vipvandan.vn :
Chương : Xương trắng chân nhân.
Diệp Ti Loan cảm giác da đầu run lên, sống lưng lạnh giá, nhưng vẫn lạnh nhạt như trước, rốt cuộc Phong Phi Vân đã khôi phục xong, đứng lên, làm cho nàng buông lỏng một hơi, thu hồi linh kiếm.
- Vừa rồi ta đã thôi diễn một phen, chúng ta đã tiến vào sâu trong Đồng Lô Sơn, bay qua sơn lĩnh này là có thể tìm được Yêu tộc thần tàng, trong phiến không gian nơi này có rất nhiều vết nứt không gian, một khi phi hành sẽ mất phương hướng triệt để, thanh đồng cổ thuyền đã không thể dùng, chỉ có thể đi bộ.
Phong Phi Vân nhìn qua hai đại tặc và tiểu tà ma, sau đó cười cười, nói:
- Các ngươi cần phải cùng tiến lên.
- Chúng ta sợ quấy rầy ngươi tán gái, ô ô...
- Sao nha đầu ngươi nói như thế, loại lời này sao có thể tùy tiện nói, Diệp tiên tử chính là thiên chi kiều nữ của Nhật Nguyệt Tiên Giáo, ngàn vạn tuấn tài theo đuổi nàng, ngươi đâu phải nữ tử tùy tiện, lời này của ngươi nếu nói ở bên ngoài, người theo đuổi Diệp tiên tử sẽ ra tay đánh mông ngươi.
Tiểu tà ma vốn nói một câu, nhưng lại bị Tu Hoa Thập Tam Nương che cái miệng nhỏ nhắn, muốn tiểu tà ma không nên nói lung tung, kết quả chính cô ta nói ra một đống lớn.
Trên người Diệp Ti Loan mặc dù có hà úy lượn lờ, thấy không rõ chân dung của nàng, nhưng cũng có thể cảm nhận được nàng hiện tại đang xấu hổ, một mình trực tiếp đi vào hướng sơn lĩnh.
- Các ngươi hiểu lầm, lão phu cùng Diệp tiên tử chỉ là bèo nước gặp nhau, tuổi tác kém quá lớn, không dám có suy nghĩ không an phậm.
Phong Phi Vân nhắc thanh long chung lên, đuổi theo Diệp Ti Loan mau, kêu lên:
- Diệp tiên tử, chờ ta một chút, trong sơn lĩnh này hung hiểm trùng trùng điệp điệp, phải cẩn thận một ít ah.
Nhị đương gia, Tu Hoa Thập Tam Nương, tiểu tà ma tự nhiên cũng không tin Phong Phi Vân nói xàm, yêu ma chi tử đại danh đỉnh đỉnh, thần vương phong lưu làm sao không có suy nghĩ không an phận với mỹ nhân, lời này sợ rằng hài tử ba tuổi cũng không tin.
Ba người bọn họ tự nhiên theo sau, cũng tiến vào trong sơn lĩnh này.
Đây là sơn lĩnh cực kỳ to lớn, căn bản không có con đường, đi vào trong đó thì phát hiện sơn lĩnh rộng lớn khôn cùng, nơi này có cổ thụ màu nâu sẫm, trên cây còn kết linh quả, nhưng lại không ai dám đi ngắt lấy, bởi vì dưới linh quả đều có xương trắng, có xương trắng của nhân loại, cũng có xương trắng linh thú, những xương trắng này ngàn năm không nát, là xương cốt của siêu cấp cường giả.
- Có một bộ xương cốt sợ rằng đã vạn năm, nó sắp vùi hoàn toàn vào trong đất, chỉ còn một nửa hài cốt lộ ra ngoài, nhưng vẫn không có hư thối, đầu lâu giống như thủy tinh, ít nhất cũng là cường giả cấp bậc chân nhân.
- Chậc chậc, chân nhân tuy rất thưa thớt, nhưng mà dù sao mỗi thời đại sẽ có mấy người, chân nhân từ xưa tới nay cũng không ít, có tiến vào Thần Linh Cung đi tới địa vực cao cấp hơn, có vẫn lạc tại nơi này, ai, đây là đặc quyền của cường giả.
Diệp Ti Loan nói ra.
- Đạt tới chân nhân cảnh, muốn đột phá một tiểu cảnh giới đều vô cùng gian nan, chỉ có trong một ít di tích thượng cổ mới có thứ trợ giúp bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể bí quá hoá liều, bằng không cả đời sẽ không tinh tiến.
Phong Phi Vân nói ra.
Đương nhiên còn có một loại biện pháp, chính là đi tới địa vực cao cấp hơn, tại những nơi như thế này sẽ đạt được tài nguyên sung túc, càng có đầy đủ linh khí, nhưng mà cũng cạnh tranh vô cùng kịch liệt, cường giả sẽ mạnh hơn... Xác suất tử vong cũng không nhỏ hơn các di tích thượng cổ.
- Dù sao cảnh giới chân nhân cách chúng ta quá xa xôi, có lẽ cả đời đều không đạt tới cảnh giới như vậy.
Diệp Ti Loan nhìn qua xương khô của chân nhân, trong nội tâm cảm thán.
Nhị đương gia nhìn qua phía sau, cũng nhìn thấy linh quả trên cao, phía dưới là xương cốt chân nhân, ánh mắt lập tức tỏa sáng, nước miếng sắp chảy ra, vãn vãn ống tay áo, kêu lên:
- Ta Wow, ai cũng không thể đoạt với ta, xương cốt chân nhân nguyên vẹn, nếu như bán cho các cản thi động, sẽ bán được tinh thạch giá cao, chẳng khác gì đoạt tiền.
- Đúng là cơ hội phát tài tốt.
Phong Phi Vân mỉm cười, lui về phía sau hai bước.
Nhị đương gia tiến lên, tay niết xương cốt trên đầu chân nhân, muốn kéo xương cốt ra khỏi bùn đất nhưng mà tay của hắn vừa chạm vào xương cốt chân nhân, thân thể liền chìm vào trong lòng đất, giống như kéo hắn vào lòng đất vậy.
Sắc mặt nhị đương gia đại biến, toàn thân đều lạnh buốt, tóc dựng đứng lên, quỳ rạp xuống.
- Mẹ kiếp, chân nhân chết tiệt. . . Không ngờ trước khi chết bố trí thủ đoạn này thủ hộ xương cốt của mình, phàm là dám đụng vào xương cốt của hắn, cũng sẽ bị lạc ấn khác trên xương cốt của hắn thôn phệ, ai ra tay cứu ta với!
Không ai ra tay, chân nhân bố trí thủ đoạn không phải chuyện đùa, một khi tùy ý ra tay, nói không chừng cũng sẽ bị liên quan.
Nhị đương gia muốn khóc lên, thân thể không ngừng trầm xuống, eo đã bị bùn đất thôn phệ, chỉ còn nửa thân trên.
Tu vị của hắn cường hãn, hai tay đánh mạnh, đánh ra tiếng nổ ầm ầm, mặt đất nứt vỡ ra, hư không rung rung, có vô số điện vân xuyên thẳng qua, phạm vi mấy ngàn thước nứt vỡ, nhưng mà không có nửa phần tác dụng, thân thể của hắn vẫn lún xuống..
- Oa, bình thường không hiển sơn bất lộ thủy, tu vị của đại thúc chòm râu dài thật cường đại, siêu cấp cự phách Thiên Mệnh bát trọng cũng chưa chắc có tu vị như vậy.
Hai mắt tiểu tà ma tỏa sáng, tay che cái miệng nhỏ nhắn, sau đó ở bên cạnh vỗ tay khen ngợi, tán thưởng tu vị nhị đương gia cường đại.
Phong Phi Vân vỗ vỗ đầu tiểu tà ma, cười nói:
- Đúng là cường đại vượt qua người ta dự đoán, đây chỉ là một phần tu vị chân thật của hắn thôi, một nửa tu vị trong người của hắn bị xương trắng chân nhân giam cầm, nếu hắn ra tay toàn lực, chỉ sợ sẽ mạnh hơn bây giờ nhiều.
Đám người Phong Phi Vân lui về phía sau rất xa, vừa cười vừa nói, lại chỉ trỏ nhị đương gia.
Cường đại em rể ngươi.
Nhị đương gia rất muốn mắng người, cái bụng vẫn chìm xuống đất, tu vị chân thật của hắn rất cường đại, nhưng vẫn cách chân nhân một trời một vực, bị xương trắng chân nhân áp chế sít sao, căn bản phản kháng không được.
- Nếu các ngươi không ra tay, có muốn ta kéo các ngươi theo ta hay không?
Nếu xương cốt của chân nhân còn lưu lại một tia lực lượng, có được lạc ấn chân nhân, có thể dễ dàng đè chết thượng vị cự phách Thiên Mệnh cửu trọng.
Sinh tử một đường, nhị đương gia động chân hỏa, trên đỉnh đầu ngưng tụ tòa núi xương, thân thể đều trở nên lợi hại, từng tiếng đại đạo âm cổ vang vọng hư không, hắn như biến thành người khác, giống như thái cổ man thú, há miệng phun ra hơn trăm đạo lôi điện, muốn đồng quy vu tận với đám người Phong Phi Vân.
Nếu nhị đương gia thật muốn đồng quy vu tận, tất cả mọi người thật đúng là có khả năng chết ở chỗ này, tu vị của hắn cường đại hơn người nơi đây quá nhiều, với kiêu ngạo của đại tặc trước kia, nhất định là một người hung ác tuyệt đỉnh.
Phong Phi Vân vội vàng ngưng cười, nói:
- Ta có biện pháp cứu ngươi, nhưng mà ngươi phải giúp ta một chút.