Liệp Giả Thiên Hạ

quyển 4 chương 29: còn một người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Nhung Trầm

Tâm tình Mật Đường Barbie hiện tại thực sự vô cùng phức tạp. Tâm tình hiện tại lúc này, cho dù là tác giả nổi tiếng nhất thế giới cũng khó chỉ sử dụng một từ đơn giản để diễn tả trạng thái của cô bây giờ. Chỉ có thể nói, cô bây giờ vô cùng rối rắm.

Kinh ngạc khi bỗng dưng bị trúng cạm bẫy băng sương, phẫn nộ khi không đâm trúng được Công Tử U, khiếp sợ khi âm thanh của Hoa Thương đột nhiên xuất hiện, lại còn có hoảng loạn khi không biết biết phải lãnh đạo người của của mình thế nào trong tình huống như thế này.

Tóm lại, từ ngữ nào cũng không thể diễn tả nổi bi thương của Mật Đường Barbie lúc này.

Mẹ nó, chuyện gì đang xảy ra thế này.

Bị mất dấu Công Tử U không có gì kì lạ, bị trúng cạm bẫy băng sương cũng không có gì đặc biệt, những chuyện này vô cùng bình thường trong PVP. Mật Đường Barbie tuy rằng có chút kích động, không hòa hợp với Tam Nguyệt Xuân Phong, nhưng cô là người game thủ có kinh nghiệm PVP vô cùng phong phú, đương nhiên sẽ không vì đang ở tình thế bất lợi mà lâm vào trạng thái hoảng loạn. Nhưng, nhưng mà! Điều kì quặc ở đây là tại sao Hoa Thương lại liên lạc với mình vào lúc này?

Điều này quá không bình thường rồi!

Phải biết rằng, Hoa Thương là một người lãnh đạo cực kì tin tưởng thủ hạ của mình, nếu như đã giao cho mình một chuyện gì đó, thì khi đang chấp hành nhiệm vụ, cô sẽ không bao giờ hỏi về tình huống hiện tại. Như Hoa Thương nói, cô chỉ phụ trách phân công và nhận kết quả, còn quá trình trung gian ra sao cũng không phải là điều then chốt. Vì nghệ thuật lãnh đạo này của Hoa Thương, mà thuộc hạ có không gian tự do phát huy hết khả năng của mình, thường thường điều này mang lại kết quả tốt đẹp hơn cả mong đợi.

Mật Đường Barbie cũng không phải ngày đầu theo Hoa Thương, tuy rằng tuổi cô không lớn, thế nhưng thời gian đi theo Hoa Thương, và ở trong đội ám sát cũng đã không ít, vì thế nên vô cùng hiểu rõ thói quen này của Hoa Thương.

Bởi vì vô cùng quen thuộc, cho nên mới kinh ngạc, cho nên mới hoảng loạn, cho nên lúc đang ở thời khắc căng thẳng, cô đánh mất sự chính xác của bản thân.

Đúng, cô đã đánh mất sự chính xác.

Dựa theo kinh nghiệm PVP lão luyện của Mật Đường Barbie, cho dù lúc đó đã trúng cạm bẫy băng sương, cũng sẽ không dễ dàng phó mặc cho Diệp Từ. Chỉ là thanh âm của Hoa Thương đến thật không đúng lúc, khiến cho Mật Đường Barbie hơi sững sờ, sau đó đầy nghi vấn, cuối cùng là hoảng loạn trước thanh âm nghiêm nghị của Hoa Thương.

Con người thật sự là một sinh vật kì quái.

Một người khi đang chuyên tâm làm việc gì đó, không cho phép sự phân tâm xuất hiện, bởi vì một khi phân tâm, sẽ dễ dàng xảy ra sự cố. Mọi người có thể nói, không phải còn có những người sẽ không suy chuyển hay sao? Đúng vậy, có điều người như vậy vô cùng ít, chí ít, Mật Đường Barbie không phải là người như vậy, cô là một người chỉ có thể tập trung sức mình làm một chuyện.

Vì lẽ đó, nên trong nháy mắt âm thanh của Hoa Thương vang lên, Mật Đường Barbie nguyên lai đang chạy hết tốc độ, theo bản năng dừng lại một chút, bước chân lảo đảo một cái. Cũng không có gì, chẳng qua là khi Mật Đường Barbie đang vội vã lao tới, cô đã bị trúng cạm bẫy băng sương có trạng thái đông cứng, tốc độ giảm xuống, nếu như không có âm thanh của Hoa Thương xuất hiện, dựa vào kinh nghiệm PVP của Mật Đường Barbie, có lẽ cô đã phát hiện được tình huống có khác lạ, chỉ tiếc trên thế giới này không có nếu như.

Mọi chuyện đã xảy ra rồi.

Bước chân Mật Đường Barbie dừng lại liền trúng ngay vào một cạm bẫy khác trong cùng phạm vi với cạm bẫy băng sương – cạm bẫy đóng băng.

Tức thời, Mật Đường Barbie biến thành một khối băng to tướng.

Tình huống này cũng không chỉ dừng lại ở trên người Mật Đường Barbie, chín người đang theo phía sau cô cũng đồng loạt trúng cạm bẫy thứ hai, dĩ nhiên không phải tất cả đều là cạm bẫy đóng băng, còn có cạm bẫy thiêu đốt. Diệp Từ đứng cách đó không xa, híp mắt nhìn đối phương, có những người bị đóng thành một khối băng, có những người thì liên tục bị lửa đốt, từng con số màu đỏ chót liên tục nhảy lên trên đầu họ, biểu thị cho việc không ngừng mất máu, còn những người trúng cạm bẫy băng sương thì thì bị Buff lạnh giá, cho dù muốn chạy trốn, cũng không có cách nào nhấc chân lên được.

Hiệu quả cạm bẫy cũng không kéo dài, chỉ có chưa tới ba mươi giây.

Ba mươi giây vô cùng ngắn ngủi, nhưng ba mươi giây cũng là thời điểm mấu chốt quyết định thành bại. Diệp Từ huýt sáo triệu hồi Lão Tứ, chỉ huy Lão Tứ xông vào những người đang bị trúng cạm bẫy thiêu đốt, mặc dù họ dính Buff thiêu đốt của cạm bẫy, nhưng so với những người bị đóng băng hay dính Buff châm chạp của cạm bẫy băng sương, thì dù sao họ vẫn có thể di động được.

Diệp Từ chỉ có một người, thêm Lão Tứ nữa thì vẫn chỉ có hai sức chiến đấu, còn đối phương có tới mười người, nếu như cô muốn trong ba mươi giây này tiêu diệt hết toàn bộ người chơi thì không có khả năng. Điều duy nhất cô có thể làm bây giờ là trước tiên tiêu diệt những mầm họa, sau đó sẽ đối phó với những người đang bị đóng băng.

Có tổng cộng bốn người bị đóng băng, còn lại sáu người bị trúng Buff chậm chạp và thiêu đốt vẫn có thể di động được. Bọn họ tuy rằng không tập trung lại một chỗ, nhưng những người theo sau không ngừng chạy tới, nên cho dù có khoảng cách, cũng không quá xa. Lão Tứ xông lên sử dụng một kĩ năng tấn công tấn công quần thể làm cho bốn người lâm vào mê muội, sau đó tách ra đối phó từng người.

Diệp Từ chỉ cần chuyên tâm đối phó với hai người còn lại là được.

Tốc độ Diệp Từ rất nhanh, cân bằng rất tốt, nhận biết lại rộng. Trong vài điểm này, bất luận điểm nào cao cũng vô cùng có ích cho tác chiến nơi dã ngoại, còn nếu ba điểm này đều cao, thì người đó hoàn toàn có thể được xưng tụng là vua chiến đấu dã ngoại.

Hơn nữa đẳng cấp Diệp Từ lại cao hơn tất cả những thành viên trong đội ám sát, tuy rằng muốn một chiêu kích sát đối phương không dễ dàng, nhưng trong ba mươi giây giết chết hai người không phải là điều khó khăn.

Cô giương cung tên lên, từng kĩ năng thương tổn cao không ngừng thả ra, toàn bộ đều nổ tung trên hai người đối phương, còn đối phương thì hoàn toàn không có khả năng chống trả.

Mật Đường Barbie tuy rằng đang bị đông cứng bên trong khối băng, nhưng không có nghĩa là cô không thấy được tình huống bên ngoài, chỉ vì cô sơ sẩy bị Công Tử U khích tướng đã đủ bực bội rồi, không những thế, thanh âm của Hoa Thương còn liên tục vang lên "Barbie, em có đang ở đây không? Mau chóng trả lời! Mọi người đang làm gì!"

Mật Đường Barbie chỉ cảm thấy tức giận khôn cùng, cô đang ở trong tình huống thế này, lại nghe thấy âm thanh của Hoa Thương, cả người như muốn nổ tung. Trong giờ phút này, trong đầu cô chỉ còn dư lại một vấn đề, tại sao Hoa Thương lại liên lạc với cô? Đây không giống tác phong của cô! Cô ở trong khối băng nhìn lướt qua những người chơi ở đây, nhanh chóng phát hiện không có Tam Nguyệt Xuân Phong, nhất thời minh bạch, tức đến nỗi muốn cắn nát chân răng.

Cô tắt mật ngữ, ở kênh đội ngũ liên tục hét lên trong giận dữ "Mấy người đang làm gì, làm sao lại bị một con sủng vật đánh ngất! Lẽ nào không có dược liệu à! Còn thợ săn đang ở đâu! Thả sủng vật của mấy người ra để kiềm chế con khủng long kia! Muốn chờ chết à!"

"Đội trưởng, chúng tôi cũng bị đóng băng rồi..." Hai thợ săn, một du hiệp và Mật Đường Barbie đang bị đông cứng ở bên trong khối băng, vì thế nên khi nghe thấy tiếng gào thét của Mật Đường Barbie, họ oan ức trả lời.

Khi bị đông cứng trong khối băng, người chơi chỉ cần không trúng kĩ năng công kích bên ngoài, thì chỉ còn cách chờ tới ba mươi giây sau khối băng tự động tan đi, còn lại không thể làm gì, đều phải ngoan ngoãn ngồi bên trong khối băng. Mà rõ ràng hiện tại không có ai đi công kích khối băng này, vì thế nên họ chỉ có thể ở tại đây, nhìn Công Tử U "tàn sát".

Tàn sát?

Không sai, chính là tàn sát.

Tam Nguyệt Xuân Phong tuy rằng không hợp với Mật Đường Barbie, thế nhưng vì lợi ích của công hội, anh vẫn đi tới quan sát. Anh không muốn nhìn thấy công hội bị tổn hại, cũng sẽ không mặc kệ khi Mật Đường Barbie bị thua thiệt. Tuy rằng anh đã bị đá ra khỏi đội ngũ.

Vì thế nên Tam Nguyệt Xuân Phong vẫn đi theo sau đội ngũ của Mật Đường Barbie, lúc anh tiếp cận với Công Tử U, có thể nhận biết được Công Tử U, có thể nhìn thấy Công Tử U, khắc sâu vào trong mắt anh là một quang cảnh tàn sát.

Tàn sát, tất cả là tàn sát.

Cũng không biết Công Tử U đến cùng đã đặt bao nhiêu cạm bẫy, cũng không biết Công Tử U sử dụng phương pháp gì, khiến cho toàn bộ thành viên ám sát đoàn đều bị trúng Buff cạm bẫy. Mật Đường Barbie, hai thợ săn và một du hiệp bị nhốt trong khối băng, không biết đây là do Công Tử U cố ý hay vô ý thành công, nói chung toàn bộ những thành viên có thể tấn công tầm xa đều không thể nhúc nhích được, còn dư lại sáu đạo tặc cận chiến, tuy rằng phối hợp lão luyện, thủ pháp ác liệt, nhưng lại bị trúng giảm tốc năm mươi phần trăm, đạo tặc căn bản chẳng khác nào tàn phế.

Huống chi, bốn đạo tặc còn bị con khủng long kia làm cho ngất đi.

Kỳ thực Thịnh Thế đã sớm biết sủng vật khủng long của Công Tử U có kĩ năng mê muội quần thể, lần này đã suy nghĩ ra rất nhiều biện pháp, thế nhưng bởi vì trước đó toàn thể đội viên đã bị trúng phục kích của đối phương, những người có thể di động đã không thể sử dụng biện pháp phòng ngự mê muội, nên mới bị trúng chiêu của con khủng long kia.

Tam Nguyệt Xuân Phong xem ra, trận truy sát này căn bản không có sức lực để chống đỡ nổi nữa.

Công Tử U cũng không đứng yên giết hai đạo tặc, mà là di động với tốc độ cao, căn bản không để cho hai đạo tặc cận chiến bị trúng giảm tốc năm mươi phần trăm bất cứ một cơ hội nào, chỉ có thể đứng đó bị bắn chết, trong chớp mắt ngay khi hai đạo tặc này ngã xuống, Công Tử U bỗng hướng cung tên lên trời, tiếp theo Tan Nguyệt Xuân Phong nhìn thấy vô số mũi tên từ trên trời rơi xuống bốn người đạo tặc đã bị con khủng long kia đánh ngất.

Ngay thời điểm này, Tam Nguyệt Xuân Phong nhìn thấy Công Tử U đưa lưng về phía mình, cự ly khoảng bảy mươi mét, ngay lúc đang sử dụng kĩ năng thương tổn quần thể, sau đó sẽ lập tức chạy đi. Hiện tại đội ám sát đã bị kiềm chế, chỉ còn dư lại chính mình, nếu như trực tiếp đối mặt với Công Tử U, anh sẽ không có phần thắng, nhưng hiện tại, Tam Nguyệt Xuân Phong cảm giác mình có chừng năm phần thắng.

Không cần nói tới năm phần, chỉ cần có hai phần thắng, Tam Nguyệt Xuân Phong cũng nhất định xuất thủ. Vì thế nên anh liều mình xông tới trước, lấy tốc độ cực nhanh vọt tới sau lưng Công Tử U, rút ra chủy thủ đâm vào xương sườn phía sau lưng Công Tử U, hung hăng sử dụng kĩ năng thương tổn cao cấp của đạo tặc – Song Thủ Dịch Cốt!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio