"Hôm qua cậu đi cùng họ thật hả?" Băng Tuyết Ngân sau khi thấy cô ra khỏi kí túc xá liền kéo đi tra hỏi
"Ừ, Hàn Tuyết Nhi rủ tớ, tưởng có mình chị ta ai ngờ còn có họ." Cô uống lon nước ngọt rồi nói
"À, tiểu Nguyệt...." Băng Tuyết Ngân nhìn cô với ánh mắt như đang bị mắc lỗi.
"Cậu lại làm gì rồi?" Nhìn thấy ánh mắt của Băng Tuyết Ngân nhìn mình như vậy cô liền biết Tuyết Ngân đã làm ra điều gì đó rồi.
"Hôm qua.....tớ có gọi cho cậu."
Cô nghe Tuyết Ngân nói vậy liền mở mayd mình lên
"Làm gì có cuộc gọi nhỡ nào đâu?" Cô kiểm tra xong nói
"Có....Có người bắt máy."
"Nếu có người bắt máy hộ thì....." Cô nghiêng đầu suy nghĩ
"Hàn Băng Băng?" Đúng, chỉ có chị ta mới dám cầm máy cô thôi
"Cậu nói cái gì?" Cô cầm lấy tay Băng Tuyết Ngân chừng mắt hỏi.
"T-Tớ nói là Đường Lạc Dao đến tìm cậu..." Băng Tuyết Ngân nói đến đây ím môi không dám nói tiếp
"Nói." Cô thấy Băng Tuyết Ngân không nói tiếp liền ra lệnh
"Hỏi....hỏi cậu có muốn đi bar không."
Nghe Băng Tuyết Ngân nói vậy cô đen mặt.
"Tớ đâu biết là chị ta sẽ cầm máy đâu."
"Cậu xứng đáng được vinh danh là người bạn tốt luôn đưa bạn mình vào chỗ chết rồi đó." Cô nở nụ cười "thân thiện" nhìn Băng Tuyết Ngân
Băng Tuyết Ngân nghe cô nói vậy bĩu môi không dám cãi.
Reng....Reng Điện thoại cô reo lên nhìn dãy tên Hàn Băng Băng trên điện thoại cô liền nhấc máy
"Alo, chị hai"
" tuần này chị đi công tác nên em giữ sức khỏe vào." Hàn Băng Băng bên kia nói
"Vâng ạ." Cô đáp lời
"Ừm, cấm em đi bar." Hàn Băng Băng nói rồi cúp máy.
Nghe từ cấm Hàn Băng Băng nhấn mạnh mà cô sởn hết gai ốc lên
"Hàn Băng Băng sao?"
Băng Tuyết Ngân thấy cô cúp máy liền hỏi
"Ừm, chị ta nói đi công tác, tuần sau mới về." Cô nói
"Vậy tốt quá, được đi bar rồi."
"Bar ít thôi, chị ta nói không được đi."
"Ủa? Từ từ, mắc gì tớ phải nghe lời chị ta?" Băng Tuyết Ngân thấy gì đó sai sai liền hỏi
"Đúng ha."
"Chị ta còn báo cáo với cậu sắp đi đâu nữa."
"Thôi thôi, lú tiếp bây giờ, quay lại chủ đề trước, Đường Lạc Dao đến tìm tớ làm gì?"
"Chị ta bảo là muốn gặp cậu để nói chuyện gì ý." Băng Tuyết Ngân trả lời
"Đường Lạc Dao không ở kí túc xá, mà tớ với cậu ở khác phòng vậy sao lại....Nói cậu qua đó làm gì?" Cô nhíu mày nhìn Băng Tuyết Ngân
"À tớ giúp cậu hỏi Lãnh Thanh Hàm có muốn đi chơi cùng cậu không." Băng Tuyết Ngân nói
"Tớ còn chưa chuẩn bị cậu đã nói rồi."
"Sao đâu, chỉ là một buổi đi chơi thôi mà."
"Chị ta vẫn chưa trả lời đâu."
"Cậu có chắc là chỉ hỏi có muốn đi chơi với tớ không?"
"Đi bar nữa."
"....." Không khí rơi vào trầm lặng.
"Trong đầu cậu chỉ nghĩ đến bar thôi hả? Sao không đến đó ở luôn đi.Cậu có biết bao nhiêu công sức tớ tỏ ra là người tốt trước mặt chị ấy mà giờ cậu dám nói thế hả." Cô cố bình tĩnh nói để không đập chết người trước mắt mình
"C-Cậu có....có thể nói do tớ mà." Băng Tuyết Ngân nhìn cô như vậy lùi về sau vài bước.
Cô thở hắt ra bỏ đi.
Băng Tuyết Ngân thấy vậy đuổi theo
"Ây, khoan bình tĩnh." Băng Tuyết Ngân đi theo bóp tay cô nói
"Giờ tớ về kí túc xá trước, Hàm tỷ mà có từ chối hay nhìn tớ bằng ánh mắt nào đó thì điều đầu tiên tớ làm sẽ là đi xử đẹp cậu." Cô nói rồi rời đi.
"Mong Lãnh Thanh Hàm đồng ý, mở cho mình một con đường sống."
- ---------------------
Cạch.
Cô vừa bước vào cất giày đã thấy Lãnh Thanh Hàm đang cắm hoa, cô thấy vậy liền cảm thán một câu
"Đến cắm hoa thôi cũng đẹp như vậy." Cô ngây ngốc đứng nhìn Lãnh Thanh Hàm
"Minh Nguyệt....Minh Nguyệt." Lãnh Thanh Hàm thấy cô cứ đứng đó nhìn mình thì lên tiếng gọi
"Dạ?" Cô hoàn hồn đứng thẳng nhìn Lãnh Thanh Hàm
"Sao em không vào đi."
"À, vâng." Cô bước đến ghế ngồi.
"Hàm tỷ, chuyện....." Cô định nói thì
"Chị đồng ý."
"Dạ?" Cô có nghe nhầm không, Hàm tỷ đồng ý á?!
"Chị đồng ý." Lãnh Thanh Hàm nói lại
"Vậy...vậy"
"Đi bar cũng không sao, chị muốn thử một chút." Lãnh Thanh Hàm thản nhiên nói
"Vậy mai h hẹn chị ở bar Luân Thành." Cô vui vẻ nói
Lãnh Thanh Hàm gật đầu
Cô vui vẻ đi về phòng mình.
Cạch.
"Chị ấy đồng ý, Hàm tỷ đồng ý haha, Yeh." Vừa đóng cửa phòng cô đã vui mừng hét lên.
- ------------------
"Vậy là chị ta đồng ý?"
Băng Tuyết Ngân cầm điện thoại, sau cô khi nghe cô kể thì ngồi dậy
"Ừm."
"May quá, mình còn cái mạng nhỏ này." Băng Tuyết Ngân vui vẻ nói
"Thôi tớ đi ngủ, Bye."
Tút....Tút.
"Haizzz, đúng là yêu vào bị điên hết mà."
"Vì yêu ai trả thế." Tô Hiểu Du từ ngoài cửa vào nói
"Ủa, về rồi hả." Băng Tuyết Ngân thấy Tô Hiểu Du thì bất ngờ
"Ừ, xong hết việc rồi." Tô Hiểu Du ngồi xuống ghế nói.
"À, có cách nào giúp Cố Nhạc Y không?" Hồi trước định nhờ Tô Hiểu Du nhưng lại quên.
"Có đó."
"Cách gì?"
" nụ hôn của Hàn Minh Nguyệt."
"Hả?!!!" Băng Tuyết Ngân đứng dậy hét lớn
"Này, điếc tai nha."
"Xin lỗi, sao lại thế?" Băng Tuyết Ngân ngồi xuống
"Cô chưa biết hả? Ba mẹ cô ta cho qua đây là để lấy vợ chứ không phải lấy chồng đâu."
"Vậy là họ đã chuẩn bị hết sao?"
"Đúng rồi." Tô Hiểu Du đáp
"Sao lại không phải là nam nhân?"
"Sau mấy vụ kia còn nổi không?"
"Ờ ha, có lí." Băng Tuyết Ngân gật đầu
"À, tôi cho cô một bất ngờ." Tô Hiểu Du
"Bất ngờ gì?"
"Nữ chính truyện 《Các tổng tài soái ca là chồng tôi》sắp ra đây rồi
"Hả?!!"
"Chắc , tuần nữa thôi.".
Xin hãy đọc truyện tại — T R Ц м t r ц у e И.
V И —
"Còn Bạch Tư Vũ nữa, cứ đợi đi." Tô Hiểu Du cười nham hiểm nói
Băng Tuyết Ngân ngồi bên cạnh không hiểu gì
- --------------------
Hắt xì Bạch Tư Vuc đnag ngồi đọc sách trong phòng mình
"Ai nhắc đến mình vậy."
End Chương
-//
-Mọi người vote cho mình nha
-Thank you.