Toàn bộ tứ phương khổng lồ đều ngưng tụ ra một cổ không khí khẩn trương, mỗi người đều ngừng lại hô hấp, thời khắc cảnh giác tứ phương
Một Hộ Pháp trường lão mặt mũi hiền lành như có điều suy nghĩ, trố mắt nhìn, nói:
- Là Phong Phi Vân, sau khi Nam Cung Hồng Nhan chết đi, Ẩn Tằm Sa La đã rơi vào trong tay Phong Phi Vân, vừa rồi có lẽ là do hắn mặc vào Ẩn Tằm Sa La ra tay, hắn hiện giờ nhất định đang nấp ở phụ cận.
Đây tuyệt đối không phải một tin tức tốt, khiến sắc mặt tất cả mọi người ở tràng liền biến đổi đột ngột, Ẩn Tằm Sa La có thể che dấu tất cả khí tức trên người tu sĩ, cho dù Phong Phi Vân giờ phút này đứng ở ngay sau bọn hắn, bọn hắn cũng không thể phát giác được.
Thân thể mỗi người đều kéo căng, vô cùng khẩn trương.
PHỐC.
Trên tế đài, một tu sĩ Sâm La Điện hét lên rồi ngã gục, đầu lâu bay ra khỏi bổ.
Không ai trông thấy là ai ra tay, chỉ cảm thấy trong hư không xuất hiện một tia chấn động, một đạo vầng sáng bạch sắc từ bên trong dò xét ra, sát khí thập phần lợi hại, tu sĩ Sâm La Điện kia đã bỏ mạng.
Ngũ đại hộ pháp trưởng lão muốn ra tay, nhưng hư không lần nữa khép kín, tất cả khí tức lại biến mất vô tung.
PHỐC.
PHỐC.
PHỐC.
Ngay sau đó tu sĩ Sâm La Điện ở ba mặt khác cũng bị đánh chết, đều bị chết không hiểu thấu, căn bản không ai thấy được là ai ra tay với bọn họ, nhưng bọn hắn lại đều chết hết, ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có.
Ngũ đại hộ pháp trưởng lão đều đến mức nổi giận trong bụng, trơ mắt ếch ra nhìn bốn vị tu sĩ bỏ mạng, nhưng lại không cách nào cứu viện.
Cổ Lực Đạt bị trọng thương đã sớm sợ tới mức vẻ mặt màu đất, từ trên tế đàn lăn xuống, chạy trốn tới giữa năm vị Hộ Pháp trường lão, liên tiếp ăn vào chín miếng vu đan màu đen, mới cầm được máu tươi chảy xuống, trên mặt cũng khôi phục bộ phận huyết sắc.
- Năm vị Hộ Pháp trường lão chỉ cần cẩn thận một chút là có thể đề phòng tiểu tử kia, tiểu tử kia tuy rằng mặc tàng hình bảo y, nhưng ngay sát na hắn ra tay thì tất nhiên sẽ lao ra khỏi bảo y, lộ ra khí tức, lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để đánh chết hắn.
Trong lòng Cổ Lực Đạt vô cùng oán hận, nghiến răng nghiến lợi, lập tức sắp thành công, lại nửa đường giết ra một biến số, còn thiếu chút đã lấy mạng hắn, nếu bắt được tiểu tử này, không nên tươi sống luyện chết hắn.
Đệ ngũ Hộ Pháp trường lão thần sắc kịch động, nói:
- Phong Phi Vân dù sao vẫn chưa đạt tới cảnh giới cự phách, chỉ có xuất kỳ bất ý đánh lén, mới có thể tạo thành uy hiếp cho chúng ta, chỉ cần chúng ta cân thận đề phòng, hắn cho dù có mặc Ẩn Tằm Sa La, cũng không có khả năng làm bị thương chúng ta được.
Nhân vật cấp bậc cự phách thần thức đều cường đại, chỉ cần trong hư không có một tia chấn động không tầm thường cũng có thể khiến bọn hắn trong thời gian ngắn nhất làm ra phản ứng, phát động công kích, chém giêt uy hiếp.
- Hắn dù sao chỉ có một người, hơn nữa tu vị không bằng chúng ta, phong tỏa không gian, bức hắn ra ngoài.
Năm vị Hộ Pháp trường lão đồng thời tế ra một tấm huyết tinh phù lục, dài chừng hơn một mét, phân biệt khắc lục lấy năm tôn cổ thú dữ tợn bất đồng, Cửu Đầu Điểu, Cùng Kỳ, Tất Phương, Trọng Minh Điểu, Hỏa Thứ, đều là Hồng Hoang hung thú trong truyền thuyết
Đây chỉ là phù văn máu tươi khắc lục mà thành, huyết dịch đã cực kỳ mỏng manh, nhưng vẫn có thể bộc phát ra uy lực khó lường.
Năm tấm huyết tinh phù lục, lơ lửng ở năm phương trời cao, huyết khí phát ra nhét đầy không gian, chấn khiến thiên thế rung rung, hư không cũng như muốn nứt ra một khe hở
Cổ lực áp bách kia vô cùng kinh người, khiến tế hơn hai vạn đầu dị thú bị chế biến kia gào rú liên tục, có dị thú nhỏ yếu càng trực tiếp bạo thể nổ tung.
Bọn hắn muốn dùng năm tấm huyết đồ này bức Phong Phi Vân ra, sau đó trấn áp hắn.
- Phong Phi Vân, ngươi vẫn nên buông tha đi, tu vi của ngươi quá thấp, căn bản không thể nào là đối thủ của ngũ đại hộ pháp chúng ta được, thua ở trong tay Tà Hoàng thiếu chủ cũng không tính mất mặt.
Một Hộ Pháp trường lão trong đó đang khích lệ Phong Phi Vân nhận thua.
- Nếu ngươi còn gượng chống, chỉ sẽ bị năm huyết đồ đánh chết, nếu nhận lời thua..., ngược lại sẽ trở thành cao tầng của Sâm La Điện, trở thành phụ tá đắc lực của Thiếu chủ...
Đăng.
Trên tế đài truyền đến thanh âm khóa sắt đứt gãy, toàn bộ tế đàn chớp mắt liền rung động, một khối phù bia từ phía trên rơi xuống dưới, chia năm xẻ bảy.
NGAO.
Tiếp theo là tiếng thú khổng lồ, vô cùng cuồng nộ, chấn khiến màng tai người đau nhức.
Tiếp theo liền truyền đến tiếng khóa sắt bị chấn đứt liên tiếp, ngay khi tất cả tu sĩ ̉ Sâm La Điện đều đang kinh ngạc thì một đầu Bể Ngan cao tới hơn m, tựa như núi nhỏ đứng trên đỉnh tế đàn, giơ hai cặp móng vuốt khổng lồ, vẫn tiếp tục điên cuồng chạy xuống dưới, đạp nát một góc tế đan, không ngừng có đá vụn lăn xuống xuống.
Bệ Ngạn hình thái như một đầu thần hổ đầu rồng màu trắng, con mắt lớn hơn cả vạc nước, mang theo lửa giận lôi đình mạnh mẽ đánh tới tấm huyết đồ treo trên bầu trời kia.
Một vị Hộ Pháp trường lão quá sợ hãi, hoảng sợ nói:
- Phong Phi Vân chém ra khóa sắt và phu bia trên người linh thú Bệ Ngạn, thả nó đi rồi
Đây là một đầu linh thú có được Thượng Cổ thánh thú huyết mạch, tu luyện hơn năm, chiến lực hung hãn, có thể đồng thời đại chiến với mấy tôn cự phách, vốn bị Sinh Mệnh Hành Giả cầm đến hiến tế, bị ba mươi ba phù bia trấn áp, với tư cách chủ tế phẩm, nhưng lại bị Phong Phi Vân thả đi.
Linh thú đã có được trí tuệ tương đương với nhân loại, bị người bắt lấy làm tế phẩm, khiến Bệ Ngạn cuồng nộ, hôm nay phá phong mà ra, tất cả lửa giận đều muốn bộc phát ra.
Oanh.
Bệ Ngạn thân hình khổng lồ, có được lực lượng phá núi xé đất, có thể đồ sát một thành thị dễ dàng, cả không gian cũng bị xé rách.
Năm phù văn huyết đồ bị xé rách một tấm, bốn tấm khác cũng không phát huy tác dụng gì, bị các vị hộ pháp trưởng lão thu hồi lại, sợ bị Bệ Ngạn tổn hại lần nữa, nhữn phù văn huyết đồ này là bảo vật, nếu bị tổn thất bọn họ không chịu nổi.
Linh thú có được huyết mạch thánh thú quả thực khủng bố, chiến lực không phải linh thú tầm thường có thể so sánh, trong khoảng khắc liền nuốt trọn ba tên tu sĩ Sâm La Điện vào trong bụng, miệng lớn khủng bố đẫm máu không ngừng nhai nuốt, tu sĩ nhìn thấy cảnh này hoảng sợ lui ra phía sau.
Ngũ hộ pháp trưởng lão cùng Lục hộ pháp trưởng lão không ngừng vận dụng linh khí của mình, vận dụng hai tòa âm dương tháp đen trắng hóa thành hai tòa tháp cao trăm trượng, nhìn qua chẳng khác gì hai ngọn núi lớn, bên trong tháp có hào quang đen trắng phun ra nuốt vào đánh thẳng vào Bệ Ngạn.
NGAO.
Trong miệng Bệ Ngạn phun ra một tia sấm sét, mỗi một tia chớp thô to hơn cả cánh tay, thân thể của nó hóa thành lôi hải giáng mạnh vào hoa ngọn núi.