Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Khụ...khụ. Mình thắng rồi nhỉ. Quả nhiên cách đó đã hiệu quả nhỉ. Khụ...khụ chắc từ nay chừa cái thói đánh cược như thế này - Kaido
Dưới đáy vực núi Wan. Trên một mỏm đá trồi lên. Kaido đang nằm vất vưởng ở trên. Máu từ trán, tay và chân cậu chảy thành dòng trên đá
- Phải nhanh chóng hồi phục thôi - Kaido
- Soạt.. -
- Phải rồi nhỉ. Nếu không nhờ khẩu súng của nhóc William thì chắc mình cũng chả còn sống để ngồi nói phét thế này đây - Kaido
_____
- Quay lại thời điểm lúc đang rơi -
- Chết tiệt. Ngay cả thanh kiếm Last Breath mà còn không thể xuyên qua cái lớp da này được à - Kaido
- Grào..... - Behemoth
- Chết tiệt. [Gravity] - Kaido
Tôi không được rời khỏi con Behemoth vì nếu không nó sẽ bám vào bờ tường và trèo lên lại
- [Gravity]. Chừng nào còn tao ở đây mày đừng hòng rời khỏi đây [Gravity] - Kaido
Tôi liên tục dùng Gravity lên bản thân mình. Biến chính mình thành một quả tạ vài chục tấn để đè con quái vật này xuống
- Hự... Bắt đầu khó thở rồi đấy. Mình muốn dùng [Gravity] lên thẳng con Behemoth này hơn là bản thân nhưng nó sẽ hấp thụ và dùng để bay lên trên - Kaido
- Rầm.... -
Có nhiều tảng đá rớt xuống từ hai bên nên tôi lấy khẩu súng của William ra và bắn chúng
- [Wind Cut],[Wind Cut],[Wind Cut]... - Kaido
Vì William không có vẻ gì thích thú với các loại ma pháp mà ghiền các viên đạn vô hình tấn công nên tôi chưa chỉ em ấy mẹo này. Kích hoạt ma pháp thông qua biến đổi viên đạn.
Các lưỡi dao gió liên tục cắt và cắt các viên đá khổng lồ thành các mảnh nhỏ, nhỏ hơn, nhỏ nữa và cuối cùng biến mất. Việc đó cho tôi một suy nghĩ tuyệt vời, một lối thoát
- Phải rồi, mọi thứ và mọi vật đều được cấu tạo từ các hạt phân tử, nguyên tử nhỏ bé mà mắt thường không thấy được và chúng được liên kết lại bằng các liên kết ion, liên kết cho nhận.... - Kaido
- Nếu là thế việc của mình là cắt đứt các liên kết đó mà thôi. [Flash Speed] - Kaido
[Flash Speed]: chuyển động một bộ phận ở tốc độ cao, giúp các phân tử cấu tạo nên bộ phận đó có thể len lỏi vào giữa các khoảng trống liên kết trong vật khác (Xuyên tường là một ví dụ)
Cánh tay cầm kiếm di chuyển qua lại với một tốc độ chóng mặt
- (Mong việc này sẽ thành công) - Kaido
Nhảy lên và lấy hết sức chém xuống.
- Được rồi - Kaido
Thanh kiếm đã để lại một vết thương trên thân của Behemoth. Nó gào lên một tiếng làm tôi phải choáng váng
Một tia i vọng chiến thắng, tôi bắt đầu chạy, chạy và chạy. Các cánh tay giả bắt đầu tấn công tôi sau khi nhận ra tôi là một sinh vật nguy hiểm đối với chủ thể của chúng
Cánh tay thứ nhất tới, tôi cắt nó.
Cánh tay thứ hai và thứ tới, tôi dụng chút sức lực còn lại miễn cưỡng né được một cái nhưng cái còn lại thì bị đánh bay đi
- Đã bao lâu rồi nhỉ, p, p, p ... - Kaido
Khoảng cách từ tôi tới cái đầu chỉ tầm m nhưng cảm giác dài như vô tận. Các cánh tay liên tục tấn công làm tôi không thể tấn công được. Sức lực cũng bị bào mòn dần và các đòn tấn công càng dồn dập hơn. Tôi đã phải quỵ gối xuống vì mệt mỏi, cánh tay phải tôi dùng [Flash Speed] cũng phải dừng lại. Không sớm thì muộn nó cũng sẽ buông thanh kiếm ra mà thôi
- Những lúc thế này cha mình sẽ làm thế nào nhỉ - Kaido
Cha tôi, ông là người vô cùng nghiêm khắc sinh ra trong thời kì chiến tranh. Ngay từ nhỏ ông đã phải làm mọi thứ, trải qua nhiều sóng gió để sống và nuôi gia đình. Mẹ tôi kể rằng sau khi được cha cứu khỏi một tên lính Mĩ bà đã say mê ông từ đó. Do đó ông tuy không vạm vỡ to lớn như mấy võ sĩ hay đô vật nhưng ông luôn là người giỏi nhất và ngầu nhất trong mắt tôi
Một hình ảnh thoáng qua tâm trí tôi, hình ảnh về người mà tôi kính trọng nhất nở nụ cười và nói với tôi
- Phải rồi, phải rồi nhỉ. Hãy tiến lên trước và đánh bại kẻ địch với tất cả sức mạnh con có - Kaido
Trong thoáng chốc tôi không còn cảm thấy sự mệt mỏi nữa mà ngược lại một ít hưng phấn trong tôi, cánh tay nắm chặt lấy thanh kiếm Last Breath - thứ vũ khí gieo rắc nỗi sợ cho kẻ địch trên chiến trường. Tôi đứng dậy và lại chạy. Những cái tay bắt đầu tấn công,
- Sẹt..sẹt..
Chém chém chém và chém, tôi chém như không thể thấy ngày mai. Nhưng tôi cũng đã tới giới hạn của bạn thân. Tôi đã hoàn toàn quỵ xuống
- Kết thúc rồi à, mình đã nghĩ là sẽ thành công chứ - Kaido
Một cánh tay giả hướng tới chỗ tôi
- Kết thúc rồi - Kaido
- Bùm.....
- Kaido-sama thật là, ngài cố gắng quá mức rồi đấy - Hochi
- Ngài đừng quên chúng tôi luôn bên cạnh ngài đấy - Kazera
- Kaido-sama ngài ổn chứ - Mizuna
- Tôi thật không ngờ lại có lúc ngài trông tàn tạ tới vậy - Kanari
- Mọi người - Kaido
Xuất hiện trước mặt tôi. Các thủ hộ mà tôi tin tưởng đứng đó và che chở tôi khỏi đòn tấn công
- Hãy tiếp tục đi Kaido-sama - Kazera
- Ngài đã hứa rồi phải không - Mizuna
- Rằng ngài sẽ trở lại - Hochi
- Vậy nên đứng lên đi hỡi chủ nhân của chúng tôi. Hãy cho chúng biết sức mạnh của chúng ta - Kanari
Những bàn tay của họ đặt lên tấm lưng của tôi, những lời khích lệ như tiếp thêm động lực cho tôi. Đứng dậy vững vàng dù biết tôi không còn đủ sức bước đi nữa nhưng tôi vẫn tiếp tục bước. Nhanh và nhanh hơn.
- Vụt -
- Đừng hòng - Hochi
- Hãy tiến lên Kaido-sama - Kazera, Mizuna
- Hãy đánh bại con quái vật này - Kanari
Các tấm khiên đất chắn lại các cử động của các tay giả còn băng thì hóa cứng chúng
- Mày đã gây hại quá nhiều. Hãy trả giá cho những gì mày tạo ra - Kaido
Thanh kiếm dưới tác động của [Flash Speed], [Will Of Blade] chém xuyên qua lớp da của Behemoth chia đôi co thể của nó
Âm thanh báo hiệu chiến thắng và cũng là sự kết thúc là tiếng kêu cuối cùng của con Behemoth.
"TÔI ĐÃ CHIẾN THẮNG"
______
Quay lại thời điểm hiện tại
Tôi cuối cùng đã đứng dậy được, các vết thương đã phần nào lành hẳn.
- Trước tiên thì nên thay bộ quần áo khác nhỉ - Kaido
Bộ trang phục cũ đã bị tổn hại nặng nề tới mức không xài được nữa nên tôi đã tạo ra một bộ trang phục mới. Lần này tôi chọn Yukata. Một bộ đơn giản với màu xanh đen làm chủ
Sau đó tôi bắt đầu đi tìm kiếm mấy món đòi của mình cũng như xác của con Behemoth kia. Ngay sau khi chặt đầu của con Behemoth chúng tôi đã bị chia ra làm hai hướng khi gần tới mặt đất
Tôi nhanh chóng tìm ra cái xác và lưu trữ vào kho đồ. Sau đó là tới vũ khi của tôi, thanh Last Breath. Sau một hồi tìm kiếm tôi tìm thấy nó nằm cách xa cái xác một chút về hướng đông. Tôi nhanh chóng tới gần và nhặt nó lên
- À. Phải rồi. Mình đã suýt quên mất việc này - Kaido
Một vết nứt trên cây kiếm.
- Dưới tác động và ma sát như thế sẽ sinh ra nhiệt thôi, mình nên cảm thấy vui vì thanh kiếm vẫn còn giữ được hình dạng của nó chứ chưa chảy ra thành dung dịch
- Kịch -
- Ai - Kaido
Một âm thanh khiến tôi chú ý. Hay chính xác hơn một sinh vật nào đó. Khi tôi ngước về phía nơi âm thanh phát ra. Ở đó là một ng...không sinh vật quái dị mới đúng
End chap