Liệu Có Hạnh Phúc

chương 33

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tối hôm đó,

Cô về kí túc xá

Cạch

Vừa mở cửa cô đã bắt gặp phải Lãnh Thanh Hàm đang ngồi ở sofa đọc sách.

"Lãnh Thanh Hàm, không đơn thuần như em nghĩ đâu."

Cô bỗng nhớ tới lời nói của Hàn Băng Băng ngày hôm đó.

Cô đứng suy nghĩ một lúc cũng đưa ra quyết định......Dù có như lời Hàn Băng Băng nói cô vẫn sẽ làm theo yd mình dù có gì đi chăng nữa.

Người khác có thể nói cô ngu ngốc cũng được.

Cô chỉ muốn hưởng thụ những gì mình đang nhận được từ Lãnh Thanh Hàm hiện tại mà thôi.......tương lai cứ để nó đến

"Hàm tỷ." Cô mỉm cười kéo vali đi vào trong

"Em về rồi sao." Lãnh Thanh Hàm buông cuốn sách xuống đứng lên đi đến xoa đầu em

"Em mới về chắc mệt lắm đi nghỉ đi."

"Vâng." Cô nghe lời đi về phòng

- ----------------

Sáng hôm sau,

"Ồ, Uyển Dư hôm nay vào bếp nấu ăn sao." Cô ra khỏi phòng đi đến bếp

"Vâng, thỉnh thoảng em cũng muốn nấu ăn chút." Lâm Uyển Dư quay sang nhìn cô nói

Cô đi đến ngồi vào ghế

"Chị đi chơi có vui không?" Lâm Uyển Dư hỏi cô

"Ừm, cũng được." Cô đáp

"Xong rồi nè." Lâm Uyển Dư bê thức ăn ra bàn, ngồi xuống

"Chị ăn đi."

Cô lấy đũa gắp một miếng thịt nhỏ ăn thử

"Ngon lắm đó." Cô tỏ vẻ bất ngờ nói

"Cũng bình thường thôi mà." Lâm Uyển Dư được cô khen có chút ngại ngùng nói

"Tay nghề em tốt thật mà."

Bữa sáng cứ thế trôi qua.

- -----------------

"Em muốn đi làm gốm với chị không?" Cô nhìn Lâm Uyển Dư hỏi

"Được ạ?" Lâm Uyển Dư quay sang cô

"Ừm, đi cùng chị." Cô nói

"Vâng." Lâm Uyển Dư vui vẻ đáp

Cả hai cùng nhau ra ngoài đi đến tiệm làm gốm gần đó.

Keng. Cửa tiệp mở ra cô cùng Lâm Uyển Dư bước vào

"Chào mừng quý khách." Nhân viên đi đến chào người

"Chúng tôi đến làm gốm." Cô nói

Nhân viên hiểu ý liền dẫn người vô trong

Đeo tạp dề vào, ngồi xuống nhìn nhân viên hướng dẫn từng bước một

- ---------------

"Nguyệt tỷ nhìn nè." Lâm Uyển Dư quay sang gọi cô.

"Đẹp đó chứ." Cô nhìn chiếc cốc nhỏ Lâm Uyển Dư đang làm, nói

Lâm Uyển Dư được cô khen liền cười

"Đây, để chị giúp em." Cô đi đến ngồi sau Lâm Uyển Dư cầm lấy tay em rồi cả cùng làm.

Lâm Uyển Dư đỏ mặt, cố giữ an bản thân mình.

Cố tập trung làm gốm

"Con bé này......đẹp vậy sao?" Cô quay sang nhìn góc nghiêng của Lâm Uyển Dư mà cảm thán, dù cho lớp kính dày che đi vẻ đẹp kia nhưng vẫn không thể chê được góc nghiêng này.

Sống mũi cao, lông mi dài.

Cô nhìn mà có chút thất thần

Thình thịch.....thình thịch

Cô nhíu mày, sao tim cô đập nhanh vậy???

"Nguyệt tỷ." Lâm Uyển Dư bỗng gọi cô

"Hửm." Cô hoàn hồn đáp

"Chị......đã có người trong lòng chưa?" Lâm Uyển

"Chị có rồi." Cô trả lời

Lâm Uyển Dư có chút khự lại

"Vậy sao." Lâm Uyển Dư giọng thoáng buồn

"Em sao vậy?"

"Không có gì."

"Vậy là chị ấy có người trong lòng rồi." Lâm Uyển Dư nói thầm trong lòng mắt có chút hơi nước.

"Cốc này em định làm gì." Sau khi làm xong cũng đã tầm chiều.

Cả cùng đi về

"Em định sẽ để ở một góc đẹp và không dùng đến nó."

"Sao lại không dùng?" Cô có chút tò mò hỏi

"Vì nó đẹp, em không muốn dùng đến nó." Lâm Uyển Dư đáp

"Mà người chị thích là ai vậy?" Lâm Uyển Dư bỗng nhiên hỏi

"Em muốn biết sao?"

"Vâng."

"Hàm tỷ."

Nghe cô nói bước chân của Lâm Uyển Dư bỗng chậm lại

Lãnh Thanh Hàm sao? Nguyệt tỷ thích cũng đúng thôi.

Lãnh Thanh Hàm dung mạo đến học lực, danh tiếng tiền tài đều hơn cô gấp vạn lần.

Càng nghĩ thì mức theo đuổi Nguyệt tỷ thì mình chỉ được ,% mà thôi.

Lâm Uyển Dư thầm nhủ trong lòng.

Trên môi vẫn nở nụ cười nhẹ

"Vậy chúc chị sớm theo đuổi được Hàm tỷ nha."

"Ừm, cảm ơn em." Cô cười nhẹ nói.

"À, em nhớ ra em có chút việc bận nên em đi trước nha." Lâm Uyển Dư nói liền rời đi chưa cho cô nói lời nào

"Con bé này thật là, cần gì vội vậy chứ." Cô nhìn bóng lưng Lâm Uyển Dư mà nói

- ---------------

Cạch.

Cô mở cửa kí túc xá.

"Em đi đâu vậy." Lãnh Thanh Hàm thấy cô về thì hỏi

"Em ra ngoài chơi một chút."

"Mai trường mình có tổ chức lễ hội đó, em có muốn tham dự không."

"Có ạ."

"Ừm, chị ra ngoài một lúc nha, nhớ đi ngủ sớm đó." Lãnh Thanh Hàm nói, căn dặn cô rồi đi.

"Chị ấy lo cho mình." Cô cười nhẹ cảm giác vui vẻ hẳn lên đi tắm.

- ---------------

Tắm xong cô ra ngoài phòng khách ngồi chơi.

"Sao em ấy chưa về?" Cô nhìn đồng hồ đã h mà chưa thấy Lâm Uyển Dư trở về, giờ này em ấy đã đi ngủ rồi mà

Cach.

"Em đi đâu về vậy?" Cô nhìn phía cửa Lâm Uyển Dư cuối cùng cũng về cô liền đi đến hỏi

"Em ra ngoài đi dạo chút." Lâm Uyển Dư cúi đầu nói

"Sao....em khóc?" Cô nâng mặt Lâm Uyển Dư lên nhìn hỏi

"Không có, có gì bay vào mắt em dụi nên vậy." Lâm Uyển Dư đáp

"Nói dối, nói chị sao lại khóc." Cô nhíu mày nói

"Không có thật mà, thôi em mệt rồi em đi ngủ đây." Lâm Uyển Dư nói rồi về phòng

"Em làm sao vậy." Nhìn cánh cửa đã đóng cô, nói nhỏ.

End Chương

//.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio