Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đáng chết, xung quanh đây có yêu tinh điều khiển!” Giọng nói người thanh niên nén giận, ánh mắt quét khắp mọi nơi.
Sau cùng hai con Cự Tích, ba con người, đồng thời bị dây leo từ trong sa mạc bò ra trói kín mít.
trên bầu trời vang lên tiếng kêu của Nguyệt Quang Long, trên mặt đất lập tức xuấthiện một cái bóng xẹt qua.
Mấy con Nguyệt Quang Long từ trên bầu trời hạ xuống, dừng trước đám dây leo, trong đó, con đi đầu có một thân hình màu bạch kim, trên đầu Nguyệt Quang Long có cái mào dài xinh đẹp.
Mà trên lưng Nguyệt Quang Long, có một người đang ngồi, trên người người nọ khoácmột tấm áo choàng màu đen đắt giá, che mất nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt màu tím u ám, nhìn chằm chằm đám người đang bị dây leo quấn chặt.
không biết vì sao, khi đối diện với cặp tím màu tím kia, Trì An chỉ cảm thấy da đầu tê dại.