Liệp Giả Thiên Hạ

quyển 4 chương 20: nếu như cô là công tử u

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Nhung Trầm

Nguồn: banlong.us

Khinh Phong nghe Hoa Thương nói xong, trầm tư một chút sau đó mới quay về hướng Thợ Săn tên là Miêu Tử kia "Miêu Tử, cậu thấy thế nào?"

Miêu Tử ở trong Thịnh Thế xưa giờ luôn được xem là người bình tĩnh khôn ngoan, anh nghĩ một chút sau đó trả lời "Nếu như là nữ, thuộc một trong những chức nghiệp Đạo Tặc, Thợ Săn hoặc Du Hiệp, còn mang theo sủng vật, khả năng người này chính là Công Tử U."

"Này này, đừng có mà suy đoán lung tung?" Mãn Thiên Tinh lập tức lắc đầu "Đoán cũng phải có căn cứ chứ, Công Tử U không phải là do lỡ tay giết Lưu Niên ở Anh Hùng Thành mà đang bị giam hay sao? Có người nói Lưu Niên cũng giết người nên bị giam, lại còn có người tò mò đi thăm phát hiện hai người còn bị nhốt chung trong một phòng giam, bây giờ phỏng chừng hai người vẫn còn đang ở ngục bồi dưỡng tình cảm kìa."

Lô Vĩ Phiêu Phiêu cong cong khóe miệng, "Thiên Tinh, cậu cũng thật là nhiều chuyện, mới vừa vào game không bao lâu, mà chuyện như vậy cũng biết." "Đây không phải là nhiều chuyện, ta cũng không biết tại sao những chủ đề hot trên diễn đàn hiện tại đều là những chuyện liên quan đến hai người bọn họ, ta còn đang buồn bực đây. Không phải chỉ là hai người chơi cao thủ có tình cảm với nhau thôi sao, có cần nhất thiết phải rình rang như vậy hay không?" Mãn Thiên Tinh nắm tóc "Không thể nào hiểu nổi mà."

"Đó là do cậu không chơi game ngay từ lúc ban đầu, cậu không biết là mấy tên cặn bã tiến vào game lúc đầu trong công hội mỗi ngày đều nói về chuyện của hai người sao." Lô Vỹ Phiêu Phiêu thở dài "Ta cũng chả biết chuyện của họ có gì đặc biệt..."

"Dừng lại..." Hoa Thương thật sự không nghe nổi nữa, lập tức kêu hai người kia dừng lại "Hai người có thể chờ khi nào rảnh rỗi để thảo luận chuyện này không, bây giờ chúng ta đang đề cập đến vấn đề khác."

Lô Vỹ Phiêu Phiêu và Mãn Thiên Tinh lập tức im lặng, ngồi thẳng tắp nhìn Miêu Tử. Miêu Tử cười cợt "Ta đương nhiên cũng biết là Công Tử U ngồi tù ở Anh Hùng Thành, tuy nhiên... tính toán thời gian thì cũng đã đến thời gian phóng thích. Chỉ là bảy hai giờ, nếu là ta, nhất định sẽ cắm máy / không ngơi nghỉ, có khi còn ra trước cô ta.

"Nếu như cô ta là Công Tử U, vậy tại sao lại không triệu hoán con khủng long ra?" Khinh Phong nhìn chăm chăm về hướng Diệp Từ biến mất, đăm chiêu lầm bầm.

Miêu Tử cũng nhìn theo một lát, sau đó nói "Nếu như cô ta đúng là Công Tử U, dựa theo quy tắc triệu hoán của Thợ Săn, nếu như cô ta không triệu hồi con khủng long kia ra, thì chỉ có thể là do đang triệu hồi một sủng vật khác, như vậy thì không thể gọi thêm con khác. Đương nhiên, còn có tình huống là cô ta cố tình che giấu thực lực, vì vậy nên mới mang áo choàng ẩn thân."

"Nếu như cô ta là Công Tử U, chúng ta có thể lôi kéo cô ta không?" Hoa Thương lẳng lặng nghe mấy người kia thảo luận, sau đó lên tiếng hỏi nghi vấn lớn nhất.

Khinh Phong trầm tư lúc lâu, rồi lắc đầu một cái "Nếu như cô ta là Công Tử U.... Chỉ sợ, hi vọng không lớn."

"Hoa Thương gật gù "Nếu hi vọng không lớn, vậy trực tiếp giải quyết cô ta đi." Cô cầm chủy thủ trong tay ném lên, bên môi lộ nụ cười xán lạn "Giao cho em đi, em sẽ không để cô ta uổng chuyến đi này đâu."

Khinh Phong cũng không khen ngợi sự tự tin của Hoa Thương như ngày thường, không hiểu sao trong lòng anh có đôi chút bất an. Anh quay đầu nhìn Hoa Thương, một hồi mới chậm rãi nói "Không nên khinh địch."

"Anh yên tâm, anh có bao giờ thấy em thua chưa?" Hoa Thương vẫn tự tin như vậy, nhưng không hiểu sao khi nhìn nụ cười tươi tắn của Hoa Thương, cảm giác bất an của Khinh Phong lại càng rõ nét hơn.

Bạch Mạch phát hiện Diệp Từ đang rời khỏi Sa Mạc Rắn, đi về hướng Hồng Hồ Thành, cảm thấy có chút kì lạ, cô mới tới đó có hai giờ, sao trở về sớm quá vậy? Chẳng lẽ sủng vật của cô thăng cấp rồi sao? Cho dù thăng cấp nhanh cũng không thể trong một thời gian ngắn như vậy được? Anh gửi cho Diệp Từ một mật ngữ hỏi "Sao em trở về vậy? Sủng vật thăng cấp rồi à?"

"Miễn bàn, em vừa gặp Khinh Phong". Diệp Từ thờ dài, có thể thấy cô cũng không quá cao hứng đối với việc chạm mặt đoàn người Khinh Phong.

"Khinh Phong?" Bạch Mạch hơi sững sờ, anh mất một khoảng thời gian để hồi tưởng lại danh tính của người kia, sau đó tỉnh ngộ "Thịnh Thế."

"Ừ."

"Phát sinh xung đột?"

"Không có, bất quá chỉ là họ đến dò xét em, không biết có đoán ra được em là ai không?" Diệp Từ chưa bao giờ khinh địch, mặc dù cô đã ngụy trang khá hoàn hảo, nhưng cũng không dám chắc hoàn toàn là Thịnh Thế không nhận ra mình, nếu như cho là như vậy, cô cũng quá ngốc rồi.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Bạch Mạch vừa nghe chuyện này, vội vã hỏi tỉ mỉ tình huống, Diệp Từ cũng kể lại chi tiết chuyện đi luyện cấp. Sau khi nghe xong, anh trầm tư chốc lát rồi nói "Anh nghĩ, Khinh Phong vốn định lôi kéo em, nhưng nếu họ đã đoán ra em là Công Tử U, thì có lẽ sẽ bỏ qua ý định này."

"Tại sao?" Diệp Từ muốn nghe ý kiến của Bạch Mạch.

"Căn cứ vào mạng lưới tình báo của chúng ta, lần này số người Thịnh Thế tiến vào Vận Mệnh khá là nhiều, tuy nhiên cũng không nhiều hơn số người ở Viêm Hoàng Online là bao nhiêu. Anh nghĩ, có lẽ Khinh Phong cũng ý thức được là Viêm Hoàng hoàn toàn không thể so sánh được với Vận Mệnh. Nếu chỉ dựa vào chiến thuật biển người, không đủ để phá hủy Vận Mệnh. Bọn họ có rất nhiều người chơi đã tiến vào game từ lúc đầu, đẳng cấp của họ cũng không thấp, cơ bản là từ đến , có điều nếu so với số người chơi có lão luyện thì cũng chẳng đáng là bao. Hơn nữa, tựa hồ bọn họ cũng đào chân tường khá nhiều nhóm...." Bạch Mạch hơi dừng một chút rồi nói tiếp "Những game thủ giỏi trong đoàn chúng ta cũng đã nhận được lời mời, toàn bộ đã báo lại, tuy nhiên những cái này là trực diện, còn không biết có bao nhiêu người được bí mật mời.

"Vì vậy nên?" Đối với chuyện quản lý công hội Diệp Từ không hề lo lắng, mặc dù bây giờ Bạch Mạch nói là có người đang đục khoét nền tảng công hội, nhưng từ cách nói chuyện của anh, chỉ sợ chuyện này anh đã nắm trong tay, nên cô cũng không hỏi nhiều."

"Vì vậy, nên anh nghĩ họ định sử dụng chiến thuật biển người kết hợp với người chơi cao cấp." Bạch Mạch đưa ra phán đoán cuối cùng.

Diệp Từ nghe phán đoán cuối cùng, hơi ngẩn ra, cô nhớ tới đời trước Thịnh Thế dùng trừng phạt kinh tế mà suýt giết chết Vận Mệnh, thế sao làm sao họ có thể bắt đầu được, cô hoàn toàn không biết. Dù sao lúc ấy cô chỉ là một người chơi bình thường, đối với những sự vụ quan trọng này hoàn toàn không rõ ràng.

"Tiểu Từ..." Bạch Mạch thấy Diệp Từ im lặng đến nữa ngày, liền liên tục kêu cô.

"Chuyện gì?" Diệp Từ phục hồi tinh thần lại.

"Em nghĩ thế nào?"

"Địch không động, ta không động." Diệp Từ hé mắt, "Mấy chuyện quản lý công hội em không rõ lắm, giao toàn bộ lại cho anh, em sẽ cố gắng tìm kiếm tài nguyên."

Bạch Mạch hơi cười "Anh biết em muốn làm gì, những chuyện này cứ giao cho anh đi, em hãy cẩn thận." Anh hơi dừng lại một chút sau đó có chút lo lắng nói "Dựa theo cách thức quá khứ của Thịnh Thế, đối với những người họ không thể sử dụng, họ sẽ tìm mọi cách phá hủy. Nếu như họ thật sự đặt mục tiêu lên người em, em phải hết sức cẩn thận, dù sao bây giờ em còn đang bị Truy Sát Lệnh."

"Em biết rồi." Diệp Từ đáp ứng một tiếng rồi tắt mật ngữ.

Lo lắng của Bạch Mạch thật sự có căn cứ, tuy rằng hiện tại Khinh Phong không đáng sợ, thế nhưng Thịnh Thế có rất nhiều cao thủ, những người này ẩn giấu trong đám đông, cấp, bậc không phải thuộc hàng đầu, thao tác cũng không phải lão luyện hạng nhất, thực lực bình thường, hoặc là cố tình che giấu. Nói chung bất kể nguyên nhân gì, địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng, Diệp Từ còn bị ba tháng Truy Sát Lệnh, bất kể điểm nào cô đều bất lợi hơn đối thủ.

Đặc biệt, nếu Thịnh Thế quyết định sẽ đối phó như ý nghĩ của mình, chỉ sợ sẽ không dùng cách thức một đấu một, mà sẽ dùng nhiều người chơi đánh hội đồng. Chẳng may gặp phải tình huống như vậy, chỉ sợ muốn chạy cũng khó.

Cuối cùng Diệp Từ quyết định không mang Lão Lục đi luyện cấp ở bản đồ cấp thấp nữa, hiện tại chỗ nguy hiểm nhất lại là chỗ an toàn nhất.

Hay là cô nên đi đến một bản đồ cấp cao để luyện cấp. Đẳng cấp hiện tại của Diệp Từ đã đạt đến , đã có thể đến bản đồ cấp đánh quái. Tuy rằng đánh quái ở đây rất cực khổ, nhưng sẽ được điểm kinh nghiệm vượt cấp, quan trọng hơn những điểm này thường có ít người chơi qua lại, có thể an tâm mang Lão Lục theo.

Cô cũng không rõ ràng mục định của Thịnh Thế là gì. Có điều căn cứ vào lời giải thích của Bạch Mạch, Thịnh Thế đã phát lời mời với những người chơi ở Thiên Thiên Hường Thượng, mặc dù đoàn chủ lực không hề động tâm, nhưng không chắc người khác không dao động. Nếu Thiên Thiên Hướng Thượng đã như vậy, chỉ sợ những công hội khác cũng có không ít tình huống trên. Dựa theo cách nói của Bạch Mạch, họ phải đi theo hướng dùng người chơi cao cấp, như vậy nhất định phải tụ tập một số lượng lớn người chơi cao cấp đi theo họ, chị tiếc là hiện tại những người chơi cao cấp đều bị những công hội lâu năm nắm giữ, vậy chỉ còn cách là đi đục vách tường.

Như vậy, Diệp Từ cảm thấy bọn họ sẽ không buông tha cho mình.

Phỏng đoán ý định của Khinh Phong một hồi, Diệp Từ cảm thấy tốt nhất mình nên tránh xa những chỗ có nhiều người chơi qua lại, vì lẽ đó cô quyệt định đi giao nhiệm vụ, một là nhiệm vụ truy tìm mãnh vỡ Tinh Linh Doll, hai là mũi tên, hai nhiệm vụ này đều được Natasha giao, vì vậy cũng vậy đi nộp lại ở chỗ đó. Sau khi giao nhiệm vụ, Natasha liền bảo Diệp Từ đi Trung Bộ Đại Lục vào bản đồ Pháo Đài Bỏ Hoang xem xét, tuy nhiên quái vật ở đây đều là từ cấp đến , dựa theo trình độ của Diệp Từ hiện tại, hoàn toàn không có khả năng.

Vì thế nên Diệp Từ tạm thời gác lại hai nhiệm vụ này, chuẩn bị tiếp tế phẩm, đem Lão Lục tới bản đồ cấp đến – Mê Vụ Sâm Lâm của Đông Đại Lục đi luyện cấp. Cô nghĩ, cứ ở đó một khoảng thời gian, chờ cho đến khi Lão Lục hóa hình thành dáng vẻ của Rồng trước đã.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio