Liêu Vương Phi

quyển 12 chương 6: người có tư cách trở thành vương phi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vẻ mặt của Da Luật Ngạn Thác rất nghiêm túc, làm cho Tần Lạc Y bị hoảng sợ, nàng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt đang nổi giận của hắn, sắc mặt trở nên tái nhợt.

“Chàng…chàng quá ích kỷ, chàng làm sao có thể tùy tâm sở dục như vậy, muốn gì làm nấy, chàng…có từng nghĩ đến cảm nhận của ta không?” Thanh âm của nàng trở nên kích động khác thường, đôi mắt đẹp đầy chất vấn cùng phẫn nộ nhìn Da Luật Ngạn Thác.

Đúng, nàng thừa nhận bản thân đã yêu người nam nhân này, đây đã là làm trái lại lời thề của nàng rồi, vì sao, hắn còn muốn soi rõ nội tâm của nàng, hết lần này đến lần khác, muốn thấy mình phải hoàn toàn thuần phục dưới chân của hắn, hắn mới vừa lòng bỏ qua hay sao?

Lúc này, Tần Lạc Y cảm giác lòng mình trở nên cực kỳ hỗn loạn. Nhưng tiếc rằng nàng không biết rằng, bên trong những phần cảm xúc hỗn loạn đó, còn có một phần ghen tuông đối với việc đại hôn của Da Luật Ngạn Thác và Tiêu công chúa.

“Bản vương nếu như không yêu nàng, thì ngay từ lúc nàng đặt chân vào phủ ngày đầu tiên đã không muốn nàng rồi! Chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ chứng minh tâm ý của bản vương đối với nàng hay sao?” Một tiếng rống to dường như làm đau cả lỗ tai nàng.

Đáng chết, trong hai mươi tám năm qua, hắn chưa từng vì một nữ nhân mà cấm dục, cũng chưa từng vì một nữ nhân mà nhân nhượng đến như vậy, ngoại trừ nàng, ngoại trừ nữ nhân trước mắt này, chết tiệt, vậy mà nàng lại không hiểu!

Tần Lạc Y mạnh mẽ đè lại lồng ngực, đôi mắt đen nhánh như buổi đêm dần dần nổi lên một tầng sương mù: “Tâm ý của chàng cùng với bản thân chàng nên dành cho Tiêu công chúa!”

Nàng đau lòng nói, lúc trên đại điện, nàng mới biết được toàn bộ thời cuộc bất lợi đối với Da Luật Ngạn Thác như thế nào, nếu nói hắn thật sự không cưới Tiêu Thiên Phái…. như vậy rất có khả năng một trận gió tanh mưa máu sẽ bắt đầu nổ ra, nàng biết rõ sinh ra ở nhà đế vương là không có quyền lựa chọn tình yêu, hai hoàng tử đều phải như vậy, huống chi là Da Luật Ngạn Thác chứ!

Mà ngay cả đương kim hoàng thượng Da Luật A Bảo Cơ cũng có ba phần e sợ phụ thân của Tiêu công chúa, vì vậy Da Luật Ngạn Thác là một thần tử có địa vị cao, tất nhiên cũng phải có một phần trách nhiệm.

Cho nên nàng tình nguyện đem tâm ý của mình dấu sâu ở trong lòng, có thể vừa xem như là giữ vững lời thề của mình, lại vừa có thể làm cho Da Luật Ngạn Thác hết hy vọng.

Một câu nói của Tần Lạc Y rõ ràng đã chọc giận Da Luật Ngạn Thác, chỉ thấy đôi mắt sắc bén như ưng hừng hực lửa giận, bàn tay lớn mạnh mẽ chế trụ cằm nhỏ của nàng. Thanh âm trầm thấp ma mị lướt nhẹ qua lỗ tai của nàng: “Nhìn vào mắt ta, lặp lại một lần nữa!”

Nàng bướng bỉnh chuyển tầm mắt, không nhìn đôi mắt đen tràn đầy mị hoặc của hắn, bởi vì nàng sợ, nàng sợ chính mình sẽ bị lạc ở trong đôi mắt sâu thẳm kia.

Nhưng mà thấy vậy, hắn không giận ngược lại lại nở nụ cười, khóe môi vẽ ra một nụ cười ôn nhu: “Không nhìn thật sao?”

Ngay lúc Tần Lạc Y chưa kịp phản ứng, những ngón tay tà ác của Da Luật Ngạn Thác đã chui vào trong áo của nàng.

Chậm chạp mà khiêu khích da thịt của nàng, vẽ thành từng vòng tròn….

Tần Lạc Y chỉ cảm thấy một trận run rẩy, dọc theo sống lưng lan ra khắp toàn thân, da thịt như ngọc của nàng không tránh khỏi nổi lên từng đợt khó chịu…

Hắn, ngón tay của hắn, dần dần tiếp cận nơi đẫy đà của nàng,…

Tần Lạc Y cả kinh, không thể không đem ánh mắt quay lại trên gương mặt tuấn tú của hắn.

Sau đó, hắn nhìn chằm chằm vào ánh mắt của nàng, từng chữ từng chữ nhấn mạnh mà tuyên cáo: “Nàng, Tần Lạc Y, kiếp này nhất định thuộc về bản vương!”

Nói xong, hắn giống như cảnh cáo cầm chặt một bên cao ngất của nàng, nhưng lại giống như đang cầm chặt cổ họng của nàng, giam cầm luôn cả sự hô hấp của nàng.

Bàn tay to lớn của hắn mạnh mẽ vung lên, áo trắng cùng với dây lưng mềm mại như lụa bị kéo ra khỏi thân thể của nàng.

Dưới ánh nến nhàn nhạt, nàng ngượng ngùng bất an mà khẽ run rẩy.

Con ngươi sâu thẳm của hắn lóe lên sự tán thưởng, tiếng nói hơi hơi trầm thấp lại mị hoặc, nhẹ giọng thở dài: “Đẹp quá….”

Nghe vậy nàng càng trở nên run rẩy hơn.

Hai điểm phấn nộn ở phía trước, như hai quả trái cây nhỏ đang run rẩy trước gió, khiến cho người ta phải thương yêu...

“Lạnh không?” Da Luật Ngạn Thác đến gần nàng, chóp mũi thân mật chạm nhẹ lên chóp mũi của nàng. Hơi thở nóng bỏng mà ma mị phả vào mặt nàng: “Ta có thể cho nàng ấm áp….”

“Không muốn….” Nàng nhìn hắn với ánh mắt đầy kiêng kị, giống như đột nhiên gặp được một con thú tấn công mình.

“Thật đáng tiếc, xem ra chúng ta không có chung một suy nghĩ rồi!” Da Luật Ngạn Thác khẽ vuốt mái tóc dài của nàng, khuôn mặt tuấn tú bao phủ một tầng dịu dàng như mộng ảo, đôi mắt sắc bén như ưng lại lóe lên một tia lạnh lẽo: “Nhưng nàng không có quyền lựa chọn!”

Tiếp nhận hắn, là lựa chọn duy nhất của nàng!

Nói xong, hắn liền cúi đầu hôn nàng, đầu lưỡi nóng bỏng như lửa, tiến quân thần tốc…

Hắn không muốn tiếp tục khống chế chính mình! Cũng không có cách nào khống chế được ham muốn điên cuồng giữ lấy nàng ở trong lòng!

Nàng là của hắn!

Một trận hôn kịch liệt, thẳng một đường trượt xuống cổ trắng như tuyết của nàng, bờ vai mê người, xương quai xanh quyến rũ,… mang đến cho nàng một cảm giác ngưa ngứa. Hơi thở nóng bỏng mà cuồng nhiệt bắt đầu in lại trên da thịt nàng từng cái từng cái ấn ký nóng hổi mà rừng rực…

Thân thể mẫn cảm mà non nớt của nàng, giống như bị sét đánh trúng, bỗng nhiên run rẩy kịch liệt…

“Nàng là của ta! Nàng là của ta…” Hắn vẫn không ngừng ở bên tai nàng công khai thể hiện sự bá đạo của mình.

Một lần, hai lần, ba lần…

Thanh âm nồng hậu mà bướng bỉnh như đánh thẳng vào trong linh hồn của nàng,…

“Vì sao vậy…vì sao chàng lại cứ muốn bức ta như vậy?” Tần Lạc Y run rẩy, nội tâm đan xen vừa yêu vừa đau đớn, tư tưởng mâu thuẫn làm cho người ta sắp sụp đổ, nước mắt lăn xuống đôi má.

“Y nhi…” Da Luật Ngạn Thác mặc dù nhìn nàng như vậy rất đau lòng, nhưng lại không có suy nghĩ buông tha cho nàng, chỉ càng cưng chiều hôn lên vệt nước mắt của nàng, tuyên bố rất rõ ràng bên tai nàng:

“Người có tư cách mang thai hài tử của bản vương chỉ có vương phi, người có tư cách ngồi lên vị trí Vương phi chính là nữ nhân mà bản vương yêu mến nhất, mà nữ nhân đó, chính là nàng – Tần Lạc Y!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio