Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba nữ nhân rốt cuộc phục hồi tinh thần, nghe thấy nàng nói lời này, tất đều ngây ngẩn cả người.
“Ngươi phải đi? đi nơi nào?” Vương phi Cali Witt nôn nóng hỏi, tuy rằng bà không sống cùng đứa nhỏ này nhiều lắm, nhưng đây cùng là con gái bà, bà cũng quan tâm nàng. Nàng là một bói toán sư nhu nhược, thế nhưng có thể đem cứu bọn họ ra,không biết phải trả cái giá gì.
Nghĩ xong, Vương phi Cali Witt nhịn không được nhìn về phía Cecil đang khoác áo choàng thấy không rõ bộ dáng.
“Con đã đồng ý một chuyện với Cecil, bây giờ phải thực hiện.” Trì An không có nhiều thời gian giải thích, nàng nhìn bọn họnói: “Mọi người ở đây tìm chỗ núp đi, Falan sẽ rất nhanh tới đây tìm mọi người, đến lúc đó mọi người hãy đi cùng Falan, cùng nhau xây dựng lại Cali Witt!”
Trì An nói xong, nhìn Cecil gật đầu, cùng hắn nhảy lên lưng Dạ Kiêu ba đầu, bay về phía bầu trời đêm.