huynh đệ lâu năm.
Ngay trước khi đi tới phòng của đại giáo chủ Diệp Từ gặp một người quen _ Lại Nhân Lam. Không nghĩ tới anh ta lại ở trong đội đột kkích, bất quá, trước đây họ có rất nhiều ân oán, hiện tại Lại Nhân Lam lại bình tĩnhgiống như chưa bao giờ nhận thức Diệp Từ, thậm chí thời điểm Diệp Từ đi qua bên cạnh anh ta, anh ta còn nói nhỏ: "Đừng chết trước đối thủ, làm tội nhân của đại lục, tôi sẽ truy sát cô đến chân trời góc bể."
Á á á ~~~ Sao nghe lời này phấn khích quá đi~~~~
Diệp Từ nhếch khóe miệng, kỳ thực ở thời điểm này, tên kia cũng không đáng ghét như vậy.
"Giữ tốt mạng cả mình đi, nếu tượng Chủ thần bị phá hủy, anh là người đầu tiên phải chết." Bất quá so công phu mồm mép thì Diệp Từ cũng không thua ai.
Bình thường thầy tu, tu sĩ tụ tập rất đông ở Tu Viện thời điểm này lại rất thưa thớt, trên hành lang rất ít khi gặp được tu sĩ và thầy tu, bất quá bây giờ Diệp Từ đã đi tới trung tâm Tu Viện, cũng không có game thủ Tây đại lục tùy tiện qua lại, cho nên Diệp Từ từ thoát ly trạng thái Tiềm Hành, yên tâm to gan chạy thật nhanh về phía phòng của Đại giáo chủ.
Phòng của Đại Giáo chủ ở Tu Viện Vương đô cách cửa chính tương đối gần, bất quá xung quanh phòng của ông ta luôn có trọng binh đứng gác, nếu muốn vọt vào hoặc là dụ ông ta ra cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Hành lang tương đối im lặng thật bất thường, Diệp Từ vừa vọt tới cạnh phòng Đại giáo chủ, cũng đã nghe thấy thanh âm rít gào của Đại giáo chủ: "Cái tên dị đồ nhà ngươi từ đâu tới! Ta sẽ tịnh hóa linh hồn ngươi, ta sẽ biến ngươi thành tế phẩm!"
Nguyên nhân có thể khiến cho Đại giáo chủ giận dữ lôi đình như vậy chỉ có một, game thủ Tây đại lục đã đột nhặp phòng của ông ta. Diệp Từ không cần suy nghĩ cũng biết người kia là ai! Cô không chút do dự đẩy cửa vọt vào!
Sự xuất hiện của cô không chỉ đưa tới sự chú ý của Đại giáo chủ, còn đưa tới sự chú ý của Lưu Niên. Anh hơi sững sờ, bỗng cười rộ lên. Anh biết, Công Tử U sẽ không để cho mình tự do làm càn ở nơi này, cô nhất định sẽ xuất hiện, chỉ là anh thật không ngờ Công tử U này cũng tới quá nhanh, phải biết rằng anh một đường Tiềm Hành cũng chỉ vừa mới đến đây ba phút, còn chưa kéo được thù hận của lão Đại giáo chủ này đâu!
Bất quá anh không nhịn được quay sang khuôn mặt băng hàn của cô gái kia chào hỏi: "Hắc, Công Tử U, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Diệp Từ tắc lạnh lùng nhìn anh ta, hừ một tiếng: "Vậy sao? Chúng ta lại gặp nhau!" Cô cường điệu nhẫn mạnh cái chữ kia, khiến cho đối phương biết cô có bao nhiêu khó chịu.