Phong Phi Vân tỉuệ hoán Yêu Hoàng kiếm, cánh tay ngưng tụ khí thánh linh vô cùng tận. Yêu Hoàng kiếm phát ra tiếng ngân vui vẻ, kiếm quang tăng vọt, hung quang rực rỡ, tà khí khiếp người.
Mao Ô Quy bảo vệ tỷ muội Quý gia sau lưng mình, dùng trận pháp bao bọc. Yêu Hoàng kiếm toát ra chút khí giết người đủ tiêu diệt Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô.
Ầm!
Phong Phi Vân vung kiếm, kiếm khí hình thành cái bóng hoàng xà đập vào cánh cửa thần điện. Nguyên Hỗn Độn Hải lắc bần bật, cánh cửa dày nặng bị xẻ vết kiếm sâu ba tấc.
đạo tắc thánh linh chạy dọc cánh cửa, rất nhanh vết kiếm biến mất.
- Sao . . . Sao có thể như vậy?
Phong Phi Vân cảm giác cánh tay tê dại, Yêu Hoàng kiếm còn đang ngân vang nhưng cánh cửa thần điện không có chút dấu vết gì.
Đây chính là thái cổ hung binh!
Thái cổ hung binh không thể hủy một cánh cửa, nói ra có ai tin không?
Mao Ô Quy khuyên:
- Vô dụng, đây là nơi hai vị thánh tổ tọa hóa, tòa thần điện như ngôi mộ chôn thánh tổ. Hai vị thánh tổ là nhân vật lợi hại biết bao, dù thánh linh bình thường đến chưa chắc phá được mộ của họ.
Phong Phi Vân hiếm khi thấy Mao Ô Quy tôn sùng ai đó.
Phong Phi Vân không thử tiếp, hắn cất Yêu Hoàng kiếm. Phong Phi Vân hít sâu bình tĩnh cảm xúc nóng nảy, rất nhanh tâm tình dịu lại.
Phong Phi Vân cười nói:
- Nếu thần điện tự động đóng lại thì cũng có thể tự mở ra, không gấp được. Dù sao nơi này đậm đặc khí thánh linh, có đạo hai thánh tổ tọa hóa còn sót lại, là bảo địa vô thượng để tu luyện. Hay chúng ta bàn luận về dương thần thánh thai đi.
Phong Phi Vân nhìn tỷ muội Quý gia.
Quý Tiểu Nô nói:
- Vô sỉ!
Phong Phi Vân bực mình, hắn nói bàn luận về dương thần thánh thai chứ có bảo chuyện giường chiếu đâu mà bị chửi là vô sỉ?
Quý Tâm Nô xấu hổ nói:
- Dương thần thánh thai rất quan trọng, không thể tùy tiện giao cho ngươi. Vẫn câu nói cũ, nếu ngươi không cưới chúng ta làm thê tử thì tuyệt đối không giao dương thần thánh thai ra.
Phong Phi Vân nói:
- Cưới.
Tỷ muội Quý gia đồng thanh kêu lên:
- Cái gì?
Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô cho rằng mình nghe ngầm. Mao Ô Quy trợn tròn mắt.
Phong Phi Vân không hề xấu hổ:
- Ta nói cưới.
- Tại sao?
Trước kia nhắc đến cưới hỏi thì Phong Phi Vân luôn băn khoăn đắn đo, bây giờ hắn đồng ý ngay, thật kỳ lạ.
Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô không biết Phong Phi Vân đã luyện hóa yêu tính và ma tính vào Yêu Hoàng kiếm, hóa thành kiếm linh. Tính cách Phong Phi Vân bây giờ quang minh chính đại, không có tà niệm, cũng không có ma niệm, chỉ có bản tính.
Hiện tại muốn dương thần thánh thai là bản tâm của Phong Phi Vân. Nếu lấy dương thần thánh thai rồi phải cứu tỷ muội Quý gia, gánh trách nhiệm chăm sóc bọn họ, một số nhân quả khác sẽ chuyển vào người Phong Phi Vân.
Trước kia Phong Phi Vân ngụy trang lòng mình, muốn có dương thần thánh thai rồi lại cố ý ức chế suy nghĩ, đây là tư tưởng âm u.
Nhờ Tây Môn Xuy Tiêu, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua điểm thông. Nam nhân tam thê tứ thiếp vốn là chuyện không có gì đáng bị chỉ trích, cũng là cuộc sống mỗi nam nhân đều muốn, cần gì giả bộ mình trong sáng, giả dối?
Như một nam nhân thích nữ nhân rồi lại cứ dùng đủ lý do đạo mạo trang nghiêm cách xa nàng, từ bỏ nàng. Nhưng khi nàng bị nam nhân khác có được, lòng mình có vui không?
Thái độ của Phong Phi Vân với dương thần thánh thai tựa như nam nhân với nữ nhân.
Nếu dương thần thánh thai bị nam nhân khác có được thì Phong Phi Vân có vui không?
Đáp án là không.
Con người sẽ có thất tình lục dục, có thất tình lục dục thì không thể làm chính nhân quân tử được.
Nên mới nói quân tử là ngụy trang, tiểu nhân mới làm.
Quân tử như pho tượng trong miếu, ngươi thấy tượng đạo mạo trang nghiêm ngồi đó, nhận nhang khói, vái lạy. Nhưng ngươi mãi mãi không biết trong pho tượng đầy đất bùn cỏ khô héo.
Tiểu nhân như tín đồ vái thần tượng, nói ra những chuyện sai trái của mình cho tượng nghe, kể lại cuộc đời mình đã trải qua những gì. Nếu thần linh ( quân tử ) thật sự tồn tại sẽ khinh bỉ loại người này, xem thường loại người này, thậm chí thầm cười nhạo cười nhạo loại người này.
Đây là đạo lý Phong Phi Vân lĩnh ngộ được sau khi bài trừ yêu tính và ma tính ra khỏi người. Làm người dựa theo bản tâm, không cần ngụy trang, chính mình cho rằng đúng đắn thì cứ thẳng tiến, còn mình cho rằng sai thì tuyệt đối không thể chạm vào.
Mặt Quý Tâm Nô đỏ bừng, cúi mặt hỏi:
- Rốt cuộc ngươi thật lòng muốn cưới chúng ta hay vì muốn có dương thần thánh thai?
Phong Phi Vân không giấu diếm:
- Đại kiếp nạn sắp đến, thêm một phần thực lực là có thêm cơ hội giữ mạng, cũng có thể bảo vệ người thân, bằng hữu của mình. Hú thật là ta muốn có dương thần thánh thai.
- Đương nhiên nếu các nàng gả cho ta thì ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các nàng. Ta sẽ không để ai ăn hiếp các nàng, ta sẽ cho các nàng đãi ngộ công bằng nhất.
Quý Tiểu Nô nói:
- Ngươi chỉ muốn có dương thần thánh thai, sau khi có được rồi sẽ vô tình vứt bỏ chúng ta, như cái tên họ Kỷ kia.
Quý Tiểu Nô vẫn không thể quên đêm mẫu thân của mình chết thảm, lòng rất hận nam nhân trong thiên hạ.
Phong Phi Vân nói:
- Ta sẽ không làm vậy.
Quý Tiểu Nô dẫu mỏ:
- Ai thèm tin!
Quý Tâm Nô nói:
- Ta tin.
Quý Tiểu Nô tức giận nạt:
- Tỷ, sao tỷ ngốc vậy? Phong Phi Vân là tên lãng tử lăng nhăng, gian dối, nàng sẽ không thật lòng tốt với chúng ta. Tỷ tin lời hắn nói? Đầu óc tỷ bị sao vậy?
Quý Tâm Nô nói:
- Với tu vi của hắn bây giờ không cần gạt chúng ta. Nếu hắn muốn biết cách có được dương thần thánh thai thì hoàn toàn có thể sử dụng sưu hồn thần thông cưỡng bức tìm thứ hắn muốn biết trong đầu chúng ta.
Quý Tiểu Nô thấy sợ Phong Phi Vân, hỏi:
- Ngươi thật sự biết Thần thông sưu hồn?
Phong Phi Vân gật đầu.
Quý Tiểu Nô hãi hùng:
- Biết ngay ngươi không phải người tốt.
Quý Tiểu Nô kéo tay Quý Tâm Nô:
- Tỷ, chúng ta nên làm sao đây? Chúng ta không đánh lại hắn.
Quý Tâm Nô khẽ thở dài:
- Đại kiếp nạn sắp đến, tu vi như chúng ta không thể tự bảo vệ mình, chỉ Phong Phi Vân mới bảo vệ chúng ta được. Chúng ta giao dương thần thánh thai cho hắn, tu vi Phong Phi Vân càng cao thì chúng ta càng an toàn.
Phong Phi Vân cười nói:
- Tỷ tỷ hiểu lý lẽ hơn. Nếu các người không giao dương thần thánh thai cho ta thì ta sẽ không cưỡng ép. Mặc dù ta muốn dương thần thánh thai nhưng sẽ không dùng mọi thủ đoạn, càng không ép buộc hai nữ nhân yếu đuối.
Quý Tiểu Nô gai mắt Phong Phi Vân:
- Nói như thể ngươi là người tốt.
Nghĩ đến sẽ giao dương thần thánh thai cho Phong Phi Vân thì Quý Tiểu Nô càng khó chịu hơn. Nhưng trừ cái tên đáng ghét này ra, bảo Quý Tiểu Nô giao dương thần thánh thai cho nam nhân khác nàng cảm thấy còn không bằng đưa cho Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cười nói:
- Ta vốn không phải người tốt, nhưng có lúc nhiều người cảm thấy ta không tệ, làm một số chuyện người tốt nên làm.
- Xì.
Phong Phi Vân nói:
- Các nàng có đưa dương thần thánh thai không?