Đệ nhất hộ pháp trưởng lão lặng lẽ thu hồi linh thạch, sắc mặt nghiêm túc, nói:
- Phong Phi Vân vô cùng xảo trá, sẽ không lẫn vào cường giả Thành gia đấy chứ?
Thân thể Thành Tư Đức đứng nghiêm, lạnh lùng nói:
- Tất cả mọi người lấy lệnh bài Thành gia ra, mỗi người thả một giọt máu tươi giao cho đệ nhất hộ pháp trưởng lão kiểm tra.
Thả máu tươi kiểm tra.
Trong lòng Phong Phi Vân xiết chặt, nếu thật sự muốn kiểm tra máu tươi, như vậy thân phận của mình tất nhiên sẽ lộ rõ, thân thể hình thái cải biến, nhưng mà máu tươi không cách nào cải biến được.
Đệ nhất hộ pháp trưởng lão hai mắt mang theo linh quang, nhìn quét qua đám cường giả Thành gia, sau đó cao giọng cười cười, nói:
- Ta còn tin được Thành huynh, kiểm tra thẻ bài là được, cũng không cần các vị Thành gia cắt máu đâu, dù sao Thành gia là bằng hữu Sâm La Điện mà, ha ha ha...
Đệ nhất hộ pháp cười vui cởi mở, nói tới câu cuối cùng "Dù sao Thành gia là bằng hữu Sâm La Điện" cố ý đề cao âm thanh, làm cho tất cả mọi người nghe được.
Hắn làm như vậy không chỉ cho Thành Tư Đức mặt mũi, hơn nữa cũng nói cho tất cả mọi người biết, là bằng hữu với Sâm La Điện sẽ có rất nhiều tiện lợi, cũng sẽ được Sâm La Điện chiếu cố, mà là địch nhân với Sâm La Điện chính là đi tìm chết.
Đi ra khỏi Đồng Lô Sơn, Phong Phi Vân cũng yên lặng lại, lẳng lặng rời khỏi đội ngũ Thành gia, tốn thời gian một ngày ra khỏi thập vạn sơn hà, tiến vào Cổ Cương phủ.
Vốn Phong Phi Vân có ý định trực tiếp rời khỏi Cổ Cương phủ, nhưng mà đột nhiên nghĩ đến tại Vu Thần Man thành còn có một chuyện cần làm, vì vậy trực tiếp đi thẳng qua.
Hắn tiến vào thập vạn sơn hà cũng được nửa năm, ba đại bộ lạc của Cổ Cương phủ hôm nay đã thống nhất, không có phát sinh chiến sự với nhau, trên đường đi nhìn thấy tất đại bộ lạc bách phế đãi hưng, người Cổ Cương có tinh thần khác hẳn lúc trước.
Đương nhiên cũng có thể nhìn thấy không ít tu sĩ quay về từ thập vạn sơn hà, bọn họ thực lực quá yếu, không có khả năng cướp lấy Kim Tàm Kinh trong tay Phong Phi Vân, càng không khả năng tranh giành với quái vật khổng lồ như Sâm La Điện, Thần Linh Cung, còn không bằng sớm rời khỏi nơi thị phi này.
Hôm nay Vu Thần Man thành vô cùng phồn vinh, từ người Cổ Cương cường tráng hung mãnh tới tất cả tu sĩ của tiên môn, tất cả hội tụ ở nơi này, trong lúc nhất thời tiếng người huyên náo, ngựa xe như nước.
Tuy có rất nhiều tu sĩ rời khỏi thập vạn sơn hà, nhưng mà tại Vu Thần Man thành vẫn là người Cổ Cương chiếm đa số, chiếm chín thành, cũng là chủ nhân chính thức của Vu Thần Man thành.
Thiên Vu thần nữ vạn năm trước quay về tọa trấn Thiên Vu thần iện, làm cho địa vị người Cổ Cương tăng lên gấp đôi, cơ hồ không ai dám nháo sự trong Vu Thần Man thành.
Phong Phi Vân hóa thân thành tán tu Vân Phi Thiên, tuổi chừng bốn mươi, tinh thần no đủ, tay nâng một thanh long chung cao chín trượng đi trong đường phố Vu Thần Man thành, mỗi khi đi một bước thì phiến đá dưới chân lún xuống một thước. ( thước của tàu = , cm)
Tuy rất nhiều người nhìn thấy thanh long chung to lớn trong tay của hắn, nhưng mà cũng chỉ cảm thán thanh long chung to lớn, cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao tại Thần Tấn vương triều quái nhân rất nhiều, có người yêu thích cõng thanh kiếm to như núi, có yêu thích cầm cung điện, thậm chí có người thích cầm Dạ Long Tượng... Đây đều là một ít quái nhân, phần lớn đều có tu vị cực cao, nhìn qua thì thôi, tuyệt đối không thể cười nhạo, bằng không sẽ chọc sát kiếp cho bản thân.
Đi ngang qua một tửu lâu, bên trong có hơn mười tu sĩ đang uống rượu, đều là từ thập vạn sơn hà quay về, trong đó có mấy tu sĩ nhìn thấy Phong Phi Vân đi qua đường, lập tức hít sâu một hơi, ngồi nghiêm chỉnh, thẳng tới khi Phong Phi Vân đi xa mới buông lỏng một hơi.
- Tử Tinh, ngươi nhận ra quái nhân trung niên cầm phật chung kia sao?
Có tu sĩ trẻ tuổi hiếu kỳ hỏi.
Tu sĩ gầy còm gật đầu, bưng bát rượu lên uống một ngụm, sau đó nói:
- Một cường nhân, đã từng đánh bại thiên chi kiều nữ Diệp Ti Loan.
- Diệp Ti Loan đã đột phá lên cự phách, hơn nữa tại Đồng Lô Sơn còn tìm được vô thượng linh căn cho Nhật Nguyệt Tiên Giáo, tương lai rất có thể sẽ trở thành giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo, người này có thể đánh bại Diệp Ti Loan, chậc chậc, loại người này tuyệt đối không thể chọc a.
Tu sĩ trong quán rượu kính sợ.
Một cự phách đi ngang qua người bọn họ, tự nhiên là chuyện khiến người ta ngạc nhiên.
Tử Tinh nói:
- Nếu không phải Phong Phi Vân lần này trong Đồng Lô Sơn đánh ra danh tiếng quá lớn, thanh danh của tán tu cự phách này sẽ truyền ra khắp Thần Tấn vương triều, bị người ta nói say sưa, chỉ tiếc tán tu cự phách này cho dù gây chuyện gì cũng còn kém Phong Phi Vân.
Nhắc tới cái tên Phong Phi Vân thì tất cả mọi người trầm mặc trong ngắn ngủi, cái tên này gần đây làm cho người ta cảm thấy áp lực, chỉ sợ hiện tại hơn phân nửa cường giả tu tiên giới đang nghị luận người này, đơn giản là hắn đạt được một trong ba thánh điển là Kim Tàm Kinh, lại còn đào thoát khỏi tay vô số cường giả cấp lão tổ, lợi dụng tử vong cấm địa của Đồng Lô Sơn giết hơn mười cường giả cự phách, mấy siêu cấp cự phách, còn làm cho một Thiên Mệnh cửu trọng thượng vị cự phách trọng thương.
Đây tuyệt đối là nhân vật nhân thần cộng phẫn.
Phong Phi Vân đi qua con đường này, tự nhiên là nghe được rất nhiều tu sĩ nghị luận về ình, cũng có tu sĩ đang đàm luận Yêu tộc thần tàng, nhưng mà không có bao nhiêu tin tức, vì vậy Phong Phi Vân cũng không ở lại nữa, đi tới phủ nha Cổ Cương phủ.
Đương nhiên Phong Phi Vân sẽ không đi vào như thế, mà là khôi phục bộ dáng của mình, lại mặc ẩn tằm sa la mới nghênh ngang đi vào đại môn phủ nha Cổ Cương phủ, những tu sĩ tay cầm chiến đao uy vũ đứng canh cửa, nhưng không ai trông thấy thân ảnh của Phong Phi Vân.
Rất nhanh Phong Phi Vân đã đi tới một tòa lầu các trong hậu viện, nhìn thấy mỹ nhân áo trắng như tuyết đứng trước lan can màu son, da thịt tuyết trắng có hòa quang óng ánh, màu trắng tóc dài thẳng giống như mỹ nhân trong tiên cảnh.
Đôi mắt của nàng đầy gợn sóng nhìn qua phương xa, thân ảnh thánh khiết màu trắng đối lập rõ ràng với màu son đỏ chung quanh.
Phong Phi Vân đứng dưới lầu các, mang theo nụ cười lạnh, Bạch Như Tuyết quả nhiên còn chờ ở chỗ này, ngày đó chính là nàng âm thầm mật báo cho người Sâm La Điện, người Sâm La Điện mới biết được Phong Phi Vân muốn cướp lấy huyết cấm thủ trạc trong tay mấy yêu nữ, cũng chính bởi vì nguyên nhân này mới khiến Phong Phi Vân lâm vào bị động, mỗi bước đều bị người Sâm La Điện kiềm chế.
Nếu biết tiện nhân này đã không thành thật như thế, Phong Phi Vân làm sao bỏ qua cho nàng.
Phong Phi Vân cũng không có tùy tiện ra tay, thần thức bao trùm cả phủ nha, cũng không có phát hiện ra Thần Vũ quân, ngược lại thật ra khiến Phong Phi Vân phát hiện có ba khí tức cường đại ẩn nấp trong bóng tối, ba đạo khí tức này ẩn nấp cực tốt, nếu không phải Phong Phi Vân đạt tới Thiên Mệnh thất trọng thì không thể phát hiện ra được.